Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
GIỚI TRẺ
Hạt giống dành cho tâm hồn !
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="huyendieu" data-source="post: 19073" data-attributes="member: 13160"><p><strong>Tình yêu tạo nên lẽ sống</strong></p><p></p><p style="text-align: center"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="color: DarkSlateGray"><em>Tình yêu là phương thuốc nhiệm mầu cho tất cả chúng ta - cả những người trao tặng lẫn những người đón nhận nó.</em></span></span></span></p><p> <p style="text-align: right"><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="color: DarkSlateGray">- Karl Menninger </span></span></span></p><p> <span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="color: DarkSlateGray">Tôi chỉ mới 12 tuổi, nhưng tôi đã biết buồn và rất sợ cái chết mỗi khi nghĩ đến ông ngoại, người mang trong mình căn bệnh gọi là “khí thủng” do thói quen hút thuốc từ hồi ông còn học trung học. Đó là một bệnh khủng khiếp, nó có thể phá hủy toàn bộ hệ thống hô hấp của người bệnh.</span></span></span></p><p> <span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="color: DarkSlateGray"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: DarkSlateGray"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="color: DarkSlateGray">Từ khi bà tôi qua đời, ông rất buồn và thậm chí còn nổi giận với cả cuộc đời. Ông trở nên bẳn tính và đôi khi còn nói những lời khó nghe làm tổn thương đến những người tử tế. Tuy vậy, khi ở bên tôi, dường như tất cả sự dịu dàng trong ông đều được bộc lộ.</span></span></span></p><p> <span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="color: DarkSlateGray"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: DarkSlateGray"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="color: DarkSlateGray">Gần đây, ông bị ốm nặng, phải phẫu thuật cổ họng và dùng máy hô hấp mới thở được. Các bác sĩ cho biết cuộc sống của ông chỉ còn có thể đếm từng ngày, nhưng kỳ diệu thay ông lại hồi phục. Ông không cần dùng máy hô hấp để thở nữa nhưng vẫn chưa thể nói được. Những câu nói của ông chỉ còn là những âm thanh khò khè yếu ớt.</span></span></span></p><p> <span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="color: DarkSlateGray"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: DarkSlateGray"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="color: DarkSlateGray">Lúc ông đang nằm viện, tôi và mẹ đã về quê thăm ông. Chúng tôi sợ sẽ không còn dịp nào để gặp ông nữa.</span></span></span></p><p> <span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="color: DarkSlateGray"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: DarkSlateGray"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="color: DarkSlateGray">Khi hai mẹ con bước vào phòng ông, tôi thật sự bị sốc vì bệnh tình của ông. Trông ông rất mệt, chẳng thể làm được bất kỳ điều gì dù chỉ là thốt ra vài tiếng càu nhàu. Dù vậy, chẳng biết bằng cách nào đó, ông nhìn tôi và lẩm bẩm được hai tiếng: “Ông... cháu.”</span></span></span></p><p> <span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="color: DarkSlateGray">- Ông nói gì ạ?- Tôi thì thầm.</span></span></span></p><p> <span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="color: DarkSlateGray"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: DarkSlateGray"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="color: DarkSlateGray">Ông không còn sức để trả lời tôi nữa. Tất cả sức lực còn lại trong người, ông đã dồn hết vào hai tiếng không trọn nghĩa: “Ông... cháu”.</span></span></span></p><p> <span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="color: DarkSlateGray"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: DarkSlateGray"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="color: DarkSlateGray">Sáng hôm sau tôi và mẹ phải đi. Tôi mang theo trong lòng nỗi băn khoăn không biết ông đã cố hết sức nói với tôi điều gì. Mãi cho đến một tuần sau khi trở về nhà, tôi mới rõ những gì ông muốn nói. </span></span></span></p><p> <span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="color: DarkSlateGray"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: DarkSlateGray"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="color: DarkSlateGray">Một cô y tá làm việc ở bệnh viện nơi ông đang điều trị đã gọi điện thoại cho gia đình tôi. Cô nhắn lại nguyên văn lời ông tôi nhờ nói lại:</span></span></span></p><p> <span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="color: DarkSlateGray">“Hãy gọi giúp cho cháu gái của tôi và nói với nó rằng ‘yêu’”.</span></span></span></p><p> <span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="color: DarkSlateGray"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: DarkSlateGray"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="color: DarkSlateGray">Thoạt tiên, tôi cảm thấy dường như có cái gì đó nhầm lẫn. Tại sao ông chỉ nói một chữ “yêu” không thôi? Tại sao ông lại không nói “Ông yêu cháu”? Rồi tôi chợt bừng tỉnh và nhớ ra. Vậy là điều mà ông cố nói ra thành lời trong cái ngày tôi và mẹ thăm ông ở bệnh viện là câu “Ông yêu cháu”. Tôi thật sự cảm động. Tôi cảm thấy mình như sắp khóc, và tôi khóc thật.</span></span></span></p><p> <span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="color: DarkSlateGray"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: DarkSlateGray"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="color: DarkSlateGray">Trải qua nhiều tuần chịu đau đớn, cuối cùng ông cũng nói lại được. Tôi gọi điện cho ông mỗi tối. Bình thường cứ nói chuyện được khoảng 5 phút thì ông phải ngừng lại bởi ông vẫn chưa khỏe lắm. Nhưng trước khi gác máy, bao giờ ông cũng nói câu “Ông yêu cháu” và “Ông sẽ làm bất cứ điều gì cho cháu”. Những lời này cùng lời bộc bạch cảm động của ông “Cháu là lẽ sống duy nhất của ông” là những lời hay nhất mà tôi từng nhận được trong cuộc đời!</span></span></span></p><p> <span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="color: DarkSlateGray"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: DarkSlateGray"></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"> <span style="font-size: 15px"><span style="color: DarkSlateGray">Ông sẽ chẳng thể nào khỏe mạnh lại được như xưa và tôi biết thời gian gần nhau của hai ông cháu không còn nhiều. Tôi cảm thấy vinh dự vì được ông chọn làm người để chia sẻ những cảm xúc của ông. Tình yêu thương mà ông dành cho tôi sâu sắc biết bao! Ba từ “Ông yêu cháu” nghe tưởng chừng đơn giản nhưng thật ra không đơn giản chút nào. Đó là một lẽ sống trong đời.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Magenta"><span style="color: DarkSlateGray">(ST)</span></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: Magenta"></span></span></span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="huyendieu, post: 19073, member: 13160"] [b]Tình yêu tạo nên lẽ sống[/b] [CENTER][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][COLOR=DarkSlateGray][I]Tình yêu là phương thuốc nhiệm mầu cho tất cả chúng ta - cả những người trao tặng lẫn những người đón nhận nó.[/I][/COLOR][/SIZE][/FONT][/CENTER] [RIGHT][FONT=Times New Roman] [SIZE=4][COLOR=DarkSlateGray]- Karl Menninger [/COLOR][/SIZE][/FONT][/RIGHT] [FONT=Times New Roman] [SIZE=4][COLOR=DarkSlateGray]Tôi chỉ mới 12 tuổi, nhưng tôi đã biết buồn và rất sợ cái chết mỗi khi nghĩ đến ông ngoại, người mang trong mình căn bệnh gọi là “khí thủng” do thói quen hút thuốc từ hồi ông còn học trung học. Đó là một bệnh khủng khiếp, nó có thể phá hủy toàn bộ hệ thống hô hấp của người bệnh.[/COLOR][/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman] [SIZE=4][COLOR=DarkSlateGray] [/COLOR][/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman] [SIZE=4][COLOR=DarkSlateGray]Từ khi bà tôi qua đời, ông rất buồn và thậm chí còn nổi giận với cả cuộc đời. Ông trở nên bẳn tính và đôi khi còn nói những lời khó nghe làm tổn thương đến những người tử tế. Tuy vậy, khi ở bên tôi, dường như tất cả sự dịu dàng trong ông đều được bộc lộ.[/COLOR][/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman] [SIZE=4][COLOR=DarkSlateGray] [/COLOR][/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman] [SIZE=4][COLOR=DarkSlateGray]Gần đây, ông bị ốm nặng, phải phẫu thuật cổ họng và dùng máy hô hấp mới thở được. Các bác sĩ cho biết cuộc sống của ông chỉ còn có thể đếm từng ngày, nhưng kỳ diệu thay ông lại hồi phục. Ông không cần dùng máy hô hấp để thở nữa nhưng vẫn chưa thể nói được. Những câu nói của ông chỉ còn là những âm thanh khò khè yếu ớt.[/COLOR][/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman] [SIZE=4][COLOR=DarkSlateGray] [/COLOR][/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman] [SIZE=4][COLOR=DarkSlateGray]Lúc ông đang nằm viện, tôi và mẹ đã về quê thăm ông. Chúng tôi sợ sẽ không còn dịp nào để gặp ông nữa.[/COLOR][/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman] [SIZE=4][COLOR=DarkSlateGray] [/COLOR][/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman] [SIZE=4][COLOR=DarkSlateGray]Khi hai mẹ con bước vào phòng ông, tôi thật sự bị sốc vì bệnh tình của ông. Trông ông rất mệt, chẳng thể làm được bất kỳ điều gì dù chỉ là thốt ra vài tiếng càu nhàu. Dù vậy, chẳng biết bằng cách nào đó, ông nhìn tôi và lẩm bẩm được hai tiếng: “Ông... cháu.”[/COLOR][/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman] [SIZE=4][COLOR=DarkSlateGray]- Ông nói gì ạ?- Tôi thì thầm.[/COLOR][/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman] [SIZE=4][COLOR=DarkSlateGray] [/COLOR][/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman] [SIZE=4][COLOR=DarkSlateGray]Ông không còn sức để trả lời tôi nữa. Tất cả sức lực còn lại trong người, ông đã dồn hết vào hai tiếng không trọn nghĩa: “Ông... cháu”.[/COLOR][/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman] [SIZE=4][COLOR=DarkSlateGray] [/COLOR][/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman] [SIZE=4][COLOR=DarkSlateGray]Sáng hôm sau tôi và mẹ phải đi. Tôi mang theo trong lòng nỗi băn khoăn không biết ông đã cố hết sức nói với tôi điều gì. Mãi cho đến một tuần sau khi trở về nhà, tôi mới rõ những gì ông muốn nói. [/COLOR][/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman] [SIZE=4][COLOR=DarkSlateGray] [/COLOR][/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman] [SIZE=4][COLOR=DarkSlateGray]Một cô y tá làm việc ở bệnh viện nơi ông đang điều trị đã gọi điện thoại cho gia đình tôi. Cô nhắn lại nguyên văn lời ông tôi nhờ nói lại:[/COLOR][/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman] [SIZE=4][COLOR=DarkSlateGray]“Hãy gọi giúp cho cháu gái của tôi và nói với nó rằng ‘yêu’”.[/COLOR][/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman] [SIZE=4][COLOR=DarkSlateGray] [/COLOR][/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman] [SIZE=4][COLOR=DarkSlateGray]Thoạt tiên, tôi cảm thấy dường như có cái gì đó nhầm lẫn. Tại sao ông chỉ nói một chữ “yêu” không thôi? Tại sao ông lại không nói “Ông yêu cháu”? Rồi tôi chợt bừng tỉnh và nhớ ra. Vậy là điều mà ông cố nói ra thành lời trong cái ngày tôi và mẹ thăm ông ở bệnh viện là câu “Ông yêu cháu”. Tôi thật sự cảm động. Tôi cảm thấy mình như sắp khóc, và tôi khóc thật.[/COLOR][/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman] [SIZE=4][COLOR=DarkSlateGray] [/COLOR][/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman] [SIZE=4][COLOR=DarkSlateGray]Trải qua nhiều tuần chịu đau đớn, cuối cùng ông cũng nói lại được. Tôi gọi điện cho ông mỗi tối. Bình thường cứ nói chuyện được khoảng 5 phút thì ông phải ngừng lại bởi ông vẫn chưa khỏe lắm. Nhưng trước khi gác máy, bao giờ ông cũng nói câu “Ông yêu cháu” và “Ông sẽ làm bất cứ điều gì cho cháu”. Những lời này cùng lời bộc bạch cảm động của ông “Cháu là lẽ sống duy nhất của ông” là những lời hay nhất mà tôi từng nhận được trong cuộc đời![/COLOR][/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman] [SIZE=4][COLOR=DarkSlateGray] [/COLOR][/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman] [SIZE=4][COLOR=DarkSlateGray]Ông sẽ chẳng thể nào khỏe mạnh lại được như xưa và tôi biết thời gian gần nhau của hai ông cháu không còn nhiều. Tôi cảm thấy vinh dự vì được ông chọn làm người để chia sẻ những cảm xúc của ông. Tình yêu thương mà ông dành cho tôi sâu sắc biết bao! Ba từ “Ông yêu cháu” nghe tưởng chừng đơn giản nhưng thật ra không đơn giản chút nào. Đó là một lẽ sống trong đời.[/COLOR][/SIZE][/FONT] [FONT=Times New Roman][SIZE=4][COLOR=Magenta][COLOR=DarkSlateGray](ST)[/COLOR] [/COLOR][/SIZE][/FONT] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
GIỚI TRẺ
Hạt giống dành cho tâm hồn !
Top