Gửi bà và ông bụt của bà

  • Thread starter Thread starter huetran
  • Ngày gửi Ngày gửi

huetran

New member
Xu
74
Tuổi thơ nó gắn liền với những câu chuyện cổ tích của bà. Nó tin vào sự hiện hữu của ông bụt, bà tiên trong chuyện cổ tích.



em.jpga.jpg



Chính vì thế mà khi thấy anh trai nhỏ bạn chăm sóc em, nó lại thầm ước ao, thầm mong ông bụt trong câu chuyện cổ bà vẫn kể hiện ra cho nó một điều ước .
Nó hỏi bà: " Bà ơi ! cháu ngoan như lời bà bảo, cháu không khóc nhè, không theo mẹ khi mẹ đi làm, đi học cháu cũng ngoan nữa. Vậy sao ông bụt không hiện lên và cho cháu lời ước hả bà? Bà bảo nếu cháu ngoan thì mọi điều ước của cháu sẽ thành hiện thực mà"
Khi nó lớn hơn, bà cũng không còn, nó hiểu được được nhiều điều nhưng nó vẫn không hiểu liệu có ông bụt như lời kể không? Hay là nó vẫn chưa đủ ngoan để ông bụt cho những điều ước của nó thành hiện thực. Hay là khi bà đi ông bụt cũng đi theo bà mất rồi, vì chỉ có bà mới gặp được ông bụt, chỉ có bà mới chuyển những lời ước của nó đến ông bụt được thôi mà. Lúc đó, nó thầm trách bà. Nó trách sao bà lại bỏ nó đi sớm để nó lại với những câu chuyện cổ tích còn dang dở. Bà đi khi lời ước của nó cũng chưa được ông bụt thực hiện, bà đi mang theo lời ước ngày xưa của nó cũng vụt mất, nó cảm thấy tiếc.
Bà từng bảo nó : " thay vì thích và muốn những thứ cháu không bao giờ có được thì cháu hãy tập thích những thứ mình có. Điều đó sẽ làm cho cháu thấy cuộc sống thú vị hơn nhiều đấy cháu gái ah”
Mỗi lần nó không đạt được những thứ nó muốn thay vì khóc nhè như những đứa trẻ khác nó bằng lòng với những thứ mình đã có. Có lẽ bà đã cho nó nhiều thứ hơn là ông bụt có thể cho một đứa trẻ ngoan. Nhiều lúc nó thấy bà còn kì diệu hơn cả ông bụt.
Nó lớn hơn, không còn là một cô nhóc như ngày nào. Nó vẫn nhớ những lời bà dạy, và nó vẫn nhớ một lời ước mà ông bụt của bà còn nợ nó. Rồi một ngày điều ước đó sẽ thành hiện thực nó tin như vậy.
Nó trưởng thành, các mối quan hệ được mở rộng hơn nhưng nó chỉ thích chơi với những người bằng tuổi, đơn giản nó không thích gọi người khác bằng anh. Nó vẫn giành chữ anh cho anh trai nó, dù bây giờ nó đủ lớn để hiểu sẽ không thể có ông bụt hiện ra để biến điều ước xưa của nó thành hiện thực.



Thời gian trôi…. Nó có anh trai, đơn giản, nhẹ nhàng hơn nó tưởng. Anh nhận nó làm em gái. Nó đã nghe nhiều lời để nghị như thế nhưng không hiểu sao nó lại đồng ý lời đề nghị này của anh. Anh bằng tuổi nó, nó với anh cũng không học cùng, chỉ là vô tình quen qua bạn của nó, nó không biết nhiều về anh nhưng nó vẫn quyết định anh sẽ là anh trai nó… Có lẽ, đơn giản là giờ đây nó đủ lớn, không cần một người anh để bảo vệ,chăm sóc, để giúp nó lấy lại chiếc kẹo mút mà thằng bạn đã giằng mất từ tay nó. . .Và lời ước xưa của nó có lẽ đã được thực hiện…
Gió đông lạnh, nó nhớ bà, nhớ cả ông bụt của bà. Nó muốn nói với bà rằng nó có anh trai nhưng không phải do ông bụt của bà ban cho nó. Nó muốn nói với bà là nó đã lớn, đã khác xưa, nói bà biết cuộc sống khác lắm những câu chuyện bà kể. . . Muốn bà biết những điều ước của nó bằng cách này hay cách khác nó đều cố gắng tự biến thành sự thật mà không cần dựa đến ông bụt của bà nữa, nhưng lời bà thì nó mãi nhớ . .



Lời ước cuối cùng với bà khi xưa cũng thành sự thực. Bất giác Nó hiểu rằng bà đã buông tay ra để nó tập đứng vững, tập đi bằng đôi chân của mình. Nó hiểu rằng từ bây giờ nó phải mạnh mẽ hơn … ông bụt cũng đã rời xa nó, đến với những đứa trẻ khác cần ông hơn nó… Nó yêu bà, yêu gia đình, nó quý trọng những thứ nó khó khăn mới đạt được, nó quý anh trai nó, bạn bè nó, những người luôn bên nó, đem đến cho nó những điều kì diệu mà có lẽ ông bụt của bà không làm được… nó tập yêu cuộc sống theo cách bà đã yêu cuộc sống của bà …Cuộc sống không phải lúc nào cũng mang lại màu hồng cho nó nhưng nó tin là sẽ đem lại màu hồng cho cuộc sống bằng cách riêng của mình!!!

Nguyễn Thị Phương Chi (Hải Phòng)​
 

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top