Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
THỂ THAO & GIẢI TRÍ
MUSIC
Đừng như chiếc thẻ nhớ đã đầy!
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="__TÀ__" data-source="post: 69242" data-attributes="member: 46576"><p><span style="font-family: 'Verdana'"> <span style="font-size: 15px">Đôi khi, don dẹp thẻ nhớ trở thành một việc khó làm nhất với ai đó. Dữ liệu nào nên sao lưu, dữ liệu nào nên giữ lại, dữ liệu nào nên xóa? Tôi biết một người có cả chiếc giá giắt toàn thẻ nhớ, cái nào cũng đầy ự, cũng báo full. Anh cứ giữ như vậy mãi, rồi ngay cả chính cái giá của mình cũng full, mà trí nhớ của anh về trật tự số thẻ nhớ cũng full nốt...</span></span></p><p><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 15px"></span></span></p><p><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 15px">Dọc đường đời, ta nạp vào chính mình vô số dữ liệu. Mắt thấy, tai nghe, rồi đọc, rồi xem... Cũng như chiếc thẻ nhớ, sức chứa, sức nhớ của con người dẫu rất lớn nhưng không là vô hạn. Chẳng phải có lần ta kêu với bạn, với nhị vị phụ huynh là "học không vô!". Đó có thể là đầu óc ta đã phát tín hiệu "đã full", đã đầy dữ liệu. Chiếc máy tính đến lúc không chạy nhanh được nữa, thường cần phải reboot, khởi động lại. </span></span><em><span style="font-family: 'Verdana'"> <span style="font-size: 15px"><span style="color: Blue">Liệu có khi nào ta cũng cần được tái khởi động, loại bổ bớt những dữ liệu rác, để tiếp tục đọc, tiếp tục nghe, tiếp tục học, tiếp tục mơ mộng chăng?</span></span></span></em><span style="font-family: 'Verdana'"> <span style="font-size: 15px"></span></span></p><p><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 15px"></span></span></p><p><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 15px">Có thể ta rất sợ ai đó chê mình là rỗng, nhiều khoảng trống, nên ta thường cố lấp đầy mình theo cách nào đó. Nhưng khoảng trống đôi khi không đáng sợ như ta tưởng. Một người bạn làm nghệ thuật nói suốt đời anh chỉ đi theo những khoảng trống. Như nụ cười là khoảng trống giữa đôi môi. Ánh nhìn long lanh là khoảng trống sáng sủa trên mắt người. Thanh âm réo rét nên những giai điệu thổn thức lòng người là xuất phát, là cộng hưởng từ khoảng trống trong ống trúc, trong thùng đàn. </span></span><em><span style="font-family: 'Verdana'"> <span style="font-size: 15px"><span style="color: Blue">Ta để lòng mình không đầy ự thì gió cuộc đời mới thổi qua, nên điệu, nên lời. Ta để đầu mình thoáng đãng trước mỗi ngày mới đến, thì điều hay điều lạ mới có cơ hội đến với ta, cho ta thêm trải nghiệm thú vị và mới mẻ.</span></span></span></em><span style="font-family: 'Verdana'"> <span style="font-size: 15px"></span></span></p><p><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 15px"></span></span></p><p><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 15px">Lấp đầy mình rồi, full rồi, tràn bộ nhớ rồi thì nhiều khi ta dễ kỳ thị, dễ từ chối. Cái mới thường khó vào, khó chấp nhận với người đã sống nhiều năm, có lẽ là vì vậy. Nói cho đúng thì đó là thiệt thòi của người sống nhiều năm trên đời. Khi còn trẻ thì ta nên biết để dành những khoảng trống, giữ mình luôn biết ngạc nhiên, hăm hở trước điều mới lạ, hay ho.</span></span></p><p><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 15px"></span></span></p><p><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 15px">Việc đó nói thường dễ dàng, làm lại khó khăn. Chỉ mỗi việc dọn dẹp thẻ nhớ nhiều khi cũng khiến ai đó muốn điên đầu. Don dẹp trí óc thành kiến, kỳ thị, cũ mòn trong bản thân ta, để lại bên đường để bước tiếp, còn khó hơn vạn lần. Nhưng không thể không dọn dẹp mỗi ngày, bởi còn trẻ mà ống trúc tâm hồn đã đầy thành kiến, thì gió đời thổi qua chỉ ọ ẹ những âm thanh méo mó. Bạn có chỉ được cho tôi thấy ai sinh ra đời lại muốn thế không nào?</span></span></p><p><span style="font-family: 'Verdana'"><span style="font-size: 15px"></span></span></p><p></p><p>__Sưu tầm__:byebye:</p></blockquote><p></p>
[QUOTE="__TÀ__, post: 69242, member: 46576"] [FONT=Verdana] [SIZE=4]Đôi khi, don dẹp thẻ nhớ trở thành một việc khó làm nhất với ai đó. Dữ liệu nào nên sao lưu, dữ liệu nào nên giữ lại, dữ liệu nào nên xóa? Tôi biết một người có cả chiếc giá giắt toàn thẻ nhớ, cái nào cũng đầy ự, cũng báo full. Anh cứ giữ như vậy mãi, rồi ngay cả chính cái giá của mình cũng full, mà trí nhớ của anh về trật tự số thẻ nhớ cũng full nốt... Dọc đường đời, ta nạp vào chính mình vô số dữ liệu. Mắt thấy, tai nghe, rồi đọc, rồi xem... Cũng như chiếc thẻ nhớ, sức chứa, sức nhớ của con người dẫu rất lớn nhưng không là vô hạn. Chẳng phải có lần ta kêu với bạn, với nhị vị phụ huynh là "học không vô!". Đó có thể là đầu óc ta đã phát tín hiệu "đã full", đã đầy dữ liệu. Chiếc máy tính đến lúc không chạy nhanh được nữa, thường cần phải reboot, khởi động lại. [/SIZE][/FONT][I][FONT=Verdana] [SIZE=4][COLOR=Blue]Liệu có khi nào ta cũng cần được tái khởi động, loại bổ bớt những dữ liệu rác, để tiếp tục đọc, tiếp tục nghe, tiếp tục học, tiếp tục mơ mộng chăng?[/COLOR][/SIZE][/FONT][/I][FONT=Verdana] [SIZE=4] Có thể ta rất sợ ai đó chê mình là rỗng, nhiều khoảng trống, nên ta thường cố lấp đầy mình theo cách nào đó. Nhưng khoảng trống đôi khi không đáng sợ như ta tưởng. Một người bạn làm nghệ thuật nói suốt đời anh chỉ đi theo những khoảng trống. Như nụ cười là khoảng trống giữa đôi môi. Ánh nhìn long lanh là khoảng trống sáng sủa trên mắt người. Thanh âm réo rét nên những giai điệu thổn thức lòng người là xuất phát, là cộng hưởng từ khoảng trống trong ống trúc, trong thùng đàn. [/SIZE][/FONT][I][FONT=Verdana] [SIZE=4][COLOR=Blue]Ta để lòng mình không đầy ự thì gió cuộc đời mới thổi qua, nên điệu, nên lời. Ta để đầu mình thoáng đãng trước mỗi ngày mới đến, thì điều hay điều lạ mới có cơ hội đến với ta, cho ta thêm trải nghiệm thú vị và mới mẻ.[/COLOR][/SIZE][/FONT][/I][FONT=Verdana] [SIZE=4] Lấp đầy mình rồi, full rồi, tràn bộ nhớ rồi thì nhiều khi ta dễ kỳ thị, dễ từ chối. Cái mới thường khó vào, khó chấp nhận với người đã sống nhiều năm, có lẽ là vì vậy. Nói cho đúng thì đó là thiệt thòi của người sống nhiều năm trên đời. Khi còn trẻ thì ta nên biết để dành những khoảng trống, giữ mình luôn biết ngạc nhiên, hăm hở trước điều mới lạ, hay ho. Việc đó nói thường dễ dàng, làm lại khó khăn. Chỉ mỗi việc dọn dẹp thẻ nhớ nhiều khi cũng khiến ai đó muốn điên đầu. Don dẹp trí óc thành kiến, kỳ thị, cũ mòn trong bản thân ta, để lại bên đường để bước tiếp, còn khó hơn vạn lần. Nhưng không thể không dọn dẹp mỗi ngày, bởi còn trẻ mà ống trúc tâm hồn đã đầy thành kiến, thì gió đời thổi qua chỉ ọ ẹ những âm thanh méo mó. Bạn có chỉ được cho tôi thấy ai sinh ra đời lại muốn thế không nào? [/SIZE][/FONT] __Sưu tầm__:byebye: [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
THỂ THAO & GIẢI TRÍ
MUSIC
Đừng như chiếc thẻ nhớ đã đầy!
Top