Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KIẾN THỨC PHỔ THÔNG
Trung Học Cơ Sở
LỚP 6
Ngữ văn 6
Em hãy tưởng tượng đoạn kết mới cho truyện ngụ ngôn Đeo nhạc cho mèo
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="muasaobang" data-source="post: 139843" data-attributes="member: 87206"><p style="text-align: center"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #008000"><strong>Em hãy kể lại truyện Đeo nhạc cho mèo (Văn học 6 – Tập 1)</strong></span></span></p> <p style="text-align: center"></p> <p style="text-align: center"></p><p><strong>Bài làm</strong></p><p></p><p>Trong số những truyện ngụ ngôn mà em đã học, câu chuyện em thích hơn cả là Đeo nhạc cho mèo.</p><p></p><p>Từ xưa đến nay, mèo cứ xơi chuột mãi. Vì thế chuột mới nứt mắt đã sợ mèo. Thấy họ hàng mình bị mèo ăn ngày một nhiều, chuột mở một cuộc họp để bàn cách đối phó.</p><p></p><p>Cuộc họp diễn ra với sự có mặt đầy đủ của mọi tầng lớp, từ những chuột có địa vị, tuổi tác như ông Cống, anh Nhắt… đến những chuột thuộc tầng lớp thấp hèn, nghèo khó, nhóc tì như: thằng Chù, cu Xạ… Cuộc họp diễn ra khá lâu mà vẫn chưa có ý nào được xem là cao kiến có thể áp dụng. Có ý kiến cho rằng nên lắng nghe tiếng bước chân của mèo, nhưng ý kiến này bị bác bỏ ngay vì mèo đi rất êm, không gây ra tiếng động nào cả. Lại có ý kiến cho rằng nên đào thật nhiều hang để dễ bề chạy trốn, nhưng cũng không thực hiện được. Cuối cùng, ông Cống chợt ra hiệu cho tất cả im lặng và trịnh trọng đề xuất việc “đeo nhạc cho mèo”. Tiếng xôn xao nổi lên, ai cũng gật gù tán thành, khen ngợi ý tưởng tuyệt vời. Sau khi tất cả đều thống nhất ý kiến, chuột Bạch hỏi:</p><p></p><p>– Vậy ai sẽ làm công việc đó?</p><p></p><p>Cả hội đồng nhà chuột im phăng phắc. Không còn nào dám hó hé. Chà, quả thật là vấn đề nan giải!</p><p></p><p>Anh chuột Bạch, chắc là chủ cuộc họp, đưa ra ý kiến:</p><p></p><p>– Hay ta phó thác nhiệm vụ vinh quang này cho bậc đã nghĩ ra sáng kiến – ông Cống.</p><p></p><p>Ông Cống nghe vậy, sợ đến cứng cả người, nhưng cũng ra vẻ bình tĩnh,vuốt râu nói:</p><p></p><p>– Cám ơn các vị đã tin tưởng giao trách nhiệm cho tôi, tôi rất lấy làm vinh dự. Nhưng dù gì tôi cũng là bậc có chức có quyền trong làng, chẳng lẽ phải làm chuyện vặt vãnh này sao. Tôi xin đề nghị cử anh Nhắt, anh ấy nhỏ con, lanh lẹ, chắc chắn sẽ được việc.</p><p></p><p>Cả hội đồng đều gật gù thấy có lí, bèn đề cử Nhắt. Bây giờ đến lượt Nhắt giật mình, chối bay chối biến:</p><p></p><p>– Ông Cống và các vị đã đề cử tôi, tôi nào dám từ nan, nhưng… thiết nghĩ, tôi cũng thuộc bậc thượng lưu, đứng trên nhiều người. Tôi mà làm thì còn ra thể thống gì. Xin các vị nghĩ lại!</p><p></p><p>Tiếng ồn ào nổi lên, không ai biết phải đề cử ai. Một lát sau anh Nhắt chậm rãi:</p><p></p><p>– Thôi thì, việc này cứ để cho anh Chù làm, anh ta chậm mà chắc, giao anh ấy thế nào cũng thành công.</p><p>Chù định từ chối nhưng thấy cái quắc mắt đầy đe doạn của Nhắt, lại vốn hiền lành nên đành chấp nhận.</p><p></p><p>Hôm sau Chù cầm cái nhạc đã được chuẩn bị rón rén đến gần mèo. Mèo nhìn thấy Chù nhưng không phản ứng gì cả, cứ nằm lim dim trông rất hiền lành. Thấy thế, Chù đánh bạo tiến gần hơn nữa. Chợt mắt mèo long lên, nó nhe nanh, giương vuốt với Chù đầy vẻ bực bội và đe dọa. Chù ta sợ mất cả vía, quăng vội cái chuông nhạc, chạy như bay về hang. Cả hội đồng nhà chuột nấp gần đấy cũng bỏ chạy tán loạn quên luôn cả nhiệm vụ. Từ đó không ai nhắc đến chuyện này nữa.</p><p></p><p>Câu chuyện Đeo nhạc cho mèo đã phản ánh xã hội với thành ngữ “xã hội chuột” toàn bàn bạc chuyện viễn vông. Hơn nữa, những người nghèo khó, hiền lành luôn bị quan lớn, địa chủ ức hiếp. Em cũng rất tâm đắc vì đã hiểu và nắm được chân lý “Không nên nói những điều mình không có khả năng làm”.</p></blockquote><p></p>
[QUOTE="muasaobang, post: 139843, member: 87206"] [CENTER][SIZE=4][COLOR=#008000][B]Em hãy kể lại truyện Đeo nhạc cho mèo (Văn học 6 – Tập 1)[/B][/COLOR][/SIZE] [/CENTER] [B]Bài làm[/B] Trong số những truyện ngụ ngôn mà em đã học, câu chuyện em thích hơn cả là Đeo nhạc cho mèo. Từ xưa đến nay, mèo cứ xơi chuột mãi. Vì thế chuột mới nứt mắt đã sợ mèo. Thấy họ hàng mình bị mèo ăn ngày một nhiều, chuột mở một cuộc họp để bàn cách đối phó. Cuộc họp diễn ra với sự có mặt đầy đủ của mọi tầng lớp, từ những chuột có địa vị, tuổi tác như ông Cống, anh Nhắt… đến những chuột thuộc tầng lớp thấp hèn, nghèo khó, nhóc tì như: thằng Chù, cu Xạ… Cuộc họp diễn ra khá lâu mà vẫn chưa có ý nào được xem là cao kiến có thể áp dụng. Có ý kiến cho rằng nên lắng nghe tiếng bước chân của mèo, nhưng ý kiến này bị bác bỏ ngay vì mèo đi rất êm, không gây ra tiếng động nào cả. Lại có ý kiến cho rằng nên đào thật nhiều hang để dễ bề chạy trốn, nhưng cũng không thực hiện được. Cuối cùng, ông Cống chợt ra hiệu cho tất cả im lặng và trịnh trọng đề xuất việc “đeo nhạc cho mèo”. Tiếng xôn xao nổi lên, ai cũng gật gù tán thành, khen ngợi ý tưởng tuyệt vời. Sau khi tất cả đều thống nhất ý kiến, chuột Bạch hỏi: – Vậy ai sẽ làm công việc đó? Cả hội đồng nhà chuột im phăng phắc. Không còn nào dám hó hé. Chà, quả thật là vấn đề nan giải! Anh chuột Bạch, chắc là chủ cuộc họp, đưa ra ý kiến: – Hay ta phó thác nhiệm vụ vinh quang này cho bậc đã nghĩ ra sáng kiến – ông Cống. Ông Cống nghe vậy, sợ đến cứng cả người, nhưng cũng ra vẻ bình tĩnh,vuốt râu nói: – Cám ơn các vị đã tin tưởng giao trách nhiệm cho tôi, tôi rất lấy làm vinh dự. Nhưng dù gì tôi cũng là bậc có chức có quyền trong làng, chẳng lẽ phải làm chuyện vặt vãnh này sao. Tôi xin đề nghị cử anh Nhắt, anh ấy nhỏ con, lanh lẹ, chắc chắn sẽ được việc. Cả hội đồng đều gật gù thấy có lí, bèn đề cử Nhắt. Bây giờ đến lượt Nhắt giật mình, chối bay chối biến: – Ông Cống và các vị đã đề cử tôi, tôi nào dám từ nan, nhưng… thiết nghĩ, tôi cũng thuộc bậc thượng lưu, đứng trên nhiều người. Tôi mà làm thì còn ra thể thống gì. Xin các vị nghĩ lại! Tiếng ồn ào nổi lên, không ai biết phải đề cử ai. Một lát sau anh Nhắt chậm rãi: – Thôi thì, việc này cứ để cho anh Chù làm, anh ta chậm mà chắc, giao anh ấy thế nào cũng thành công. Chù định từ chối nhưng thấy cái quắc mắt đầy đe doạn của Nhắt, lại vốn hiền lành nên đành chấp nhận. Hôm sau Chù cầm cái nhạc đã được chuẩn bị rón rén đến gần mèo. Mèo nhìn thấy Chù nhưng không phản ứng gì cả, cứ nằm lim dim trông rất hiền lành. Thấy thế, Chù đánh bạo tiến gần hơn nữa. Chợt mắt mèo long lên, nó nhe nanh, giương vuốt với Chù đầy vẻ bực bội và đe dọa. Chù ta sợ mất cả vía, quăng vội cái chuông nhạc, chạy như bay về hang. Cả hội đồng nhà chuột nấp gần đấy cũng bỏ chạy tán loạn quên luôn cả nhiệm vụ. Từ đó không ai nhắc đến chuyện này nữa. Câu chuyện Đeo nhạc cho mèo đã phản ánh xã hội với thành ngữ “xã hội chuột” toàn bàn bạc chuyện viễn vông. Hơn nữa, những người nghèo khó, hiền lành luôn bị quan lớn, địa chủ ức hiếp. Em cũng rất tâm đắc vì đã hiểu và nắm được chân lý “Không nên nói những điều mình không có khả năng làm”. [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KIẾN THỨC PHỔ THÔNG
Trung Học Cơ Sở
LỚP 6
Ngữ văn 6
Em hãy tưởng tượng đoạn kết mới cho truyện ngụ ngôn Đeo nhạc cho mèo
Top