Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KHOA HỌC XÃ HỘI
LỊCH SỬ
Lịch Sử Thế Giới
Thế giới Hiện Đại ( Năm 1917 - Nay )
Hiến pháp Mỹ được làm ra như thế nào ?
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="ngan trang" data-source="post: 86856" data-attributes="member: 17223"><p><strong><p style="text-align: center">Người Liên bang Số 10 (tiếp theo)</p></strong></p><p style="text-align: center"><strong></p></strong></p><p style="text-align: center"><strong>Bài đăng trên tờ New York Packet, Tác giả: James Madison.</p><p></strong></p><p></p><p>Có hai điểm chủ yếu khác biệt nhất giữa một chế độ dân chủ và một nhà nước cộng hòa.</p><p></p><p>Thứ nhất, trong chính thể cộng hòa, đoàn đại biểu của chính quyền, bao gồm một số người do toàn thể dân chúng bầu chọn. Thứ hai, qui mô của nhà nước cộng hòa, bao gồm một số lượng công dân rất đông đảo trên một phạm vi lãnh thổ rất rộng lớn.</p><p></p><p>Hiệu quả của sự khác biệt, thứ nhất là, một mặt, tinh lọc và mở rộng những quan điểm của công chúng, thông qua một cơ quan trung gian, do dân chúng bầu chọn. Sự khôn ngoan của họ có lẽ là cần thiết và hữu ích nhất đối với lợi ích thực sự của toàn thể đất nước. Lòng yêu nước và tình yêu công lý của họ sẽ khó lòng bị hy sinh vì những quyền lợi riêng rẽ hoặc nhất thời.</p><p></p><p>Dưới sự điều hành đó, quyền lợi của cả cộng đồng có thể được những người đại diện cho dân chúng phát biểu chính xác hơn là nếu để cho bản thân dân chúng tự phát biểu, thông qua những cuộc họp của họ. Nhưng mặt khác, hiệu quả của điều này có thể bị đảo ngược.</p><p></p><p>Những đại biểu này sẽ có tư tưởng phe phái, mang những thành kiến địa phương, hay nhờ những mưu mô lén lút nham hiểm, hay nhờ sự nịnh bợ, mua chuộc, hoặc bởi những mưu chước khác để giành phiếu bầu, nhưng sau đó phản bội lại lợi ích của toàn thể dân chúng, những người đã bầu chọn mình.</p><p></p><p>Điều chúng ta cần xem xét là phạm vi của nhà nước cộng hòa rộng lớn hay nhỏ bé sẽ thuận lợi hơn cho việc chọn ra những người bảo vệ chân chính nhất sự thịnh vượng của toàn xã hội. Hiển nhiên là các nhà nước cộng hòa rộng lớn sẽ ưu việt hơn, bởi hai lý do rất rõ ràng:</p><p></p><p>Lý do đầu tiên là trong một nước cộng hòa, dù là nhỏ bé, thì những người đại diện cần phải khá đông đảo để đề phòng những âm mưu xấu xa của một số ít đại biểu âm mưu thông đồng với nhau giành quyền điều hành. Còn trong một nước cộng hòa, dù rộng lớn đến đâu, thì số lượng các đại biểu cũng phải có giới hạn nhất định, để đề phòng sự lộn xộn của đám đông.</p><p></p><p>Nhưng trong cả hai dạng nhà nước, số lượng những người đại diện đều không thể tỉ lệ với qui mô dân số của mình nên tỷ lệ dân chúng cho một người đại diện trong các nước cộng hòa nhỏ sẽ lớn hơn. Nếu mật độ những cá nhân có tư cách và năng lực tại cả hai nhà nước cộng hòa lớn và nhỏ là như nhau thì trong nhà nước cộng hòa rộng lớn sẽ có sự lựa chọn rộng rãi hơn là trong các nhà nước cộng hòa nhỏ bé.</p><p></p><p>Tiếp theo, do mỗi người đại diện sẽ được một số lượng dân chúng đông đảo hơn tại những nước cộng hòa lớn so với những nước nhỏ chọn lựa, nên càng khó khăn hơn cho những ứng cử viên xoàng xĩnh, mưu cầu giành được các phiếu bầu nhờ những mưu mô và thủ đoạn xấu xa mà cuộc bầu cử nào cũng xuất hiện. Việc bỏ phiếu của dân chúng sẽ được tiến hành tự do hơn, nên sẽ chọn ra được những người đại biểu có uy tín, tài năng và phẩm chất cao quý nhất.</p><p></p><p>Nhưng cũng phải thú nhận rằng trong mô hình này, cũng như trong đa số các trường hợp khác, đều nhận thấy sự bất lợi của cả hai dạng nhà nước. Bởi việc tăng thêm quá nhiều cử tri, những người được bầu chọn sẽ ít gắn bó và thấu hiểu những hoàn cảnh và lợi ích địa phương của dân chúng.</p><p></p><p>Trong khi việc giảm bớt quá nhiều số cử tri sẽ làm cho người đại biểu ràng buộc quá mức vào quyền lợi của một nhóm cử tri đó mà quên đi việc theo đuổi những mục tiêu cao cả của quốc gia và những lợi ích khác của toàn xã hội. Bản Hiến pháp liên bang mới đã mang lại sự kết hợp tốt đẹp về phương diện này. Những lợi ích chung và tổng thể của toàn quốc, thì trao cho chính quyền liên bang, còn những lợi ích cục bộ, địa phương thì dành cho các cơ quan lập pháp tiểu bang.</p><p></p><p>Điểm khác nhau thứ hai giữa nhà nước cộng hòa và dân chủ thuần tuý là chính thể cộng hòa sẽ bao trùm một lãnh thổ và dân số đông đảo hơn một chính quyền dân chủ. Chính nhờ hoàn cảnh này mà đa số khó lòng và trở nên ít nguy hiểm hơn như trong nhà nước dân chủ. Xã hội càng nhỏ, thì những phe phái và những nhóm lợi ích khác biệt càng ít.</p><p></p><p>Khi những phe phái và những nhóm lợi ích khác biệt càng ít, thì một phe phái đa số dễ được hình thành hơn. Khi phe đa số càng dễ được hình thành và số thành viên của phe phái đó càng ít, họ càng dễ thảo thuận với nhau để thi hành những biện pháp đàn áp thiểu số.</p><p></p><p>Khi phạm vi và môi trường được mở rộng, các phe phái và các nhóm lợi ích trở nên đa dạng hơn, đa số khó có thể có chung động cơ và mục đích để xâm chiếm và cướp đi quyền của những công dân khác. Hoặc dù một động cơ chung như vậy có tồn tại, thì đa số cũng khó có thể thống nhất và tập hợp lại với nhau để trở thành một sức mạnh chung.</p><p></p><p>Ngoài những sự trở ngại khác, có thể nhận thấy rằng dù có những mục đích xấu xa và ý định bất công nào thì do số lượng đông đảo người tham gia nên việc trao đổi và thảo luận trong nhóm luôn luôn bị nghi ngờ dẫn đến khó có thể đạt được một sự đồng tâm cần thiết.</p><p></p><p>Như vậy, chúng ta thấy rõ ràng là một nước cộng hòa có nhiều lợi thế hơn so với nền dân chủ trong việc kiểm soát những ảnh hưởng của nạn phe phái và một nước cộng hòa lớn có nhiều thuận lợi hơn một nước cộng hòa nhỏ bé, một Liên minh những tiểu bang thuận lợi hơn những tiểu bang riêng rẽ cấu thành nên nó. Liệu những lợi thế này có bao gồm việc thông qua những người đại diện khôn ngoan và có đức hạnh cao cả, làm cho cho họ vượt qua được những thành kiến địa phương và mưu đồ bất công đó không?</p><p></p><p>Không thể từ chối rằng những người đại diện của Liên minh sẽ sở hữu những tài năng và đức tính thiên phú. Nhưng liệu sự đa dạng của các phe phái có đảm bảo tốt hơn cho xã hội chống lại bất kỳ một phe phái nào, dù là đông đảo, định chèn ép và đàn áp những phe còn lại không? Rõ ràng rằng khi những phe phái của Liên minh trở nên đông đảo và đa dạng hơn, thì sự an toàn cần thiết đó cũng tăng lên.</p><p></p><p>Liệu sau cùng, liên minh hình thành có cản trở được sự thống nhất và các âm mưu xấu xa của đa số có cùng lợi ích không? Lại một lần nữa, chính tại đây, qui mô của Liên minh mang lại lợi thế rất rõ ràng.</p><p></p><p>Ảnh hưởng của những lãnh tụ bè phái có thể thổi lên ngọn lửa tại những tiểu bang nhất định của họ, nhưng sẽ không đủ để làm cho đám cháy bùng lên, lan rộng ra khắp các tiểu bang khác. Một giáo phái có thể suy đồi để hình thành một phe phái chính trị tại một địa phương trong Liên minh.</p><p></p><p>Nhưng sự đa dạng của những giáo phái khác trên toàn bộ đất nước, sẽ giữ an toàn cho chính quyền quốc gia chống lại mối nguy hiểm xuất hiện từ bất kỳ bè phái nào. Một trào lưu đòi ban hành tiền giấy, hay đòi bãi bỏ mọi món nợ, hay đòi bình đẳng về tài sản, hoặc bất kỳ một mục đích sai trái hay xấu xa nào sẽ khó có thể lan tràn trên toàn bộ lãnh thổ của Liên minh, ngoại trừ một vài tiểu bang nào đó.</p><p></p><p>Cũng như một căn bệnh hay tệ nạn nào đó chỉ có thể làm hoen ố, làm hư hỏng hay tàn phá một tỉnh, một huyện chứ không thể tàn phá toàn bộ một đất nước.</p><p></p><p>Bởi vậy, trong phạm vi và cấu trúc thích hợp của Liên minh chúng ta, chúng ta sẽ tìm được một giải pháp cộng hòa cho chính những căn bệnh thường phá hoại chính thể cộng hòa. Chúng ta càng sung sướng và tự hào khi được là những người cộng hòa bao nhiêu, thì càng phải hăng hái và nhiệt thành ủng hộ những nguyên lý và tư tưởng Liên bang bấy nhiêu.</p><p></p><p>Những tác hại do nạn bè phái gây không thể được các chính quyền tiểu bang nào kiểm soát mà điều này chỉ được giải quyết thành công trong mô hình chính quyền liên bang Cộng hòa rộng lớn.</p></blockquote><p></p>
[QUOTE="ngan trang, post: 86856, member: 17223"] [B][CENTER]Người Liên bang Số 10 (tiếp theo) Bài đăng trên tờ New York Packet, Tác giả: James Madison.[/CENTER] [/B] Có hai điểm chủ yếu khác biệt nhất giữa một chế độ dân chủ và một nhà nước cộng hòa. Thứ nhất, trong chính thể cộng hòa, đoàn đại biểu của chính quyền, bao gồm một số người do toàn thể dân chúng bầu chọn. Thứ hai, qui mô của nhà nước cộng hòa, bao gồm một số lượng công dân rất đông đảo trên một phạm vi lãnh thổ rất rộng lớn. Hiệu quả của sự khác biệt, thứ nhất là, một mặt, tinh lọc và mở rộng những quan điểm của công chúng, thông qua một cơ quan trung gian, do dân chúng bầu chọn. Sự khôn ngoan của họ có lẽ là cần thiết và hữu ích nhất đối với lợi ích thực sự của toàn thể đất nước. Lòng yêu nước và tình yêu công lý của họ sẽ khó lòng bị hy sinh vì những quyền lợi riêng rẽ hoặc nhất thời. Dưới sự điều hành đó, quyền lợi của cả cộng đồng có thể được những người đại diện cho dân chúng phát biểu chính xác hơn là nếu để cho bản thân dân chúng tự phát biểu, thông qua những cuộc họp của họ. Nhưng mặt khác, hiệu quả của điều này có thể bị đảo ngược. Những đại biểu này sẽ có tư tưởng phe phái, mang những thành kiến địa phương, hay nhờ những mưu mô lén lút nham hiểm, hay nhờ sự nịnh bợ, mua chuộc, hoặc bởi những mưu chước khác để giành phiếu bầu, nhưng sau đó phản bội lại lợi ích của toàn thể dân chúng, những người đã bầu chọn mình. Điều chúng ta cần xem xét là phạm vi của nhà nước cộng hòa rộng lớn hay nhỏ bé sẽ thuận lợi hơn cho việc chọn ra những người bảo vệ chân chính nhất sự thịnh vượng của toàn xã hội. Hiển nhiên là các nhà nước cộng hòa rộng lớn sẽ ưu việt hơn, bởi hai lý do rất rõ ràng: Lý do đầu tiên là trong một nước cộng hòa, dù là nhỏ bé, thì những người đại diện cần phải khá đông đảo để đề phòng những âm mưu xấu xa của một số ít đại biểu âm mưu thông đồng với nhau giành quyền điều hành. Còn trong một nước cộng hòa, dù rộng lớn đến đâu, thì số lượng các đại biểu cũng phải có giới hạn nhất định, để đề phòng sự lộn xộn của đám đông. Nhưng trong cả hai dạng nhà nước, số lượng những người đại diện đều không thể tỉ lệ với qui mô dân số của mình nên tỷ lệ dân chúng cho một người đại diện trong các nước cộng hòa nhỏ sẽ lớn hơn. Nếu mật độ những cá nhân có tư cách và năng lực tại cả hai nhà nước cộng hòa lớn và nhỏ là như nhau thì trong nhà nước cộng hòa rộng lớn sẽ có sự lựa chọn rộng rãi hơn là trong các nhà nước cộng hòa nhỏ bé. Tiếp theo, do mỗi người đại diện sẽ được một số lượng dân chúng đông đảo hơn tại những nước cộng hòa lớn so với những nước nhỏ chọn lựa, nên càng khó khăn hơn cho những ứng cử viên xoàng xĩnh, mưu cầu giành được các phiếu bầu nhờ những mưu mô và thủ đoạn xấu xa mà cuộc bầu cử nào cũng xuất hiện. Việc bỏ phiếu của dân chúng sẽ được tiến hành tự do hơn, nên sẽ chọn ra được những người đại biểu có uy tín, tài năng và phẩm chất cao quý nhất. Nhưng cũng phải thú nhận rằng trong mô hình này, cũng như trong đa số các trường hợp khác, đều nhận thấy sự bất lợi của cả hai dạng nhà nước. Bởi việc tăng thêm quá nhiều cử tri, những người được bầu chọn sẽ ít gắn bó và thấu hiểu những hoàn cảnh và lợi ích địa phương của dân chúng. Trong khi việc giảm bớt quá nhiều số cử tri sẽ làm cho người đại biểu ràng buộc quá mức vào quyền lợi của một nhóm cử tri đó mà quên đi việc theo đuổi những mục tiêu cao cả của quốc gia và những lợi ích khác của toàn xã hội. Bản Hiến pháp liên bang mới đã mang lại sự kết hợp tốt đẹp về phương diện này. Những lợi ích chung và tổng thể của toàn quốc, thì trao cho chính quyền liên bang, còn những lợi ích cục bộ, địa phương thì dành cho các cơ quan lập pháp tiểu bang. Điểm khác nhau thứ hai giữa nhà nước cộng hòa và dân chủ thuần tuý là chính thể cộng hòa sẽ bao trùm một lãnh thổ và dân số đông đảo hơn một chính quyền dân chủ. Chính nhờ hoàn cảnh này mà đa số khó lòng và trở nên ít nguy hiểm hơn như trong nhà nước dân chủ. Xã hội càng nhỏ, thì những phe phái và những nhóm lợi ích khác biệt càng ít. Khi những phe phái và những nhóm lợi ích khác biệt càng ít, thì một phe phái đa số dễ được hình thành hơn. Khi phe đa số càng dễ được hình thành và số thành viên của phe phái đó càng ít, họ càng dễ thảo thuận với nhau để thi hành những biện pháp đàn áp thiểu số. Khi phạm vi và môi trường được mở rộng, các phe phái và các nhóm lợi ích trở nên đa dạng hơn, đa số khó có thể có chung động cơ và mục đích để xâm chiếm và cướp đi quyền của những công dân khác. Hoặc dù một động cơ chung như vậy có tồn tại, thì đa số cũng khó có thể thống nhất và tập hợp lại với nhau để trở thành một sức mạnh chung. Ngoài những sự trở ngại khác, có thể nhận thấy rằng dù có những mục đích xấu xa và ý định bất công nào thì do số lượng đông đảo người tham gia nên việc trao đổi và thảo luận trong nhóm luôn luôn bị nghi ngờ dẫn đến khó có thể đạt được một sự đồng tâm cần thiết. Như vậy, chúng ta thấy rõ ràng là một nước cộng hòa có nhiều lợi thế hơn so với nền dân chủ trong việc kiểm soát những ảnh hưởng của nạn phe phái và một nước cộng hòa lớn có nhiều thuận lợi hơn một nước cộng hòa nhỏ bé, một Liên minh những tiểu bang thuận lợi hơn những tiểu bang riêng rẽ cấu thành nên nó. Liệu những lợi thế này có bao gồm việc thông qua những người đại diện khôn ngoan và có đức hạnh cao cả, làm cho cho họ vượt qua được những thành kiến địa phương và mưu đồ bất công đó không? Không thể từ chối rằng những người đại diện của Liên minh sẽ sở hữu những tài năng và đức tính thiên phú. Nhưng liệu sự đa dạng của các phe phái có đảm bảo tốt hơn cho xã hội chống lại bất kỳ một phe phái nào, dù là đông đảo, định chèn ép và đàn áp những phe còn lại không? Rõ ràng rằng khi những phe phái của Liên minh trở nên đông đảo và đa dạng hơn, thì sự an toàn cần thiết đó cũng tăng lên. Liệu sau cùng, liên minh hình thành có cản trở được sự thống nhất và các âm mưu xấu xa của đa số có cùng lợi ích không? Lại một lần nữa, chính tại đây, qui mô của Liên minh mang lại lợi thế rất rõ ràng. Ảnh hưởng của những lãnh tụ bè phái có thể thổi lên ngọn lửa tại những tiểu bang nhất định của họ, nhưng sẽ không đủ để làm cho đám cháy bùng lên, lan rộng ra khắp các tiểu bang khác. Một giáo phái có thể suy đồi để hình thành một phe phái chính trị tại một địa phương trong Liên minh. Nhưng sự đa dạng của những giáo phái khác trên toàn bộ đất nước, sẽ giữ an toàn cho chính quyền quốc gia chống lại mối nguy hiểm xuất hiện từ bất kỳ bè phái nào. Một trào lưu đòi ban hành tiền giấy, hay đòi bãi bỏ mọi món nợ, hay đòi bình đẳng về tài sản, hoặc bất kỳ một mục đích sai trái hay xấu xa nào sẽ khó có thể lan tràn trên toàn bộ lãnh thổ của Liên minh, ngoại trừ một vài tiểu bang nào đó. Cũng như một căn bệnh hay tệ nạn nào đó chỉ có thể làm hoen ố, làm hư hỏng hay tàn phá một tỉnh, một huyện chứ không thể tàn phá toàn bộ một đất nước. Bởi vậy, trong phạm vi và cấu trúc thích hợp của Liên minh chúng ta, chúng ta sẽ tìm được một giải pháp cộng hòa cho chính những căn bệnh thường phá hoại chính thể cộng hòa. Chúng ta càng sung sướng và tự hào khi được là những người cộng hòa bao nhiêu, thì càng phải hăng hái và nhiệt thành ủng hộ những nguyên lý và tư tưởng Liên bang bấy nhiêu. Những tác hại do nạn bè phái gây không thể được các chính quyền tiểu bang nào kiểm soát mà điều này chỉ được giải quyết thành công trong mô hình chính quyền liên bang Cộng hòa rộng lớn. [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KHOA HỌC XÃ HỘI
LỊCH SỬ
Lịch Sử Thế Giới
Thế giới Hiện Đại ( Năm 1917 - Nay )
Hiến pháp Mỹ được làm ra như thế nào ?
Top