Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
GIỚI TRẺ
CẢM XÚC
Hối hận............
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="tiểu_thuyết" data-source="post: 117171" data-attributes="member: 148439"><p><span style="font-size: 15px">Và lần thứ 3 tôi khóc vì anh… Quyển sổ nhỏ tôi nâng niu như 1 báu vật mà anh để lại …. Mở ra khi tôi đọc những dòng chữ ngay ngắn của anh, trên những trang giấy thấm đẫm nước mắt mà có lẽ anh đã khóc khi viết nên những dòng tâm sự đêm dài……</span></p><p><span style="font-size: 15px">Mưa vẫn rơi ngoài hiên nhà. Như ông trời khóc cho số phận của chính anh.</span></p><p><span style="font-size: 15px">Anh viết</span></p><p></p><p><span style="font-size: 15px">Buồn………..</span></p><p><span style="font-size: 15px">“ Ngày hôm nay có lẽ đây là lần đầu tiên tôi cầm bút viết nên những dòng tâm sự thầm kín bởi biết rằng tôi không thể nói ra cho những người mà tôi yêu thương biết được.</span></p><p><span style="font-size: 15px">Bởi đây là ngày đầu tiên tôi biết mình mắc 1 căn bệnh ung thư mà biết chắc chắn rằng gia đình không thể có đủ tiền chữa trị. Và nếu như tôi nói ra rằng tôi mắc bệnh lúc này khác nào bắt ba má tôi đi vay nặng lãi, và có thể em tôi sẽ phải nghỉ học vì gia đình ko có đủ tiền nuôi. Tôi biết khi tôi nói ra chuyện đó thì mọi người sẽ ép tôi phải chữa bệnh, nhưng tôi không đành lòng nhìn thấy niềm hi vọng duy nhất của em trai tôi tự nhiên vì tôi mà biến mất. Tôi không muốn trở thành gánh nặng cho gia đình, và vì thế nên tôi quyết định nghỉ học,. Ngày mai sẽ ra sao đối với tôi ( 1 con mọt sách) không còn được đến lớp. Không còn được nghe những bài giảng của thầy cô. Chắc rằng tôi sẽ nhớ lắm……….</span></p><p><span style="font-size: 15px">Và cũng chính từ ngày hôm nay là ngày mà tôi quyết định nghỉ học tìm đến 1 công việc để làm kiếm tiền giúp đỡ gia đình trong khoảng đời ngắn ngủi còn lại của tôi.</span></p><p><span style="font-size: 15px">Tôi không muốn ai đó biết tôi bị bệnh nên tôi chọn 1 công việc mà chắc chắn rằng hay gặp rủi ro. Để đến khi tôi qua đời mọi người sẽ không cảm thấy tự trách mình vì sự ra đi đột ngột của tôi.”</span></p><p><span style="font-size: 15px">Đến đây tôi không kìm nổi nước mắt của mình , anh đã suy nghĩ quá nhiều cho gia đình, cho tôi và sự ra đi của anh hiện giờ càng khiến tôi trở thành người có lỗi. Tôi chợt nghĩ trong đầu không biết ba má đã đọc cuốn nhật kí này chưa ? Hay tôi là người đầu tiên tìm thấy nó.? Tôi sẽ làm gì với nó đây,? Liệu có nên đưa sự thật phũ phàng kia cho ba má biết không?, À tôi chợt nhớ ba má của tôi không biết chữ vậy nên họ không thể đọc được trong đó viết những gì và sự thật về tai nạn bất ngờ đối với anh đã khiến cho ba má tôi rất shok. Họ đã rơi bao nhiêu giọt lệ khóc thương cho người con trai mà họ sinh thành, bao nhiêu mồ hôi và nước mắt. Cùng nhau chịu đựng những tủi hờn, cùng nhau chia sẻ những miếng cơm……Mất đi 1 người như thiếu đi 1 linh hồn và tất cả những người ở lại kể cả tôi giờ đây chỉ còn có thể gặp anh trong giấc mơ mờ nhạt và không biết là có thể gặp lúc nào?</span></p><p><span style="font-size: 15px">Hàng loạt câu hỏi đặt ra trong đầu tôi như thế. Sự thật kia phũ phàng đến với tôi khiến tôi không thể chấp nhận được ,nhưng tôi biết đã là sự thật thì không thể thay đổi được.</span></p><p><span style="font-size: 15px">Tôi cố gắng an ủi mình bằng những lời nói rằng anh luôn ở bên tôi , an ủi tôi, nghe tâm sự của tôi mặc dù biết rằng 2 người hai thế giới. Nhiều lúc tôi từng nghĩ hạnh phúc tôi sẽ đem về cho gia đình tôi bằng tiền nhưng tôi đã sai lầm khi nghĩ như vậy. Tiền không thể nào đổi lại được sự sống của anh tôi được nữa. Đọc tiếp cuốn nhật kí tôi đang cầm trên tay và rồi tôi phát hiện ra thì ra anh cũng đã từng yêu. Từng khao khát được hạnh phúc. Anh yêu một cô bạn gái cùng lớp. Qua miêu tả của anh tôi có thể đoán được phần nào tính cách của cô gái ấy ( người con gái đầu tiên khiến trái tim anh tôi rung động).</span></p><p><span style="font-size: 15px">Chị ấy có nước da trắng hồng căng mịn, đôi môi đỏ mọng và 1 nụ cười duyên dáng, nói năng nhỏ nhẹ và rất ý tứ. Chị có đôi hàm răng trắng đều và 1 bím tóc dài đen nhánh,mượt mà , quan tâm và hay giúp đỡ người khác. Tôi không biết có phải anh quá yêu người con gái ấy không mà anh toàn nói điều tốt đẹp vậy, nói đúng hơn không chê được điểm gì.</span></p><p><span style="font-size: 15px">Và điều quan trọng khiến tôi cảm thấy anh tôi như bé lại bỗng trẻ con và hồn nhiên lắm cơ. Anh nói rằng anh không biết lí do vì sao anh yêu cô nàng và lại càng không rõ tại sao anh có đủ bản lĩnh và can đảm nói ra lời yêu cô ấy. Và rồi tôi chợt buồn vì mối tình mới chớm nở thì 2 người lại phải xa nhau.</span></p><p><span style="font-size: 15px">Khi anh biết mình bị bệnh và biết rằng không thể thề non hẹn biển với người mình yêu, không thể khiến người anh yêu đau khổ vì anh. Thà rằng 1 lần đau còn hơn khiến cô ấy đau mãi mãi.</span></p><p><span style="font-size: 15px">Anh quyết định chia tay với cô ấy, cố tỏ ra lạnh nhạt với cô ấy, và rồi anh thấy vui mừng và hạnh phúc, khi thấy cô gái ấy tìm thấy 1 người thật lòng yêu cô ấy, đem lại hạnh phúc cho cô ấy và không phải là anh............</span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="tiểu_thuyết, post: 117171, member: 148439"] [SIZE=4]Và lần thứ 3 tôi khóc vì anh… Quyển sổ nhỏ tôi nâng niu như 1 báu vật mà anh để lại …. Mở ra khi tôi đọc những dòng chữ ngay ngắn của anh, trên những trang giấy thấm đẫm nước mắt mà có lẽ anh đã khóc khi viết nên những dòng tâm sự đêm dài……[/SIZE] [SIZE=4]Mưa vẫn rơi ngoài hiên nhà. Như ông trời khóc cho số phận của chính anh.[/SIZE] [SIZE=4]Anh viết[/SIZE] [SIZE=4]Buồn………..[/SIZE] [SIZE=4]“ Ngày hôm nay có lẽ đây là lần đầu tiên tôi cầm bút viết nên những dòng tâm sự thầm kín bởi biết rằng tôi không thể nói ra cho những người mà tôi yêu thương biết được.[/SIZE] [SIZE=4]Bởi đây là ngày đầu tiên tôi biết mình mắc 1 căn bệnh ung thư mà biết chắc chắn rằng gia đình không thể có đủ tiền chữa trị. Và nếu như tôi nói ra rằng tôi mắc bệnh lúc này khác nào bắt ba má tôi đi vay nặng lãi, và có thể em tôi sẽ phải nghỉ học vì gia đình ko có đủ tiền nuôi. Tôi biết khi tôi nói ra chuyện đó thì mọi người sẽ ép tôi phải chữa bệnh, nhưng tôi không đành lòng nhìn thấy niềm hi vọng duy nhất của em trai tôi tự nhiên vì tôi mà biến mất. Tôi không muốn trở thành gánh nặng cho gia đình, và vì thế nên tôi quyết định nghỉ học,. Ngày mai sẽ ra sao đối với tôi ( 1 con mọt sách) không còn được đến lớp. Không còn được nghe những bài giảng của thầy cô. Chắc rằng tôi sẽ nhớ lắm……….[/SIZE] [SIZE=4]Và cũng chính từ ngày hôm nay là ngày mà tôi quyết định nghỉ học tìm đến 1 công việc để làm kiếm tiền giúp đỡ gia đình trong khoảng đời ngắn ngủi còn lại của tôi.[/SIZE] [SIZE=4]Tôi không muốn ai đó biết tôi bị bệnh nên tôi chọn 1 công việc mà chắc chắn rằng hay gặp rủi ro. Để đến khi tôi qua đời mọi người sẽ không cảm thấy tự trách mình vì sự ra đi đột ngột của tôi.”[/SIZE] [SIZE=4]Đến đây tôi không kìm nổi nước mắt của mình , anh đã suy nghĩ quá nhiều cho gia đình, cho tôi và sự ra đi của anh hiện giờ càng khiến tôi trở thành người có lỗi. Tôi chợt nghĩ trong đầu không biết ba má đã đọc cuốn nhật kí này chưa ? Hay tôi là người đầu tiên tìm thấy nó.? Tôi sẽ làm gì với nó đây,? Liệu có nên đưa sự thật phũ phàng kia cho ba má biết không?, À tôi chợt nhớ ba má của tôi không biết chữ vậy nên họ không thể đọc được trong đó viết những gì và sự thật về tai nạn bất ngờ đối với anh đã khiến cho ba má tôi rất shok. Họ đã rơi bao nhiêu giọt lệ khóc thương cho người con trai mà họ sinh thành, bao nhiêu mồ hôi và nước mắt. Cùng nhau chịu đựng những tủi hờn, cùng nhau chia sẻ những miếng cơm……Mất đi 1 người như thiếu đi 1 linh hồn và tất cả những người ở lại kể cả tôi giờ đây chỉ còn có thể gặp anh trong giấc mơ mờ nhạt và không biết là có thể gặp lúc nào?[/SIZE] [SIZE=4]Hàng loạt câu hỏi đặt ra trong đầu tôi như thế. Sự thật kia phũ phàng đến với tôi khiến tôi không thể chấp nhận được ,nhưng tôi biết đã là sự thật thì không thể thay đổi được.[/SIZE] [SIZE=4]Tôi cố gắng an ủi mình bằng những lời nói rằng anh luôn ở bên tôi , an ủi tôi, nghe tâm sự của tôi mặc dù biết rằng 2 người hai thế giới. Nhiều lúc tôi từng nghĩ hạnh phúc tôi sẽ đem về cho gia đình tôi bằng tiền nhưng tôi đã sai lầm khi nghĩ như vậy. Tiền không thể nào đổi lại được sự sống của anh tôi được nữa. Đọc tiếp cuốn nhật kí tôi đang cầm trên tay và rồi tôi phát hiện ra thì ra anh cũng đã từng yêu. Từng khao khát được hạnh phúc. Anh yêu một cô bạn gái cùng lớp. Qua miêu tả của anh tôi có thể đoán được phần nào tính cách của cô gái ấy ( người con gái đầu tiên khiến trái tim anh tôi rung động).[/SIZE] [SIZE=4]Chị ấy có nước da trắng hồng căng mịn, đôi môi đỏ mọng và 1 nụ cười duyên dáng, nói năng nhỏ nhẹ và rất ý tứ. Chị có đôi hàm răng trắng đều và 1 bím tóc dài đen nhánh,mượt mà , quan tâm và hay giúp đỡ người khác. Tôi không biết có phải anh quá yêu người con gái ấy không mà anh toàn nói điều tốt đẹp vậy, nói đúng hơn không chê được điểm gì.[/SIZE] [SIZE=4]Và điều quan trọng khiến tôi cảm thấy anh tôi như bé lại bỗng trẻ con và hồn nhiên lắm cơ. Anh nói rằng anh không biết lí do vì sao anh yêu cô nàng và lại càng không rõ tại sao anh có đủ bản lĩnh và can đảm nói ra lời yêu cô ấy. Và rồi tôi chợt buồn vì mối tình mới chớm nở thì 2 người lại phải xa nhau.[/SIZE] [SIZE=4]Khi anh biết mình bị bệnh và biết rằng không thể thề non hẹn biển với người mình yêu, không thể khiến người anh yêu đau khổ vì anh. Thà rằng 1 lần đau còn hơn khiến cô ấy đau mãi mãi.[/SIZE] [SIZE=4]Anh quyết định chia tay với cô ấy, cố tỏ ra lạnh nhạt với cô ấy, và rồi anh thấy vui mừng và hạnh phúc, khi thấy cô gái ấy tìm thấy 1 người thật lòng yêu cô ấy, đem lại hạnh phúc cho cô ấy và không phải là anh............[/SIZE] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
GIỚI TRẺ
CẢM XÚC
Hối hận............
Top