Normal
Tặng Thỏ Ngốc bài thơ Con Gái và Con TraiEm vẫn là con gáiAnh vẫn là con trai Nhưng sao mà như mộtNhưng sao mà như hai.Em chẳng thích tóc dàiAnh ghét hoài tóc ngắnAnh thích đời phẳng lặngEm muốn đời nổi trôiAnh khổ lắm em ơiLàm trai đành phải chịuEm lắc đầu nũng nịuVẫn thích làm con trai.- Anh cứ trễ hẹn hoàiLàm em đây phải giậnCó bao giờ anh nhậnLà trễ hẹn đâu nàoỪ thôi, cũng chẳng saoEm vẫn là con gáiAnh vẫn là con traiĐời vẫn là phẳng lặngĐêm vẫn đầy trời sao.==============Hà Nội 1996
Tặng Thỏ Ngốc bài thơ
Con Gái và Con Trai
Em vẫn là con gái
Anh vẫn là con trai
Nhưng sao mà như một
Nhưng sao mà như hai.
Em chẳng thích tóc dài
Anh ghét hoài tóc ngắn
Anh thích đời phẳng lặng
Em muốn đời nổi trôi
Anh khổ lắm em ơi
Làm trai đành phải chịu
Em lắc đầu nũng nịu
Vẫn thích làm con trai.
- Anh cứ trễ hẹn hoài
Làm em đây phải giận
Có bao giờ anh nhận
Là trễ hẹn đâu nào
Ừ thôi, cũng chẳng sao
Đời vẫn là phẳng lặng
Đêm vẫn đầy trời sao.
==============
Hà Nội 1996