Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
GIỚI TRẺ
CẢM XÚC
Gửi một người sáng ngày mai.
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="sao đổi ngôi" data-source="post: 12904" data-attributes="member: 5316"><p><span style="color: Green">HN. Ngày 07/12/2009</span></p><p><span style="color: Green"></span></p><p><span style="color: Green">Một tuần mới bắt đầu và đúng như kế hoạch trong tuần này ta sẽ chẳng quan tâm gì đến mọi sự chung quanh, chỉ tập trung ôn thi mà thôi. Thế nhưng cuộc sống biến động, dòng người chảy trôi, ta đâu thể nào bàng quan trước mọi sự, nhân thế dân gian sao có lắm nỗi khổ. Phải chăng thượng đế sinh ra con người đã thiên phú cho họ có được khả năng để chịu đựng những đau khổ của cuộc sống thường ngày?</span></p><p><span style="color: Green"></span></p><p><span style="color: Green">Tối qua lòng bỗng thấy bâng khuâng một nỗi buồn vô cớ mà chả hiểu vì sao, chỉ muốn vô dd chém gió với lũ trẻ, chém xong ra ngoài chém tiếp vậy mà cũng chẳng hết buồn, 2 đứa cùng phòng cũng vậy, tụi nó cũng có một nỗi buồn mang mác giồng mình. Tựa hồ như có một vật lạ gì đó rơi vào trái tim ta, không đau đớn, không nhói buốt, vậy mà sao lại có sức ảm ảnh ghê gớm đến vậy?</span></p><p><span style="color: Green"></span></p><p><span style="color: Green">Sáng dậy, đầu óc đã chả nghĩ về chuyện gì nữa, lôi quyển sách ra đọc mà cảm thấy chán, ước gì những ngày nghỉ kéo dài hơn một chút nhỉ? Đêm qua Tr có nhắn tin nhưng mình không nhắn lại. Vừa rồi Tr lại nhắn, Tr muốn biết lý do tại sao? Ôi, lý do gì chứ, đơn giản chỉ vì mình không muốn. Yêu 1 người mà cũng phải có lý do, không yêu 1 người cũng có lý do sao?</span></p><p><span style="color: Green"></span></p><p><span style="color: Green">Hồi cấp 3 thật sướng, vui đùa nghịch ngợm chả lo nghĩ gì cả, ngày thi đến cận kề mà vẫn đi chơi, cánh cổng trường ĐH sao đẹp và khát khao đến thế. Giờ vào ĐH rồi sao thấy nó cũng bình thường và chán chán sao ây, thấy 12 năm cố gắng của mình với ghi với chép, giờ lại tiếp tục ghi chép và học……..Cuộc đời đúng là vòng luẩn quẩn, thôi thì chấp nhận chứ biết sao, vào được rồi phải cố mà ra, mà muốn có công việc tốt thì cố sao cho cái bằng nó đẹp! vậy đấy, cuộc sống chỉ toàn những toan tính mà thôi.</span></p><p><span style="color: Green"></span></p><p><span style="color: Green">Thấy nhớ thời học sinh áo trắng đến trường, thấyn hớ da diết màu hoa phượng năm nào, nhớ khôn nguôi những hôm cùng nhau đi chơi khi được trồng tiết, nhớ những lúc cả lũ cùng nhau hợp sức quay bài trong giờ kiểm tra, ôi, sao nhớ ….. nhớ vậy…………</span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="sao đổi ngôi, post: 12904, member: 5316"] [COLOR="Green"]HN. Ngày 07/12/2009 Một tuần mới bắt đầu và đúng như kế hoạch trong tuần này ta sẽ chẳng quan tâm gì đến mọi sự chung quanh, chỉ tập trung ôn thi mà thôi. Thế nhưng cuộc sống biến động, dòng người chảy trôi, ta đâu thể nào bàng quan trước mọi sự, nhân thế dân gian sao có lắm nỗi khổ. Phải chăng thượng đế sinh ra con người đã thiên phú cho họ có được khả năng để chịu đựng những đau khổ của cuộc sống thường ngày? Tối qua lòng bỗng thấy bâng khuâng một nỗi buồn vô cớ mà chả hiểu vì sao, chỉ muốn vô dd chém gió với lũ trẻ, chém xong ra ngoài chém tiếp vậy mà cũng chẳng hết buồn, 2 đứa cùng phòng cũng vậy, tụi nó cũng có một nỗi buồn mang mác giồng mình. Tựa hồ như có một vật lạ gì đó rơi vào trái tim ta, không đau đớn, không nhói buốt, vậy mà sao lại có sức ảm ảnh ghê gớm đến vậy? Sáng dậy, đầu óc đã chả nghĩ về chuyện gì nữa, lôi quyển sách ra đọc mà cảm thấy chán, ước gì những ngày nghỉ kéo dài hơn một chút nhỉ? Đêm qua Tr có nhắn tin nhưng mình không nhắn lại. Vừa rồi Tr lại nhắn, Tr muốn biết lý do tại sao? Ôi, lý do gì chứ, đơn giản chỉ vì mình không muốn. Yêu 1 người mà cũng phải có lý do, không yêu 1 người cũng có lý do sao? Hồi cấp 3 thật sướng, vui đùa nghịch ngợm chả lo nghĩ gì cả, ngày thi đến cận kề mà vẫn đi chơi, cánh cổng trường ĐH sao đẹp và khát khao đến thế. Giờ vào ĐH rồi sao thấy nó cũng bình thường và chán chán sao ây, thấy 12 năm cố gắng của mình với ghi với chép, giờ lại tiếp tục ghi chép và học……..Cuộc đời đúng là vòng luẩn quẩn, thôi thì chấp nhận chứ biết sao, vào được rồi phải cố mà ra, mà muốn có công việc tốt thì cố sao cho cái bằng nó đẹp! vậy đấy, cuộc sống chỉ toàn những toan tính mà thôi. Thấy nhớ thời học sinh áo trắng đến trường, thấyn hớ da diết màu hoa phượng năm nào, nhớ khôn nguôi những hôm cùng nhau đi chơi khi được trồng tiết, nhớ những lúc cả lũ cùng nhau hợp sức quay bài trong giờ kiểm tra, ôi, sao nhớ ….. nhớ vậy…………[/COLOR] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
GIỚI TRẺ
CẢM XÚC
Gửi một người sáng ngày mai.
Top