Trả lời chủ đề

GIẢ SỬ




Nắng sớm mai vàng lên đôi bờ cát

Vẫn biển dài vang vọng tiếng sóng xa

Người qua lại vẫn cười như thủa trước

Âm nhạc buồn long trọng vài khúc ca


Chợt mặn mà  nhung thớ thoảng qua

Rồi Hồn ta rộng xa như bờ cát

Dù Nắng gió chẳng tan nát điều chi

Ta giả sử ta cầm được chia li

Đôi chân ta đi  không bao giờ ngưng nghỉ


Giả sử ta đừng giả sử

Sẽ không buồn bởi cô đơn chứ?

Và muôn thứ vẫn cứ tuần hoàn

Đỡ vất vả muôn đời người xa xứ.


Hehe thơ tự do, mong ai đọc được thông cảm.. thông cảm:tranquillity:


Top