T
Tuyền Nguyễn
Guest
VỆT LOANG
Anh lại về với đá
Bơ vơ tình ngàn năm
Cồn hoang chiều bóng cả
Vệt loang đổ âm thầm
Bàn tay vớt bàn tay
Lênh đênh chiều nắng hạ
Phượng rơi cháy tháng ngày
Đong đầy cơn mưa ngả
Giọt nước buồn chia hai
Sợi tình anh rực lửa
Ru em lệch gót hài
Ta có - mà như chưa
GIỮA HAI BỜ KHÔNG NHAU
Từ hai miềm xa xăm
Anh buông sợi rét căm
Khiến hồn em giá lạnh
Tưởng như là bao năm
Anh mùa đông không em
Ngọn gió rát vương thềm
Ta không cùng hơi ấm
Xa xôi từ bao đêm
Anh siết mùa nhung nhớ
Em ôm mùa bơ vơ
Cách đôi bờ thổn thức
Giữa cõi trần hoang sơ
Mùa đông ta không nhau
Vòng tay lụa đã nhàu
Chập chờn trái tim nhắc
Từ những miền thương đau
CÓ MỘT ĐIỀU
Ta như loài cây cỏ
Giữa hai bờ thực hư
Đêm không trăng mờ ảo
Tựa mình nhặt khúc ru
Với năm tháng hư hao
Mệt nhoài tay đà mỏi
Vết thương buồn xanh xao
Mùa xuân nào tròn tuổi
Ru mình trong quá khứ
Miền nhớ vàng lạ xa
Đêm của những tạ từ
Hoang hoải ta với ta
Sắc hương loài cỏ úa
Bủa vây thân phận người
Ta giữa chốn phồn hoa
Bàng hoàng năm tháng vội
Người về tìm mùa xuân
Ta vẽ lên màu mắt
Giật mình tiếng chuông ngân
Gợi bao điều… rất thật!
Anh lại về với đá
Bơ vơ tình ngàn năm
Cồn hoang chiều bóng cả
Vệt loang đổ âm thầm
Bàn tay vớt bàn tay
Lênh đênh chiều nắng hạ
Phượng rơi cháy tháng ngày
Đong đầy cơn mưa ngả
Giọt nước buồn chia hai
Sợi tình anh rực lửa
Ru em lệch gót hài
Ta có - mà như chưa
GIỮA HAI BỜ KHÔNG NHAU
Từ hai miềm xa xăm
Anh buông sợi rét căm
Khiến hồn em giá lạnh
Tưởng như là bao năm
Anh mùa đông không em
Ngọn gió rát vương thềm
Ta không cùng hơi ấm
Xa xôi từ bao đêm
Anh siết mùa nhung nhớ
Em ôm mùa bơ vơ
Cách đôi bờ thổn thức
Giữa cõi trần hoang sơ
Mùa đông ta không nhau
Vòng tay lụa đã nhàu
Chập chờn trái tim nhắc
Từ những miền thương đau
CÓ MỘT ĐIỀU
Ta như loài cây cỏ
Giữa hai bờ thực hư
Đêm không trăng mờ ảo
Tựa mình nhặt khúc ru
Với năm tháng hư hao
Mệt nhoài tay đà mỏi
Vết thương buồn xanh xao
Mùa xuân nào tròn tuổi
Ru mình trong quá khứ
Miền nhớ vàng lạ xa
Đêm của những tạ từ
Hoang hoải ta với ta
Sắc hương loài cỏ úa
Bủa vây thân phận người
Ta giữa chốn phồn hoa
Bàng hoàng năm tháng vội
Người về tìm mùa xuân
Ta vẽ lên màu mắt
Giật mình tiếng chuông ngân
Gợi bao điều… rất thật!