Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
Ứng Nhân Xử Thế
Đường Thư không làm nhục sứ mệnh
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="ButNghien" data-source="post: 137054" data-attributes="member: 18"><p style="text-align: center"><span style="font-size: 15px"><span style="font-family: 'arial'"><strong>Đường thư không làm nhục sứ mệnh</strong></span></span></p><p></p><p></p><p> </p><p><span style="font-family: 'arial'">Vua Tần sai người bảo An Lăng Quân rằng: Quả nhân muốn đem năm trăm dặm đất đổi lấy nước An Lăng, An Lăng Quân bằng lòng đổi cho quả nhân đi?</span></p><p> <span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'">An Lăng Quân đáp: Đại vương gia ơn huệ, đem đất lớn đổi lấy đất nhỏ, thật là vô cùng quý hóa! Tuy nhiên tôi nhận đất của Tiên vương, xin vĩnh viễn giữ nó, chẳng dám đổi:</span></p><p> <span style="font-family: 'arial'"></span></p><p> <span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Vua Tần không vui, An Lăng Quân bèn sai Đường Thư đi sứ Tần. Vua Tần bảo Đường Thư: “ Quả nhân đem năm trăm dặm đất đổi lấy nước An Lăng. An Lăng Quân không nghe quả nhân, là vì sao? Vả lại Tần đã diệt Hàn, chiếm Ngụy và An Lăng Quân chỉ có năm mươi dặm đất mà bảo tồn được, vì An Lăng Quân là bậc trưởng giả ( bậc cao tuổi có đức độ) cho nên không hoài nghi gì. Nay ta đem một khu đất rộng gấp mười xin đổi để mở rộng đất của An Lăng Quân, mà An Lăng Quân trái ý quả nhân, khinh quả nhân chăng? Đường Thư trả lời: Không! Không phải như vậy. An Lăng Quân nhận đất của tiên vương và gìn giữ, dẫu ngàn dặm cũng không dám đổi, há chi là năm trăm dặm?.</span></p><p> <span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Vua Tần nổi giận, bảo Đường Thư: “ Ông đã từng nghe nói thiên tử giận ra sao chưa? Đường Thư trả lời. Hạ thần chưa từng được nghe. Thiên tử nói: “ Thiên tử mà nổi giận thì thây nằm trăm vạn, máu chảy ngàn dặm. Đường Thư hỏi: Đại vương đã từng nghe hạng áo vải nổi giận như thế nào chưa? Vua Tần trả lời: “ Hạng áo vải mà nổi giận thì cũng chỉ lột mũ tuột dép, đầu đập xuống đất mà thôi. Đường Thư nói: Ấy là bọn thất phu nổi giận, còn kẻ sĩ nổi giận thì khác. Lúc Chuyên Chư đâm Vương Liêu thì sao chổi át mặt trăng. Lúc Nhiếp Chính đâm Hàn Khôi thì cầu vồng trắng xuyên qua mặt trời. Lúc Yêu Li đâm Khánh Ky, thì chim ưng xanh mổ nhau ở trên điện. Ba vị đó đều là kẻ sĩ áo vải, trong lòng nén giận chưa phát tiết ra, mà trên trời đã lộ ra triệu chứng ( điềm) tốt, xấu. Và sắp thêm có tôi nữa là bốn. Nếu như kẻ sĩ phải nổi giận thì thây nằm hai cái, máu chảy năm bước, thiên hạ phải để tang, tức như ngày hôm nay đây!. Tuốt gươm, đứng dậy. Vua Tần sắc mặt sợ sệt, quỳ phục xuống tạ lỗi: “ Mời tiên sinh ngồi, sao đến nỗi như thế ! Quả nhân đã hiểu rõ. Hàn, Ngụy bị diệt vong và An Lăng Quân chỉ có năm mươi dặm đất mà được bảo tồn, chỉ là vì có tiên sinh.</span></p><p> <span style="font-family: 'arial'"></span></p><p> <span style="font-family: 'arial'"></span></p><p> <span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'arial'">Nguồn: XNBVHTT.</span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="ButNghien, post: 137054, member: 18"] [CENTER][SIZE=4][FONT=arial][B]Đường thư không làm nhục sứ mệnh[/B][/FONT][/SIZE][/CENTER] [FONT=arial]Vua Tần sai người bảo An Lăng Quân rằng: Quả nhân muốn đem năm trăm dặm đất đổi lấy nước An Lăng, An Lăng Quân bằng lòng đổi cho quả nhân đi? An Lăng Quân đáp: Đại vương gia ơn huệ, đem đất lớn đổi lấy đất nhỏ, thật là vô cùng quý hóa! Tuy nhiên tôi nhận đất của Tiên vương, xin vĩnh viễn giữ nó, chẳng dám đổi: Vua Tần không vui, An Lăng Quân bèn sai Đường Thư đi sứ Tần. Vua Tần bảo Đường Thư: “ Quả nhân đem năm trăm dặm đất đổi lấy nước An Lăng. An Lăng Quân không nghe quả nhân, là vì sao? Vả lại Tần đã diệt Hàn, chiếm Ngụy và An Lăng Quân chỉ có năm mươi dặm đất mà bảo tồn được, vì An Lăng Quân là bậc trưởng giả ( bậc cao tuổi có đức độ) cho nên không hoài nghi gì. Nay ta đem một khu đất rộng gấp mười xin đổi để mở rộng đất của An Lăng Quân, mà An Lăng Quân trái ý quả nhân, khinh quả nhân chăng? Đường Thư trả lời: Không! Không phải như vậy. An Lăng Quân nhận đất của tiên vương và gìn giữ, dẫu ngàn dặm cũng không dám đổi, há chi là năm trăm dặm?. Vua Tần nổi giận, bảo Đường Thư: “ Ông đã từng nghe nói thiên tử giận ra sao chưa? Đường Thư trả lời. Hạ thần chưa từng được nghe. Thiên tử nói: “ Thiên tử mà nổi giận thì thây nằm trăm vạn, máu chảy ngàn dặm. Đường Thư hỏi: Đại vương đã từng nghe hạng áo vải nổi giận như thế nào chưa? Vua Tần trả lời: “ Hạng áo vải mà nổi giận thì cũng chỉ lột mũ tuột dép, đầu đập xuống đất mà thôi. Đường Thư nói: Ấy là bọn thất phu nổi giận, còn kẻ sĩ nổi giận thì khác. Lúc Chuyên Chư đâm Vương Liêu thì sao chổi át mặt trăng. Lúc Nhiếp Chính đâm Hàn Khôi thì cầu vồng trắng xuyên qua mặt trời. Lúc Yêu Li đâm Khánh Ky, thì chim ưng xanh mổ nhau ở trên điện. Ba vị đó đều là kẻ sĩ áo vải, trong lòng nén giận chưa phát tiết ra, mà trên trời đã lộ ra triệu chứng ( điềm) tốt, xấu. Và sắp thêm có tôi nữa là bốn. Nếu như kẻ sĩ phải nổi giận thì thây nằm hai cái, máu chảy năm bước, thiên hạ phải để tang, tức như ngày hôm nay đây!. Tuốt gươm, đứng dậy. Vua Tần sắc mặt sợ sệt, quỳ phục xuống tạ lỗi: “ Mời tiên sinh ngồi, sao đến nỗi như thế ! Quả nhân đã hiểu rõ. Hàn, Ngụy bị diệt vong và An Lăng Quân chỉ có năm mươi dặm đất mà được bảo tồn, chỉ là vì có tiên sinh. Nguồn: XNBVHTT.[/FONT] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
Ứng Nhân Xử Thế
Đường Thư không làm nhục sứ mệnh
Top