Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
GIỚI TRẺ
CẢM XÚC
Gió của mẹ và con
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="liti" data-source="post: 22263" data-attributes="member: 2098"><p>Gió bây giờ có còn làm mẹ thoải mái như ngày xưa, có còn là niềm khao khát bấy lâu của mẹ không, thưa mẹ?</p><p></p><p></p><p></p><p>Bây giờ con đang rất ở xa mẹ, con không bíêt rằng cuộc sống của mẹ bây giờ ra sao, bởi vì mẹ ít khi nói với con những chuyện ấy, mẹ sợ con bận tâm , sợ con lo lắng cho mẹ nhưng con rất muốn bíêt, đã bao mùa xuân con chưa trở về nhà, chưa về thăm quê, con cảm thấy nhớ mẹ lắm, nhớ cả cánh đồng ngày xưa với bao mùa gặt lúa mẹ con mình cùng nhau.</p><p></p><p>Hồi ấy, mẹ thường bắt con ra đồng cùng mẹ, con hỏi mẹ, mẹ chỉ nói: “ Ngoài kia là gió đồng, giúp ta trở nên thanh thản và mình mẫn hơn rất nhiều, mẹ muốn con hưởng thụ và cảm nhận được điều đó”, con chỉ bíêt theo mẹ ra thôi, nhưng lòng chưa cam. Những lần đầu là thế thôi, dần dần con nhận thấy cánh đồng ấy là điều gì đó rất trong xanh đến tuỵêt mỹ, rồi con thường đòi mẹ cho con ra nơi đó.</p><p></p><p>Dưới cánh đồng quê xanh rờn ngày ấy, con cùng mẹ cắt cỏ, gặt lúa, bíêt bao nhiêu là kỉ niệm vui. Nhưng mẹ thường bắt con ngồi một chỗ, lâu lâu mới cho con được phép vô phụ mẹ thôi, mỗi lần được vô phụ mẹ là y như rằng con đều cười rất tươi, rồi mẹ cũng cười, nụ cười của mẹ sao đẹp thế, như những giọt sương mai còn đọng lại trên gió.</p><p></p><p>Mẹ thường ôm con giữa cánh đồng rồi quay con vòng vòng trong vòng tay của mẹ, con cảm thấy ấm áp lắm mẹ ơi. Con cảm thấy rất dễ chịu dưới ánh nắng dịu nhẹ với làn gió mát thổi ngang qua, con cảm thấy vui sướng khi được là con của mẹ, được cùng mẹ trải qua những điều tuỵêt vời như thế.</p><p></p><p>Nhiều lần thấy mẹ đứng thẫn thờ giữa cánh đồng bát ngát, con lay mẹ nhiều lần mẹ mới hay, con hỏi, mẹ bảo: “mẹ đang thầm thì với gió con àh, nhà nông chúng ta có gió làm bạn súôt đời, hiếm có thứ gì chung thuy đến thế, nên ta cần phải bíêt trân trọng chúng và coi chúng là bạn thân, không bao giờ được phản bội hay rũ bỏ chúng. Mẹ đang tâm sự với gió về con đó, ngày nào ra đồng mẹ cũng kể với gió về con, về đứa con trai mà mẹ yêu quý nhất, con là điều tuỵêt vời nhất mà tạo hoá đã ban cho mẹ, con có bíêt không?”</p><p></p><p>Chẳng hiểu sao lúc đó con chẳng thể khóc được, chân tay con cứ run lên, mắt con nhìn mẹ chăm chăm, ánh mắt mẹ sáng như tâm hồn của gió, mẹ vẫy con: “ đi nào con trai, hai mẹ con ta cùng về nào”.</p><p></p><p>Cuộc sống của con giờ đây đã thíêu vắng hẳn hình bóng của mẹ, con ước sao xuân này con có thể về quê thăm mẹ. Nhiều lần con muốn về thăm mẹ lắm, nhưng lần nào con gọi điện về mẹ cũng chỉ nói không cần lo cho mẹ. Mẹ làm con buồn lắm đó! Nhưng con vẫn yêu mẹ nhiều lắm lắm!</p><p></p><p>Nhiều khi nhớ mẹ, con thường tâm sự với gió, chỉ mong rằng gió có thể đi tới phương xa truyền đạt đến mẹ những lời tâm sự của con…!</p><p></p><p>“Cuộc đời không có gió thì làm sao bíêt gió thổi theo chìêu nào?”</p><p></p><p style="text-align: right"><span style="color: DarkRed">Cao Hoàng Khang </span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="liti, post: 22263, member: 2098"] Gió bây giờ có còn làm mẹ thoải mái như ngày xưa, có còn là niềm khao khát bấy lâu của mẹ không, thưa mẹ? Bây giờ con đang rất ở xa mẹ, con không bíêt rằng cuộc sống của mẹ bây giờ ra sao, bởi vì mẹ ít khi nói với con những chuyện ấy, mẹ sợ con bận tâm , sợ con lo lắng cho mẹ nhưng con rất muốn bíêt, đã bao mùa xuân con chưa trở về nhà, chưa về thăm quê, con cảm thấy nhớ mẹ lắm, nhớ cả cánh đồng ngày xưa với bao mùa gặt lúa mẹ con mình cùng nhau. Hồi ấy, mẹ thường bắt con ra đồng cùng mẹ, con hỏi mẹ, mẹ chỉ nói: “ Ngoài kia là gió đồng, giúp ta trở nên thanh thản và mình mẫn hơn rất nhiều, mẹ muốn con hưởng thụ và cảm nhận được điều đó”, con chỉ bíêt theo mẹ ra thôi, nhưng lòng chưa cam. Những lần đầu là thế thôi, dần dần con nhận thấy cánh đồng ấy là điều gì đó rất trong xanh đến tuỵêt mỹ, rồi con thường đòi mẹ cho con ra nơi đó. Dưới cánh đồng quê xanh rờn ngày ấy, con cùng mẹ cắt cỏ, gặt lúa, bíêt bao nhiêu là kỉ niệm vui. Nhưng mẹ thường bắt con ngồi một chỗ, lâu lâu mới cho con được phép vô phụ mẹ thôi, mỗi lần được vô phụ mẹ là y như rằng con đều cười rất tươi, rồi mẹ cũng cười, nụ cười của mẹ sao đẹp thế, như những giọt sương mai còn đọng lại trên gió. Mẹ thường ôm con giữa cánh đồng rồi quay con vòng vòng trong vòng tay của mẹ, con cảm thấy ấm áp lắm mẹ ơi. Con cảm thấy rất dễ chịu dưới ánh nắng dịu nhẹ với làn gió mát thổi ngang qua, con cảm thấy vui sướng khi được là con của mẹ, được cùng mẹ trải qua những điều tuỵêt vời như thế. Nhiều lần thấy mẹ đứng thẫn thờ giữa cánh đồng bát ngát, con lay mẹ nhiều lần mẹ mới hay, con hỏi, mẹ bảo: “mẹ đang thầm thì với gió con àh, nhà nông chúng ta có gió làm bạn súôt đời, hiếm có thứ gì chung thuy đến thế, nên ta cần phải bíêt trân trọng chúng và coi chúng là bạn thân, không bao giờ được phản bội hay rũ bỏ chúng. Mẹ đang tâm sự với gió về con đó, ngày nào ra đồng mẹ cũng kể với gió về con, về đứa con trai mà mẹ yêu quý nhất, con là điều tuỵêt vời nhất mà tạo hoá đã ban cho mẹ, con có bíêt không?” Chẳng hiểu sao lúc đó con chẳng thể khóc được, chân tay con cứ run lên, mắt con nhìn mẹ chăm chăm, ánh mắt mẹ sáng như tâm hồn của gió, mẹ vẫy con: “ đi nào con trai, hai mẹ con ta cùng về nào”. Cuộc sống của con giờ đây đã thíêu vắng hẳn hình bóng của mẹ, con ước sao xuân này con có thể về quê thăm mẹ. Nhiều lần con muốn về thăm mẹ lắm, nhưng lần nào con gọi điện về mẹ cũng chỉ nói không cần lo cho mẹ. Mẹ làm con buồn lắm đó! Nhưng con vẫn yêu mẹ nhiều lắm lắm! Nhiều khi nhớ mẹ, con thường tâm sự với gió, chỉ mong rằng gió có thể đi tới phương xa truyền đạt đến mẹ những lời tâm sự của con…! “Cuộc đời không có gió thì làm sao bíêt gió thổi theo chìêu nào?” [RIGHT][COLOR="DarkRed"]Cao Hoàng Khang [/COLOR][/RIGHT] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
GIỚI TRẺ
CẢM XÚC
Gió của mẹ và con
Top