Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
GIỚI TRẺ
CẢM XÚC
Gửi bạn!
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="dailuong" data-source="post: 16182" data-attributes="member: 88"><p><strong>Tôi và bạn có duyên</strong></p><p></p><p>Đâu phải trong tình yêu mới có “duyên” có “nợ”, trong tình bạn đôi lúc cũng bắt đầu bằng chữ “duyên”.</p><p></p><p>Khuya rồi. Nó ngồi hồi tưởng lại chuyến đi Hà Nội ngắn ngủi. Nó cảm thấy hơi buồn vì không được cảm nhận cái lạnh mùa đông của đất Thủ đô (Hai chiếc khăn len điệu đà của nó trở nên vô nghĩa). Hình ảnh Hà Nội trong nó là những góc phố lặng im, những hàng sấu chưa tới mùa kết trái, những con người chỉ vồn vã khi hòa vào công việc…có lẽ sự hào hứng trước chuyến đi của nó được trả về mức thấp nhất có thể, có lẽ tinh thần “háu” đi xa và khám phá của nó sẽ thất vọng toàn tập nếu như H không xuất hiện.</p><p></p><p>Khi đã xa Hà thành rồi, câu nói “hai đứa mình có duyên” của H cứ quanh quất trong tâm trí nó. Ừ nhỉ, một tình bạn đơm kết từ chữ “duyên”. Đã gần một năm kể từ khi nó nhận được bức thư từ người xa lạ.</p><p></p><p>Là con gái khoa văn nhưng bình thường nó sống khô khốc, nó chỉ tìm được cảm xúc và sự đồng cảm của người khác trên những trang giấy mà thôi. H viết thư cho một người lạ là nó, để sẻ chia những tình cảm tương đồng mà cả hai đứa dành cho cha mình. Nó đã dồn đổ tất cả tình yêu thương của mình dành cho người cha ở quê vào trang viết cùng với một bài hát - món quà sinh nhật nó nhờ anh chị Quick& Snow làm sứ giả.</p><p></p><p>Trong thư H chia sẻ, bạn ấy rất ít khi nghe chương trình Quick&Snow show, nhưng đúng vào ngày yêu cầu của nó được phát thì H lại chăm chú lắng nghe, sau đó còn nghe lại nhiều lần sau khi đã tải về. Nó vui lắm, vui không phải vì có người biết đến bài viết của nó mà xúc động vì có một người đồng cảm và sẻ chia những nghĩ suy, lắng lo của những người con đi học xa nhà.</p><p></p><p>Lá thư ấy đã giúp nó có thêm một người bạn rất chân thành, sâu sắc. Nó cứ nghĩ khoảng cách của tình bạn ấy chỉ có thể nới gần bằng những tin nhắn, những cuộc điện thoại, những coment (đứa Hà Nội, đứa Tp.Hồ Chí Minh) nhưng thật hạnh phúc: nó và H sẽ gặp nhau. Chuyến đi thực tập 6 ngày ở Hà Nội không chỉ giúp nó cảm thấu nhiều điều về đất Hà thành mà còn tạo cơ hội cho nó có thể gặp mặt và tâm sự trực tiếp với H.</p><p></p><p>Câu đầu tiên mà cậu bạn dễ thương ấy nói với nó các bạn đã nghe rồi nhưng nó vẫn muốn nhắc lại, nhắc thật nhiều lần: “hai đứa mình có duyên”</p><p></p><p>Hai đứa nói với nhau nhiều điều, nói như chưa hề được nói. H đã đạp xe 3 tiếng đồng hồ để đến được chỗ nó, H chia sẻ tất cả tâm sự với nó, H chạy đua với thời gian. H sợ thời gian đánh cắp những kỉ niệm của hai đứa. Đó là đêm cuối cùng nó ở Hà Nội. Lúc ấy trời chẳng lạnh nhưng sao lòng nó buốt thế, lúc ấy nó quên mất mùi hoa sữa, nó chỉ nhớ một đôi mắt buồn vui lẫn lộn. Ngày cuối cùng nó mới nhận ra nó yêu Hà Nội mất rồi, yêu cái lặng yên, thâm trầm, sâu sắc, yêu mảnh đất đã sinh ra những người bạn như H…</p><p></p><p>Có lẽ bóng hình H cùng câu nói “H ơi an lành nhé…” ở sân bay (tên hai đứa đều bắt đầu bằng chữ H) sẽ đọng mãi trong kí ức của nó.</p><p></p><p>Lúc xưa nó không tin chuyện duyên nợ.</p><p></p><p>Lúc này nó vẫn không tin.</p><p></p><p>Chẳng lẽ nó phủ nhận tất cả những gì nó đã viết?</p><p></p><p>Nó chỉ thật sự tin khi chữ “duyên” ấy sánh đôi với sự chân thành, sự cảm thông, thấu hiểu.</p><p></p><p>Đâu phải trong tình yêu mới có “duyên” có “nợ”, trong tình bạn đôi lúc cũng bắt đầu bằng chữ “duyên”.</p><p></p><p>Tự chúng ta tạo ra chữ “duyên” đấy bạn ạ!-</p><p></p><p>Nó dành những xúc cảm này cho H và cho cả những người bạn chưa quen.</p><p></p><p></p><p></p><p style="text-align: right"><strong><em>Nguồn: MTO</em></strong></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="dailuong, post: 16182, member: 88"] [b]Tôi và bạn có duyên[/b] Đâu phải trong tình yêu mới có “duyên” có “nợ”, trong tình bạn đôi lúc cũng bắt đầu bằng chữ “duyên”. Khuya rồi. Nó ngồi hồi tưởng lại chuyến đi Hà Nội ngắn ngủi. Nó cảm thấy hơi buồn vì không được cảm nhận cái lạnh mùa đông của đất Thủ đô (Hai chiếc khăn len điệu đà của nó trở nên vô nghĩa). Hình ảnh Hà Nội trong nó là những góc phố lặng im, những hàng sấu chưa tới mùa kết trái, những con người chỉ vồn vã khi hòa vào công việc…có lẽ sự hào hứng trước chuyến đi của nó được trả về mức thấp nhất có thể, có lẽ tinh thần “háu” đi xa và khám phá của nó sẽ thất vọng toàn tập nếu như H không xuất hiện. Khi đã xa Hà thành rồi, câu nói “hai đứa mình có duyên” của H cứ quanh quất trong tâm trí nó. Ừ nhỉ, một tình bạn đơm kết từ chữ “duyên”. Đã gần một năm kể từ khi nó nhận được bức thư từ người xa lạ. Là con gái khoa văn nhưng bình thường nó sống khô khốc, nó chỉ tìm được cảm xúc và sự đồng cảm của người khác trên những trang giấy mà thôi. H viết thư cho một người lạ là nó, để sẻ chia những tình cảm tương đồng mà cả hai đứa dành cho cha mình. Nó đã dồn đổ tất cả tình yêu thương của mình dành cho người cha ở quê vào trang viết cùng với một bài hát - món quà sinh nhật nó nhờ anh chị Quick& Snow làm sứ giả. Trong thư H chia sẻ, bạn ấy rất ít khi nghe chương trình Quick&Snow show, nhưng đúng vào ngày yêu cầu của nó được phát thì H lại chăm chú lắng nghe, sau đó còn nghe lại nhiều lần sau khi đã tải về. Nó vui lắm, vui không phải vì có người biết đến bài viết của nó mà xúc động vì có một người đồng cảm và sẻ chia những nghĩ suy, lắng lo của những người con đi học xa nhà. Lá thư ấy đã giúp nó có thêm một người bạn rất chân thành, sâu sắc. Nó cứ nghĩ khoảng cách của tình bạn ấy chỉ có thể nới gần bằng những tin nhắn, những cuộc điện thoại, những coment (đứa Hà Nội, đứa Tp.Hồ Chí Minh) nhưng thật hạnh phúc: nó và H sẽ gặp nhau. Chuyến đi thực tập 6 ngày ở Hà Nội không chỉ giúp nó cảm thấu nhiều điều về đất Hà thành mà còn tạo cơ hội cho nó có thể gặp mặt và tâm sự trực tiếp với H. Câu đầu tiên mà cậu bạn dễ thương ấy nói với nó các bạn đã nghe rồi nhưng nó vẫn muốn nhắc lại, nhắc thật nhiều lần: “hai đứa mình có duyên” Hai đứa nói với nhau nhiều điều, nói như chưa hề được nói. H đã đạp xe 3 tiếng đồng hồ để đến được chỗ nó, H chia sẻ tất cả tâm sự với nó, H chạy đua với thời gian. H sợ thời gian đánh cắp những kỉ niệm của hai đứa. Đó là đêm cuối cùng nó ở Hà Nội. Lúc ấy trời chẳng lạnh nhưng sao lòng nó buốt thế, lúc ấy nó quên mất mùi hoa sữa, nó chỉ nhớ một đôi mắt buồn vui lẫn lộn. Ngày cuối cùng nó mới nhận ra nó yêu Hà Nội mất rồi, yêu cái lặng yên, thâm trầm, sâu sắc, yêu mảnh đất đã sinh ra những người bạn như H… Có lẽ bóng hình H cùng câu nói “H ơi an lành nhé…” ở sân bay (tên hai đứa đều bắt đầu bằng chữ H) sẽ đọng mãi trong kí ức của nó. Lúc xưa nó không tin chuyện duyên nợ. Lúc này nó vẫn không tin. Chẳng lẽ nó phủ nhận tất cả những gì nó đã viết? Nó chỉ thật sự tin khi chữ “duyên” ấy sánh đôi với sự chân thành, sự cảm thông, thấu hiểu. Đâu phải trong tình yêu mới có “duyên” có “nợ”, trong tình bạn đôi lúc cũng bắt đầu bằng chữ “duyên”. Tự chúng ta tạo ra chữ “duyên” đấy bạn ạ!- Nó dành những xúc cảm này cho H và cho cả những người bạn chưa quen. [RIGHT][B][I]Nguồn: MTO[/I][/B][/RIGHT] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
GIỚI TRẺ
CẢM XÚC
Gửi bạn!
Top