quỳnh peta
New member
- Xu
- 0
Này anh, em sẽ lấy anh đấy !!
Chồng tương lai của em ơi, anh đang bị lạc đường ở đâu đấy, anh có giống như em tưởng tượng không. Nhưng anh đừng hiểu lầm nhé, em chưa muốn gặp anh đâu, vì em chưa thích lấy chồng, thấy người ta bảo lấy chồng khổ lắm. Em chỉ tò mò muốn biết anh là người như thế nào thôi, tò mò là tính xấu phải không anh?
Anh có biết không, dạo này anh hay được nhắc đến ở nhà em lắm, nhất là lại sắp tết rồi, vì ai gặp em cũng hỏi, “bao giờ thì lấy chồng”. Mà em lại không thể gặp anh để hỏi bao giờ thì anh mang trầu cau đến hỏi cưới em, thế nên em cứ phải “cười trừ”. Có lẽ khi nào em gặp được anh thì em sẽ được “cười cộng”. Em chưa biết anh cao thấp, gầy béo, xấu đẹp thế nào, nhưng em hy vọng là anh sẽ hơi cao, vì thú thực là em hơi thấp, em mong rằng con chúng ta sẽ đủ tiêu chuẩn để thi tuyển tiếp viên hàng không. Nhưng nếu em chỉ đi giầy cao gót thôi đã bằng anh rồi thì anh cũng đừng buồn, mình sẽ cho con uống nhiều sữa vậy. Lương của em sẽ để mua sữa cho con, lương của anh sẽ để nuôi em, còn anh thì anh tự lo được mà, đúng không anh nhỉ. Nhưng có một điều quan trọng, anh phải biết nấu cơm anh nhé, vì em chỉ biết luộc trứng thôi. Anh sẽ làm bếp trưởng, em sẽ tình nguyện phụ bếp cho anh.
Anh ơi, nếu chúng mình lấy nhau, em sẽ là quần áo cho anh, nhưng đừng bắt em nấu thức ăn sáng nhé, vì em dậy muộn lắm. Mà em nấu thì chắc anh sẽ phải cố gắng lắm mới nuốt được, cho nên em cho anh tự do đi ăn phở vào buổi sáng, nhớ là chỉ buổi sáng thôi đấy. Em không thích ăn nước mắm và dưa hành nên anh có thể đo đếm thoải mái, có lẽ em sẽ để thước kẻ và giấy bút ở trong bếp để anh tiện đo đạc và ghi chép. Dĩ nhiên là em chỉ đề phòng thế thôi, vì em tin là anh sẽ không thích “đo lọ nước mắm, đếm củ dưa hành”, anh nhỉ.
Anh cũng không cần đẹp trai đâu, chỉ cần anh không làm em sợ là được anh ạ. Với lại em cũng không xinh lắm, nếu anh đẹp hơn em thì em lại lo anh chạy theo bóng hồng khác, không biết anh thế nào chứ em thấy bây giờ chỗ nào cũng có thể xuất hiện một cô xinh như mộng. Có vẻ như em không tự tin lắm anh nhỉ, thật không hợp với em chút nào. Thế nên em nghĩ lại rồi, anh có thể hơi hơi đẹp trai cũng được, em không care nữa đâu.
À còn điều nữa em bảo này, em rất thích được tặng hoa, nhất là vào các dịp này nọ lung tung, nhiều dịp quá em không kể hết. Em highly recommend anh tặng hoa hồng trắng cho em vì em rất thích hoa hồng trắng. Còn chuyện tặng quà cho em ý mà, em là em đặc biệt phản đối việc anh đưa phong bì cho em đấy, không bao giờ nhé … có gì đưa thẳng luôn, tự nhiên lại tốn cái phong bì.
Mọi người bảo nhà em rất dễ tìm, em cho ai địa chỉ thì người ta cũng tìm đến ngay được, thế mà em chẳng hiểu tại sao anh vẫn chưa tìm được. Mà thôi anh cứ tìm tiếp đi vậy, có chông gai gì anh cũng cố vượt qua nhé. Đường nhà em bụi lắm, nhớ khẩu trang vào đấy. Nhưng khoảng ba năm nữa mà anh vẫn không tìm thấy em, thì anh gọi cho em, mà thôi nhắn tin hoặc nháy máy cho đỡ tốn, lúc đấy em chắc cũng chờ đợi đến mòn mỏi rồi, mình hẹn nhau ở đâu luôn cho đỡ mất thời gian anh nhé.
Sắp đến ngày Va lung tung rồi, chắc anh đang chuẩn bị Chocolate cho một cô gái khác không phải em, nhưng anh yên tâm, em không ghen đâu vì mai sau vào ngày này anh sẽ chỉ tặng hoa hồng và Chocolate cho em thôi (đấy là em cứ mong thế, còn con trai các anh thì biết thế nào được).
Thôi nhé anh, anh cứ tận hưởng nốt thời gian tự do sung sướng đi. Em cũng đi chơi đây. Biết đâu lát nữa em lại va vào anh ở đâu đó, anh có tức giận mấy cũng đừng mắng em nhé, sẽ làm hỏng ấn tượng ban đầu đấy.
Và em chờ anh
em giỡn thôi đó nếu anh ức chế thì qua yh mắng mỏ em ,em sẵn sàng nghe hen,còn k thì để lại mấy câu thơ nhá
Chồng tương lai của em ơi, anh đang bị lạc đường ở đâu đấy, anh có giống như em tưởng tượng không. Nhưng anh đừng hiểu lầm nhé, em chưa muốn gặp anh đâu, vì em chưa thích lấy chồng, thấy người ta bảo lấy chồng khổ lắm. Em chỉ tò mò muốn biết anh là người như thế nào thôi, tò mò là tính xấu phải không anh?
Anh có biết không, dạo này anh hay được nhắc đến ở nhà em lắm, nhất là lại sắp tết rồi, vì ai gặp em cũng hỏi, “bao giờ thì lấy chồng”. Mà em lại không thể gặp anh để hỏi bao giờ thì anh mang trầu cau đến hỏi cưới em, thế nên em cứ phải “cười trừ”. Có lẽ khi nào em gặp được anh thì em sẽ được “cười cộng”. Em chưa biết anh cao thấp, gầy béo, xấu đẹp thế nào, nhưng em hy vọng là anh sẽ hơi cao, vì thú thực là em hơi thấp, em mong rằng con chúng ta sẽ đủ tiêu chuẩn để thi tuyển tiếp viên hàng không. Nhưng nếu em chỉ đi giầy cao gót thôi đã bằng anh rồi thì anh cũng đừng buồn, mình sẽ cho con uống nhiều sữa vậy. Lương của em sẽ để mua sữa cho con, lương của anh sẽ để nuôi em, còn anh thì anh tự lo được mà, đúng không anh nhỉ. Nhưng có một điều quan trọng, anh phải biết nấu cơm anh nhé, vì em chỉ biết luộc trứng thôi. Anh sẽ làm bếp trưởng, em sẽ tình nguyện phụ bếp cho anh.
Anh ơi, nếu chúng mình lấy nhau, em sẽ là quần áo cho anh, nhưng đừng bắt em nấu thức ăn sáng nhé, vì em dậy muộn lắm. Mà em nấu thì chắc anh sẽ phải cố gắng lắm mới nuốt được, cho nên em cho anh tự do đi ăn phở vào buổi sáng, nhớ là chỉ buổi sáng thôi đấy. Em không thích ăn nước mắm và dưa hành nên anh có thể đo đếm thoải mái, có lẽ em sẽ để thước kẻ và giấy bút ở trong bếp để anh tiện đo đạc và ghi chép. Dĩ nhiên là em chỉ đề phòng thế thôi, vì em tin là anh sẽ không thích “đo lọ nước mắm, đếm củ dưa hành”, anh nhỉ.
Anh cũng không cần đẹp trai đâu, chỉ cần anh không làm em sợ là được anh ạ. Với lại em cũng không xinh lắm, nếu anh đẹp hơn em thì em lại lo anh chạy theo bóng hồng khác, không biết anh thế nào chứ em thấy bây giờ chỗ nào cũng có thể xuất hiện một cô xinh như mộng. Có vẻ như em không tự tin lắm anh nhỉ, thật không hợp với em chút nào. Thế nên em nghĩ lại rồi, anh có thể hơi hơi đẹp trai cũng được, em không care nữa đâu.
À còn điều nữa em bảo này, em rất thích được tặng hoa, nhất là vào các dịp này nọ lung tung, nhiều dịp quá em không kể hết. Em highly recommend anh tặng hoa hồng trắng cho em vì em rất thích hoa hồng trắng. Còn chuyện tặng quà cho em ý mà, em là em đặc biệt phản đối việc anh đưa phong bì cho em đấy, không bao giờ nhé … có gì đưa thẳng luôn, tự nhiên lại tốn cái phong bì.
Mọi người bảo nhà em rất dễ tìm, em cho ai địa chỉ thì người ta cũng tìm đến ngay được, thế mà em chẳng hiểu tại sao anh vẫn chưa tìm được. Mà thôi anh cứ tìm tiếp đi vậy, có chông gai gì anh cũng cố vượt qua nhé. Đường nhà em bụi lắm, nhớ khẩu trang vào đấy. Nhưng khoảng ba năm nữa mà anh vẫn không tìm thấy em, thì anh gọi cho em, mà thôi nhắn tin hoặc nháy máy cho đỡ tốn, lúc đấy em chắc cũng chờ đợi đến mòn mỏi rồi, mình hẹn nhau ở đâu luôn cho đỡ mất thời gian anh nhé.
Sắp đến ngày Va lung tung rồi, chắc anh đang chuẩn bị Chocolate cho một cô gái khác không phải em, nhưng anh yên tâm, em không ghen đâu vì mai sau vào ngày này anh sẽ chỉ tặng hoa hồng và Chocolate cho em thôi (đấy là em cứ mong thế, còn con trai các anh thì biết thế nào được).
Thôi nhé anh, anh cứ tận hưởng nốt thời gian tự do sung sướng đi. Em cũng đi chơi đây. Biết đâu lát nữa em lại va vào anh ở đâu đó, anh có tức giận mấy cũng đừng mắng em nhé, sẽ làm hỏng ấn tượng ban đầu đấy.
Và em chờ anh
em giỡn thôi đó nếu anh ức chế thì qua yh mắng mỏ em ,em sẵn sàng nghe hen,còn k thì để lại mấy câu thơ nhá