Hội những người âu sầu!

small star

Moderator
Xu
94
Chấp thuận theo đông đảo ý kiến của các thành viên thuộc mọi tầng lớp,độ tuổi ,giới tính....tôi Small Star xin lập ra 1 bang hội mang tên"hội những người âu sầu" ai có nhu cầu tham gia xin đăng kí thành viên ,giới thiệu đôi chút về bản thân...
Hội của chúng ta không giới hạn số lượng thành viên.....tất cả những ai là công dân của VN đều có quyền tham gia...đây là nơi để mọi người cùng nhau chia sẻ những nỗi buồn khúc mắc trong cuộc sống...cùng nhau tìm ra cách giải quyết tối ưu nhất....
1/Small Star
Quê:diễn đàn kiến thức
Nhà:box văn học
chức vụ "tổng dám đốc"
Hiệ cần tuyển 1 lưc lượng đông đảo giữ cac chức danh"dám đốc",thư kí,nhân viên ....ưu tiên người cùng quê gần nhà!!!!
 
Có liền thành viên thứ hai đây :

Họ tên : rằng Bạc Kỳ Sinh,
Chức vụ thư ký , linh tinh đủ nghề .
Nhà thì trú tại bờ đê ,
Của cải đã có đề huề gió trăng .
Tính : ngông ngạo chả ai bằng ,
Quen thói hiếu động như thằng cu con .
Thích vui mà lại hay buồn ,
Hễ sắp bị mắng là chuồn chuồn ngay .
Tật xấu , ấy chuyên ngủ ngày ,
Việc nhà rất nhác , chỉ say việc làng .
Sinh ra đã thích lang thang ,
Đây đó nhòm ngắm kiếm vàng trong tim .
Hôm nay buồn , chẳng muốn tìm ,
Xin gia nhập hội , cùng chìm buồn ơi !
 
Cái tên chỉ có trên Trời
Thandieu chức vụ tạm thời trông xe
Tính nết lúc thật, lúc phè.
Rất hay hóng hớt, hay khoe chuyện mình.
Nhìn thì chả đến nỗi xinh
Nhưng cái thật tình cảm động trời xanh.
Nói năng chả thích loang quanh
Thi thoảng stress thì thành cu đơ
Cũng có một chút tài thơ.
Chả thích đánh cờ, chả thích chè khô
Cũng chưa phạm tội bao giờ
Nhưng khi đêm xuống tình cờ ... buồn thôi!
 
Tớ điên nên chả biết gì
Thầy người lập hội cũng đi lòng vòng
Xin cho một chức trưởng phòng
Lấy oai một tí, để ngông với đời
Buồn à ? tớ đã hết thời
Vui thì cũng chẳng có lời nào vui
Suốt ngày cầm cái dùi cui
Đi ngang đi dọc dọa người dương gian
Bởi rằng mang tiếng là điên
Chẳng ai chấp nhặt mới phiền anh em
 
Thay mặt hội đồng quản trị (mới có mỗi em) nhận thêm 3 thành viên Backysinh và Thandieu 2 và nguoidien vào công ty :
Backysinh giữ chức thư kí.
Thandieu 2 làm trông xe...thôi gọi là bảo vệ cho oách...
nguoidien :trưởng phòng....
(Góp ý nho nhỏ sửa hay không cũng được ....Thandieu 2 sửa chữ kí(ảnh) hộ em cái ...chứ học sinh bọn em nhìn thấy chạy mất dép!!!...)
 
Học hành láng cháng, không học thày cho ăn đòn là phải !

Mà chức bảo vệ phải thế mới trông được xe cộ, và các nàng thư ký kiều diễm thướt tha chứ.


"Thôi, ngoan, học đi, gắng học tốt, ngoan lắm, sang năm thầy tới thầy thưa chuyện với bố mẹ em nha.............., thày yêu em nhiều lắm đó nha cưng ..."
 
Nhưng công ty này toàn học sinh sinh viên ....thấy thầy nói :"Khi tôi ngủ dậy, thứ đầu tiên tôi nghĩ đến là những em học sinh thân yêu của tôi!"....chưa kịp mừng ...nhìn cái hình ....choáng...xỉu...đột quỵ....
 
Bảo vệ trông xe hôm nay nhặt được tờ báo hay, mời các quan chức đọc nhé!

Lúc bé, tưởng khóc là buồn, bây giờ phát hiện buồn nhất là không thể khóc được, cứ trống rỗng, tỉnh táo và vô hồn .

Lúc bé, tưởng cười là vui, bây giờ nghĩ lại, có những giọt nước mắt còn vui hơn cả một trận cười.

Lúc bé, tưởng đông bạn là hay, bây giờ mới biết vẫn chỉ có mình mình.

Lúc bé, tưởng cô đơn ở đâu xa lắm, chỉ đến ở những chỗ không người, đến giờ mới hiểu, lúc bên nhau, sự ấm áp mới thật mong manh, mà nỗi cô đơn sao lại gần gũi thế.

Lúc bé, tưởng yêu là tất cả, là mọi thứ, lớn rồi mới biết sau yêu còn có chia tay...

Lúc bé, tưởng thành người lớn là lớn, bây giờ đã thấy có nhiều người đã lớn mà vẫn chưa thành người lớn, và đến khi thật sự thành người lớn thì người ta sẽ biết không bao giờ bé trở lại được.

Lúc bé, tưởng đóng đinh thì đóng đinh, không thích thì là có thể nhổ, bây giờ cảm nhận được đinh có thể nhổ nhưng vết sâu vẫn còn.

Lúc bé, tưởng mình có thể thay đổi cá thế giới, giờ thấy được ngay cả 1 người còn chẳng có khả năng thay đổi. Có chăng, vẫn chỉ là tự thay đổi mình.

Lúc bé, cứ thích trở thành người phụ nữ phức tạp, tưởng thế là hay lắm. Giờ phức tạp đến độ không hiểu nổi mình, mới giật mình muốn trở thành một cô gái đơn giản, mà cũng chẳng được nữa rồi.

Lúc bé, tưởng yêu một người thì dễ, quên một người mới khó. Giờ thấy mình quên đi nhiều người cũng dễ dàng, nhưng để yêu, mới khó làm sao.

Lúc bé, thích định nghĩa về tình yêu, tình yêu là X, là Y, là A,B,C,D; bây giờ lớn lại cuống cuồng, vì hoang mang, không biết tình yêu thật sự là gì cả .

Lúc bé, vẫn nghĩ rằng tình yêu là mãi mãi, tình yêu là thứ quan trọng nhất trong cuộc đời. Giờ thì biết yêu đến đó, rồi đi đó, như mưa bóng mây, hay dù có như chớp bể mưa nguồn thì cũng vậy, có đó rồi mất đó. Và thật sự cũng chẳng biết thứ gì là quan trọng nhất.

Lúc bé tưởng khi đi xa nhà là thích nhất, giờ xa nhà mới thấy buồn và nhớ thế nào. Lúc bé tưởng mọi người sống vì mình, giờ lớn rùi mới thấy mình cần sống vì mọi người.

Lúc bé chơi trò cô dâu chú rể thấy đó là mơ ước, giờ mới thấy đó là thử thách. Lúc bé tưởng cuộc sống là hôm nay, giờ lớn mới thấy sẽ còn có ngày mai và cả quá khứ Lúc bé tưởng con trai, con gái giống nhau, giờ mới thấy chẳng ai giống ai.

Lúc bé tưởng cho đi là hết,là tiếc nuối, giờ mới thấy cho đi là hạnh phúc, là còn mãi. Lúc bé tưởng để trở thành hoàng tử cần cao lớn, đẹp trai và khoác trên mình bộ áo choàng thật đẹp, giờ thấy ko có những điều đó vẫn trở thành "hoàng tử" của một ai đó

Lúc bé , nghỉ học là chuyện lạ. Lớn lên mới biết, chuyện lạ là đi học... Lúc bé, tưởng đến trường là phải học. Lớn lên mới biết, đến trường còn được ... ngủ .

Lúc bé, tưởng thi xong là hết. Lớn lên mới biết , sau thi còn có thi lại... Lúc bé, tưởng chỉ gặp được thầy cô ở trường. Lớn lên mới biết, còn có thể gặp ở nhà thầy cô nhiều lần...

Lúc bé , tưởng điểm 10 mới là giỏi. Lớn lên mới biết, chỉ 5 thôi đã quý lắm rồi... Lúc bé, tưởng càng học càng giỏi. Lớn lên mới biết, càng học càng thấy mình ngu...

Lúc bé,thấy cuộc sồng đơn giản.Giờ mới thấy cuộc sống phức tạp đến chừng nào. Lúc bé,nghĩ tình yêu là điều xa xỉ,giờ mới biết yêu cỡ nào cũng ko đủ!

Lúc bé,cho 10.000 là dư,giờ cho 1 triệu cũng ko đủ.

Lúc bé thấy tiền ko thích bây giờ lớn thích cũng ko có đâu ra mà thích......

Lúc bé tưởng chỉ có kẹo là ngọt, giờ lớn lên còn biết có những thứ còn ngọt ngào hơn cả kẹo.

Lúc bé rất sợ phải chết, nhưng bây giờ khi tôi lớn lên mới biết sự lãng quên còn đáng sợ hơn cái chết rất nhiều..

Lúc bé tưởng tượng rất nhiếu, và giờ đây khi lớn lên mới nhận ra chuyện cổ tích không bao giờ có thật.

Lúc bé mẹ nói yêu thương cho đi là yêu thương nhận lại, giờ lớn lên chợt nhận ra, có những yêu thương chỉ chomà không nhận.

Lúc bé mong mình lớn, giờ đây lớn rồi sao mong mình bé lại quá chừng ...

Lúc bé tưởng cuộc sống chỉ có ông bụt bà tiên. Lớn lên mới biết còn có ăn cướp, giựt đồ.


Lúc bé buồn thì khóc, vui thì cười, thấy mọi thứ đều đơn giản... nhưng giờ mới thấy sao xa lạ quá, là muốn trở về lúc bé nhưng lúc bé thì lại muốn trở thành người lớn.

Lúc bé, tưởng mình xấu xí. Bây giờ mới biết mình luôn đẹp nhất trong đôi mắt của một người. Lúc bé, tưởng tình đầu là tình cuối. Giờ mới biết khi nó đã qua rồi ta mới nhận ra đó chỉ là tình đầu.


Lúc bé, tưởng "ngày mai không biết ra sao nữa, dù có ra sao cũng chẳng sao". Giờ mới biết thời gian quan trọng đến dường nào.

Lúc bé, tưởng kiến thức đã được học sẽ theo mình mãi mãi. Giờ mới biết kiến thức là những gì còn sót lại sau khi đã quên!

Lúc bé, tưởng cho đi là phải được nhận lại. Bây giờ mới biết cho đi là không bao giờ cần nhận lại. lúc bé, tưởng ta lớn lắm. Giờ mới biết, nhìn lại ta ngây ngô biết chừng nào....
 
Dạ thưa các bác các anh em.
Tên em hopbut,danh em:thần sầu.
Em thì trọng chức hàng đầu.
Nên xin một xuất,việc đầu:khâu oai.
Nhà em ở mãi thôn Đoài.
Có sông có suối,con đò lặng trôi.
Em cũng chẳng ước xa xôi.
Thôi thì phó tổng tạm ngồi,không sao.

Hihi thấy chỗ đó trống mà mình có năng lực nên mọi người xem xét.
 
Bảo vệ đã chẳng cho vào
Mà sao cứ phóng ào ào làm chi
Vào rồi, thôi đuổi làm gì
Nhưng mà ghế đó, không thể cho mi ngồi.

Ra vào cơ quan, bảo vệ là to nhất.

Không tôi, đố mi ra vào
 
Xét thấy hopbut là người tốt tự tin ...không phải là quá tự tin nên em quyết định để hopbut làm bảo vệ cùng thandieu 1 thời gian rồi xem xét đề bạt tiếp...hehe
 
Nhân viên nhân viếc của công ty dạo này biến đâu hết rùi nhỉ???Bảo vệ thandieu đâu đi tuyển người đi chứ,phải PR hoành tráng vào thì mới ổn !
Phê bình trưởng phòng nguoidien dạo nì bỏ bê công ty quá cắt 30%lương!
Backysinh đâu oy làm việc cật lực đi chứ ...
Sắp 2/9 mọi người làm việc chăm chỉ sẽ có thưởng (đi du lịch)
Thay mặt hội đồng quản trị
Small Star đã kí.
 

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top