Giới thiệu đôi nét về bố cục của đoạn trích "Những đứa trẻ" (Thời thơ ấu, Go-rơ-ki)
BÀI LÀM
Những đứa trẻ là một đoạn trích ngắn ở chương IX trong tiểu thuyết tự thuật dài 13 chương Thời thơ ấu của nhà văn Nga M. Go-rơ-ki.
Bố cục của đoạn trích có thể chia làm ba phần :
1- Cuộc trò chuyện của những đứa trẻ thơ bất hạnh (từ "...Có đến gần một tuần..." đến ..."ấn em nó cúi xuống") : Ba anh em lũ trẻ nhà ông đại tá hàng xóm nhìn thấy và gọi A-li-ô-sa sang chơi và cuộc trò chuyện giữa chúng. Chúng nói với nhau về chuyện bắt chim, về bà mẹ đã chết, về dì ghẻ, về bà, về những điều kỳ diệu trong truyện cổ tích.
2- Ông già khắc nghiệt cấm đoán (từ "Trời bắt đầu tối..." đến "Cấm không được đến nhà tao!") : Ông già, đại tá Ốp-xi-an-ni-cốp, bố những đứa bạn của A-li-ô-sa, xuất hiện, doạ nạt chúng, và lôi cổ cậu bé tống ra cửa.
3- Tình bạn, không thể cách ngăn (đoạn còn lại) : A-li-ô-sa và ba dứa trẻ vẫn cứ chơi với nhau, cho dù phải canh chừng ông bố. Qua lời tường thuật của nhân vật "tôi", những chi tiết xuất hiện ở đoạn 1 lại được nhắc lại ở đây (những đứa trẻ bất hạnh, những con chim, ông bố, bà dì ghẻ, chuyện cổ tích, những người bà...)
Với cách bố cục lặp lại những chi tiết ở đoạn 1 trong đoạn 3, văn bản đã tạo được sự kết nối đầu cuối tương ứng. Từ đó để lại trong lòng người đọc những ấn tượng lắng đọng, những cảm xúc khó quên. Bùi ngùi thương cảm những đứa trẻ bất hạnh vì sự bất công và sự vô cảm của người lớn, độc giả càng tin tưởng ở một tình người bất diệt, luôn hồi sinh như trong cổ tích.
Sưu tầm