Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KHOA HỌC XÃ HỘI
LỊCH SỬ
Lịch Sử Thế Giới
Thế giới Hiện Đại ( Năm 1917 - Nay )
Hiến pháp Mỹ được làm ra như thế nào ?
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="ngan trang" data-source="post: 86854" data-attributes="member: 17223"><p><strong><p style="text-align: center">Người Liên bang Số 10</p></strong></p><p style="text-align: center"><strong></p></strong></p><p style="text-align: center"><strong>Bài đăng trên tờ New York Packet, Tác giả: James Madison.</p><p></strong></p><p></p><p>Trong bài luận số 10, bài báo được coi là xuất sắc nhất trong tập Người Liên bang, Madison thảo luận về các chủ đề sau: Mối nguy hiểm của nạn bè phái ở Mỹ cũng như các nơi khác - Bản chất của một phe phái - Các giải pháp tránh nguy cơ này - Tính ưu việt của chính quyền đại diện trong việc ngăn chặn các phe phái - Lợi thế của một nước Cộng hòa rộng lớn trong vấn đề này.</p><p></p><p>Lập luận chính của Madison là Liên minh 13 tiểu bang sẽ là công cụ hữu hiệu chống lại nạn phe phái và những rối loạn trong nước.</p><p></p><p>Madison tuyên bố rằng một trong những lập luận mạnh mẽ nhất ủng hộ bản Hiến pháp mới đó là việc thiết lập một chính quyền cộng hòa, có khả năng kiểm soát những xung đột và rối loạn do nạn bè phái gây nên. Madison cho rằng trong bản chất của con người, phe phái là điều không thể tránh được.</p><p></p><p>Những tác hại do nạn bè phái gây không thể được các chính quyền tiểu bang nào kiểm soát mà điều này ch</p><p></p><p><strong><p style="text-align: right">Ngày 23 tháng Mười một năm 1787.</p><p></strong></p><p></p><p>Gửi dân chúng tiểu bang New York,</p><p></p><p>Trong số những thuận lợi mà một Liên minh được thiết lập vững chắc hứa hẹn sẽ mang lại, không gì đáng được khuyếch trương và phát triển hơn là xu hướng phá vỡ và kiểm soát những vi phạm và xung đột của nạn bè phái. Những người chủ trương thành lập một chính quyền cho dân chúng thường rất lo ngại cho số phận của mình khi chính quyền lâm vào tình trạng nguy hiểm của nạn bè phái.</p><p></p><p>Vì vậy, phải tìm được một mô hình không vi phạm các nguyên lý cần thiết đó, nhưng phải giải quyết được tình trạng bè phái. Tình trạng bất ổn, sự bất công và sự lộn xộn tiêm nhiễm vào các hội đồng nhà nước, thực sự là những căn bệnh vô cùng nguy hiểm xuất hiện ở khắp mọi nơi và làm các chính quyền của dân chúng bị diệt vong, tiếp tục được những kẻ thù của sự tự do lợi dụng các lý lẽ hữu hiệu cho sự tuyên truyền giả tạo nhất của họ.</p><p></p><p>Những cải cách quý giá trong những bản Hiến pháp tiểu bang của chúng ta được tiến hành trên những mô hình chính quyền cả cổ xưa và hiện đại, không thể được quá ca tụng bởi nhiều bất công không thể chấp nhận được và không thể ngăn chặn một cách có hiệu quả mối nguy hiểm gây ra do sự hoành hành của nạn bè phái như mọi người mơ ước và trông đợi.</p><p></p><p>Những lời than phiền có ở khắp nơi, từ những công dân có đạo đức và có uy tín nhất của chúng ta, cũng như từ những người tôn trọng tự do của cá nhân và của công cộng, là chính quyền của chúng ta quá bất ổn, là lợi ích và điều tốt đẹp cho xã hội bị phớt lờ bởi các cuộc xung đột giữa những phe phái thù địch là các đạo luật thường được quyết định không phải theo nguyên tắc của công lý và quyền lợi của thiểu số mà bởi sức mạnh mang tính ép buộc vì lợi ích và sự vượt trội của đa số.</p><p></p><p>Dù sự lo âu làm chúng ta ước muốn rằng những lời than phiền này là không có căn cứ, song những bằng chứng thực tế buộc chúng ta phải chấp nhận rằng những lời than phiền đó, phần nào là đúng sự thật.</p><p></p><p>Nếu chúng ta thật thà xem lại tình trạng của chúng ta, một số trục trặc mà chúng ta buộc tội sai lầm là do sự điều hành của chính quyền, thì đồng thời sẽ thấy rằng những thất bại nặng nề nhất, những nỗi khổ cực cay đắng nhất và đặc biệt là sự nghi ngờ và mất niềm tin ngày càng tăng của dân chúng và mối lo ngại về những quyền cá nhân đang lan rộng trên khắp lục địa này là vì nhiều nguyên nhân khác.</p><p></p><p>Phải công nhận rằng đó là những nguyên nhân chủ yếu, nếu không nói là toàn bộ, dẫn tới sự thiếu ổn định, thiếu vững chắc và thiếu công bằng mà tư tưởng bè phái đã làm hoen ố sự điều hành cộng đồng của chúng ta.</p><p></p><p>Tôi cho rằng phe phái là một nhóm công dân, dù tập hợp thành đa số thay thiểu số của một tổ chức, được thống nhất và thúc đẩy bởi tâm trạng hay lợi ích chung, trái ngược với quyền lợi của những công dân khác, hoặc với lợi ích lâu dài của cả cộng đồng.</p><p></p><p>Có hai phương pháp để xử lý những tác hại của phe phái: Thứ nhất là loại bỏ những động cơ của phe phái; và thứ hai là kiềm chế ảnh hưởng của chúng.</p><p></p><p>Lại có hai cách để loại bỏ những động cơ phe phái. Thứ nhất là tiêu diệt quyền tự do, yếu tố sống còn cho sự tồn tại của các phe phái. Thứ hai là làm cho mọi công dân có cùng chung một quan điểm, cùng chung một cảm xúc và cùng chung một lợi ích.</p><p></p><p>Phải nói ngay rằng chẳng có gì chính xác hơn khi nói cách chữa thứ nhất còn tội tệ hơn cả căn bệnh cần điều trị. Tự do đối với một phe phái chẳng khác gì không khí đối với ngọn lửa, không có nó, ngay lập tức ngọn lửa sẽ tắt rụi. Nhưng chẳng có gì ngu xuẩn hơn việc bãi bỏ sự tự do vì sự tự do nuôi dưỡng phe phái, nhưng đó cũng điều kiện sống còn cho cuộc sống chính trị. Cũng như muốn giết chết không khí vì không khí chỉ càng làm tăng sự tàn phá của ngọn lửa, nhưng không khí lại vô cùng cần thiết cho muôn loài.</p><p></p><p>Nếu cách thứ nhất là không khôn ngoan thì cách thứ hai cũng không thực tế chút nào. Trong khi lý trí của con người vẫn tiếp tục mắc phải những sai lầm, và khi con người có quyền tự do thể hiện nó, thì tất yếu sẽ hình thành những quan điểm khác nhau. Trong khi còn tồn tại mối quan hệ giữa lý trí và tình cảm của con người, thì những quan điểm và tình cảm đó vẫn có ảnh hưởng tương hỗ và tác động lẫn nhau vì tình cảm thường gắn bó với quan điểm.</p><p></p><p>Vì năng lực con người rất khác nhau và tài sản phụ thuộc vào năng lực, nên việc thống nhất hết thảy các lợi ích sẽ gặp phải một trở ngại không thể vượt qua được. Mục tiêu hàng đầu của mọi chính quyền là phải bảo vệ mọi tầng lớp dân chúng. Nhưng vì năng lực của con người là khác nhau và không bình đẳng, nên tài sản và các đặc tính khác của mỗi người cũng không giống nhau.</p><p></p><p>Việc bảo vệ những quyền tư hữu khác nhau sẽ làm cho con người sở hữu những tài sản khác nhau và ở mức độ khác nhau, từ đó hình thành những tâm trạng và quan điểm khác nhau. Vì thế, tất yếu, xã hội phải phân chia thành những lợi ích và những phe phái khác nhau.</p><p></p><p>Những động cơ phe phái tiềm tàng đó có sẵn trong bản chất của con người. Chúng ta cũng thấy chúng xuất hiện ở khắp mọi nơi với các mức độ khác nhau, tùy theo các hoàn cảnh của xã hội dân sự: lòng hăng hái vì những quan điểm khác nhau liên quan đến tôn giáo, chính quyền và nhiều lĩnh vực khác, ngấm ngầm cũng như công khai; sự gắn bó với những người lãnh đạo khác nhau tranh đấu vì tham vọng giành quyền lực và địa vị, hay đối với những người mà tài sản và số phận của họ đều được cộng đồng quan tâm.</p><p></p><p>Chính điều này đã phân chia dân chúng thành những phe phái khác nhau, kích động họ có những mối thù địch, khiến cho họ có lòng hận thù và chèn ép nhau, hơn là hợp tác vì một lợi ích chung cho tất cả mọi người.</p><p></p><p>Xu hướng mạnh mẽ này làm cho loài người rơi vào sự thù nghịch đến nỗi khó có thể tìm được biện pháp nào ngăn chặn được. Ngay cả những khác biệt lặt vặt và đồng bóng nhất cũng đủ để thổi bùng ngọn lửa của những cảm xúc thù nghịch và gây ra những xung đột bạo lực ghê gớm nhất.</p><p></p><p>Nhưng nguyên nhân thông thường và lâu dài nhất gây ra những phe phái đó chính là sự phân phối của cải không đều. Những người có của và những người không có của hình thành những phe phái có quyền lợi khác biệt nhau hoàn toàn. Tương tự như những chủ nợ và những con nợ. Những mối quan tâm về nông nghiệp, sản xuất, thương mại, tiền bạc cùng với nhiều mối quan tâm nhỏ hơn tất yếu sẽ nảy nở trong những xã hội văn minh.</p><p></p><p>Dân chúng sẽ chia thành những tầng lớp khác nhau, được thúc đẩy bởi những tình cảm và những quan điểm khác nhau. Việc điều chỉnh những lợi ích xung đột và khác nhau này là nhiệm vụ chủ chốt của cơ quan lập pháp hiện đại vì mọi hoạt động bình thường và cần thiết của chính quyền đều liên quan đến tư tưởng phe phái.</p><p></p><p>Không ai được phép làm người phán xét động cơ của chính mình, bởi quyền lợi của anh ta sẽ làm cho lời phán xét thiên lệch, làm lý trí xét đoán của anh ta mất phần sáng suốt và làm cho lòng chính trực của anh ta mất phần toàn vẹn.</p><p></p><p>Vì lý do tương tự, thậm chí còn rõ ràng hơn, nên tuy lý trí của một nhóm người, ít nhất cũng bằng, nếu không nói là sáng suốt hơn một người, nhưng họ cũng không thể cùng lúc vừa làm người phán xử, vừa làm người đại diện cho một nhóm.</p></blockquote><p></p>
[QUOTE="ngan trang, post: 86854, member: 17223"] [B][CENTER]Người Liên bang Số 10 Bài đăng trên tờ New York Packet, Tác giả: James Madison.[/CENTER] [/B] Trong bài luận số 10, bài báo được coi là xuất sắc nhất trong tập Người Liên bang, Madison thảo luận về các chủ đề sau: Mối nguy hiểm của nạn bè phái ở Mỹ cũng như các nơi khác - Bản chất của một phe phái - Các giải pháp tránh nguy cơ này - Tính ưu việt của chính quyền đại diện trong việc ngăn chặn các phe phái - Lợi thế của một nước Cộng hòa rộng lớn trong vấn đề này. Lập luận chính của Madison là Liên minh 13 tiểu bang sẽ là công cụ hữu hiệu chống lại nạn phe phái và những rối loạn trong nước. Madison tuyên bố rằng một trong những lập luận mạnh mẽ nhất ủng hộ bản Hiến pháp mới đó là việc thiết lập một chính quyền cộng hòa, có khả năng kiểm soát những xung đột và rối loạn do nạn bè phái gây nên. Madison cho rằng trong bản chất của con người, phe phái là điều không thể tránh được. Những tác hại do nạn bè phái gây không thể được các chính quyền tiểu bang nào kiểm soát mà điều này ch [B][RIGHT]Ngày 23 tháng Mười một năm 1787.[/RIGHT] [/B] Gửi dân chúng tiểu bang New York, Trong số những thuận lợi mà một Liên minh được thiết lập vững chắc hứa hẹn sẽ mang lại, không gì đáng được khuyếch trương và phát triển hơn là xu hướng phá vỡ và kiểm soát những vi phạm và xung đột của nạn bè phái. Những người chủ trương thành lập một chính quyền cho dân chúng thường rất lo ngại cho số phận của mình khi chính quyền lâm vào tình trạng nguy hiểm của nạn bè phái. Vì vậy, phải tìm được một mô hình không vi phạm các nguyên lý cần thiết đó, nhưng phải giải quyết được tình trạng bè phái. Tình trạng bất ổn, sự bất công và sự lộn xộn tiêm nhiễm vào các hội đồng nhà nước, thực sự là những căn bệnh vô cùng nguy hiểm xuất hiện ở khắp mọi nơi và làm các chính quyền của dân chúng bị diệt vong, tiếp tục được những kẻ thù của sự tự do lợi dụng các lý lẽ hữu hiệu cho sự tuyên truyền giả tạo nhất của họ. Những cải cách quý giá trong những bản Hiến pháp tiểu bang của chúng ta được tiến hành trên những mô hình chính quyền cả cổ xưa và hiện đại, không thể được quá ca tụng bởi nhiều bất công không thể chấp nhận được và không thể ngăn chặn một cách có hiệu quả mối nguy hiểm gây ra do sự hoành hành của nạn bè phái như mọi người mơ ước và trông đợi. Những lời than phiền có ở khắp nơi, từ những công dân có đạo đức và có uy tín nhất của chúng ta, cũng như từ những người tôn trọng tự do của cá nhân và của công cộng, là chính quyền của chúng ta quá bất ổn, là lợi ích và điều tốt đẹp cho xã hội bị phớt lờ bởi các cuộc xung đột giữa những phe phái thù địch là các đạo luật thường được quyết định không phải theo nguyên tắc của công lý và quyền lợi của thiểu số mà bởi sức mạnh mang tính ép buộc vì lợi ích và sự vượt trội của đa số. Dù sự lo âu làm chúng ta ước muốn rằng những lời than phiền này là không có căn cứ, song những bằng chứng thực tế buộc chúng ta phải chấp nhận rằng những lời than phiền đó, phần nào là đúng sự thật. Nếu chúng ta thật thà xem lại tình trạng của chúng ta, một số trục trặc mà chúng ta buộc tội sai lầm là do sự điều hành của chính quyền, thì đồng thời sẽ thấy rằng những thất bại nặng nề nhất, những nỗi khổ cực cay đắng nhất và đặc biệt là sự nghi ngờ và mất niềm tin ngày càng tăng của dân chúng và mối lo ngại về những quyền cá nhân đang lan rộng trên khắp lục địa này là vì nhiều nguyên nhân khác. Phải công nhận rằng đó là những nguyên nhân chủ yếu, nếu không nói là toàn bộ, dẫn tới sự thiếu ổn định, thiếu vững chắc và thiếu công bằng mà tư tưởng bè phái đã làm hoen ố sự điều hành cộng đồng của chúng ta. Tôi cho rằng phe phái là một nhóm công dân, dù tập hợp thành đa số thay thiểu số của một tổ chức, được thống nhất và thúc đẩy bởi tâm trạng hay lợi ích chung, trái ngược với quyền lợi của những công dân khác, hoặc với lợi ích lâu dài của cả cộng đồng. Có hai phương pháp để xử lý những tác hại của phe phái: Thứ nhất là loại bỏ những động cơ của phe phái; và thứ hai là kiềm chế ảnh hưởng của chúng. Lại có hai cách để loại bỏ những động cơ phe phái. Thứ nhất là tiêu diệt quyền tự do, yếu tố sống còn cho sự tồn tại của các phe phái. Thứ hai là làm cho mọi công dân có cùng chung một quan điểm, cùng chung một cảm xúc và cùng chung một lợi ích. Phải nói ngay rằng chẳng có gì chính xác hơn khi nói cách chữa thứ nhất còn tội tệ hơn cả căn bệnh cần điều trị. Tự do đối với một phe phái chẳng khác gì không khí đối với ngọn lửa, không có nó, ngay lập tức ngọn lửa sẽ tắt rụi. Nhưng chẳng có gì ngu xuẩn hơn việc bãi bỏ sự tự do vì sự tự do nuôi dưỡng phe phái, nhưng đó cũng điều kiện sống còn cho cuộc sống chính trị. Cũng như muốn giết chết không khí vì không khí chỉ càng làm tăng sự tàn phá của ngọn lửa, nhưng không khí lại vô cùng cần thiết cho muôn loài. Nếu cách thứ nhất là không khôn ngoan thì cách thứ hai cũng không thực tế chút nào. Trong khi lý trí của con người vẫn tiếp tục mắc phải những sai lầm, và khi con người có quyền tự do thể hiện nó, thì tất yếu sẽ hình thành những quan điểm khác nhau. Trong khi còn tồn tại mối quan hệ giữa lý trí và tình cảm của con người, thì những quan điểm và tình cảm đó vẫn có ảnh hưởng tương hỗ và tác động lẫn nhau vì tình cảm thường gắn bó với quan điểm. Vì năng lực con người rất khác nhau và tài sản phụ thuộc vào năng lực, nên việc thống nhất hết thảy các lợi ích sẽ gặp phải một trở ngại không thể vượt qua được. Mục tiêu hàng đầu của mọi chính quyền là phải bảo vệ mọi tầng lớp dân chúng. Nhưng vì năng lực của con người là khác nhau và không bình đẳng, nên tài sản và các đặc tính khác của mỗi người cũng không giống nhau. Việc bảo vệ những quyền tư hữu khác nhau sẽ làm cho con người sở hữu những tài sản khác nhau và ở mức độ khác nhau, từ đó hình thành những tâm trạng và quan điểm khác nhau. Vì thế, tất yếu, xã hội phải phân chia thành những lợi ích và những phe phái khác nhau. Những động cơ phe phái tiềm tàng đó có sẵn trong bản chất của con người. Chúng ta cũng thấy chúng xuất hiện ở khắp mọi nơi với các mức độ khác nhau, tùy theo các hoàn cảnh của xã hội dân sự: lòng hăng hái vì những quan điểm khác nhau liên quan đến tôn giáo, chính quyền và nhiều lĩnh vực khác, ngấm ngầm cũng như công khai; sự gắn bó với những người lãnh đạo khác nhau tranh đấu vì tham vọng giành quyền lực và địa vị, hay đối với những người mà tài sản và số phận của họ đều được cộng đồng quan tâm. Chính điều này đã phân chia dân chúng thành những phe phái khác nhau, kích động họ có những mối thù địch, khiến cho họ có lòng hận thù và chèn ép nhau, hơn là hợp tác vì một lợi ích chung cho tất cả mọi người. Xu hướng mạnh mẽ này làm cho loài người rơi vào sự thù nghịch đến nỗi khó có thể tìm được biện pháp nào ngăn chặn được. Ngay cả những khác biệt lặt vặt và đồng bóng nhất cũng đủ để thổi bùng ngọn lửa của những cảm xúc thù nghịch và gây ra những xung đột bạo lực ghê gớm nhất. Nhưng nguyên nhân thông thường và lâu dài nhất gây ra những phe phái đó chính là sự phân phối của cải không đều. Những người có của và những người không có của hình thành những phe phái có quyền lợi khác biệt nhau hoàn toàn. Tương tự như những chủ nợ và những con nợ. Những mối quan tâm về nông nghiệp, sản xuất, thương mại, tiền bạc cùng với nhiều mối quan tâm nhỏ hơn tất yếu sẽ nảy nở trong những xã hội văn minh. Dân chúng sẽ chia thành những tầng lớp khác nhau, được thúc đẩy bởi những tình cảm và những quan điểm khác nhau. Việc điều chỉnh những lợi ích xung đột và khác nhau này là nhiệm vụ chủ chốt của cơ quan lập pháp hiện đại vì mọi hoạt động bình thường và cần thiết của chính quyền đều liên quan đến tư tưởng phe phái. Không ai được phép làm người phán xét động cơ của chính mình, bởi quyền lợi của anh ta sẽ làm cho lời phán xét thiên lệch, làm lý trí xét đoán của anh ta mất phần sáng suốt và làm cho lòng chính trực của anh ta mất phần toàn vẹn. Vì lý do tương tự, thậm chí còn rõ ràng hơn, nên tuy lý trí của một nhóm người, ít nhất cũng bằng, nếu không nói là sáng suốt hơn một người, nhưng họ cũng không thể cùng lúc vừa làm người phán xử, vừa làm người đại diện cho một nhóm. [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KHOA HỌC XÃ HỘI
LỊCH SỬ
Lịch Sử Thế Giới
Thế giới Hiện Đại ( Năm 1917 - Nay )
Hiến pháp Mỹ được làm ra như thế nào ?
Top