Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
GIỚI TRẺ
Hạt giống dành cho tâm hồn !
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="huyendieu" data-source="post: 19057" data-attributes="member: 13160"><p><strong>Một siêu anh hùng</strong></p><p></p><p><span style="color: Green"><span style="font-family: 'Palatino Linotype'"><span style="font-size: 15px">Nụ cười tươi tắn và đôi mắt lấp lánh là những điều tôi chú ý đầu tiên ở cậu ấy. Cậu ấy là một "thủ thư parttime" ở thư viện thành phố, tên cậu ấy là Mark Heinz.</span></span></span></p><p><span style="color: Green"><span style="font-family: 'Palatino Linotype'"><span style="font-size: 15px">Cậu ấy rất yêu công việc, cậu ấy chào hỏi mọi-bạn-đọc, cứ như thể họ là những người quan trọng nhất từng xuất hiện trên Trái Đất này. Chỉ vài lần gặp gỡ, chúng tôi đã là bạn thân, và tôi thường tranh thủ đến thư viện vào đúng ca làm của Mark.</span></span></span></p><p><span style="color: Green"><span style="font-family: 'Palatino Linotype'"><span style="font-size: 15px"></span></span></span></p><p><span style="color: Green"><span style="font-family: 'Palatino Linotype'"><span style="font-size: 15px">Có những lần, tôi đến thư viện chỉ để dựa vào quầy thủ thư, nghe không biết chán những tin tức mà cậu ấy đọc trong báo rồi "biên tập" và kể lại theo một kiểu cực thú vị khiến không ít lần tôi... bật cười to giữa thư viện. </span></span></span></p><p><span style="color: Green"><span style="font-family: 'Palatino Linotype'"><span style="font-size: 15px">Tôi còn hỏi ý kiến cậu ấy về những cuốn sách mình định mượn, vì dường như chẳng có cuốn nào là Mark chưa đọc. Mark nói rằng cậu ấy thích nhất loại truyện về những siêu anh hùng, kiểu truyện mà tụi con trai thích đọc.</span></span></span></p><p><span style="color: Green"><span style="font-family: 'Palatino Linotype'"><span style="font-size: 15px"></span></span></span></p><p><span style="color: Green"><span style="font-family: 'Palatino Linotype'"><span style="font-size: 15px">Khi thân nhau hơn, tôi nhận ra là sau nụ cười vui, Mark có vẻ mệt mỏi triền miên. Vẫn tán gẫu vui vẻ, nhưng tôi không thể dứt khỏi nỗi nghi ngờ rằng có điều gì đó bất ổn trong</span></span></span></p><p><span style="color: Green"><span style="font-family: 'Palatino Linotype'"><span style="font-size: 15px">cuộc sống của Mark. Đến một hôm, tôi buột miệng:</span></span></span></p><p><span style="color: Green"><span style="font-family: 'Palatino Linotype'"><span style="font-size: 15px">- Có chuyện gì không ổn thế, Mark?</span></span></span></p><p><span style="color: Green"><span style="font-family: 'Palatino Linotype'"><span style="font-size: 15px">Hơi bất ngờ, nên Mark cũng bật trả lời:</span></span></span></p><p><span style="color: Green"><span style="font-family: 'Palatino Linotype'"><span style="font-size: 15px">- Mình mới đưa mẹ mình vào viện.</span></span></span></p><p><span style="color: Green"><span style="font-family: 'Palatino Linotype'"><span style="font-size: 15px"></span></span></span></p><p><span style="color: Green"><span style="font-family: 'Palatino Linotype'"><span style="font-size: 15px">Mẹ của Mark bị bệnh ALS. Đó là một bệnh mà các dây thần kinh không điều khiển các cơ được nữa, và vô phương cứu chữa. Tôi đứng lặng. Hoá ra Mark đã luôn giữ "bí mật"</span></span></span></p><p><span style="color: Green"><span style="font-family: 'Palatino Linotype'"><span style="font-size: 15px">về gia đình mình đằng sau những câu chuyện hài hước, nội dung những cuốn sách, những tin tức thú vị...</span></span></span></p><p><span style="color: Green"><span style="font-family: 'Palatino Linotype'"><span style="font-size: 15px"></span></span></span></p><p><span style="color: Green"><span style="font-family: 'Palatino Linotype'"><span style="font-size: 15px">Mark là con trai cả. Mẹ của cậu bị mắc bệnh từ sau khi sinh cậu em út. Khả năng ngôn ngữ của bà ngày càng giảm, trong khi những người mẹ khác dạy con mình tập nói, thì mấy anh em Mark lại phải tự "phiên dịch" những câu nói ngày càng lộn xộn và ngắn ngủi của mẹ. </span></span></span></p><p><span style="color: Green"><span style="font-family: 'Palatino Linotype'"><span style="font-size: 15px">Còn bây giờ, mẹ Mark đã hoàn toàn không nói được, và họ phải quy ước với nhau theo kiểu một hoặc hai cái nháy mắt có ý nghĩa là "Có" hoặc "Không".</span></span></span></p><p><span style="color: Green"><span style="font-family: 'Palatino Linotype'"><span style="font-size: 15px"></span></span></span></p><p><span style="color: Green"><span style="font-family: 'Palatino Linotype'"><span style="font-size: 15px">Sau khi làm việc ở thư viện, Mark phải lao như bay về nhà để làm bài tập, chuẩn bị bữa tối, rồi giúp các em học hành, sau đó là một đêm dài bên mẹ. Để chăm sóc một người bệnh ALS đòi hỏi một tình yêu thương vô tận. </span></span></span></p><p><span style="color: Green"><span style="font-family: 'Palatino Linotype'"><span style="font-size: 15px">Mỗi tối, sau khi giúp mẹ làm vệ sinh và chuẩn bị đi ngủ, Mark sẽ ngồi bên giường mẹ để kể lại những tin tức và những câu chuyện mà cậu đọc được hoặc nghe được trong ngày. </span></span></span></p><p><span style="color: Green"><span style="font-family: 'Palatino Linotype'"><span style="font-size: 15px"></span></span></span></p><p><span style="color: Green"><span style="font-family: 'Palatino Linotype'"><span style="font-size: 15px">Sau khi mẹ đã thiếp đi, Mark kê một cái giường xếp nhỏ ngay cạnh mẹ và cứ mỗi tiếng, cậu tỉnh dậy một lần, giúp mẹ trở người để máu lưu thông. Có khi cậu sẽ ngồi hàng giờ để xoa bóp chân cho mẹ, giúp mẹ không bị quá đau đớn. </span></span></span></p><p><span style="color: Green"><span style="font-family: 'Palatino Linotype'"><span style="font-size: 15px">Đến sáng, Mark lại dậy từ lúc bình minh để chuẩn bị bữa sáng cho các em và đưa chúng đi học, còn cậu đến trường, rồi hết giờ học lại tới thư viện làm thêm.</span></span></span></p><p><span style="color: Green"><span style="font-family: 'Palatino Linotype'"><span style="font-size: 15px"></span></span></span></p><p><span style="color: Green"><span style="font-family: 'Palatino Linotype'"><span style="font-size: 15px">Đến bây giờ, bệnh tình của mẹ Mark vẫn như vậy, và Mark vẫn sống những ngày như thế. Tôi cảm thấy mình như nhận được một món quà, khi được trở thành một phần trong cuộc sống của cậu bạn thân, được lắng nghe và chứng kiến sức mạnh của một siêu người hùng, không phải trong sách vở mà là trong chính những cuộc chiến đấu hằng ngày, với "vũ khí" duy nhất là tình yêu thương vô bờ bến.</span></span> </span></p><p><span style="color: Green">.</span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="huyendieu, post: 19057, member: 13160"] [b]Một siêu anh hùng[/b] [COLOR=Green][FONT=Palatino Linotype][SIZE=4]Nụ cười tươi tắn và đôi mắt lấp lánh là những điều tôi chú ý đầu tiên ở cậu ấy. Cậu ấy là một "thủ thư parttime" ở thư viện thành phố, tên cậu ấy là Mark Heinz. Cậu ấy rất yêu công việc, cậu ấy chào hỏi mọi-bạn-đọc, cứ như thể họ là những người quan trọng nhất từng xuất hiện trên Trái Đất này. Chỉ vài lần gặp gỡ, chúng tôi đã là bạn thân, và tôi thường tranh thủ đến thư viện vào đúng ca làm của Mark. Có những lần, tôi đến thư viện chỉ để dựa vào quầy thủ thư, nghe không biết chán những tin tức mà cậu ấy đọc trong báo rồi "biên tập" và kể lại theo một kiểu cực thú vị khiến không ít lần tôi... bật cười to giữa thư viện. Tôi còn hỏi ý kiến cậu ấy về những cuốn sách mình định mượn, vì dường như chẳng có cuốn nào là Mark chưa đọc. Mark nói rằng cậu ấy thích nhất loại truyện về những siêu anh hùng, kiểu truyện mà tụi con trai thích đọc. Khi thân nhau hơn, tôi nhận ra là sau nụ cười vui, Mark có vẻ mệt mỏi triền miên. Vẫn tán gẫu vui vẻ, nhưng tôi không thể dứt khỏi nỗi nghi ngờ rằng có điều gì đó bất ổn trong cuộc sống của Mark. Đến một hôm, tôi buột miệng: - Có chuyện gì không ổn thế, Mark? Hơi bất ngờ, nên Mark cũng bật trả lời: - Mình mới đưa mẹ mình vào viện. Mẹ của Mark bị bệnh ALS. Đó là một bệnh mà các dây thần kinh không điều khiển các cơ được nữa, và vô phương cứu chữa. Tôi đứng lặng. Hoá ra Mark đã luôn giữ "bí mật" về gia đình mình đằng sau những câu chuyện hài hước, nội dung những cuốn sách, những tin tức thú vị... Mark là con trai cả. Mẹ của cậu bị mắc bệnh từ sau khi sinh cậu em út. Khả năng ngôn ngữ của bà ngày càng giảm, trong khi những người mẹ khác dạy con mình tập nói, thì mấy anh em Mark lại phải tự "phiên dịch" những câu nói ngày càng lộn xộn và ngắn ngủi của mẹ. Còn bây giờ, mẹ Mark đã hoàn toàn không nói được, và họ phải quy ước với nhau theo kiểu một hoặc hai cái nháy mắt có ý nghĩa là "Có" hoặc "Không". Sau khi làm việc ở thư viện, Mark phải lao như bay về nhà để làm bài tập, chuẩn bị bữa tối, rồi giúp các em học hành, sau đó là một đêm dài bên mẹ. Để chăm sóc một người bệnh ALS đòi hỏi một tình yêu thương vô tận. Mỗi tối, sau khi giúp mẹ làm vệ sinh và chuẩn bị đi ngủ, Mark sẽ ngồi bên giường mẹ để kể lại những tin tức và những câu chuyện mà cậu đọc được hoặc nghe được trong ngày. Sau khi mẹ đã thiếp đi, Mark kê một cái giường xếp nhỏ ngay cạnh mẹ và cứ mỗi tiếng, cậu tỉnh dậy một lần, giúp mẹ trở người để máu lưu thông. Có khi cậu sẽ ngồi hàng giờ để xoa bóp chân cho mẹ, giúp mẹ không bị quá đau đớn. Đến sáng, Mark lại dậy từ lúc bình minh để chuẩn bị bữa sáng cho các em và đưa chúng đi học, còn cậu đến trường, rồi hết giờ học lại tới thư viện làm thêm. Đến bây giờ, bệnh tình của mẹ Mark vẫn như vậy, và Mark vẫn sống những ngày như thế. Tôi cảm thấy mình như nhận được một món quà, khi được trở thành một phần trong cuộc sống của cậu bạn thân, được lắng nghe và chứng kiến sức mạnh của một siêu người hùng, không phải trong sách vở mà là trong chính những cuộc chiến đấu hằng ngày, với "vũ khí" duy nhất là tình yêu thương vô bờ bến.[/SIZE][/FONT] .[/COLOR] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
GIỚI TRẺ
Hạt giống dành cho tâm hồn !
Top