ngoisaouocmo
New member
- Xu
- 0
Mình là một người nhút nhát và ít nói,đặc biệt là đối với người thân(họ hàng).Mình cũng là người bình thường,đối với bạn bè và trong nhà mình,mình rất hòa đồng,có thể nói chuyện vui vẻ với bạn một cách tự nhiên.Nhưng đối với họ hàng bên họ ngoại nhà mình thì mình thể làm thế được,mình cảm thấy tự ti và mình ít khi nói chuyện với mọi người,mình thật sự không biết nói chuyện gì.Bởi mình có lẽ không biết cách nói chuyện đùa và vui vẻ.Mặc dù các anh chị chỉ hơn mình chục tuổi hoặc vài tuổi nhưng mình cũng không thể. Mình cảm thấy mình có một khoảng cách xa lạ,mình cảm thấy tự ti đi ăn cỗ với tất cả mọi người,mình cũng không hiểu tại sao mình lại như thế.Mỗi lần bên họ ngoại nhà mình có cỗ là mình luôn lẩn tránh không muốn đi,mình luôn biện lí do để không phải đi,nếu mình đi thì mình cũng không biết nói chuyện gì,mình cảm thấy dường như mọi ánh mắt của mọi người luôn soi xét mình,điều đó làm mình không được thoải mái và nó làm mình phải khác với con người mình,phải làm cho mình tạo hình ảnh tốt trước mặt mọi người.Hình như mình sợ mọi người đàm tiếu,nói xấu sau lưng mình vậy.Điều này làm cho mình cảm thấy mệt mỏi.Thật sự bây giờ mình muốn mình tự tin lên với bản thân mình ,biết cách nói chuyện với người khác.Khi ngồi cùng mấy anh chị mọi người cười nói vui vẻ,mình ngồi bên cạnh chỉ biết cười theo,chẳng nói năng gì,Mặc dù mình cũng có nhiều chuyện vui như ở trên lớp chẳng hạn nhưng có lẽ chuyện đó cũng không có vẻ hồ hởi vui vẻ cho lắm nên mình cũng khồn nói chuyện.Có lúc mình nghĩ hay mình lạnh lùng với mọi người thì mọi người sẽ hiểu vì sao mình không muốn đến.Bên ngoại nhà mình đều là những người học giỏi ,làm giáo viên,mình cảm thấy tự ti với họ .Mặc dù thành tích học tập của mình khá tốt nhưng mình vẫn cảm thấy chưa đủ,mình cảm thấy họ vẫn coi mình là người kém cỏi ,(mặc dù thực tế không phải là thế).Mình thật sự khồn biết làm thế nào?Nhưng đối với bên nội mình thì khác mình cảm thấy nói chuyện một cách thoải mái và bên này cô chú bác đều là những người có trình độ học vấn bình thường.Có phải đây là lí do mình cảm thấy có sự khác biệt không,giữa một bên là những người có trình độ cao và thấp.Và điều này mình chưa bao giờ chia sẽ với bất kể ai kể cả bố mẹ mình,có những chuyện gì không vui hay gì mình cũng không bao giờ tâm sự với ai hết và chuyện này làm cho mình phải nghĩ nhiều.Cũng sắp đến tết,lúc đó là lúc ông ngoại mình sắp mừng thọ,trong khi mọi người vui vẻ mừng thọ thì mình cảm thấy không thoải mái và vui vẻ,không phải mình là đứa cháu,đứa con bất hiếu nhưng thật sự ..........Ai hiểu được nỗi lòng của mình không hãy giúp mình . Mình muốn tự tin hownbieets cách nói chuyện vui vẻ.Có phải mình sợ người khác soi xét nói xấu sau lưng mình không????