Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KIẾN THỨC PHỔ THÔNG
Trung Học Cơ Sở
LỚP 8
Ngữ văn 8
Hịch tướng sĩ của Trần Quốc Tuấn – Áng hùng văn bất hủ
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="skymaster02" data-source="post: 71174" data-attributes="member: 108178"><p>Nói chung là chả có ji` hay cả mình đang còn 1 bài nữa hay hơn nè mình post lun cho xem này ! =)</p><p></p><p>hịch tướng sĩ.....verson 2010</p><p>không bít anh em nhà mình đã đọc bài nè chưa nhưng hum nay đọc thấy ý nghĩa quá post cho anh em cùng thảo luận</p><p></p><p></p><p>"Ta thường nghe, Lê Lai liều mình cứu chúa, Cứu thoát cho Lê Lợi dựng nên cơ nghiệp nhà Lê.Trần Bình Trọng ngẩng đầu chịu chém không thèm làm vương đất Bắc .Trần Quốc Toản 16 tuổi nghiến răng bóp nát trái cam, quyết chí chiêu binh đánh giặc.Đinh Bộ Lĩnh nếm mật nằm gai , nhất thống 12 sứ quân, thu nước non 1 mối.Lí Thường Kiệt, Tông Đản hiên ngang đem quân thiện chiến, đánh tan tác châu Ung, châu Khâm, chém đầu giặc chất cao như núi, máu chảy thành sông.Quang Trung đem quân thần tốc tàn sát quân Thanh , giặc chạy không còn mảnh giáp, nghe đến quân tướng nước Nam mà tim đập chân run. Điện Biên Phủ bắt sống đờ Cát lẫy lừng 5 châu 4 biển.Từ xưa các bậc trung thần nghĩa sĩ, bỏ mình vì nước, đời nào chẳng có? Ví thử mấy người đó cứ khư khư theo thói nhi nữ thường tình thì cũng đến chết hoài ở xó cửa, có thể lưu danh sử sách cùng trời đất muôn đời bất hủ được không ?</p><p></p><p>Các ngươi vốn dòng võ tướng, không hiểu văn nghĩa, nghe những chuyện ấy nửa tin nửa ngờ. Thôi việc đời trước hẵng tạm không bàn.Nay ta lấy chuyện đánh Pháp, đánh Mỹ mà nói : Hồ Chí Minh là người thế nào, Võ Nguyên Giáp, Nguyễn Thị Định là người thế nào, Nước Việt Nam thuộc địa trước 1945 là thế nào mà dám đương đầu với thực dân Pháp,viễn chinh Mỹ , Bành Trướng Bắc Kinh ....vũ khí trang bị đến tận răng, ngông nghênh hổ báo . Quân dân cùng nhau đánh giặc cứu nước, xông pha mũi tên hòn đạn, chẳng tiếc thân mình. Giành lại độc lập tự do, người Việt làm chủ giang sơn Việt Nam, đến ngàn năm sau còn lưu tiếng tốt.</p><p></p><p>Huống chi, ta cùng các ngươi sinh ra phải thời giặc biển, lớn lên gặp hận Hoàng Sa ,Trường Sa. Trừng mắt nhìn sứ giặc đi lại nghênh ngang ngoài đường, uốn ba tấc lưỡi cú diều mà giả giọng nghĩa nhân; đem thân dê chó mà khinh tiểu quốc. Ỷ mệnh Hồ Cảm Đào thè lưỡi bò nhơ nhớp , lòng tham khôn cùng; khoác hiệu 16 chữ vàng dỏm mà lợi dụng hòa hoãn của chính phủ , cướp biển trâng tráo. Thật khác nào đem thịt ném cho hổ đói, tránh sao khỏi tai họa về sau.</p><p></p><p>Ta thường tới bữa quên ăn, nửa đêm vỗ gối, ruột đau như cắt, nước mắt đầm đìa; chỉ giận chưa thể xả thịt, lột da, nuốt gan, uống máu quân thù; dẫu cho trăm thân ta phơi ngoài đảo ngọc, nghìn xác này hòa nước biển Đông, ta cũng cam lòng.</p><p></p><p></p><p>Các ngươi ở lâu dưới trướng, nắm giữ binh quyền, không có mặc thì ta cho áo; không có ăn thì ta cho cơm. Lon thấp tới hạn , có công thì ta lên lon; lương thấp thì thêm phụ cấp. Ði thủy thì ta tậu Molnyia, Gepard, Kilo; đi bộ thì ta sắm T54, t72 , thích bay nhảy có Su 22, 27,30. Lâm trận mạc cùng nhau sống chết; được nhàn hạ cùng nhau vui cười. So với Quang Trung đãi kẻ tỳ tướng, Lý Thái Tổ đãi người phụ tá, nào có kém gì?</p><p></p><p>Nay các ngươi ngồi nhìn nước nhà gồng mình kìm chế mà không biết lo; nhìn giặc làm càn mà không biết thẹn. Nhìn đồ Tàu mà không biết ghét; chơi game Tàu mà không biết căm. Có kẻ lấy Game online làm vui; có kẻ lấy việc chém gió làm thích. Có kẻ chăm lo buôn lậu để cung phụng gia đình; có kẻ tham nhũng để thỏa lòng vị kỷ. Có kẻ tính đường công danh mà quên việc nước; có kẻ ham trò mánh mung mà trễ việc quân. Có kẻ thích rượu ngon; có kẻ mê karaoke nhảm. Nếu bất chợt có giặc cướp Nam Hải tràn sang thì vài món đồ ảo sao đập tan nổi Ngư Chính giặc; lời chém gió không đủ thi hành mưu lược nhà binh. VND nhiều không chuộc nổi tấm thân ngàn vàng; gái gú bận không ích gì cho việc quân quốc. USD dẫu lắm không mua được đầu giặc; Boss hoàng kim không đuổi được quân thù. Chén rượu ngọt ngon không làm giặc say chết; karaoke réo rắt không làm giặc điếc tai. Lúc bấy giờ biển đảo nhà ta đều bị giặc chiếm, đau xót biết chừng nào! Chẳng những danh dự quốc gia không còn mà quyền lợi cháu con chúng ta cũng mất về tay ngoại quốc; chẳng những lãnh hải của nước ta bị cướp, tàu thuyền của nhân dân cũng bị tàn phá nát tan; chẳng những xã tắc tổ tông bị giặc xéo giày mà phần mộ cha ông các ngươi cũng bị ngoại nhân tàn phá ; chẳng những thân ta kiếp này chịu nhục đến trăm năm sau tiếng nhơ khôn rửa, tên xấu còn lưu, mà gia thanh các ngươi cũng không khỏi mang danh là tướng bại trận. Lúc bấy giờ, dẫu các ngươi muốn vui chơi thỏa thích, phỏng có được chăng?</p><p></p><p>Nay ta bảo thật các ngươi: nên lấy việc cạnh nhà có thằng côn đồ làm nguy; nên lấy điều bọn giặc biển đang lộng hành làm sợ. Phải huấn luyện quân sĩ, tập trận rèn quân, khiến cho ai nấy đều giỏi như Yết Kiêu, mọi người đều tài như đặc công nước , có thể phơi xác Ngư Chính ở Hoàng Sa, làm bẽ mặt Dương Khiết Trì ở Liên Hợp Quốc . Như thế chẳng những biển đảo nước ta mãi mãi vững bền mà ngư dân nước ta cũng suốt đời hưởng lợi; chẳng những tàu thuyền được hiên ngang ra khơi , mà vợ con các ngươi cũng còn cá tôm để mà đánh chén ; chẳng những tông miếu xã tắc Việt Nam được hương khói nghìn thu mà tổ tiên các ngươi cũng được bốn mùa thờ cúng; chẳng những thân ta kiếp này thỏa chí, mà đến các ngươi, trăm đời sau còn để tiếng thơm; chẳng những danh tiếng Hải quân Nhân Dân Việt Nam ta không hề mai một, mà tên họ những chiến sĩ hải quân cũng sử sách lưu truyền. Lúc bấy giờ, dẫu các ngươi không muốn vui chơi, phỏng có được không?</p><p></p><p>Nay ta chọn lọc mua sắm Vũ khí các nước tiên tiến trên thế giới, kết hợp nghệ thuật quân sự Việt hợp thành một chiến lược, gọi là sự nghiệp "Kiên gan diệt giặc Biển giành lại đảo" . Nếu các ngươi biết chuyên chiến lược này, theo lời ta tâm sự, thì trọn đời là dân nước Việt ; nhược bằng khinh bỏ chiến lược này, trái lời ta dạy bảo thì trọn đời là nghịch thù.</p><p></p><p>Vì sao vậy? Giặc Bành Trướng với ta là kẻ thù không đội trời chung, mà các ngươi cứ điềm nhiên không muốn rửa nhục, không lo trừ hung, lại không lo rèn quân sĩ, chẳng khác nào quay mũi súng mà xin đầu hàng, giơ tay không mà chịu thua giặc. Nếu vậy, rồi đây, sau khi dẹp yên giặc biển, giành lại Hoàng Sa, Trường Sa, để thẹn muôn đời, há còn mặt mũi nào đứng trong cõi trời đất chở che này nữa?</p><p></p><p>Cho nên ta viết bài hịch này để các ngươi hiểu rõ bụng ta."</p></blockquote><p></p>
[QUOTE="skymaster02, post: 71174, member: 108178"] Nói chung là chả có ji` hay cả mình đang còn 1 bài nữa hay hơn nè mình post lun cho xem này ! =) hịch tướng sĩ.....verson 2010 không bít anh em nhà mình đã đọc bài nè chưa nhưng hum nay đọc thấy ý nghĩa quá post cho anh em cùng thảo luận "Ta thường nghe, Lê Lai liều mình cứu chúa, Cứu thoát cho Lê Lợi dựng nên cơ nghiệp nhà Lê.Trần Bình Trọng ngẩng đầu chịu chém không thèm làm vương đất Bắc .Trần Quốc Toản 16 tuổi nghiến răng bóp nát trái cam, quyết chí chiêu binh đánh giặc.Đinh Bộ Lĩnh nếm mật nằm gai , nhất thống 12 sứ quân, thu nước non 1 mối.Lí Thường Kiệt, Tông Đản hiên ngang đem quân thiện chiến, đánh tan tác châu Ung, châu Khâm, chém đầu giặc chất cao như núi, máu chảy thành sông.Quang Trung đem quân thần tốc tàn sát quân Thanh , giặc chạy không còn mảnh giáp, nghe đến quân tướng nước Nam mà tim đập chân run. Điện Biên Phủ bắt sống đờ Cát lẫy lừng 5 châu 4 biển.Từ xưa các bậc trung thần nghĩa sĩ, bỏ mình vì nước, đời nào chẳng có? Ví thử mấy người đó cứ khư khư theo thói nhi nữ thường tình thì cũng đến chết hoài ở xó cửa, có thể lưu danh sử sách cùng trời đất muôn đời bất hủ được không ? Các ngươi vốn dòng võ tướng, không hiểu văn nghĩa, nghe những chuyện ấy nửa tin nửa ngờ. Thôi việc đời trước hẵng tạm không bàn.Nay ta lấy chuyện đánh Pháp, đánh Mỹ mà nói : Hồ Chí Minh là người thế nào, Võ Nguyên Giáp, Nguyễn Thị Định là người thế nào, Nước Việt Nam thuộc địa trước 1945 là thế nào mà dám đương đầu với thực dân Pháp,viễn chinh Mỹ , Bành Trướng Bắc Kinh ....vũ khí trang bị đến tận răng, ngông nghênh hổ báo . Quân dân cùng nhau đánh giặc cứu nước, xông pha mũi tên hòn đạn, chẳng tiếc thân mình. Giành lại độc lập tự do, người Việt làm chủ giang sơn Việt Nam, đến ngàn năm sau còn lưu tiếng tốt. Huống chi, ta cùng các ngươi sinh ra phải thời giặc biển, lớn lên gặp hận Hoàng Sa ,Trường Sa. Trừng mắt nhìn sứ giặc đi lại nghênh ngang ngoài đường, uốn ba tấc lưỡi cú diều mà giả giọng nghĩa nhân; đem thân dê chó mà khinh tiểu quốc. Ỷ mệnh Hồ Cảm Đào thè lưỡi bò nhơ nhớp , lòng tham khôn cùng; khoác hiệu 16 chữ vàng dỏm mà lợi dụng hòa hoãn của chính phủ , cướp biển trâng tráo. Thật khác nào đem thịt ném cho hổ đói, tránh sao khỏi tai họa về sau. Ta thường tới bữa quên ăn, nửa đêm vỗ gối, ruột đau như cắt, nước mắt đầm đìa; chỉ giận chưa thể xả thịt, lột da, nuốt gan, uống máu quân thù; dẫu cho trăm thân ta phơi ngoài đảo ngọc, nghìn xác này hòa nước biển Đông, ta cũng cam lòng. Các ngươi ở lâu dưới trướng, nắm giữ binh quyền, không có mặc thì ta cho áo; không có ăn thì ta cho cơm. Lon thấp tới hạn , có công thì ta lên lon; lương thấp thì thêm phụ cấp. Ði thủy thì ta tậu Molnyia, Gepard, Kilo; đi bộ thì ta sắm T54, t72 , thích bay nhảy có Su 22, 27,30. Lâm trận mạc cùng nhau sống chết; được nhàn hạ cùng nhau vui cười. So với Quang Trung đãi kẻ tỳ tướng, Lý Thái Tổ đãi người phụ tá, nào có kém gì? Nay các ngươi ngồi nhìn nước nhà gồng mình kìm chế mà không biết lo; nhìn giặc làm càn mà không biết thẹn. Nhìn đồ Tàu mà không biết ghét; chơi game Tàu mà không biết căm. Có kẻ lấy Game online làm vui; có kẻ lấy việc chém gió làm thích. Có kẻ chăm lo buôn lậu để cung phụng gia đình; có kẻ tham nhũng để thỏa lòng vị kỷ. Có kẻ tính đường công danh mà quên việc nước; có kẻ ham trò mánh mung mà trễ việc quân. Có kẻ thích rượu ngon; có kẻ mê karaoke nhảm. Nếu bất chợt có giặc cướp Nam Hải tràn sang thì vài món đồ ảo sao đập tan nổi Ngư Chính giặc; lời chém gió không đủ thi hành mưu lược nhà binh. VND nhiều không chuộc nổi tấm thân ngàn vàng; gái gú bận không ích gì cho việc quân quốc. USD dẫu lắm không mua được đầu giặc; Boss hoàng kim không đuổi được quân thù. Chén rượu ngọt ngon không làm giặc say chết; karaoke réo rắt không làm giặc điếc tai. Lúc bấy giờ biển đảo nhà ta đều bị giặc chiếm, đau xót biết chừng nào! Chẳng những danh dự quốc gia không còn mà quyền lợi cháu con chúng ta cũng mất về tay ngoại quốc; chẳng những lãnh hải của nước ta bị cướp, tàu thuyền của nhân dân cũng bị tàn phá nát tan; chẳng những xã tắc tổ tông bị giặc xéo giày mà phần mộ cha ông các ngươi cũng bị ngoại nhân tàn phá ; chẳng những thân ta kiếp này chịu nhục đến trăm năm sau tiếng nhơ khôn rửa, tên xấu còn lưu, mà gia thanh các ngươi cũng không khỏi mang danh là tướng bại trận. Lúc bấy giờ, dẫu các ngươi muốn vui chơi thỏa thích, phỏng có được chăng? Nay ta bảo thật các ngươi: nên lấy việc cạnh nhà có thằng côn đồ làm nguy; nên lấy điều bọn giặc biển đang lộng hành làm sợ. Phải huấn luyện quân sĩ, tập trận rèn quân, khiến cho ai nấy đều giỏi như Yết Kiêu, mọi người đều tài như đặc công nước , có thể phơi xác Ngư Chính ở Hoàng Sa, làm bẽ mặt Dương Khiết Trì ở Liên Hợp Quốc . Như thế chẳng những biển đảo nước ta mãi mãi vững bền mà ngư dân nước ta cũng suốt đời hưởng lợi; chẳng những tàu thuyền được hiên ngang ra khơi , mà vợ con các ngươi cũng còn cá tôm để mà đánh chén ; chẳng những tông miếu xã tắc Việt Nam được hương khói nghìn thu mà tổ tiên các ngươi cũng được bốn mùa thờ cúng; chẳng những thân ta kiếp này thỏa chí, mà đến các ngươi, trăm đời sau còn để tiếng thơm; chẳng những danh tiếng Hải quân Nhân Dân Việt Nam ta không hề mai một, mà tên họ những chiến sĩ hải quân cũng sử sách lưu truyền. Lúc bấy giờ, dẫu các ngươi không muốn vui chơi, phỏng có được không? Nay ta chọn lọc mua sắm Vũ khí các nước tiên tiến trên thế giới, kết hợp nghệ thuật quân sự Việt hợp thành một chiến lược, gọi là sự nghiệp "Kiên gan diệt giặc Biển giành lại đảo" . Nếu các ngươi biết chuyên chiến lược này, theo lời ta tâm sự, thì trọn đời là dân nước Việt ; nhược bằng khinh bỏ chiến lược này, trái lời ta dạy bảo thì trọn đời là nghịch thù. Vì sao vậy? Giặc Bành Trướng với ta là kẻ thù không đội trời chung, mà các ngươi cứ điềm nhiên không muốn rửa nhục, không lo trừ hung, lại không lo rèn quân sĩ, chẳng khác nào quay mũi súng mà xin đầu hàng, giơ tay không mà chịu thua giặc. Nếu vậy, rồi đây, sau khi dẹp yên giặc biển, giành lại Hoàng Sa, Trường Sa, để thẹn muôn đời, há còn mặt mũi nào đứng trong cõi trời đất chở che này nữa? Cho nên ta viết bài hịch này để các ngươi hiểu rõ bụng ta." [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KIẾN THỨC PHỔ THÔNG
Trung Học Cơ Sở
LỚP 8
Ngữ văn 8
Hịch tướng sĩ của Trần Quốc Tuấn – Áng hùng văn bất hủ
Top