BÀI LÀM
Ò ó o o...Đó là tiếng gáy của chú gà trống nhà tôi. Chú như người bạn đang gọi tôi dậy sớm học bài và cùng chú thưởng thức buổi bình minh.
Tiếng gáy của chú lúc lảnh lót, trong trẻo, lúc rộn rã, rành rọt như một điệu đàn sôi động trong buổi mai hồng. Tiếng đàn ấy tựa hồ muốn các bạn gần xa đâu đó lắng nghe, muốn xua tan màn đêm u tối còn phảng phất, muốn mọi thứ bừng tỉnh dậy sau một giấc ngủ say nồng. Rồi điệu đàn ấy dồn dập hơn như thúc giục mọi người thức giấc. Tôi đã thức dậy theo tiếng gọi của âm vang bình minh - tiếng gọi của bạn gà trống đáng yêu.
Tôi đã có lần quan sát chú thật lâu, thật kĩ. Chú thật đẹp mã! Một buổi sáng, chú đứng trước thềm trông oai vệ như một dũng sỹ của họ nhà gà. Chú đi chững chạc, thỉnh thoảng đứng lại cất thêm vài tiếng gáy. Lúc ấy chú dồn hơi đầy ngực, ngửa mặt lên cao và gập người trông thật giống người nghệ sỹ thổi kèn đồng. Tiếng gáy của chú đã để lại trong tôi một cái gì sâu thẳm, giống như nhịp đập của thời gian và cũng giống như lời nhắn gọi con người bắt tay vào nhiệm vụ mới đang chờ. Bởi thế, tôi rất thích làm bạn với chú, thích vuốt ve bộ lông mịn màng của chú. Nghe tiếng tôi gọi mỗi sáng, chú nhảy thình thịch, mang theo ánh ban mai trên bộ lông sặc sỡ. Đôi mắt chú long lanh như hai hạt cườm, có lúc sáng rực lên, lấp lánh; cũng có lúc, chú thấp thỏm đợi chờ...Rồi có những lúc chú quanh quẩn bên chân tôi. Cái mào đỏ lắc lư, cái miệng hé mở như muốn tâm sự cùng tôi, muốn nói với tôi những điều thầm kín tự đáy lòng. Tôi vội vàng cho chú nắm thóc. Chú tục tục như muốn nói lời cảm ơn người chủ nhỏ. Có lẽ chú cũng sống rất tình cảm với đồng bọn nên thường có lũ gà mái bên cạnh. Bới được con giun, chú tục tục gọi lũ gà mái đến xơi. Các chị gà mái vừa ăn vừa thì thầm bàn chuyện đẻ trứng trong ngày. Chú gà trống đáng yêu chỉ biết liếc mắt nhìn như nghe ngóng, có lúc chú vỗ đồm độp đôi cánh như muốn động viên các bạn gà mái hãy chăm chỉ đẻ trứng, nuôi con.
Khi tạm rời mảnh sân nhỏ thân quen, chú còn tục tục mấy tiếng vui tai rổi nhảy phốc lên cành cây gáy vang. Chú thật vui khi mọi vật và con người bắt tay vào việc. Chú hớn hở cùng họ hàng nhà gà đi kiếm mồi, tìm những con giun đang ẩn nấp trong lòng đất, tìm những con sâu đang chui dưới luống rau. Chú cùng các bạn làm việc, hoạt động. Tuy bận rộn như thế nhưng chú không quên công việc báo giờ giấc của mình.
Tiếng gáy của chú là hiệu lệnh hoạt động cho con người. Nhờ có chú mà tôi học bài đúng giờ giấc, nghỉ ngơi hợp lý. Tiếng gáy của chú như lời nhắn gọi tôi không quên nhiệm vụ học tập, không để thời gian trôi đi vô vị, hãy làm nhiều điều có ích trong cuộc sống. Đúng như lời thơ Bế Kiến Quốc đã viết:
Ngày hôm qua ở lại.
Trong vở hồng của con
Con học hành chăm chỉ.
Là ngày qua vẫn còn.
Tôi cố gắng rèn luyện và học tập tính chăm chỉ của chú gà trống nhà mình.
Theo Những bài văn hay 7*