Hãy cho tôi lời khuyên

ngoisaouocmo

New member
Xu
0
Mình là một người nhút nhát và ít nói,đặc biệt là đối với người thân(họ hàng).Mình cũng là người bình thường,đối với bạn bè và trong nhà mình,mình rất hòa đồng,có thể nói chuyện vui vẻ với bạn một cách tự nhiên.Nhưng đối với họ hàng bên họ ngoại nhà mình thì mình thể làm thế được,mình cảm thấy tự ti và mình ít khi nói chuyện với mọi người,mình thật sự không biết nói chuyện gì.Bởi mình có lẽ không biết cách nói chuyện đùa và vui vẻ.Mặc dù các anh chị chỉ hơn mình chục tuổi hoặc vài tuổi nhưng mình cũng không thể. Mình cảm thấy mình có một khoảng cách xa lạ,mình cảm thấy tự ti đi ăn cỗ với tất cả mọi người,mình cũng không hiểu tại sao mình lại như thế.Mỗi lần bên họ ngoại nhà mình có cỗ là mình luôn lẩn tránh không muốn đi,mình luôn biện lí do để không phải đi,nếu mình đi thì mình cũng không biết nói chuyện gì,mình cảm thấy dường như mọi ánh mắt của mọi người luôn soi xét mình,điều đó làm mình không được thoải mái và nó làm mình phải khác với con người mình,phải làm cho mình tạo hình ảnh tốt trước mặt mọi người.Hình như mình sợ mọi người đàm tiếu,nói xấu sau lưng mình vậy.Điều này làm cho mình cảm thấy mệt mỏi.Thật sự bây giờ mình muốn mình tự tin lên với bản thân mình ,biết cách nói chuyện với người khác.Khi ngồi cùng mấy anh chị mọi người cười nói vui vẻ,mình ngồi bên cạnh chỉ biết cười theo,chẳng nói năng gì,Mặc dù mình cũng có nhiều chuyện vui như ở trên lớp chẳng hạn nhưng có lẽ chuyện đó cũng không có vẻ hồ hởi vui vẻ cho lắm nên mình cũng khồn nói chuyện.Có lúc mình nghĩ hay mình lạnh lùng với mọi người thì mọi người sẽ hiểu vì sao mình không muốn đến.Bên ngoại nhà mình đều là những người học giỏi ,làm giáo viên,mình cảm thấy tự ti với họ .Mặc dù thành tích học tập của mình khá tốt nhưng mình vẫn cảm thấy chưa đủ,mình cảm thấy họ vẫn coi mình là người kém cỏi ,(mặc dù thực tế không phải là thế).Mình thật sự khồn biết làm thế nào?Nhưng đối với bên nội mình thì khác mình cảm thấy nói chuyện một cách thoải mái và bên này cô chú bác đều là những người có trình độ học vấn bình thường.Có phải đây là lí do mình cảm thấy có sự khác biệt không,giữa một bên là những người có trình độ cao và thấp.Và điều này mình chưa bao giờ chia sẽ với bất kể ai kể cả bố mẹ mình,có những chuyện gì không vui hay gì mình cũng không bao giờ tâm sự với ai hết và chuyện này làm cho mình phải nghĩ nhiều.Cũng sắp đến tết,lúc đó là lúc ông ngoại mình sắp mừng thọ,trong khi mọi người vui vẻ mừng thọ thì mình cảm thấy không thoải mái và vui vẻ,không phải mình là đứa cháu,đứa con bất hiếu nhưng thật sự ..........Ai hiểu được nỗi lòng của mình không hãy giúp mình . Mình muốn tự tin hownbieets cách nói chuyện vui vẻ.Có phải mình sợ người khác soi xét nói xấu sau lưng mình không????
 
Mình là một người nhút nhát và ít nói,đặc biệt là đối với người thân(họ hàng).Mình cũng là người bình thường,đối với bạn bè và trong nhà mình,mình rất hòa đồng,có thể nói chuyện vui vẻ với bạn một cách tự nhiên.Nhưng đối với họ hàng bên họ ngoại nhà mình thì mình thể làm thế được,mình cảm thấy tự ti và mình ít khi nói chuyện với mọi người,mình thật sự không biết nói chuyện gì.Bởi mình có lẽ không biết cách nói chuyện đùa và vui vẻ.Mặc dù các anh chị chỉ hơn mình chục tuổi hoặc vài tuổi nhưng mình cũng không thể. Mình cảm thấy mình có một khoảng cách xa lạ,mình cảm thấy tự ti đi ăn cỗ với tất cả mọi người,mình cũng không hiểu tại sao mình lại như thế.Mỗi lần bên họ ngoại nhà mình có cỗ là mình luôn lẩn tránh không muốn đi,mình luôn biện lí do để không phải đi,nếu mình đi thì mình cũng không biết nói chuyện gì,mình cảm thấy dường như mọi ánh mắt của mọi người luôn soi xét mình,điều đó làm mình không được thoải mái và nó làm mình phải khác với con người mình,phải làm cho mình tạo hình ảnh tốt trước mặt mọi người.Hình như mình sợ mọi người đàm tiếu,nói xấu sau lưng mình vậy.Điều này làm cho mình cảm thấy mệt mỏi.Thật sự bây giờ mình muốn mình tự tin lên với bản thân mình ,biết cách nói chuyện với người khác.Khi ngồi cùng mấy anh chị mọi người cười nói vui vẻ,mình ngồi bên cạnh chỉ biết cười theo,chẳng nói năng gì,Mặc dù mình cũng có nhiều chuyện vui như ở trên lớp chẳng hạn nhưng có lẽ chuyện đó cũng không có vẻ hồ hởi vui vẻ cho lắm nên mình cũng khồn nói chuyện.Có lúc mình nghĩ hay mình lạnh lùng với mọi người thì mọi người sẽ hiểu vì sao mình không muốn đến.Bên ngoại nhà mình đều là những người học giỏi ,làm giáo viên,mình cảm thấy tự ti với họ .Mặc dù thành tích học tập của mình khá tốt nhưng mình vẫn cảm thấy chưa đủ,mình cảm thấy họ vẫn coi mình là người kém cỏi ,(mặc dù thực tế không phải là thế).Mình thật sự khồn biết làm thế nào?Nhưng đối với bên nội mình thì khác mình cảm thấy nói chuyện một cách thoải mái và bên này cô chú bác đều là những người có trình độ học vấn bình thường.Có phải đây là lí do mình cảm thấy có sự khác biệt không,giữa một bên là những người có trình độ cao và thấp.Và điều này mình chưa bao giờ chia sẽ với bất kể ai kể cả bố mẹ mình,có những chuyện gì không vui hay gì mình cũng không bao giờ tâm sự với ai hết và chuyện này làm cho mình phải nghĩ nhiều.Cũng sắp đến tết,lúc đó là lúc ông ngoại mình sắp mừng thọ,trong khi mọi người vui vẻ mừng thọ thì mình cảm thấy không thoải mái và vui vẻ,không phải mình là đứa cháu,đứa con bất hiếu nhưng thật sự ..........Ai hiểu được nỗi lòng của mình không hãy giúp mình . Mình muốn tự tin hownbieets cách nói chuyện vui vẻ.Có phải mình sợ người khác soi xét nói xấu sau lưng mình không????

Rất nhiều lần, khi người nào đó hướng ánh mắt về phía bạn, bạn sẽ lập tức nhìn xuống hoặc quay đầu đi nơi khác. Hãy thôi đừng lảng tránh cái nhìn của người khác nữa! Người ta giao tiếp với nhau đâu chỉ bằng lời nói, cảm xúc của cả bạn và người đối thoại đều rất quan trọng. Tất nhiên đừng làm điều gì quá quắt và cũng đừng tìm mọi cách nhìn chòng chọc vào mặt người nói chuyện với mình.

Bạn thường tỏ ra hoảng loạn khi rơi vào tình huống mới. Đừng tiêu phí toàn bộ năng lượng và suy nghĩ của mình vào việc che giấu nỗi sợ hãi. Trái lại, hãy biến nó thành hành động: hãy trò chuyện, chủ động giao tiếp với những người khác…

Bạn hãy cởi mở tấm lòng và thân thiện với mọi người để tạo ra tính liên kết, bạn sẽ thấy ổn hơn
 
Thật sự em cũng muốn thân thiện với mọi người,nhưng đó chỉ là đối với bạn bè nhưng với người thân của mình em khồn biết làm thế nào.Nói chuyện với người khác rất khó,chẳng lã lạ hỏi"Anh về lâu chưa? Bao giờ anh đi?Học ở đấy thế nào?....." hình như đó là cách nói chuyện xa lạ ,em muốn mình nói chuyện thân mật mật với người khác đặc biệt là người thân của mình.
 
Mình là một người nhút nhát và ít nói,đặc biệt là đối với người thân(họ hàng).Mình cũng là người bình thường,đối với bạn bè và trong nhà mình,mình rất hòa đồng,có thể nói chuyện vui vẻ với bạn một cách tự nhiên.Nhưng đối với họ hàng bên họ ngoại nhà mình thì mình thể làm thế được,mình cảm thấy tự ti và mình ít khi nói chuyện với mọi người,mình thật sự không biết nói chuyện gì.Bởi mình có lẽ không biết cách nói chuyện đùa và vui vẻ.Mặc dù các anh chị chỉ hơn mình chục tuổi hoặc vài tuổi nhưng mình cũng không thể. Mình cảm thấy mình có một khoảng cách xa lạ,mình cảm thấy tự ti đi ăn cỗ với tất cả mọi người,mình cũng không hiểu tại sao mình lại như thế.Mỗi lần bên họ ngoại nhà mình có cỗ là mình luôn lẩn tránh không muốn đi,mình luôn biện lí do để không phải đi,nếu mình đi thì mình cũng không biết nói chuyện gì,mình cảm thấy dường như mọi ánh mắt của mọi người luôn soi xét mình,điều đó làm mình không được thoải mái và nó làm mình phải khác với con người mình,phải làm cho mình tạo hình ảnh tốt trước mặt mọi người.Hình như mình sợ mọi người đàm tiếu,nói xấu sau lưng mình vậy.Điều này làm cho mình cảm thấy mệt mỏi.Thật sự bây giờ mình muốn mình tự tin lên với bản thân mình ,biết cách nói chuyện với người khác.Khi ngồi cùng mấy anh chị mọi người cười nói vui vẻ,mình ngồi bên cạnh chỉ biết cười theo,chẳng nói năng gì,Mặc dù mình cũng có nhiều chuyện vui như ở trên lớp chẳng hạn nhưng có lẽ chuyện đó cũng không có vẻ hồ hởi vui vẻ cho lắm nên mình cũng khồn nói chuyện.Có lúc mình nghĩ hay mình lạnh lùng với mọi người thì mọi người sẽ hiểu vì sao mình không muốn đến.Bên ngoại nhà mình đều là những người học giỏi ,làm giáo viên,mình cảm thấy tự ti với họ .Mặc dù thành tích học tập của mình khá tốt nhưng mình vẫn cảm thấy chưa đủ,mình cảm thấy họ vẫn coi mình là người kém cỏi ,(mặc dù thực tế không phải là thế).Mình thật sự khồn biết làm thế nào?Nhưng đối với bên nội mình thì khác mình cảm thấy nói chuyện một cách thoải mái và bên này cô chú bác đều là những người có trình độ học vấn bình thường.Có phải đây là lí do mình cảm thấy có sự khác biệt không,giữa một bên là những người có trình độ cao và thấp.Và điều này mình chưa bao giờ chia sẽ với bất kể ai kể cả bố mẹ mình,có những chuyện gì không vui hay gì mình cũng không bao giờ tâm sự với ai hết và chuyện này làm cho mình phải nghĩ nhiều.Cũng sắp đến tết,lúc đó là lúc ông ngoại mình sắp mừng thọ,trong khi mọi người vui vẻ mừng thọ thì mình cảm thấy không thoải mái và vui vẻ,không phải mình là đứa cháu,đứa con bất hiếu nhưng thật sự ..........Ai hiểu được nỗi lòng của mình không hãy giúp mình . Mình muốn tự tin hownbieets cách nói chuyện vui vẻ.Có phải mình sợ người khác soi xét nói xấu sau lưng mình không????

Em hiểu chị vì em cũng giống chị. Khi ở bên ngoại em thấy rất vui vẻ, nói chuyện vs mọi người rất vui đặc biệt là rất thân vs những đứa em em, tụi nó đều hơn tuổi em hết :d nhưng có gì tụi em cũng kể cho nhau nghe, em còn nhận được sự quan tâm rất nhiều của các dì và cậu. Còn bên đằng nội :( từ khi ông bà nội em mất em rất ít lên nhà bác cả, em thấy mọi người đằng nội thật chẳng thân thiện như bên đằng ngoại. Mặc dù đó là cô ruột em, chú ruột em đó, nhưng sao em vẫn thấy 1 khoảng cách nào đó. Em buồn :(
 
Bạn muốn người thân hay bạn bè thân thiện với bạn thì đầu tiên bạn cần và phải thân thiện với họ trước, đôi khi chỉ là một câu nói xã giao nhưng nó là khởi đầu một câu chuyện cũng như một cái gì mới, hãy xua tan tự ti và hướng tới cái mới cái gọi là hòa đồng
 
Bất cứ ai cũng đều có áp lực từ họ hàng...như a cũng thế thôi..nên a k bjo tới nhà họ hàng nhìu :D mà toàn đi chơi vs bạn bè k à..và a cũng giống ngoisaouocmo là k bjo nói suy nghĩ của mình cho ai bik hít ^^ cho nên giờ đây áp lực nhìu quá :-s
 
Thật sự em cũng muốn thân thiện với mọi người,nhưng đó chỉ là đối với bạn bè nhưng với người thân của mình em khồn biết làm thế nào.Nói chuyện với người khác rất khó,chẳng lã lạ hỏi"Anh về lâu chưa? Bao giờ anh đi?Học ở đấy thế nào?....." hình như đó là cách nói chuyện xa lạ ,em muốn mình nói chuyện thân mật mật với người khác đặc biệt là người thân của mình.
Pạn ạ...có thể là pên họ ngoại cuả bạn đều là giáo viên nên pạn có thể là nghĩ phải dè chừng từng câu nói...k dám nói 1 cách tn...pạn ạk mk kũng có 1 thời gian như vậy nhưng khác pạn ở chỗ mk chỉ ngại ngùng khi nc vs họ vì mk theo pamẹ xa quê từ pé nên k pk ai dẫn đến vc nc mk ngại ắm...nhưng pạn ạk..mk nghĩ là chỉ do mk quá gò ép mk hoy cứ thoải mái vô tư nc trc lạ sau quen màk hỳ...chỉ cần mk nc k quá suồng sã là đc vì pạn có chia sẻ là nhà pạn là giáo viên mak....hỳ mk chỉ chia sẻ vs pạn z hoy thấy đc tkì pạn cứ áp dụng kòn nếu k hợp tkì hoy hãy tìm cách khác....
 

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top