Hạnh Phúc Ở Dưới Chân

  • Thread starter Thread starter liti
  • Ngày gửi Ngày gửi

liti

New member
em đọc thấy bài này rất hay và ý nghĩa nên post lên cho cả nhà xem

Trên thảo nguyên bát ngát, Cây và Cỏ luôn ở bên nhau, đồng hành và thân thiết.

Ngọn cỏ non đẹp dịu dàng như một nàng thiếu nữ đang uốn mình mềm mại với chiếc áo dài tha thướt xanh màu ngọc biếc, giản đơn và quyến rũ…

Cây cao lớn, sừng sững tựa một chàng trai lực lưỡng đang vươn những cánh tay dài chắc chắn, trải rộng tán lá khỏe mạnh ra xung quanh như bao bọc, chở che, như ôm lấy Cỏ vào lòng. Đầm ấm…

Cuộc sống cứ thế lặng lẽ trôi. Đến một ngày trời xanh hửng nắng, gió mát vi vu thổi, những áng mây trắng trôi bồng bềnh, phiêu lãng ở trên cao. Cây mơ màng, đưa mắt ngước nhìn lên phía những vì sao và nghĩ: “Đẹp quá, nơi đó phải chăng là thiên đàng?”. Cây quyết định sẽ đi đến đó, quyết định rời bỏ ngọn Cỏ, vươn cao mình lên phía những vì sao.

“Anh đi đâu vậy ?” - Cỏ cất tiếng hỏi khẽ.

“Tôi đi tìm những vì sao hạnh phúc” - Cây lạnh lùng đáp và cất bước ra đi. Cỏ im lặng nhìn theo, cúi đầu không nói. Cỏ ở lại một mình nơi triền đất thảo nguyên rộng lớn, còn Cây thì ngày càng vút cao và những cành lá ngày càng vươn xa. Bởi vì Cây mong một ngày đi đến bầu trời cao. Bởi vì Cây mơ ước một ngày được gặp các vì sao..ngời sáng
Khoảng cách của Cây và Cỏ cũng ngày càng xa hơn…

Cuộc sống lặng lẽ trôi đi. Cho đến một ngày, Cây đã trở thành một cây đại thụ đứng sừng sững giữa thảo nguyên bát ngát Còn ngọn Cỏ cũng không còn là màu xanh nữa, Cỏ đã trở thành một màu xanh vàng úa và lặng lẽ ở phía dưới cây cao. Và Cây, cây vẫn chưa với được những vì sao cho riêng mình….

Cây đã bắt đầu cảm thấy mỏi mệt. Cậy nhận ra rằng mình không thể đi đến cái nơi mà Cây vẫn cho là thiên đường của sự hạnh phúc. Cây hối hận và nhìn xuống phía dưới. Cây thấy Cỏ vẫn đang ngồi đó, vẫn đang vui đùa với những cành hoa, vẫn đang thướt tha cùng những loài bướm.

Cây chợt cảm thấy nuối tiếc, cảm thấy hối hận khi chợt nhận ra rằng : hạnh phúc lại chính là điều mà Cây đã từng có và đánh mất đi. Cây thấy buồn, một nỗi buồn không thể nói cùng ai…

“Cây ở trên đó thế nào ?” Một ngày Cỏ cất tiếng hỏi thăm Cây.

“Mọi thứ ở đây đều tốt. Được làm bạn với Gió và nghe tiếng chim hót líu lo. Cuộc sống muôn màu và rất là vui vẻ.” Cây ngẩng cao đầu trả lời ngọn Cỏ.

“Vậy là Cây đã tìm thấy những vì sao hạnh phúc ?” – Cỏ nhìn Cây hỏi tiếp.

Cây gật đầu đưa mắt nhìn Cỏ rồi khẽ mỉm cười, quay đi - ngẩng cao đầu nhìn về phía các vì sao lơ đãng. Không phải vì Cây muốn tiếp tục đi tìm điều hạnh phúc mà đơn giản là vì Cây đang cố tránh một ánh mắt nhìn thẳng. Vì Cây đang nói dối ! Vì Cây biết mình đang cô độc. Vì Gió chỉ đến rồi Gió lại đi. Gió bỏ Cây ở lại và lả lơi thổi mãi chứ Gió không bao giờ dừng. Và Chim cũng vậy, Chim không thể đậu lại và hót mãi cho Cây nghe.

Cây biết Cây đang là kẻ cô đơn nhưng cái bản tính kiêu căng vốn có đã không cho phép Cây hạ độ cao và thừa nhận sự nuối tiếc của mình. Cây sợ phải xấu hổ, Cây sợ tỏ ra mình là yếu đuối. Vì thế, Cây mãi ngẩng cao đầu mình và không chịu nhìn xuống…

Và cứ thế, cuộc sống cứ lặng lẽ trôi đi… Cho đến một ngày, Bão đến ! Cây đương đầu chống chọi. Bão gào rú - Cây ngả nghiêng rung chuyển. Bão thổi mạnh – Cây bật gốc lung lay. Bão cười, Bão đẩy nhẹ - Cây ngã xuống đổ gục, nằm yên trên thảo nguyên lạnh lẽo… Cây kiệt sức,… lịm đi… lịm đi…

Ngày hôm sau Bão hết, trời xanh lại hừng sáng. Cây mở mắt nhìn lên phía trời cao… bầu trời xa vời vợi. Nhưng màu xanh của Cỏ thì lại thật gần…và thật ấm áp hơn…

Cây chết, cỏ mọc xung quanh. Một thời gian sau nơi cây đổ xuống mọc lên một loài cây lạ. Một loài cây luôn luôn cúi xuống và không biết ngẩng mặt lên. Và người ta đặt cho nó tên là cây Xấu Hổ… Một cây Xấu Hổ với cỏ mọc xung quanh…

Đôi khi con người ta cứ mải mê lao mình vào cuộc kiếm tìm điều hạnh phúc.
Để rồi đôi lúc mới chợt nhận ra rằng hạnh phúc đang ở ngay dưới chân
mình nhưng lại không có đủ can đảm
và không có đủ dũng cảm để cúi xuống nhặt nó lên…


Ngẩng cao đầu cô độc, hay là cúi xuống để nhìn thấy tình yêu…

(st)
 
Hạnh phúc kỳ lạ làm sao


Sống ở đời ai ai chẳng muốn được hạnh phúc, được luôn luôn vui vẻ nhưng mỗi người lại quan niệm về hạnh phúc khác nhau.

Có người coi hạnh phúc là kiếm được càng nhiều tiền càng tốt và giá trị hạnh phúc của họ được đong đếm bằng đồng tiền - không sai vì mỗi người một quan niệm. Lại có những doanh nhân mà số của cải của họ nhiều tới mức khó lòng có thể tiêu hết được trừ khi đem đi… cho nhưng họ vẫn làm việc một cách hăng say vì với họ, công việc chính là nguồn gốc đem lại hạnh phúc. Càng làm việc nhiều, họ càng cảm thấy hạnh phúc. Lại có những người coi hạnh phúc của người khác là hạnh phúc của mình. Vì thế, họ đi khắp nơi để đem lại niềm vui cho mọi người hay đơn giản chỉ là những người xung quanh và những người họ yêu thương.

Tuy nhiên bên cạnh đó, còn rất nhiều, rất nhiều người mất cả nửa đời người để đi kiếm tìm hạnh phúc để rồi thứ họ coi là hạnh phúc kia thực ra chỉ là một thứ vô nghĩa, xa vời. Lúc ấy, họ gục ngã, chán chường và tuyệt vọng nhưng cũng có những người dũng cảm đứng dậy và tỉnh táo làm lại vì tìm kiếm hạnh phúc không bao giờ là muộn cả.

Hạnh phúc không phải là phải có nhiều bạn, chỉ cần có một người bạn có thể hiểu mình, và mình cũng hiểu họ để chia sẻ, có thể nói ra với nhau tất cả mà không hề tính toán.

Hạnh phúc là có khi có thể sống thật với con người của mình, sống theo trái tim của mình chứ không phải núp dưới một tấm mặt nạ nào. Có thể khóc khi buồn - buồn thật sự và có thể cười khi vui, dù chỉ là một niềm vui nhỏ.

Hạnh phúc là mỗi buổi sáng thức dậy là một ngày mới với những dự định mới, không vương vấn chuyện hôm qua và cũng chẳng phải lo nghĩ chuyện ngày mai! Hãy sống tốt ngày hôm nay bạn nhé!

Hạnh phúc là cảm thấy vui khi những người xung quanh mình hạnh phúc và điều đó sẽ lại càng tuyệt vời hơn khi chính mình là người mang đến điều đó cho họ.

Hạnh phúc là khi ta biết cách để đứng dậy, cách để quên đi nỗi đau, biết tiến lên phía trước một cách lạc quan! Hãy vui lên vì hạnh phúc đang nằm trong tầm tay của mỗi người và quan trọng là bạn có nắm giữ được nó hay không?

Hạnh phúc là những khi buồn nhất, tuyệt vọng nhất rồi bất chợt nhận ra cuộc đời này thật đáng sống, thật đáng để chúng ta lạc quan.

Hạnh phúc là những khi phóng xe đắm mình trong cơn mưa, vẫn cảm nhận được cảm giác man mát và dễ chịu.

Hạnh phúc là những lúc tụ họp ăn uống với bạn bè, nói bất cứ thứ gì cũng không ngại!

Hạnh phúc là khi có một người để nghĩ tới, để nhớ và để có động lực hoàn thiện bản thân, hoàn thiện con người mình.

Hạnh phúc là khi bất chợt gặp lại một người bạn cũ, thấy họ thật khác, thật trưởng thành.

Hạnh phúc là khi phát hiện ra rằng có người đang nhớ tới mình, đang nghĩ về mình, dù chỉ một chút mà thôi …

"Một hôm nọ , cún con hỏi cún mẹ: Mẹ ơi , hạnh phúc ở đâu hả mẹ?

Hạnh phúc ở ngay cái đuôi của con đó.Cún mẹ đáp.

Vậy hả mẹ!

Cún con nghe vậy thì cảm thấy rất phấn khích, nó không ngờ hạnh phúc mà người lớn hay nói đến lại gần đến vậy, ngay phía sau lưng mình thôi. Thế là nó cố quay người lại, cố gắng dùng mõm để cắn lấy chiếc đuôi của mình, nhưng nào có được! Cái đuôi quá xa và nó cứ thế quay vòng vòng một chỗ trông rất buồn cười và ngộ nghĩnh. Được một lúc, nó quay sang hỏi mẹ: Sao con không thể nào mà túm lấy được hạnh phúc hả mẹ?

Cún mẹ cười và đáp: Thế đấy con ạ, con đừng bao giờ cố gắng chạy theo hạnh phúc mà hãy cứ sống tốt đi đã, khi ấy hạnh phúc sẽ tự động mà chạy theo con.

Cún con dường như đã hiểu ra, nó lại tung tăng chạy nhảy khắp nơi, với chiếc đuôi ve vẩy phía sau mình.

Vì thế, đừng bao giờ nghĩ mình phải sống sao để có thể có được hạnh phúc mà thay vào đó hãy cứ sống đi, vì hạnh phúc ở ngay phía sau lưng bạn mà thôi!


(Người đăng: hoaxuongrong6263)
 
Hạnh phúc là có khi có thể sống thật với con người của mình, sống theo trái tim của mình chứ không phải núp dưới một tấm mặt nạ nào. Có thể khóc khi buồn - buồn thật sự và có thể cười khi vui, dù chỉ là một niềm vui nhỏ.

Mình thích đoạn nè ^^
Hạnh phúc là được khóc khi buồn và mỉm cười khi vui.!


 
Tôi luôn tự cho mình là một cô bé hạnh phúc.
Phải, tôi sẽ mãl là một cô bé, nếu tôi nghĩ hạnh phúc là một điều giản đơn.

Tôi tin vào Peter Pan và bột phép nhiệm màu của Tinker Bell. Tôi cũng tin có một nơi mà bạn và tôi sẽ không bao giờ lớn nữa. Tôi tin Never Land, ngôi sao thứ hai về bên phải, luôn sáng nhấp nháy gọi mời.


[Niềm tin làm cho ta hạnh phúc.]


Nụ cười cũng sẽ làm cho ta một điều tương tự, nhưng nếu không thể, bạn hãy khóc. Thật lố bịch khi bạn phải sống như một con rối. Bạn đừng kiềm chế, vì nước mắt thật lòng đôi khi lại hữu dụng hơn những nụ cười giả tạo.

Khi bạn buồn, đừng ngại khóc. Khóc là một cách tâm sự với bản thân. Và bạn đừng lo về những nụ cười: sẽ có người đem chúng đến cho bạn.


[Nụ cười là một đường cong có thể bẻ thẳng lại mọi thứ. Nước mắt là một vệt dài sẽ là phẳng những nếp gấp của tâm hồn.

[Chúng đều hướng về một mục đích: Làm cho ta hạnh phúc.]


Khi tôi đưa tay hứng những giọt mưa đầu mùa, tôi cảm thấy mình như vừa được tưới mát.
Khi tôi hít một hơi thở thật sâu và tắm mình trong nắng sớm, tôi bỗng quên hết muộn phiền của đêm trước.

Khi tôi ngồi trước hiên và gió mênh mang đâu đây, khẽ tinh nghịch làm rối tóc tôi, tôi trở nên nhẹ nhõm trong lòng.

Khi tôi nhìn mây bay, những đám mây xốp mịn lững lờ giắt ngang bầu trời chợt khiến tôi mộng mơ.
Và bầu trời đêm đầy sao gieo vào trái tim tôi một cảm giác mênh mông. Tôi muốn bay lên, lẫn vào giữa những vẻ đẹp đó.


[Vì thiên nhiên tươi đẹp làm cho ta hạnh phúc.]


Còn điều gì nữa?

Một ngày sống chậm và tay đeo earsphone nghe những bản nhạc yêu thích. Chỉ một mình, nhưng chẳng hề cô đơn.

Cả tuần đợi chờ mỗi một ngày để được chạy ra sạp báo mua cuốn truyện yêu thích. Đọc một mình, nhưng thật sự rất vui

Tình cờ gặp lại ai đó hoặc điều gì đó. Quá khứ đột ngột hiện ra trước mặt hiện tại. Thẫn thờ, mừng rỡ hay trốn chạy? Đừng suy nghĩ nữa, hãy quyết định đúng, vì đó là điều cần thiết để làm nên những gì khiến bạn hạnh phúc.

Nuôi một con vật cưng sẽ giúp bạn hiểu được nhiều điều. Sự quan tâm, lòng vị tha...


[Và tình yêu làm cho ta hạnh phúc.]


Để có được hạnh phúc lâu dài, người ta thường khuyên bạn hãy cho đi, hãy sẻ chia hạnh phúc. Nhưng để làm được điều đó, bạn phải có hạnh phúc trước đã.
Tại sao không bắt đầu từ những điều giản đơn?

Xung quanh bạn, Thượng Đế vẫn giấu những món quà của Người. Có khi nó chẳng ở đâu xa, vì khi bạn đọc những dòng này, tôi hi vọng nó sẽ giúp bạn bớt đi một ngày buồn tẻ.

Tại sao tôi lại nhắc đến Thượng Đế ở đây à? Bạn quên rồi sao?

Tôi tin vào Thượng Đế, niềm tin tốt lành đem đến cho tôi hạnh phúc.

Và khi đã có hạnh phúc...
Tôi và bạn sẽ cho đi...
Một đường cong sẽ vẽ ra trên môi...

Điều gì làm bạn hạnh phúc? Bạn mong ước những hạnh phúc nào?

...Tôi luôn ở đây để lắng nghe bạn...

Sự chia sẻ hạnh phúc cũng giúp ta hạnh phúc, chắc chắn rồi!...
(st)
 

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top