Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KHOA HỌC XÃ HỘI
LỊCH SỬ
Lịch Sử Thế Giới
Thế giới Hiện Đại ( Năm 1917 - Nay )
Hiến pháp Mỹ được làm ra như thế nào ?
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="ngan trang" data-source="post: 86830" data-attributes="member: 17223"><p><strong><p style="text-align: center">Thư của Wiliam Grayson gửi James Monroe</p><p></strong></p><p></p><p>William Grayson (1736-1790) là đại biểu của tiểu bang Virginia tại Quốc hội Hợp bang, người kịch liệt chống đối bản Hiến pháp, và đòi phải có Tuyên ngôn nhân quyền. Sau này, cùng với Richard Henry Lee, Grayson là Thượng nghị sĩ đầu tiên của Virginia tại Quốc hội Liên bang.</p><p></p><p>Còn James Monroe (1758-1834) là chính khách nối tiếng của Mỹ, từng giữ nhiều chức vụ quan trọng trong chính quyền Mỹ như Thượng nghị sĩ, Công sứ tại Pháp, Thống đốc Virginia (1799-1802), Công sứ tại Anh (1803-1807), Ngoại trưởng Mỹ (1811-1817) và là Tổng thống thứ 5 của Mỹ trong hai nhiệm kỳ (1816-1825), nổi tiếng với "Học thuyết Monroe", được công bố năm 1823.</p><p></p><p>Khi Hội nghị diễn ra, Wiliam Grayson và James Monroe đều là đại biểu tại Quốc hội Hợp bang, nhưng dù không được chọn làm đại biểu tham dự Hội nghị Lập hiến. Bức thư này thể hiện mối quan tâm đó và thể hiện quan điểm của các chính khách không tham dự Hội nghị nghi ngờ về kết quả mà Hội nghị mang lại. </p><p></p><p><strong><p style="text-align: center">New York, ngày 29 tháng Năm năm 1787.</p><p></strong></p><p></p><p>Nhiều đại biểu rời Quốc hội Hợp bang để tham dự Hội nghị Lập hiến làm Quốc hội mất đi nhiều sức mạnh, và dĩ nhiên chẳng thể làm được việc gì ở đây cả. Tôi thật sự tin là việc này sẽ kéo dài cho đến khi Hội nghị Lập hiến giải tán, có lẽ phải mất tới ba tháng.</p><p></p><p>Tôi không biết chắc cuộc họp của họ sẽ mang đến những gì, nhưng khó lòng tin được rằng sẽ mang lại nhiều điều tốt lành. Đối với tôi, dân chúng nước Mỹ chưa hoàn toàn chín muồi cho bất cứ cải cách quan trọng nào, tới mức cuối cùng họ có thể thông qua hay bác bỏ nó. Sức mạnh và uy tín của tướng Washington, như Ngài cũng nhận thấy là rất cao ở nước Mỹ, song tôi cũng chẳng tin rằng uy tín này đủ để làm cho dân chúng chấp nhận đóng thuế hay tự nguyện trao nộp các quyền cho nhà nước.</p><p></p><p>Các đại biểu từ các tiểu bang miền Tây tán thành một chính phủ rất mạnh và mong muốn thuyết phục mọi cơ quan lập pháp tiểu bang đồng ý thiết lập một chính quyền chung. Nhưng tôi không cho rằng dân chúng sẽ ủng hộ họ. Ngược lại, dân chúng Massachusettes nghĩ rằng chính phủ quá mạnh và sẽ lại có các cuộc nổi dậy chống lại để thiết lập một chính phủ dân chủ hơn.</p><p></p><p>Tại Connecticut, dân chúng đã bác bỏ yêu cầu đó trong năm quyết định này và không một ai được bầu vào các chức vụ của chính quyền nếu ông ta tuyên bố sẽ thanh toán các món nợ trong nước. Rhode Island từ chối cử các đại biểu tham dự vì dư luận ở đây tán thành một chính quyền tốt đẹp, sau khi họ đã thanh toán hết các khoản nợ của mình bằng những đồng tiền mất giá trị để tàn phá những kẻ thù chủ nợ của họ.</p><p></p><p>New Hamsphire thì vẫn chưa chi trả một đồng xu nào từ khi giành được hòa bình và cũng không có ý định thanh toán vĩnh viễn. Nếu tiểu bang này cố gắng đánh thuế để thanh toán các khoản nợ trong nước, thì có lẽ chỉ trong nửa tháng, 500 cuộc nổi dậy như của Shays sẽ nổ ra.</p><p></p><p>Tiểu bang New York đã thanh toán phần lớn số nợ bằng cách cướp bóc của New Jersey và Connecticut. Tiểu bang Jersey sẽ có những hành động thái quá vì các động cơ trả thù vì lợi ích cá nhân. Ngài cũng sẽ thấy là việc Pensylvania tham gia Hội nghị chỉ để buộc cơ quan hành pháp tối cao của Hợp chúng quốc phải đặt tại Philadelphia, nhằm mang lại cho tiểu bang này những lợi thế thương mại nhằm bù đắp việc mất đi những quyền lực của tiểu bang.</p><p></p><p>Tôi không biết các tiểu bang miền Nam thế nào, nhưng tôi nghĩ có thể do những quan điểm khác biệt nào đó, họ sẽ khó chấp nhận tham gia một chính quyền liên minh nếu phải từ bỏ một số quyền lực.</p></blockquote><p></p>
[QUOTE="ngan trang, post: 86830, member: 17223"] [B][CENTER]Thư của Wiliam Grayson gửi James Monroe[/CENTER] [/B] William Grayson (1736-1790) là đại biểu của tiểu bang Virginia tại Quốc hội Hợp bang, người kịch liệt chống đối bản Hiến pháp, và đòi phải có Tuyên ngôn nhân quyền. Sau này, cùng với Richard Henry Lee, Grayson là Thượng nghị sĩ đầu tiên của Virginia tại Quốc hội Liên bang. Còn James Monroe (1758-1834) là chính khách nối tiếng của Mỹ, từng giữ nhiều chức vụ quan trọng trong chính quyền Mỹ như Thượng nghị sĩ, Công sứ tại Pháp, Thống đốc Virginia (1799-1802), Công sứ tại Anh (1803-1807), Ngoại trưởng Mỹ (1811-1817) và là Tổng thống thứ 5 của Mỹ trong hai nhiệm kỳ (1816-1825), nổi tiếng với "Học thuyết Monroe", được công bố năm 1823. Khi Hội nghị diễn ra, Wiliam Grayson và James Monroe đều là đại biểu tại Quốc hội Hợp bang, nhưng dù không được chọn làm đại biểu tham dự Hội nghị Lập hiến. Bức thư này thể hiện mối quan tâm đó và thể hiện quan điểm của các chính khách không tham dự Hội nghị nghi ngờ về kết quả mà Hội nghị mang lại. [B][CENTER]New York, ngày 29 tháng Năm năm 1787.[/CENTER] [/B] Nhiều đại biểu rời Quốc hội Hợp bang để tham dự Hội nghị Lập hiến làm Quốc hội mất đi nhiều sức mạnh, và dĩ nhiên chẳng thể làm được việc gì ở đây cả. Tôi thật sự tin là việc này sẽ kéo dài cho đến khi Hội nghị Lập hiến giải tán, có lẽ phải mất tới ba tháng. Tôi không biết chắc cuộc họp của họ sẽ mang đến những gì, nhưng khó lòng tin được rằng sẽ mang lại nhiều điều tốt lành. Đối với tôi, dân chúng nước Mỹ chưa hoàn toàn chín muồi cho bất cứ cải cách quan trọng nào, tới mức cuối cùng họ có thể thông qua hay bác bỏ nó. Sức mạnh và uy tín của tướng Washington, như Ngài cũng nhận thấy là rất cao ở nước Mỹ, song tôi cũng chẳng tin rằng uy tín này đủ để làm cho dân chúng chấp nhận đóng thuế hay tự nguyện trao nộp các quyền cho nhà nước. Các đại biểu từ các tiểu bang miền Tây tán thành một chính phủ rất mạnh và mong muốn thuyết phục mọi cơ quan lập pháp tiểu bang đồng ý thiết lập một chính quyền chung. Nhưng tôi không cho rằng dân chúng sẽ ủng hộ họ. Ngược lại, dân chúng Massachusettes nghĩ rằng chính phủ quá mạnh và sẽ lại có các cuộc nổi dậy chống lại để thiết lập một chính phủ dân chủ hơn. Tại Connecticut, dân chúng đã bác bỏ yêu cầu đó trong năm quyết định này và không một ai được bầu vào các chức vụ của chính quyền nếu ông ta tuyên bố sẽ thanh toán các món nợ trong nước. Rhode Island từ chối cử các đại biểu tham dự vì dư luận ở đây tán thành một chính quyền tốt đẹp, sau khi họ đã thanh toán hết các khoản nợ của mình bằng những đồng tiền mất giá trị để tàn phá những kẻ thù chủ nợ của họ. New Hamsphire thì vẫn chưa chi trả một đồng xu nào từ khi giành được hòa bình và cũng không có ý định thanh toán vĩnh viễn. Nếu tiểu bang này cố gắng đánh thuế để thanh toán các khoản nợ trong nước, thì có lẽ chỉ trong nửa tháng, 500 cuộc nổi dậy như của Shays sẽ nổ ra. Tiểu bang New York đã thanh toán phần lớn số nợ bằng cách cướp bóc của New Jersey và Connecticut. Tiểu bang Jersey sẽ có những hành động thái quá vì các động cơ trả thù vì lợi ích cá nhân. Ngài cũng sẽ thấy là việc Pensylvania tham gia Hội nghị chỉ để buộc cơ quan hành pháp tối cao của Hợp chúng quốc phải đặt tại Philadelphia, nhằm mang lại cho tiểu bang này những lợi thế thương mại nhằm bù đắp việc mất đi những quyền lực của tiểu bang. Tôi không biết các tiểu bang miền Nam thế nào, nhưng tôi nghĩ có thể do những quan điểm khác biệt nào đó, họ sẽ khó chấp nhận tham gia một chính quyền liên minh nếu phải từ bỏ một số quyền lực. [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KHOA HỌC XÃ HỘI
LỊCH SỬ
Lịch Sử Thế Giới
Thế giới Hiện Đại ( Năm 1917 - Nay )
Hiến pháp Mỹ được làm ra như thế nào ?
Top