Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KHOA HỌC XÃ HỘI
TÂM LÍ HỌC
Tâm lý học Tổng quát
Hiệu ứng tệ hơn trung bình: khi bạn tốt hơn là bạn nghĩ
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="rubi_mos2002" data-source="post: 130680" data-attributes="member: 50878"><p><span style="font-family: 'Arial'">Tham khảo:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">The Worse-Than-Average Effect: When You’re Better Than You Think</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Mọi người đánh giá thấp khả năng của họ trong những nhiệm vụ khó khăn như chơi cờ, kể chuyện cười, tung hứng hoặc lập trinh máy tính.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Gần đây tôi đã khám phá ra hiệu ứng Dunning-Kruger giải thích tại sao người bất tài không biết họ bất tài. Nhưng có một hiệu ứng ngược lại với Dunning-Kruger: đôi lúc người có tài không biết khi nào họ có tài.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Đây là hiệu ứng tệ hơn trung bình (the worse-than-average effect). Nó có nghĩa là khi bạn giỏi trong lĩnh vực nào đấy, bạn có xu hướng giả định rằng những người khác cũng giỏi trong lĩnh vực đó. Vì vậy, khi bạn đối mặt với một nhiệm vụ khó khăn mà bạn giỏi về nó, bạn đánh giá thấp khả năng của bạn.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Kruger (1999) phát hiện thấy mọi người đánh giá thấp khả năng của họ trong những nhiệm vụ khó khăn như chơi cờ, kể chuyện đùa, tung hứng hoặc lập trình máy tính. Mặt khác, họ đánh giá quá cao khả năng của họ trong những nhiệm vụ dễ dàng như sử dụng chuột máy tính, lái xe hoặc đạp xe.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Sau đây là ví dụ khác được mô tả bởi Moore (2007):</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">"Những sinh viên trường đại học Lowa thông báo là họ tin rằng mình chỉ có 6% cơ hội đánh bại các bạn cùng trường trong một cuộc thi đố những câu hỏi về lịch sử vùng Lưỡng Hà (Windschitl et al., 2003).</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Ngược lại, họ ước tính xác suất chiến thắng trung bình là 70% đối với những câu đố trên TV. Đương nhiên, những niềm tin này là sai lầm bởi vì các bài kiểm tra sẽ đơn giản hoặc khó khăn cho tất cả mọi người. Tính trung bình, xác suất thực tế của chiến thắng phải là 50%. "</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Chúng ta có thể giải thích tất cả điều này như thế nào?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">"Khi mọi người so sánh họ với những bạn đồng trang lứa, họ tập trung vào những kỹ năng của chính họ và không tính đến đầy đủ những kỹ năng của nhóm so sánh."(Kruger, 1999)</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Nói cách khác, chúng ta có xu hướng quên mất mọi người có thể đạp xe tốt như thế nào và kể chuyện cười hoặc lập trinh máy tính tệ như thế nào.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Những người già có xu hướng giả định là họ kém quyến rũ và khỏe mạnh hơn so với những người cùng độ tuổi với họ (Zell & Alicke, 2011).</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Kết luận</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Đôi khi chúng ta tự hạ thấp bản thân, đặc biệt khi đối mặt với một nhiệm vụ khó khăn hoặc khi chúng ta có những kỹ năng đặc biệt. Trong những trường hợp đó, bạn tốt hơn là bạn nghĩ.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Nguồn: spring.org.uk</span></p><p style="text-align: right"></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="rubi_mos2002, post: 130680, member: 50878"] [FONT=Arial]Tham khảo: The Worse-Than-Average Effect: When You’re Better Than You Think Mọi người đánh giá thấp khả năng của họ trong những nhiệm vụ khó khăn như chơi cờ, kể chuyện cười, tung hứng hoặc lập trinh máy tính. Gần đây tôi đã khám phá ra hiệu ứng Dunning-Kruger giải thích tại sao người bất tài không biết họ bất tài. Nhưng có một hiệu ứng ngược lại với Dunning-Kruger: đôi lúc người có tài không biết khi nào họ có tài. Đây là hiệu ứng tệ hơn trung bình (the worse-than-average effect). Nó có nghĩa là khi bạn giỏi trong lĩnh vực nào đấy, bạn có xu hướng giả định rằng những người khác cũng giỏi trong lĩnh vực đó. Vì vậy, khi bạn đối mặt với một nhiệm vụ khó khăn mà bạn giỏi về nó, bạn đánh giá thấp khả năng của bạn. Kruger (1999) phát hiện thấy mọi người đánh giá thấp khả năng của họ trong những nhiệm vụ khó khăn như chơi cờ, kể chuyện đùa, tung hứng hoặc lập trình máy tính. Mặt khác, họ đánh giá quá cao khả năng của họ trong những nhiệm vụ dễ dàng như sử dụng chuột máy tính, lái xe hoặc đạp xe. Sau đây là ví dụ khác được mô tả bởi Moore (2007): "Những sinh viên trường đại học Lowa thông báo là họ tin rằng mình chỉ có 6% cơ hội đánh bại các bạn cùng trường trong một cuộc thi đố những câu hỏi về lịch sử vùng Lưỡng Hà (Windschitl et al., 2003). Ngược lại, họ ước tính xác suất chiến thắng trung bình là 70% đối với những câu đố trên TV. Đương nhiên, những niềm tin này là sai lầm bởi vì các bài kiểm tra sẽ đơn giản hoặc khó khăn cho tất cả mọi người. Tính trung bình, xác suất thực tế của chiến thắng phải là 50%. " Chúng ta có thể giải thích tất cả điều này như thế nào? "Khi mọi người so sánh họ với những bạn đồng trang lứa, họ tập trung vào những kỹ năng của chính họ và không tính đến đầy đủ những kỹ năng của nhóm so sánh."(Kruger, 1999) Nói cách khác, chúng ta có xu hướng quên mất mọi người có thể đạp xe tốt như thế nào và kể chuyện cười hoặc lập trinh máy tính tệ như thế nào. Những người già có xu hướng giả định là họ kém quyến rũ và khỏe mạnh hơn so với những người cùng độ tuổi với họ (Zell & Alicke, 2011). Kết luận Đôi khi chúng ta tự hạ thấp bản thân, đặc biệt khi đối mặt với một nhiệm vụ khó khăn hoặc khi chúng ta có những kỹ năng đặc biệt. Trong những trường hợp đó, bạn tốt hơn là bạn nghĩ. Nguồn: spring.org.uk[/FONT] [RIGHT][/RIGHT] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KHOA HỌC XÃ HỘI
TÂM LÍ HỌC
Tâm lý học Tổng quát
Hiệu ứng tệ hơn trung bình: khi bạn tốt hơn là bạn nghĩ
Top