Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
GIỚI TRẺ
CẢM XÚC
Gửi một người sáng ngày mai.
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="Thandieu2" data-source="post: 12867" data-attributes="member: 1323"><p><strong>Ngày 22 tháng 11 năm 2009.</strong></p><p></p><p></p><p><span style="color: DarkRed">.........ĐỔI THAY..........!</span></p><p><span style="color: DarkRed"></span></p><p><span style="color: DarkRed"><strong>Đêm 20 tháng 11 năm 2009.</strong></span></p><p><span style="color: DarkRed">Ra Bình Lục về làm giúp giáo án chồng chị bạn. 20h mới về đến nhà, nhận được món quà của Hoa mà đêm đó mất ngủ. Giá mà Hoa không tặng mình quà thì có lẽ mình đã không uống, mình không uống thì mình đã không khóc, và không khóc thì có lẽ là mình đã không bị mất ngủ.</span></p><p><span style="color: DarkRed"></span></p><p><span style="color: DarkRed">Mình và Hoa lớn lên trong một ngôi làng nhỏ, nơi có những cánh đồng lúa thẳng cánh cò bay, có những ngọn đồi xanh xanh, có những con người nông dân hiền hoà, đôn hậu, chân chất quê mùa, chăm chỉ ruộng đồng. Có những buổi bình minh chan hòa sắc nắng, mặt trời lấp lánh trên những ngọn tre cao vời vợi. Có những đứa trẻ nô đùa trên những con đường làng.....</span></p><p><span style="color: DarkRed"></span></p><p><span style="color: DarkRed">17 tuổi, cái tuổi của Hoa là cái tuổi của sự ngây thơ, hồn nhiên, trong sáng, của sự trẻ con, hiếu động và ham nghịch ngợm. Mình đã ngỡ quên Hoa, ấy vậy mà bao nhiêu kỷ niệm về Hoa lại tràn về với mình trong đêm. Vẫn khuôn mặt ngây thơ, cắm cúi ghi chép bài vở, cũng vẫn những mảnh vụn của giấy khi Hoa không hiểu những bài giảng mình giảng. Vẫn những sáng sáng được nhìn thấy cô bé mạnh khỏe đi học cùng những người bạn trong làng. </span></p><p><span style="color: DarkRed"></span></p><p><span style="color: DarkRed">Mình đã yêu Hoa, nhưng mình không cảm nhận được sự đáp lại hoặc chấp nhận tình cảm đó của Hoa, và cả sự cách xa hơn 2 tháng trời mà mình đã thay đổi. Mình đã thích người con gái khác. Có thể nhiều người có cảm giác là mình thay đổi quá nhanh. Phải, về chuyện tình cảm thì mình nghĩ mình thay đổi nhanh thật. Vậy mà 20/11, trong cả lớp có 9 em học sinh vậy mà duy nhất Hoa lại tặng quà mình, cảm động vì mình biết một điều Hoa còn nhớ về mình, nhớ về một người mà cô bé vẫn hay gọi mình là Thầy, còn mình thì chỉ cảm thấy mình thật tồi tệ.</span></p><p><span style="color: DarkRed"></span></p><p><span style="color: DarkRed">Chú mình đã có ý giới thiệu mình làm quen với một cô bé làm kế toán xã mới về, khi tâm sự cùng Bạc Kỳ Sinh, mình đã nhất định không chịu đi gặp bởi mình chỉ có Hoa, mình chỉ cần Hoa, và mình chỉ yêu Hoa. Vậy mà hôm nay đây, mình lại có tình cảm với một người con gái khác thật nhanh, mà người đó không phải là Hoa.</span></p><p><span style="color: DarkRed"></span></p><p><span style="color: DarkRed">17/6 hơn Hoa về tất cả mọi mặt, 17/6 hòa đồng và nhiệt tình. Bên cạnh 17/6 mình cũng đã và đang cảm nhận thấy rằng mình thay đổi, thay đổi tốt hơn. 17/6 hơn mình về tất cả mọi mặt nữa.... Nhưng những lí do mình thích 17/6 không phải vậy. Với Hoa, mình không thể nhớ nổi hình ảnh của Hoa mặc dù sau mỗi ngày mình đều được gặp cô bé. Tháng 6/2009 mình đã dành hết thời gian của mình để dạy cô bé, chỉ để mong được gặp cô bé để bớt nhớ. Còn với 17/6 thì mình chỉ nghĩ đến thì hình ảnh và cả giọng nói của 17/6 lại vang vang như in trong đầu.</span></p><p><span style="color: DarkRed"></span></p><p><span style="color: DarkRed"><strong><em>"Mình biết mình nợ Hoa một lời hứa, một lời hứa chờ đợi"</em></strong>, nhưng có lẽ mình đã không thực hiện được, một trái tim không thể có cả 2 người con gái cùng một lúc. Mình phải quên Hoa đi thôi. Mình phải quên đi để dành trọn trái tim mình đến 17/6. Mình đã nghĩ thế đó, nhưng rồi mình lại nghĩ về cuộc sống, cuộc sống của mình và Hoa có nhiều thứ có thể đồng cảm, chia sẻ, hay cùng cảnh con nhà nông nên có thể hiểu được nhau. Sự chất phác, thật thà, giản dị. Còn với 17/6, với mình thì mình nghĩ rằng mình cần cố gắng hơn nữa, cố gắng hơn nữa rất nhiều thì mới có thể có được 17/6. Lí trí của mình thì nặng về Hoa, ấy vậy mà lí trí bảo trái tim không nghe, mình rất muốn được bên 17/6, muốn được đưa 17/6 về nhà. Muốn được nghe tiếng hát, nghe giọng cười. Bên 17/6 mình cảm thấy vui, vui một cái gì đó khó nói được. Đã đôi lần tự nhủ là không yêu 17/6, nhưng chắc là mình không thể làm được, mình đang thích, và cái khoảng cách mong manh giữa thích và yêu thì mình cũng không thể xác định được, và điều đó có thể sẩy ra bất cứ lúc nào đi nữa. Chuyện với Hoa, mình hiểu Hoa còn nặng về việc học, việc học của Hoa quan trọng lắm, vì năm nay là năm cuối cấp, và mình cũng có thể hiểu được vì sao Hoa không đón nhận tình cảm của mình, hoặc là chưa sẵn sàng chấp nhận. Hoa có quyết tâm, mình biết Hoa rắn rỏi, có quyết tâm và cũng có cả những mục đích cần đạt và Hoa biết cái gì quan trọng trước tiên... Mình cũng biết chuyện của mình và Hoa đẹp, đẹp thật, thơ mộng thật nhưng nó cũng quá mơ hồ và viển vông. Thực sự mình đã và đang không biết làm gì ...</span></p><p></p><p><strong>Ngày 22 tháng 11 năm 2009.</strong></p><p></p><p></p><p><span style="color: DarkRed">Sáng nay vừa đi đám cưới ở Thanh Hóa về, mệt, chẳng ăn uống gì, mình chỉ muốn về nhà nghỉ ngơi một lát, lên diễn đàn viết mấy dòng cho bớt đi những căng thẳng, chỉ chút nữa là 13h, mình lại phải đi làm giúp nốt cái giáo án của chồng chị đồng nghiệp, thế rồi về đi đám ma bố chồng cô thủ quỹ ở trường. Sáng cô Hiệu Phó gọi báo mình rồi. Vậy là một ngày khá mệt mỏi mình cũng sắp trải qua. Đêm qua mình đã không vào được diễn đàn, vì còn trong đám về. Cảm thấy mình suy nghĩ nhiều nên khó ngủ, mình dạo này hút nhiều thuốc quá, không biết có phải là do mùa Đông lạnh hay do bản thân mình đổ đốn không nữa. Mình chẳng hiểu được. Thôi, thì mình cứ làm như những gì mình đang làm vậy. Mình đã biết rằng, mình không còn yêu thương HOA.</span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="Thandieu2, post: 12867, member: 1323"] [B]Ngày 22 tháng 11 năm 2009.[/B] [COLOR="DarkRed"].........ĐỔI THAY..........! [B]Đêm 20 tháng 11 năm 2009.[/B] Ra Bình Lục về làm giúp giáo án chồng chị bạn. 20h mới về đến nhà, nhận được món quà của Hoa mà đêm đó mất ngủ. Giá mà Hoa không tặng mình quà thì có lẽ mình đã không uống, mình không uống thì mình đã không khóc, và không khóc thì có lẽ là mình đã không bị mất ngủ. Mình và Hoa lớn lên trong một ngôi làng nhỏ, nơi có những cánh đồng lúa thẳng cánh cò bay, có những ngọn đồi xanh xanh, có những con người nông dân hiền hoà, đôn hậu, chân chất quê mùa, chăm chỉ ruộng đồng. Có những buổi bình minh chan hòa sắc nắng, mặt trời lấp lánh trên những ngọn tre cao vời vợi. Có những đứa trẻ nô đùa trên những con đường làng..... 17 tuổi, cái tuổi của Hoa là cái tuổi của sự ngây thơ, hồn nhiên, trong sáng, của sự trẻ con, hiếu động và ham nghịch ngợm. Mình đã ngỡ quên Hoa, ấy vậy mà bao nhiêu kỷ niệm về Hoa lại tràn về với mình trong đêm. Vẫn khuôn mặt ngây thơ, cắm cúi ghi chép bài vở, cũng vẫn những mảnh vụn của giấy khi Hoa không hiểu những bài giảng mình giảng. Vẫn những sáng sáng được nhìn thấy cô bé mạnh khỏe đi học cùng những người bạn trong làng. Mình đã yêu Hoa, nhưng mình không cảm nhận được sự đáp lại hoặc chấp nhận tình cảm đó của Hoa, và cả sự cách xa hơn 2 tháng trời mà mình đã thay đổi. Mình đã thích người con gái khác. Có thể nhiều người có cảm giác là mình thay đổi quá nhanh. Phải, về chuyện tình cảm thì mình nghĩ mình thay đổi nhanh thật. Vậy mà 20/11, trong cả lớp có 9 em học sinh vậy mà duy nhất Hoa lại tặng quà mình, cảm động vì mình biết một điều Hoa còn nhớ về mình, nhớ về một người mà cô bé vẫn hay gọi mình là Thầy, còn mình thì chỉ cảm thấy mình thật tồi tệ. Chú mình đã có ý giới thiệu mình làm quen với một cô bé làm kế toán xã mới về, khi tâm sự cùng Bạc Kỳ Sinh, mình đã nhất định không chịu đi gặp bởi mình chỉ có Hoa, mình chỉ cần Hoa, và mình chỉ yêu Hoa. Vậy mà hôm nay đây, mình lại có tình cảm với một người con gái khác thật nhanh, mà người đó không phải là Hoa. 17/6 hơn Hoa về tất cả mọi mặt, 17/6 hòa đồng và nhiệt tình. Bên cạnh 17/6 mình cũng đã và đang cảm nhận thấy rằng mình thay đổi, thay đổi tốt hơn. 17/6 hơn mình về tất cả mọi mặt nữa.... Nhưng những lí do mình thích 17/6 không phải vậy. Với Hoa, mình không thể nhớ nổi hình ảnh của Hoa mặc dù sau mỗi ngày mình đều được gặp cô bé. Tháng 6/2009 mình đã dành hết thời gian của mình để dạy cô bé, chỉ để mong được gặp cô bé để bớt nhớ. Còn với 17/6 thì mình chỉ nghĩ đến thì hình ảnh và cả giọng nói của 17/6 lại vang vang như in trong đầu. [B][I]"Mình biết mình nợ Hoa một lời hứa, một lời hứa chờ đợi"[/I][/B], nhưng có lẽ mình đã không thực hiện được, một trái tim không thể có cả 2 người con gái cùng một lúc. Mình phải quên Hoa đi thôi. Mình phải quên đi để dành trọn trái tim mình đến 17/6. Mình đã nghĩ thế đó, nhưng rồi mình lại nghĩ về cuộc sống, cuộc sống của mình và Hoa có nhiều thứ có thể đồng cảm, chia sẻ, hay cùng cảnh con nhà nông nên có thể hiểu được nhau. Sự chất phác, thật thà, giản dị. Còn với 17/6, với mình thì mình nghĩ rằng mình cần cố gắng hơn nữa, cố gắng hơn nữa rất nhiều thì mới có thể có được 17/6. Lí trí của mình thì nặng về Hoa, ấy vậy mà lí trí bảo trái tim không nghe, mình rất muốn được bên 17/6, muốn được đưa 17/6 về nhà. Muốn được nghe tiếng hát, nghe giọng cười. Bên 17/6 mình cảm thấy vui, vui một cái gì đó khó nói được. Đã đôi lần tự nhủ là không yêu 17/6, nhưng chắc là mình không thể làm được, mình đang thích, và cái khoảng cách mong manh giữa thích và yêu thì mình cũng không thể xác định được, và điều đó có thể sẩy ra bất cứ lúc nào đi nữa. Chuyện với Hoa, mình hiểu Hoa còn nặng về việc học, việc học của Hoa quan trọng lắm, vì năm nay là năm cuối cấp, và mình cũng có thể hiểu được vì sao Hoa không đón nhận tình cảm của mình, hoặc là chưa sẵn sàng chấp nhận. Hoa có quyết tâm, mình biết Hoa rắn rỏi, có quyết tâm và cũng có cả những mục đích cần đạt và Hoa biết cái gì quan trọng trước tiên... Mình cũng biết chuyện của mình và Hoa đẹp, đẹp thật, thơ mộng thật nhưng nó cũng quá mơ hồ và viển vông. Thực sự mình đã và đang không biết làm gì ...[/COLOR] [B]Ngày 22 tháng 11 năm 2009.[/B] [COLOR="DarkRed"]Sáng nay vừa đi đám cưới ở Thanh Hóa về, mệt, chẳng ăn uống gì, mình chỉ muốn về nhà nghỉ ngơi một lát, lên diễn đàn viết mấy dòng cho bớt đi những căng thẳng, chỉ chút nữa là 13h, mình lại phải đi làm giúp nốt cái giáo án của chồng chị đồng nghiệp, thế rồi về đi đám ma bố chồng cô thủ quỹ ở trường. Sáng cô Hiệu Phó gọi báo mình rồi. Vậy là một ngày khá mệt mỏi mình cũng sắp trải qua. Đêm qua mình đã không vào được diễn đàn, vì còn trong đám về. Cảm thấy mình suy nghĩ nhiều nên khó ngủ, mình dạo này hút nhiều thuốc quá, không biết có phải là do mùa Đông lạnh hay do bản thân mình đổ đốn không nữa. Mình chẳng hiểu được. Thôi, thì mình cứ làm như những gì mình đang làm vậy. Mình đã biết rằng, mình không còn yêu thương HOA.[/COLOR] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
GIỚI TRẺ
CẢM XÚC
Gửi một người sáng ngày mai.
Top