Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
GIỚI TRẺ
Tình Yêu
Gửi em.....!!!
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="chuot sun" data-source="post: 145109" data-attributes="member: 231960"><p>Hãy nhớ cái nắng của ngày hôm nay… </p><p> </p><p>Hãy mang nó theo suốt cuộc đời….</p><p> </p><p>Để đến khi em muốn trở lại là em của ngày hôm nay, thì cái nắng vàng ươm, tinh khôi đó sẽ về cùng em, về cùng với những kí ức đẹp đẽ này.</p><p> </p><p>Chúng ta chỉ có 1 cuộc đời, đừng nghe những điều thị phi mà làm cho cuộc sống trở nên phức tạp</p><p> </p><p>Cứ giữ nó đơn giản một cách ngốc nghếch, bởi ai cũng có lúc là trẻ con…</p><p> </p><p></p><p style="text-align: right"><em>Em 17 tuổi rồi đấy, thế giới quanh em không còn lóng lánh sắc màu xanh đỏ như thưở bé thơ nữa.</em></p> <p style="text-align: right"><em></em></p> <p style="text-align: right"><em>Em 17 rồi đấy, đã qua rồi cái thời thơ mộng mơ như con bé 9, 10 tuổi với cái nhìn ghây ngô lạ lẫm.</em></p> <p style="text-align: right"><em></em></p> <p style="text-align: right"><em>Em 17 tuổi rồi đấy, độc lập, trưởng thành và cứng cỏi giữa nắng mưa bão táp của cuộc đời.</em></p> <p style="text-align: right"><em></em></p> <p style="text-align: right"><em>Em 17 tuổi rồi đấy, phải biết yêu thương và chăm sóc bản thân mình, bởi lẽ, vì em mà mẹ đã mang nặng đẻ đau chin tháng mười ngày, vì em mà bố phải nhọc nhằn vất vả làm việc nuôi em khôn lớn.</em></p> <p style="text-align: right"><em></em></p> <p style="text-align: right"><em>Em 17 tuổi rồi đấy, bầu nhiệt huyết của tuổi trẻ đang dâng trào trong em, thôi thúc em phải làm cái gì đó có ích cho đời, cho người.</em></p> <p style="text-align: right"><em></em></p> <p style="text-align: right"><em>Em 17 tuổi rồi đấy, đừng bao giờ từ bỏ giấc mơ của em,hãy cười thật tươi khi em vấp ngã, rồi đứng dậy và tiếp tục đi theo con đường mình đã chọn em nhé.</em></p> <p style="text-align: right"><em></em></p> <p style="text-align: right"><em>Em 17 tuổi rồi đấy, nếu một ngày nào đó em có mệt mỏi, hãy quay về bên người em thương yêu – nơi suối nguồn hạnh phúc để em được tiếp thêm sức mạnh trên đường đời đầy gian nan và vất vả</em></p> <p style="text-align: right"><em></em></p> <p style="text-align: right"><em><span style="color: #b22222">Này em, em 17 tuổi rồi đấy…</span></em></p> <p style="text-align: right"><em><span style="color: #b22222"></span></em></p> <p style="text-align: right"><em><span style="color: #b22222"></span></em></p><p></p><p>Cuộc sống này khó khăn lắm, là con người – em cần biết khóc, cười, biết yêu và biết giận. Là em phải biết sống, biết mưu sinh, đấu tranh để sống. Là em phải biết sống thật tốt cho bản thân và lo toan cho những người em thương yêu, để vỗ về những bình yên tỏng các ngóc ngách giữa cuộc sống bủa vây bởi toan tính, đua ganh.</p><p> </p><p>Vậy nên, em phải giữ vũng niềm tin em nhé! Người ta mãi nói về niềm tin theo cách này cách khác, nhưng em hãy tìm một cách đẽ giữ vững niềm tin của chính mình. </p><p> </p><p>Sẽ có lúc, em thấy mình mất gần như tất cả, những của cải vật chất, những tình cảm mà em chắt chiu, dành dụm trong bao ngày dài. Sẽ có lúc, em thấy những cố gắng của chính mình dường như vô nghĩa trước những trái ngoáy của cuộc đời, của long người. Sẽ có lúc, em chỉ muốn một mình, chỉ thấy muốn cô đơn, sẽ chỉ muốn độc bước, tỏng em có lẽ chính nỗi thất vọng, nản chí và chỉ muốn buông xuôi một lần, 2 lần rồi mãi mãi…</p><p> </p><p>Đôi lúc, em thất vọng về cuộc đời, thất vọng về những gì chung quanh mình. Cuộc sống là vậy, không ai tô vẽ cuộc đời bằng những gam màu hồng mãi được. Cuộc sống chứa đựng nhưng bon chen, muộn phiền, vùi dập. Cuộc sống dạy cho em nhiều điều, rằng không có phép màu giúp cho hoàng tử và cô bé lọ lem nghèo hền đến được với nhau, rằng những ông bụt, bà tiên rốt cuộc cũng chỉ là những hình ảnh mà tự con người vẽ ra để thắp lên hy vọng mà bước tiếp, rằng sẽ chẳng bao giờ em thấy được cuộc đời sẽ ủng hộ mình.</p><p> </p><p>Em đã từng tin, em đã từng yêu, đã từng mơ mộng. Nhưng như người ta vẫn nói: ước mơ thì hão huyền mà sự thật thì trần trụi. Nên đôi khi em chìm lấp giữa những nỗi niềm trống rỗng.</p><p> </p><p>Nhưng em! Trong giấc ngủ của mình, trong những đêm thật yên tĩnh, em hãy nhìn về quá khứ, nhìn về những ngày tháng vô tư, trong trẻo nhất của cuộc đời, em có thấy mình từng là một thiên thần, ít nhất là trong mắt cha mẹ ông bà? Hãy nhìn về những ngày tháng bỏ công rèn luyện, những vui buồn, hờn giận, và lúc em thấy được thành quả của bản thân, em có thấy nhờ niềm tin, nhờ hi vọng mà em đã làm được kì tích, làm được những điều ban đầu chỉ là ý tưởng.</p><p></p><p>.......................................................................</p><p style="text-align: right"><span style="color: #0000ff"><em></em></span></p> <p style="text-align: right"><span style="color: #0000ff"><em></em></span></p> <p style="text-align: right"><span style="color: #0000ff"><em>*Nguồn: Sáng tác</em></span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="chuot sun, post: 145109, member: 231960"] Hãy nhớ cái nắng của ngày hôm nay… Hãy mang nó theo suốt cuộc đời…. Để đến khi em muốn trở lại là em của ngày hôm nay, thì cái nắng vàng ươm, tinh khôi đó sẽ về cùng em, về cùng với những kí ức đẹp đẽ này. Chúng ta chỉ có 1 cuộc đời, đừng nghe những điều thị phi mà làm cho cuộc sống trở nên phức tạp Cứ giữ nó đơn giản một cách ngốc nghếch, bởi ai cũng có lúc là trẻ con… [RIGHT][I]Em 17 tuổi rồi đấy, thế giới quanh em không còn lóng lánh sắc màu xanh đỏ như thưở bé thơ nữa. Em 17 rồi đấy, đã qua rồi cái thời thơ mộng mơ như con bé 9, 10 tuổi với cái nhìn ghây ngô lạ lẫm. Em 17 tuổi rồi đấy, độc lập, trưởng thành và cứng cỏi giữa nắng mưa bão táp của cuộc đời. Em 17 tuổi rồi đấy, phải biết yêu thương và chăm sóc bản thân mình, bởi lẽ, vì em mà mẹ đã mang nặng đẻ đau chin tháng mười ngày, vì em mà bố phải nhọc nhằn vất vả làm việc nuôi em khôn lớn. Em 17 tuổi rồi đấy, bầu nhiệt huyết của tuổi trẻ đang dâng trào trong em, thôi thúc em phải làm cái gì đó có ích cho đời, cho người. Em 17 tuổi rồi đấy, đừng bao giờ từ bỏ giấc mơ của em,hãy cười thật tươi khi em vấp ngã, rồi đứng dậy và tiếp tục đi theo con đường mình đã chọn em nhé. Em 17 tuổi rồi đấy, nếu một ngày nào đó em có mệt mỏi, hãy quay về bên người em thương yêu – nơi suối nguồn hạnh phúc để em được tiếp thêm sức mạnh trên đường đời đầy gian nan và vất vả [COLOR=#b22222]Này em, em 17 tuổi rồi đấy… [/COLOR][/I][/RIGHT] Cuộc sống này khó khăn lắm, là con người – em cần biết khóc, cười, biết yêu và biết giận. Là em phải biết sống, biết mưu sinh, đấu tranh để sống. Là em phải biết sống thật tốt cho bản thân và lo toan cho những người em thương yêu, để vỗ về những bình yên tỏng các ngóc ngách giữa cuộc sống bủa vây bởi toan tính, đua ganh. Vậy nên, em phải giữ vũng niềm tin em nhé! Người ta mãi nói về niềm tin theo cách này cách khác, nhưng em hãy tìm một cách đẽ giữ vững niềm tin của chính mình. Sẽ có lúc, em thấy mình mất gần như tất cả, những của cải vật chất, những tình cảm mà em chắt chiu, dành dụm trong bao ngày dài. Sẽ có lúc, em thấy những cố gắng của chính mình dường như vô nghĩa trước những trái ngoáy của cuộc đời, của long người. Sẽ có lúc, em chỉ muốn một mình, chỉ thấy muốn cô đơn, sẽ chỉ muốn độc bước, tỏng em có lẽ chính nỗi thất vọng, nản chí và chỉ muốn buông xuôi một lần, 2 lần rồi mãi mãi… Đôi lúc, em thất vọng về cuộc đời, thất vọng về những gì chung quanh mình. Cuộc sống là vậy, không ai tô vẽ cuộc đời bằng những gam màu hồng mãi được. Cuộc sống chứa đựng nhưng bon chen, muộn phiền, vùi dập. Cuộc sống dạy cho em nhiều điều, rằng không có phép màu giúp cho hoàng tử và cô bé lọ lem nghèo hền đến được với nhau, rằng những ông bụt, bà tiên rốt cuộc cũng chỉ là những hình ảnh mà tự con người vẽ ra để thắp lên hy vọng mà bước tiếp, rằng sẽ chẳng bao giờ em thấy được cuộc đời sẽ ủng hộ mình. Em đã từng tin, em đã từng yêu, đã từng mơ mộng. Nhưng như người ta vẫn nói: ước mơ thì hão huyền mà sự thật thì trần trụi. Nên đôi khi em chìm lấp giữa những nỗi niềm trống rỗng. Nhưng em! Trong giấc ngủ của mình, trong những đêm thật yên tĩnh, em hãy nhìn về quá khứ, nhìn về những ngày tháng vô tư, trong trẻo nhất của cuộc đời, em có thấy mình từng là một thiên thần, ít nhất là trong mắt cha mẹ ông bà? Hãy nhìn về những ngày tháng bỏ công rèn luyện, những vui buồn, hờn giận, và lúc em thấy được thành quả của bản thân, em có thấy nhờ niềm tin, nhờ hi vọng mà em đã làm được kì tích, làm được những điều ban đầu chỉ là ý tưởng. ....................................................................... [RIGHT][COLOR=#0000ff][I] *Nguồn: Sáng tác[/I][/COLOR][/RIGHT] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
GIỚI TRẺ
Tình Yêu
Gửi em.....!!!
Top