Kuin Sukoagoa
Yêu
- Xu
- 0
Nhiều đêm trằn trọc không ngủ
Đơn giản vì lo lắng một cái gì đó
Nhưng lúc như thế lại nghĩ nhiều hơn cái gọi là một chút...
Mình là người như thế nào à ?
Ừh thì...
+ Ích kỉ
+ Ghét ồn ào
+ Thích một mình
+ Mạnh mẽ giả tạo
+ Cười ảo
Mình đấy, toàn đức tính xấu
Đã từng có nhiều thứ, đã từng không như thế nhưng cuộc sống khiến con người thay đổi quá nhiều.
Con bé thơ ngây, đầu óc đơn giản ngày xưa đâu rồi ?
Mày đã làm gì với con bé ấy rồi ? Giết chết rồi ư ?
Ừh...may be...thích nghĩ sao thì tùy...
Dạo này mình không bình thường , không thật sự hài lòng về chính bản thân...
Muốn đi thật xa...
Muốn quên hết tất cả...
Kỉ niệm vui lẫn buồn...
Dạo này mình cười ít đi , nụ cười không như ngày trước , khác xa , tự nhìn vào gương , mình đây sao ?
Không , đứa nào đó , không phải mình...
Thế mình đâu rồi ?
Mình đã đi mất rồi
Bây giờ là một " mình " khác , xấu xa hơn , đáng ghét hơn để thích hợp với cái cuộc sống này...
Khóc à ?
Là con bé ngày xưa
Bây giờ à ?
Không...Bây giờ không được yếu đuối như thế
Dù có muốn khóc , cũng không được khóc
Mình lạnh lùng...
Mình chai như đá...
Mình lớn hơn trước...
Minh không suy nghĩ theo cái cách gọi là dễ thương như " mọi chuyện rồi cũng sẽ qua thôi "
Mình cẩn thận với mọi hành động của mình hơn trước
Minh không khóc khi có chuyện buồn như trước
Mình trước đây và bây giờ...Khoảng cách giữa 2 từ đó quá xa chứ không như chữ viết của mình chỉ cách bằng một phím bấm
Nói chung , minh bây giờ quá giả tạo , mình bây giờ chẳng giống ai
Có nên đi tìm lại chính mình ?
Chắc là không rồi.....
__ST__
Đơn giản vì lo lắng một cái gì đó
Nhưng lúc như thế lại nghĩ nhiều hơn cái gọi là một chút...
Mình là người như thế nào à ?
Ừh thì...
+ Ích kỉ
+ Ghét ồn ào
+ Thích một mình
+ Mạnh mẽ giả tạo
+ Cười ảo
Mình đấy, toàn đức tính xấu
Đã từng có nhiều thứ, đã từng không như thế nhưng cuộc sống khiến con người thay đổi quá nhiều.
Con bé thơ ngây, đầu óc đơn giản ngày xưa đâu rồi ?
Mày đã làm gì với con bé ấy rồi ? Giết chết rồi ư ?
Ừh...may be...thích nghĩ sao thì tùy...
Dạo này mình không bình thường , không thật sự hài lòng về chính bản thân...
Muốn đi thật xa...
Muốn quên hết tất cả...
Kỉ niệm vui lẫn buồn...
Dạo này mình cười ít đi , nụ cười không như ngày trước , khác xa , tự nhìn vào gương , mình đây sao ?
Không , đứa nào đó , không phải mình...
Thế mình đâu rồi ?
Mình đã đi mất rồi
Bây giờ là một " mình " khác , xấu xa hơn , đáng ghét hơn để thích hợp với cái cuộc sống này...
Khóc à ?
Là con bé ngày xưa
Bây giờ à ?
Không...Bây giờ không được yếu đuối như thế
Dù có muốn khóc , cũng không được khóc
Mình lạnh lùng...
Mình chai như đá...
Mình lớn hơn trước...
Minh không suy nghĩ theo cái cách gọi là dễ thương như " mọi chuyện rồi cũng sẽ qua thôi "
Mình cẩn thận với mọi hành động của mình hơn trước
Minh không khóc khi có chuyện buồn như trước
Mình trước đây và bây giờ...Khoảng cách giữa 2 từ đó quá xa chứ không như chữ viết của mình chỉ cách bằng một phím bấm
Nói chung , minh bây giờ quá giả tạo , mình bây giờ chẳng giống ai
Có nên đi tìm lại chính mình ?
Chắc là không rồi.....
__ST__