Ghi chép của Manasseh Cutler
Manasseh Cutler (1742-1823), tiến sĩ Luật, là người đồng sáng lập trường Ðại học bang Ohio. Trong thời gian Hội nghị Lập hiến nhóm họp, ông đã tới thăm Philadelphia và có những cuộc gặp với các đại biểu của Hội nghị.
Phần sau được trích ra từ nhật ký của ông về những điều ông cảm nhận được về các đại biểu cũng như về Hội nghị này. Những ghi chép này rất thú vị vì đã thể hiện cuộc sống và phong cách của những đại biểu quý tộc đương thời và bối cảnh của Hội nghị cũng như sự quan tâm đặc biệt của những người dân thường trông đợi về kết quả của Hội nghị này.
Ngày 13 tháng Bảy năm 1787.
Quán rượu này nằm trên Phố thứ 3, giữa phố Chợ và phố Hạt dẻ, ngay gần trung tâm thành phố. Quán rượu này có một phong cách lịch sự và trang nhã, có nhiều tòa nhà với các sảnh rộng, cùng với nhiều phòng nhỏ thích hợp cho việc ngủ trọ. Trong khi tôi đang dùng trà thì vài đại biểu của Hội nghị Lập hiến, hiện đang nhóm họp tại thành phố này với mục đích hình thành một bản Hiến pháp Liên bang, bước vào nhà. Hai trong số họ là các đại biểu của tiểu bang Massachusetts.
Ngay khi uống trà xong, tôi bước đến chỗ họ ngồi (họ cũng sống ở đây), đến chỗ Ngài Strong và muốn nói chuyện với ông ta. Trước đây, chưa bao giờ chúng tôi quen nhau và tôi cũng chưa từng viết thư cho ông ta, nhưng cả hai chúng tôi đều biết tiếng nhau; và sau đó Ngài Gerry nói với Ngài Strong là ông ta rất muốn gặp tôi, do bức thư ông ta nhận của Thống đốc Bowdoin.
Ngài Strong rất lịch sự giới thiệu tôi với Ngài Gorham, người Chalestown, Massachusetts; Ngài Madison, Ngài Mason và cậu con trai đến từ tiểu bang Virginia; Thống đốc Martin; quý Ngài Hugh Williamson, Bắc Caroline, quý Ngài John Rutledge và Ngài Pinckney, tiểu bang Nam Caroline; Ngài Hamilton, từ New York; họ đều sống trong ngôi nhà này và nhiều quý ngài khác cũng có mặt tối hôm đó với họ.
… Chúng tôi đến tòa nhà Quốc hội tiểu bang. Ðây là một tòa nhà rất sang trọng với kiến trúc đẹp và tiện lợi hơn bất cứ tòa nhà nào khác mà tôi biết từ trước đến nay. Lúc này, Tòa án Tối cao đang đặt tại đây và chỉ có ba thẩm phán. Một căn phòng rộng ở phía Ðông, dành cho các hoạt động công cộng, nhưng lúc này dành cho Hội nghị Lập hiến sử dụng. Lính gác có mặt tại đây để ngăn không cho ai lại gần và họ rất cảnh giác trong bổn phận của mình.
Ngài Flanklin sống ở Phố Chợ, giữa Phố thứ 2 và Phố thứ 3, ngôi nhà của ông lại lùi sâu một chút. Chúng tôi gặp ông ta đang đứng trong vườn, dưới một cây dâu lớn với nhiều quý ngài khác và hai hay ba quý bà. Tôi trao cho ông các bức thư của tôi.
Sau khi đọc chúng, ông bắt tay tôi và với những lời lẽ lịch sự, ông giới thiệu tôi với các quý ngài khác, hầu hết là các đại biểu tại Hội nghị Lập hiến và chúng tôi trao đổi với nhau cởi mở cho tới khi trời tối. Ngài Flanklin cho tôi xem một thứ rất khác lạ mà ông vừa nhận được, và ông ta rất hài lòng với điều này.
Ðó là một con rắn có hai đầu đặt trong một cái chai lớn. Ngài Flanklin nói về con rắn này. Nếu như nó phải trườn qua các bụi rậm và một đầu thích đi hướng này, còn đầu kia lại thích trườn theo hướng kia và chẳng đầu nào chịu nhường nhau. Rồi ông định nói về một điều hài hước xảy ra trong Hội nghị Lập hiến, để so sánh con rắn với nước Mỹ, như thể ông quên mất rằng mọi điều trong Hội nghị này phải giữ bí mật nên viên thư ký Hội nghị đã chặn ông lại và lấy đi câu chuyện có lẽ ông sắp kể với tôi.
... Khoảng 10 giờ tối, tôi trở về nhà trọ. Các quý ngài sống trong ngôi nhà này cũng tập trung ăn tối tại một chiếc bàn ăn. Trông họ rất sang trọng theo đúng phong cách giới quý tộc. Sau bữa ăn, Ngài Strong lại đến và mời tôi về ngôi nhà của họ và chúng tôi ở đó tới tận 12 giờ.