HỖN HỢP ÂU - Á Ở THIÊN TÂN
Tôi chần chừ trước chuyến đi Thiên Tân (Tianjin) mấy lần, dù thành phố này cách Bắc Kinh, nơi tôi đang làm việc, chỉ nửa tiếng đồng hồ đi tàu, vì nghĩ Thiên Tân cũng na ná Bắc Kinh, có gì lạ đâu. Chợt một hôm rảnh rỗi, tôi đi Thiên Tân chỉ đơn giản là: “Gần mà, đi ăn cái bánh bao Gou Bu Li rồi về!”.
Tàu từ ga Nam Bắc Kinh đến Thiên Tân cứ 20 phút lại có một chuyến, là một trong những loại tàu cao tốc nhanh nhất thế giới với tốc độ 330km/giờ, đi qua đoạn đường 120km chỉ mất 35 phút. Hoàn toàn khác với những gì tôi đã nghĩ, Thiên Tân làm tôi thích thú ngay từ lúc bước ra khỏi cửa ga. Quảng trường trước ga Thiên Tân nhìn ra dòng Hải Hà (HaiHe), nơi hẹn hò của người dân và khách du lịch. Bên kia bờ, những tòa nhà cổ kính với giàn hoa phía trước, in bóng xuống dòng sông. Ngay bùng binh gần kế quảng trường, chiếc đồng hồ Thế Kỉ cầu kì và to lớn là điểm ngắm của vô số tay nhiếp ảnh.
Quảng trường trước ga Thiên Tân
Một trường học cho trẻ em người Anh thời trước
Thiên Tân là thành phố đông dân thứ sáu ở Trung Quốc (với 11 triệu người), nhưng lại mang dáng dấp của một đô thị châu Âu. Nếu ai đó muốn tìm một ví dụ về sự hòa trộn kiến trúc Âu – Á thì chắc chắn không nên bỏ qua Thiên Tân. Với tên gọi Ngũ Đại Đạo (Wu Da Dao), khu vực gần ngay trung tâm thành phố bao gồm 5 con đường chính: Machangdao, Munandao, Dalidao, Chongqingdao và Chengdudao cùng nhiều đường nhỏ khác; là nơi có đến gần 2000 biệt thự và tòa nhà do người Pháp, Đức, Ý, Anh, Tây Ban Nha… xây dựng trong những năm 1920-1930 vẫn vẫn còn tồn tại đến nay.
Tại Wu Da Dao, khách du lịch trẻ như tôi thì thích đi bộ ngắm nghía, chụp hình từng ngôi nhà, hay đạp xe đạp 4, xe đạp 6 người. Khách du lịch lớn tuổi thì thích ngồi trên những chiếc xe ngựa nghe hướng dẫn viên kể chuyện… Giữa những biệt thự theo kiểu châu Âu đó nổi bật lên một ngôi nhà được trang trí toàn bộ mặt tiền bằng gốm sứ Trung Quốc, nơi du khách không những được sờ ngắm những tác phẩm gốm sứ có từ thời nhà Thanh, mà còn được thưởng thức món ăn của nhà hàng Quảng Đông bên trong.
Xe ngựa tham quan khu Ngũ Đại Đạo
Dấu ấn của Ý đậm nét nhất ở Thiên Tân là khu vực Quận Ý (Italian Style Town) nằm cạnh nhà ga Thiên Tân. Tôi đếm thấy có đến 5 cặp đang chụp hình đám cưới ở đây, bởi bất kì ngóc ngách nào ở đây, từ Venice Club, quảng trường nhỏ, quán cà phê, hàng kem…cũng đều lãng mạn... rất Ý.
Khi ánh hoàng hôn dần tàn, tôi thả bộ dọc đường Văn Hóa Cổ (Gu Wen hua jie), đi bên dưới những chiếc đèn lồng đỏ treo cao. Trên cánh cửa chính và cửa sổ của một số ngôi nhà có những tranh vẽ mô tả những truyền thuyết nổi tiếng ở Trung Quốc. Mặt trời như chiếc bánh cam từ từ trốn sau cung Thiên Hậu và lầu Trống, hàng quán hai bên đường cũng rục rịch đóng cửa…
Mải ấn tượng trước những vẻ đẹp mà mình không chuẩn bị trước rằng sẽ bắt gặp ở Thiên Tân, tôi tí nữa quên mất lí do ban đầu đến đây là để ăn bánh bao Gou Bu Li. Chuyện kể rằng cậu bé 14 tuổi tên Chó con (GouZi) sau thời gian làm thêm ở một tiệm bánh bao, đã học được nghề và tự mở quầy nhỏ bán bánh bao bên đường. Bánh bao của cậu làm ngon đến nỗi quầy nhỏ ấy thành cửa tiệm lớn như hiện nay từ năm 1858. Cửa hàng đông khách khiến cậu bận bịu với việc làm bánh và mọi người bắt đầu lan truyền với nhau rằng: “Gou Bu Li”, nghĩa là Chó con không nói chuyện, không để ý đến những người xung quanh.
Còn 15 phút nữa thì chuyến tàu đêm cuối cùng rời Thiên Tân chạy về Bắc Kinh, tôi vẫn đứng nấn ná ở cổng ga, cố ghi vào trí nhớ hình ảnh dãy nhà bên sông với những ánh đèn rực rỡ như những viên ngọc lung linh cả một đoạn Hải Hà.
Tag: du lịch, khách sạn, tour, du lich, khach san , du học, du hoc