- Xu
- 458
Giám đốc nhà hàng và người đánh giày
Giám đốc một nhà hàng đang đi trên phố, gặp một người đánh giày mặt mày ủ rũ. Ông liền tiến đến gần dùng chiếc khăn tay vỗ nhẹ vào vai người đánh giày an ủi.
“ Anh bạn, sao phải rầu rĩ thế, hồi trẻ tôi cũng đánh giầy cho người ta nhưng anh nhìn xem, nhưng bây giờ tôi cũng đã trở thành giám đốc rồi đó. Anh nên tích cực tham gia vào sự cạnh tranh tích cực của xã hội mới đúng chứ.”
Người đánh giày nhìn vị giám đốc đáp:
“ Ôi ông biết không, tôi đã từng làm giám đốc một nhà hàng đấy, bây giờ thì sao? Lại đi đánh giày cho người ta thôi. Đây cũng là kết quả của sự cạnh tranh tự do trong xã hội đấy.”
Lời bình:
Một người từ nơi cao rơi xuống, nỗi đau khổ về mọi hi vọng tan tành là không thể tránh khỏi, anh hùng thất bại không thể đứng lên, vì cái bóng của sự thất bại vô cùng nặng nề. Điều chúng ta nên làm là trở thành người giám đốc kia chứ không phải giống như người đánh giày ủ rũ.
Giám đốc một nhà hàng đang đi trên phố, gặp một người đánh giày mặt mày ủ rũ. Ông liền tiến đến gần dùng chiếc khăn tay vỗ nhẹ vào vai người đánh giày an ủi.
“ Anh bạn, sao phải rầu rĩ thế, hồi trẻ tôi cũng đánh giầy cho người ta nhưng anh nhìn xem, nhưng bây giờ tôi cũng đã trở thành giám đốc rồi đó. Anh nên tích cực tham gia vào sự cạnh tranh tích cực của xã hội mới đúng chứ.”
Người đánh giày nhìn vị giám đốc đáp:
“ Ôi ông biết không, tôi đã từng làm giám đốc một nhà hàng đấy, bây giờ thì sao? Lại đi đánh giày cho người ta thôi. Đây cũng là kết quả của sự cạnh tranh tự do trong xã hội đấy.”
Lời bình:
Một người từ nơi cao rơi xuống, nỗi đau khổ về mọi hi vọng tan tành là không thể tránh khỏi, anh hùng thất bại không thể đứng lên, vì cái bóng của sự thất bại vô cùng nặng nề. Điều chúng ta nên làm là trở thành người giám đốc kia chứ không phải giống như người đánh giày ủ rũ.