Hát về Sông Hương
Ơi con sông xanh màu lục diệp
Thạch xương bồ vương hương trong rong!
Ai đã uốn những đường cong tuyệt đẹp
Trên lối về châu Hoá nét thong dong?
Một nguồn Tả từ A-so đổ xuống:
Chiến khu xưa, ơi Hoà Mỹ, Dương Hoà!
Núi Kim Phụng đã bao lần họp phượng,
Để đêm về, thương Huế, gặp quầng xa?
Một nguồn Hữu với đèo Mây, bơợc Lỡ,
Lối lên về dốc Bút hãy còn kia!
Qua lăng cũ sông trở thành nỗi nhớ:
Phiên chợ Tuần hai bến chẳng phân chia!
Sông uốn khúc về cố đô duyên dáng
Mở bờ dâu, bãi bắp, đậm phù sa,
Qua Hòn Chén, bóng si còn lặng lẽ,
Tiếng chuông vàng Thiên Mụ đã ngân nga
Rồi Huế đấy: hai bờ dâng phượng đỏ,
Dải thành rêu, bao biến đổi thăng trầm!
Đã nghe vị phá đầm về các ngõ
Nơi chợ Sình: hội vật những ngày xuân
Đập Thảo Long gởi những gì ra bể?
Gởi những gì cho Huế mỗi tuần trăng?
Và cửa Thuận, như cuộc đời của Huế,
Hơn trăm năm, thay cửa lạch bao lần?
Trở lại dòng sông sau ngày xa cách,
Bắt gặp sông đang hát Khúc Vô Cùng,
Đi ngược lên những bến bờ lau lách,
Tôi lại hát về con sông cũ miền Trung...
Huế, tháng 3-83
XUÂN HOÀNG
(nguồn: TCSH số 1 - tháng 6.1983)