Nguyễn Ngọc Bảo Ân
New member
- Xu
- 0
Có những lúc nỗi buồn cứ dâng lên vô cớ. Tự hỏi lòng mình vì sao buồn, mà chẳng thể hiểu nổi. Từ những ngày bắt đầu khoác màu áo chiến binh, thấy lòng cứ lặng lẽ những tâm sự không tên. Tối thứ 7, một mình ngồi trong đơn vị, chẳng muốn dõi mắt nhìn ra ngoài đường, dòng xe cộ tấp nập ngược xuôi, từng đôi nam nữ hạnh phúc. Điếu thuốc cứ cháy mãi trên môi, chẳng muốn nó tàn, cho cái khói xộc vào phổi, đốt cháy đi những năm tháng trong đời mòn mỏi sống. Tình yêu là thứ gia vị gì của cuộc đời, để mắt cứ rưng rưng những hoài niệm cũ? Lại nặng lòng rồi. Buồn ơi! Sao không bỏ tao mà đi, ở đây ám tao hoài, tao đâu có yêu thương gì mày? Hít hà mãi những hương vị của quá khứ, cứ thấy mằn mặn, cay cay. Đời mình là một bản tình ca buồn. Sống hết mình, yêu hết mình, cũng chẳng muốn làm khổ ai. Có lẽ thế nên người ta cứ làm khổ mình hoài. Đành mong chờ một tương lai tươi sáng. Lắm lúc lạc quan lắm nhé, cứ đẫy đã những suy nghĩ vui tươi. Nhưng lắm lúc cũng bi quan, tiêu cực, nhốt mình trong một góc của những hoài niệm. Nhiều khi, tình yêu kéo mình ra khỏi cái bến mờ ảo, đùng đục của ký ức, nhưng khi tình yêu đó chắp cánh bay xa, tôi lại lao mình vào sâu hơn mê cung ký ức, để rồi lạc bước, mất đi lòng tin vào tình yêu. Trong tình yêu, tôi là trẻ dại, nhưng trẻ dại đấy, bạn có dám chắc bạn yêu sẽ trưởng thành hơn tôi? Có những con người khi yêu cứ như là một quả lắc đồng hồ, quanh đi quẩn lại với một biên độ dao động và bất ngờ mạnh mẽ rung chuông, rồi lại quẩn quanh với biên độ dao động cũ. Có những người, khi yêu cứ như một con xe mất phanh lao xuống dốc, hết mình, hết tốc, đâu có thể nói rằng đó là dại? Thật là nhàm chán khi thấy có những con người đắn đo mãi trong tình yêu, để rồi tình yêu vụt bay đi mất, rồi oán, rồi trách, rồi hờn, rồi giận. Yêu đâu phải để kể lể rằng tôi đã hi sinh cho em/anh những gì. Mà cứ lặng lẽ hi sinh. Người ta đâu có hiểu? Hay người ta chỉ nói rằng vì anh/em tôi đã hi sinh biết bao thứ, nhưng đâu ai biết rằng, vì họ, đối phương đã chọn đánh mất những gì? Họ cứ cho rằng mình là tài giỏi, họ cho rằng mình đã hi sinh, họ không cần biết đến những giọt máu trong tim đối phương đã đổ vì họ bao nhiêu, mà họ cứ gân cổ lên để cãi, gân cổ lên để tranh đua xem ai hi sinh nhiều hơn. Tôi có người anh, anh ấy dành cả tình yêu thương cho vợ của mình, đến nỗi, nụ cười của anh ấy đã nhợt nhạt mồ hôi, vậy mà vẫn nhễ nhại từ chối chiếc khăn lạnh từ một cô gái hoa khôi yêu thích anh ấy. Anh ấy đã phóng xe đi hơn 200 cây số trong ngày, chỉ để mang về một món ăn vợ mình thích ở tít nơi thành phố khác, mà chỉ nói với vợ rằng đó là tôi đi xa mua về làm quà cho chị, chỉ vì sợ vợ lo anh vất vả. Nhưng rồi, tình cảm của chị ấy cũng hết, chị bỏ anh ấy đi với người tình xa lạ chỉ với câu nói: "Em đã hi sinh vì anh quá nhiều nhưng nhận lại được gì?" Cũng đã có người con gái từng nói với tôi, chỉ vì tôi, cô ấy làm tổn thương một người bạn, mà lẽ ra không nên như thế, cô ấy làm vậy vì một người không xứng. Nhưng cô ấy đâu có biết, tôi đã mất những gì, và cố gắng như thế nào để hài lòng cô ấy, chỉ vì tôi không muốn một kết cục thảm cho tình yêu của tôi. Tôi cứ nghĩ hoài, thà rằng làm một kẻ âm thầm phá hoại để lội ngược dòng ghi bàn thắng, đánh dấu kết quả chung cuộc, còn hơn làm một kẻ thẳng thắn, chỉ biết nói ra những suy tư. Nhưng tôi không làm được. Tôi không phải là thằng đểu, và kết cục, thằng đểu chiến thắng, để người con gái đó nói rằng tôi là kẻ suy diễn. Nhưng có sao đâu? ''Tôi luôn biết ơn những tháng ngày tốt đẹp tình yêu mà tôi dành cho những người con gái đó mang lại. Tôi luôn cảm ơn những người con gái của quá khứ đã rũ bỏ tôi, để sau này tôi có sự lựa chọn hoàn hảo hơn cô ấy. Đến một lúc nào đó, những người con gái năm xưa cần một bờ vai để dựa vào, cần một vòng tay để nâng dậy những lúc gục ngã, bên cạnh họ lại không có ai. Bởi họ quá so đo, còn tôi, lúc ấy tôi đã vui bên duyên mới. Thì cứ coi rằng tôi là kẻ phũ phàng, coi tôi là kẻ bạc tình đi. Nhưng tôi là vậy, tôi không muốn tình yêu trong quá khứ tổn thương tình yêu hiện tại. Chỉ cần 1 ngày để tôi buồn, 1 ngày để tôi nặng gánh suy tư, thêm 1 ngày cho việc rước tình yêu đó ra bãi tha ma, tôi lại phơi phới bên rung động khác của trái tim. Một nén hương cho tình yêu cũ, một nụ cười tiễn nó ra đi, một bước chân để quay lưng lại với tất cả, và một bước chân nữa để khởi đầu cho tương lai tươi sáng phía trước. Cảm ơn những tình yêu cũ. Hãy biết ơn những người con gái đã ra đi trong tình yêu của bạn''
f/s:Em dành tặng câu trích cuối cùng cho một người cũng đang bị rằng buộc bởi tình yêu cũ....hihi....em không nói tên đâu nhưng em biết anh hiểu....^_^
f/s:Em dành tặng câu trích cuối cùng cho một người cũng đang bị rằng buộc bởi tình yêu cũ....hihi....em không nói tên đâu nhưng em biết anh hiểu....^_^