Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
GIỚI TRẺ
CẢM XÚC
Gửi một người sáng ngày mai.
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="Thandieu2" data-source="post: 12859" data-attributes="member: 1323"><p><strong>Viết lăng nhăng, một mình, đêm 17 tháng 11 năm 2009</strong></p><p></p><p><span style="color: DarkRed">17/6 thân thương.</span></p><p><span style="color: DarkRed"></span></p><p><span style="color: DarkRed">Quen được 17/6 cũng chưa được lâu, nhưng mà thời gian bên 17/6 làm cho mình cảm thấy thực sự rất vui. Mình đã bảo với 17/6 là mình tìm được chính mình từ 17/6. Vì sao ưh? Vì 17/6 rất nhiệt tình, rất vui vẻ, hòa đồng với tất cả mọi người. Mình đã tự cho 17/6 giống với mình vậy đấy. Nhưng đó là của năm ngoái. Còn năm nay thì mình đã thay đổi rồi. Cô Hiệu Phó cũng bảo thấy mình trưởng thành lên rõ rệt. Trời ơi, mới có 23 cái tuổi ranh mà mình cảm thấy mình như 1 ông cụ non đến nơi rồi này. Chắc chỉ mấy năm nữa thôi thì mình chết mất, huhu.</span></p><p><span style="color: DarkRed"></span></p><p><span style="color: DarkRed">17/6 thân, không hiểu sao hình ảnh của 17/6 lại cứ ám ảnh trong đầu mình nhiều đến thế. Mình có thể lưu giữ được hình ảnh của 17/6 và những nụ cười của 17/6 luôn xuất hiện bên mình. Mình cũng đã từng kể với 17/6 về Hoa. Với Hoa thì lại hoàn toàn khác 17/6. Mình mới được gặp Hoa nhưng ngay sau đó mình lại không còn có thể nhớ được mặt mũi của Hoa như thế nào nữa. Đó cũng chính là nguyên nhân mình đã dành hết thời gian cho việc dạy học những tháng về trước. Mặc dù rất mệt, nhưng mình thực sự rất muốn nhìn thấy Hoa, một chút thôi cũng đủ, để mình khỏi quên. Tại sao cả hai con người lại có sự mâu thuẫn đáng sợ đến thể nhỉ. Một người muốn nhớ đến thì không biết nhớ như thế nào nữa. Không thể khắc sâu được hình ảnh vào trong bộ não. Còn một người, cũng như tất cả mọi người mà mình đã từng quen biết, chỉ cần nghĩ về họ là mình có thể như thấy hình ảnh họ trước mặt mình. Hay Hoa thực sự là người đặc biệt nhất đối với mình?</span></p><p><span style="color: DarkRed"></span></p><p><span style="color: DarkRed">Thế nhưng mình nhớ Hoa, nhớ da diết đi chăng nữa thì Hoa cũng mãi mãi không biết được nỗi nhớ này của mình. Còn mình nhớ 17/6 thì 17/6 được biết, đơn giản là mình có nói với 17/6. Mình vẫn hay khen 17/6 là xinh gái. Thú thực thì 17/6 cũng rất đẹp. Nhưng không phải chỉ vì 17/6 đẹp mà mình thích 17/6 đâu. Có thể mình cảm thấy sự đồng cảm, một chút, hoặc đơn giản hơn nữa. Thích chỉ bởi vì thích. Thế thôi.</span></p><p><span style="color: DarkRed"></span></p><p><span style="color: DarkRed">17/6 vẫn hay trêu mình về cây mai mình tặng, vẫn hay dọa mình là sẽ trả lại mình, cảm thấy buồn lắm 17/6 àh. Mình cũng hay kể về những người con gái mà mình đã từng thích, 17/6 tại sao không vui? Tại sao vẫn thích đấm thình thịch vào lưng của mình chứ? Mình không hiểu được nữa. Bên 17/6 rất vui, mình thực sự vui lắm, nhưng bên cạnh đó mình, phải, chính mình lại cảm thấy mình nhỏ bé, nhỏ bé vô cùng trước 17/6. Mình cảm thấy đúng như 17/6 đã nói. Cả hai chúng ta là hai thế giới hoàn toàn khác biệt. Sự chênh lệch giữa chúng ta là quá lớn. Không phải mình xấu hổ, hay tụi thân, trách phận về bất cứ điều gì hết, vì 17/6 là con nhà giàu, còn mình thì không. Nhưng mình không đủ sức để có thể dang tay ra, để giữ lấy 17/6. Mình thíc 17/6 thật rồi. Có thể là hơi sớm, bởi mình cũng chưa chắc chắn được rằng mình đã quên Hoa chưa nữa. Đôi khi mình chẳng muốn nhớ về ai trong 2 người cả. Chẳng muốn một chút nào. Mình cũng còn không thể ngờ là mình có thể quên Hoa và thích 17/6 ngay được như vậy. Có lẽ tình cảm của con người là một thứ thật kỳ quặc, thật khó hiểu. Giá như mà một lúc nào đó mình biết 17/6 cũng đang nhớ về mình. Có lẽ chỉ cần có thế thôi là đủ để mình hạnh phúc lắm rồi.</span></p><p><span style="color: DarkRed"></span></p><p><span style="color: DarkRed">Mình đang điên lên mất thôi. Mình còn quá trẻ. Đôi khi viết mấy cái này sẽ bị tụi trẻ con cười cho. Nhưng mình chẳng sợ, bởi mình luôn là người sống thật với bản thân mình. Mà Tình cảm mà, chỉ có sự ngây thơ, đáng yêu trong trẻo mà không thể có sự đáng trách được. Nhưng dù sao trong tận sâu tâm hồn mình, mình cũng đã muốn yêu một ai đó rồi. Cứ yêu và lấy đi, để rồi ân hận : Giá như mình Béo trước khi lấy vợ. Có lẽ mình sẽ yêu thêm được một vài cô nữa. haha.</span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="Thandieu2, post: 12859, member: 1323"] [B]Viết lăng nhăng, một mình, đêm 17 tháng 11 năm 2009[/B] [COLOR="DarkRed"]17/6 thân thương. Quen được 17/6 cũng chưa được lâu, nhưng mà thời gian bên 17/6 làm cho mình cảm thấy thực sự rất vui. Mình đã bảo với 17/6 là mình tìm được chính mình từ 17/6. Vì sao ưh? Vì 17/6 rất nhiệt tình, rất vui vẻ, hòa đồng với tất cả mọi người. Mình đã tự cho 17/6 giống với mình vậy đấy. Nhưng đó là của năm ngoái. Còn năm nay thì mình đã thay đổi rồi. Cô Hiệu Phó cũng bảo thấy mình trưởng thành lên rõ rệt. Trời ơi, mới có 23 cái tuổi ranh mà mình cảm thấy mình như 1 ông cụ non đến nơi rồi này. Chắc chỉ mấy năm nữa thôi thì mình chết mất, huhu. 17/6 thân, không hiểu sao hình ảnh của 17/6 lại cứ ám ảnh trong đầu mình nhiều đến thế. Mình có thể lưu giữ được hình ảnh của 17/6 và những nụ cười của 17/6 luôn xuất hiện bên mình. Mình cũng đã từng kể với 17/6 về Hoa. Với Hoa thì lại hoàn toàn khác 17/6. Mình mới được gặp Hoa nhưng ngay sau đó mình lại không còn có thể nhớ được mặt mũi của Hoa như thế nào nữa. Đó cũng chính là nguyên nhân mình đã dành hết thời gian cho việc dạy học những tháng về trước. Mặc dù rất mệt, nhưng mình thực sự rất muốn nhìn thấy Hoa, một chút thôi cũng đủ, để mình khỏi quên. Tại sao cả hai con người lại có sự mâu thuẫn đáng sợ đến thể nhỉ. Một người muốn nhớ đến thì không biết nhớ như thế nào nữa. Không thể khắc sâu được hình ảnh vào trong bộ não. Còn một người, cũng như tất cả mọi người mà mình đã từng quen biết, chỉ cần nghĩ về họ là mình có thể như thấy hình ảnh họ trước mặt mình. Hay Hoa thực sự là người đặc biệt nhất đối với mình? Thế nhưng mình nhớ Hoa, nhớ da diết đi chăng nữa thì Hoa cũng mãi mãi không biết được nỗi nhớ này của mình. Còn mình nhớ 17/6 thì 17/6 được biết, đơn giản là mình có nói với 17/6. Mình vẫn hay khen 17/6 là xinh gái. Thú thực thì 17/6 cũng rất đẹp. Nhưng không phải chỉ vì 17/6 đẹp mà mình thích 17/6 đâu. Có thể mình cảm thấy sự đồng cảm, một chút, hoặc đơn giản hơn nữa. Thích chỉ bởi vì thích. Thế thôi. 17/6 vẫn hay trêu mình về cây mai mình tặng, vẫn hay dọa mình là sẽ trả lại mình, cảm thấy buồn lắm 17/6 àh. Mình cũng hay kể về những người con gái mà mình đã từng thích, 17/6 tại sao không vui? Tại sao vẫn thích đấm thình thịch vào lưng của mình chứ? Mình không hiểu được nữa. Bên 17/6 rất vui, mình thực sự vui lắm, nhưng bên cạnh đó mình, phải, chính mình lại cảm thấy mình nhỏ bé, nhỏ bé vô cùng trước 17/6. Mình cảm thấy đúng như 17/6 đã nói. Cả hai chúng ta là hai thế giới hoàn toàn khác biệt. Sự chênh lệch giữa chúng ta là quá lớn. Không phải mình xấu hổ, hay tụi thân, trách phận về bất cứ điều gì hết, vì 17/6 là con nhà giàu, còn mình thì không. Nhưng mình không đủ sức để có thể dang tay ra, để giữ lấy 17/6. Mình thíc 17/6 thật rồi. Có thể là hơi sớm, bởi mình cũng chưa chắc chắn được rằng mình đã quên Hoa chưa nữa. Đôi khi mình chẳng muốn nhớ về ai trong 2 người cả. Chẳng muốn một chút nào. Mình cũng còn không thể ngờ là mình có thể quên Hoa và thích 17/6 ngay được như vậy. Có lẽ tình cảm của con người là một thứ thật kỳ quặc, thật khó hiểu. Giá như mà một lúc nào đó mình biết 17/6 cũng đang nhớ về mình. Có lẽ chỉ cần có thế thôi là đủ để mình hạnh phúc lắm rồi. Mình đang điên lên mất thôi. Mình còn quá trẻ. Đôi khi viết mấy cái này sẽ bị tụi trẻ con cười cho. Nhưng mình chẳng sợ, bởi mình luôn là người sống thật với bản thân mình. Mà Tình cảm mà, chỉ có sự ngây thơ, đáng yêu trong trẻo mà không thể có sự đáng trách được. Nhưng dù sao trong tận sâu tâm hồn mình, mình cũng đã muốn yêu một ai đó rồi. Cứ yêu và lấy đi, để rồi ân hận : Giá như mình Béo trước khi lấy vợ. Có lẽ mình sẽ yêu thêm được một vài cô nữa. haha.[/COLOR] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
GIỚI TRẺ
CẢM XÚC
Gửi một người sáng ngày mai.
Top