Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
NGÔI NHÀ CHUNG
CAFE VnKienThuc
CLB Văn học
Hà Nội ngày tâm bão!
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="Ngọc Suka" data-source="post: 169169" data-attributes="member: 313337"><p style="text-align: center"><strong>Hà Nội ngày tâm bão!</strong></p> <p style="text-align: center"><img src="https://blogtraitim.info/wp-content/uploads/2016/03/hinh-anh-buon-co-don-101.jpg" alt="" class="fr-fic fr-dii fr-draggable " data-size="" style="" /></p><p>Mấy hôm nay Hà Nội bão, mưa to, cây đổ, người lúc nào cũng ngai ngái mùi hôi hôi những ngày quần áo không có nắng. Ăn trưa xong, mọi người cùng công ty kéo nhau về tránh bão. Bỗng nhiên, nhớ lại thuở xa xưa, mỗi lần mưa to, bão lớn hay thầy cô ốm là kiểu gì cũng "lập đàn" mong được nghỉ, cảm giác lúc ấy thật là "phê".</p><p></p><p>Thế mà giờ đây, mọi thứ hiển nhiên trước mắt, được về mà mình lại chẳng đi. Phần vì, về phòng lại xộc lên cái mùi cô đơn chuyếnh choáng; phần vì còn cứ mong ai đó đợi mình về. Kể ra, con người ta cũng thật lạ, thứ giản đơn lại không muốn hiểu cứ mường tượng ra viễn cảnh ngôn tình, mưa gió ướt mướt có ai đó đón đưa. Cuối cùng thì mình phải về, đối mặt với bao xúc cảm chẳng thể gọi hình cũng chẳng thể đặt tên, cứ mòn mỏi ngóng trông ai đó, nhưng không biết chính xác là ai!</p><p></p><p>Rồi lại nhớ ngày xưa còn bé tý xíu, bố mẹ đi làm xa, mình ở với ông bà. Cái tính ẩu đoảng có từ ngày ấy, đi học chẳng bao giờ có áo mưa trong cặp. Đến khi mưa bão che lối, đứng trong cánh cửa không đóng, nhòm nhòm ra bên ngoài, nhìn thấy bố mẹ chúng bạn lũ lượt đến đón đưa, lòng cứ mênh mang, tủi tủi đến lạ. Thế rồi, mưa tạnh, có con bé nhỏ xíu, vai đeo cái balo to đùng đoàng lầm lũi trong cái âm u của đất trời còn muốn đổ lệ...</p><p></p><p>Người ta vẫn bảo, càng lớn càng cô đơn, thật chẳng sai đâu nhỉ. Tất cả là do những vấp váp thanh xuân vừa đủ, những trải nghiệm không quá nhiều nhưng cũng tạm để hiểu rằng, rồi ai cũng còn lại một mình mà thôi!</p><p></p><p style="text-align: right">_Nguyễn An Nhiên_</p></blockquote><p></p>
[QUOTE="Ngọc Suka, post: 169169, member: 313337"] [CENTER][B]Hà Nội ngày tâm bão![/B] [IMG]https://blogtraitim.info/wp-content/uploads/2016/03/hinh-anh-buon-co-don-101.jpg[/IMG][/CENTER] Mấy hôm nay Hà Nội bão, mưa to, cây đổ, người lúc nào cũng ngai ngái mùi hôi hôi những ngày quần áo không có nắng. Ăn trưa xong, mọi người cùng công ty kéo nhau về tránh bão. Bỗng nhiên, nhớ lại thuở xa xưa, mỗi lần mưa to, bão lớn hay thầy cô ốm là kiểu gì cũng "lập đàn" mong được nghỉ, cảm giác lúc ấy thật là "phê". Thế mà giờ đây, mọi thứ hiển nhiên trước mắt, được về mà mình lại chẳng đi. Phần vì, về phòng lại xộc lên cái mùi cô đơn chuyếnh choáng; phần vì còn cứ mong ai đó đợi mình về. Kể ra, con người ta cũng thật lạ, thứ giản đơn lại không muốn hiểu cứ mường tượng ra viễn cảnh ngôn tình, mưa gió ướt mướt có ai đó đón đưa. Cuối cùng thì mình phải về, đối mặt với bao xúc cảm chẳng thể gọi hình cũng chẳng thể đặt tên, cứ mòn mỏi ngóng trông ai đó, nhưng không biết chính xác là ai! Rồi lại nhớ ngày xưa còn bé tý xíu, bố mẹ đi làm xa, mình ở với ông bà. Cái tính ẩu đoảng có từ ngày ấy, đi học chẳng bao giờ có áo mưa trong cặp. Đến khi mưa bão che lối, đứng trong cánh cửa không đóng, nhòm nhòm ra bên ngoài, nhìn thấy bố mẹ chúng bạn lũ lượt đến đón đưa, lòng cứ mênh mang, tủi tủi đến lạ. Thế rồi, mưa tạnh, có con bé nhỏ xíu, vai đeo cái balo to đùng đoàng lầm lũi trong cái âm u của đất trời còn muốn đổ lệ... Người ta vẫn bảo, càng lớn càng cô đơn, thật chẳng sai đâu nhỉ. Tất cả là do những vấp váp thanh xuân vừa đủ, những trải nghiệm không quá nhiều nhưng cũng tạm để hiểu rằng, rồi ai cũng còn lại một mình mà thôi! [RIGHT]_Nguyễn An Nhiên_[/RIGHT] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
NGÔI NHÀ CHUNG
CAFE VnKienThuc
CLB Văn học
Hà Nội ngày tâm bão!
Top