Hồi Calvin Coolidge còn làm Tổng thống Hoa Kỳ, một người bạn tôi được mời lại Nhà Trắng, bước vào phòng ông vừa đúng lúc ông nói với cô thư ký của ông:
"Chiếc áo cô bận hôm nay thật đẹp... Cô có duyên lắm...".
Tổng thống vốn ít nói. Chưa bao giờ người ta nghe ông khen những người giúp việc như vậy. Câu nói đó có tác động thật lạ lùng, thật bất ngờ, tới nỗi cô thư ký thẹn thùng đỏ mặt lên.
Tổng thống Coolidge nói tiếp:
"Lời tôi khen đó, cô đừng lấy làm tự phụ lắm; tôi chỉ muốn làm vui lòng cô thôi...
Từ nay tôi muốn khi đánh máy, cô để ý tới những dấu chấm câu hơn chút nữa".
Phương pháp đó tuy kém kín đáo, nhưng tâm lý thật sâu sắc. Sau khi được nghe lời khen rồi, ta thấy những lời trách không khó chịu lắm.
Người thợ cắt tóc, thoa xà bông thật kỹ rồi mới cạo râu.
Vậy, muốn cải thiện người mà không làm cho người đó phật ý, giận dữ, bạn hãy:
Bắt đầu câu chuyện bằng cách tặng người đó vài lời khen thành thật.
"Chiếc áo cô bận hôm nay thật đẹp... Cô có duyên lắm...".
Tổng thống vốn ít nói. Chưa bao giờ người ta nghe ông khen những người giúp việc như vậy. Câu nói đó có tác động thật lạ lùng, thật bất ngờ, tới nỗi cô thư ký thẹn thùng đỏ mặt lên.
Tổng thống Coolidge nói tiếp:
"Lời tôi khen đó, cô đừng lấy làm tự phụ lắm; tôi chỉ muốn làm vui lòng cô thôi...
Từ nay tôi muốn khi đánh máy, cô để ý tới những dấu chấm câu hơn chút nữa".
Phương pháp đó tuy kém kín đáo, nhưng tâm lý thật sâu sắc. Sau khi được nghe lời khen rồi, ta thấy những lời trách không khó chịu lắm.
Người thợ cắt tóc, thoa xà bông thật kỹ rồi mới cạo râu.
Vậy, muốn cải thiện người mà không làm cho người đó phật ý, giận dữ, bạn hãy:
Bắt đầu câu chuyện bằng cách tặng người đó vài lời khen thành thật.
Sưu tầm