Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KHOA HỌC XÃ HỘI
TRIẾT HỌC
Đưa vào triết học
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="Butchi" data-source="post: 4992" data-attributes="member: 7"><p>Vậy khi tôi hỏi: tôi là gì thì đó là một huyền nhiệm vì tôi, người hỏi chưa biết tôi là gì, tôi ở trong câu hỏi.</p><p></p><p>Tuy nhiên, nếu đi sâu hơn nữa, tôi thấy mặc dầu tôi không biết tôi là gì vì cả người hỏi lẫn điều muốn hỏi đều là ẩn số, nhưng ít ra tôi vẫn nhìn nhận câu hỏi là một hình thức để hỏi. Bây giờ tôi hoài nghi luôn cả ý nghĩa câu hỏi: hỏi là gì? Nhưng khi đặt chính câu hỏi thành vấn đề, thành câu hỏi, nếu tôi chưa biết ý nghĩa của câu hỏi, ít ra tôi vẫn tin có câu hỏi. Sự có là nền tảng của mọi sự, kể cả câu hỏi, bởi nếu không có sự có thì chẳng những không có câu hỏi để hỏi vế sự vật, về người mà cũng không có câu hỏi để hỏi về chính câu hỏi.</p><p></p><p>Đi tới sự có (hiện hữu) là tận cùng rồi, vì nó giáp giới với cái không. Tại sao có hơn là không? Đến biên giới của hư vô không thể tra hỏi được nữa. Đó là câu hỏi triệt để, câu hỏi căn bản cuối cùng.</p><p></p><p>1. Tôi hỏi anh: cái bàn là gì? ( thắc mắc về sự vật, đối tượng)</p><p></p><p>2. Tôi hỏi người: cái bàn là gì, tôi là gì? (thắc mắc về người hỏi)</p><p></p><p>3. Tôi là gì? (thắc mắc về ý nghĩa của câu hỏi)</p><p></p><p>4. Có câu hỏi? Có tại sao không có? (thắc mắc về sự cố, nền tảng mọi sự)</p><p></p><p>Tôi chưa biết gì về giải đáp câu hỏi triệt để, câu hỏi căn bản, câu hỏi cuối cùng liên quan đến cái có nhưng tôi cứ tạm gọi câu hỏi đó là câu hỏi triết học. Nói cách khác tôi c hưa biết triết học là gì (về phương diện quan niệm nhưng biết câu hỏi về cái có hơn là không là câu hỏi triết học).</p><p></p><p>Hoặc là tôi có thể đặt câu hỏi: triết học là gì để cũng lại đi tới chỗ thấy thế nào là một vấn đề triết học.</p><p></p><p>Khi hỏi triết học là gì, tôi giả thiết tôi, người hỏi, ở một vị trí vững chắc, rõ rệt không làm tôi thắc mắc và chỉ chú ý thắc mắc về triết học như thể chữ triết học là một ẩn số chưa biết. Nhưng tôi có chắc tôi ở một vị trí vững chãi, rõ rệt không hay tôi phải hoài nghi ngay cả chỗ đứng, vị trí của tôi. Tôi, người hỏi về triết học, tôi là gì? Và sau cùng tôi hoài nghi luôn cả nghĩa của câu hỏi, hỏi về chính sự hỏi.</p><p></p><p>Triết học là gì?</p><p>Tôi, khi hỏi triết học, tôi là gì?</p><p>Là gì là gì?</p><p>Như thế trước khi hỏi triết học là gì?</p><p></p><p>Không những tôi chưa biết nó là cái gì.</p><p>Chưa biết ngay cả tôi, người hỏi là gì.</p><p>Và sau cùng không biết nghĩa của chính câu hỏi là gì.</p><p>Tại sao lại luẩn quẩn, lẩm cẩm, lôi thôi, cầu kỳ như vậy? Vì rằng triết học chính là nỗ lực đi đến tận cùng, là tra hỏi về cái căn bản, là đi sâu vào mãi cho đến chỗ không thể nào tiến thêm được nữa.</p><p></p><p>Hỏi triết học là gì đưa đến hỏi người tra hỏi là gì và sau cùng có câu hỏi, vậy tại sao có chứ không phải là có.</p><p></p><p>Đó là câu hỏi triệt để: tra hỏi về chính sự tra hỏi, về những điều kiện làm cho có thể tra hỏi. Và biết tra hỏi như thế nà, theo một diễn tiến hướng về cái tận cùng, nền tảng tức là đã triết lý rồi.</p><p></p><p>Khi hỏi triết học là gì, câu hỏi hướng về triết học nhưng triết học chính là trước hết phải biết thế nào là vấn đề triết học. Nói cách khác, triết học là một ý thức trước khi trở thành một tri thức.</p><p></p><p>Hỏi triết học là gì, là cố ý tìm hiểu triết học và tìm hiểu triết học là hiểu được thế nào là vấn đề triết học, vì khi đã hiểu được thế nào là vấn đề triết học (triết học như một ý thức) thì sẽ tìm thấy triết học là gì (triết học như quan niệm, một tri thức)</p><p></p><p>Đã phân biệt triết học như ý thức, như tri thức theo hai giai đoạn: ý thức rồi tri thức thi không thể dạy triết học như dạy một khoa học, nhằm cung cấp một tri thức. Nếu coi triết học chỉ như một tri thức và dạy triết học như những hệ thống, thì có thể làm cho hiểu biết hệ thống triết học này là như thế này, hệ thống triết học kia là thế kia, nhưng có thể là một vấn đề trong những vẻ đặc biệt của nó.</p><p></p><p>Do đó, nhiệm vụ của giáo sư không phải chỉ là dạy mà trước hết là khêu gợi, nêu vấn đề, dẫn đưa vào một khởi điểm để rồi tự người được hướng dẫn sẽ đi một mình con đường của họ từ khởi điểm đó, đến một quan niệm nào đó, một tri thức triết học nào đó mà người đó cho rằng hợp với họ là con đường của họ.</p></blockquote><p></p>
[QUOTE="Butchi, post: 4992, member: 7"] Vậy khi tôi hỏi: tôi là gì thì đó là một huyền nhiệm vì tôi, người hỏi chưa biết tôi là gì, tôi ở trong câu hỏi. Tuy nhiên, nếu đi sâu hơn nữa, tôi thấy mặc dầu tôi không biết tôi là gì vì cả người hỏi lẫn điều muốn hỏi đều là ẩn số, nhưng ít ra tôi vẫn nhìn nhận câu hỏi là một hình thức để hỏi. Bây giờ tôi hoài nghi luôn cả ý nghĩa câu hỏi: hỏi là gì? Nhưng khi đặt chính câu hỏi thành vấn đề, thành câu hỏi, nếu tôi chưa biết ý nghĩa của câu hỏi, ít ra tôi vẫn tin có câu hỏi. Sự có là nền tảng của mọi sự, kể cả câu hỏi, bởi nếu không có sự có thì chẳng những không có câu hỏi để hỏi vế sự vật, về người mà cũng không có câu hỏi để hỏi về chính câu hỏi. Đi tới sự có (hiện hữu) là tận cùng rồi, vì nó giáp giới với cái không. Tại sao có hơn là không? Đến biên giới của hư vô không thể tra hỏi được nữa. Đó là câu hỏi triệt để, câu hỏi căn bản cuối cùng. 1. Tôi hỏi anh: cái bàn là gì? ( thắc mắc về sự vật, đối tượng) 2. Tôi hỏi người: cái bàn là gì, tôi là gì? (thắc mắc về người hỏi) 3. Tôi là gì? (thắc mắc về ý nghĩa của câu hỏi) 4. Có câu hỏi? Có tại sao không có? (thắc mắc về sự cố, nền tảng mọi sự) Tôi chưa biết gì về giải đáp câu hỏi triệt để, câu hỏi căn bản, câu hỏi cuối cùng liên quan đến cái có nhưng tôi cứ tạm gọi câu hỏi đó là câu hỏi triết học. Nói cách khác tôi c hưa biết triết học là gì (về phương diện quan niệm nhưng biết câu hỏi về cái có hơn là không là câu hỏi triết học). Hoặc là tôi có thể đặt câu hỏi: triết học là gì để cũng lại đi tới chỗ thấy thế nào là một vấn đề triết học. Khi hỏi triết học là gì, tôi giả thiết tôi, người hỏi, ở một vị trí vững chắc, rõ rệt không làm tôi thắc mắc và chỉ chú ý thắc mắc về triết học như thể chữ triết học là một ẩn số chưa biết. Nhưng tôi có chắc tôi ở một vị trí vững chãi, rõ rệt không hay tôi phải hoài nghi ngay cả chỗ đứng, vị trí của tôi. Tôi, người hỏi về triết học, tôi là gì? Và sau cùng tôi hoài nghi luôn cả nghĩa của câu hỏi, hỏi về chính sự hỏi. Triết học là gì? Tôi, khi hỏi triết học, tôi là gì? Là gì là gì? Như thế trước khi hỏi triết học là gì? Không những tôi chưa biết nó là cái gì. Chưa biết ngay cả tôi, người hỏi là gì. Và sau cùng không biết nghĩa của chính câu hỏi là gì. Tại sao lại luẩn quẩn, lẩm cẩm, lôi thôi, cầu kỳ như vậy? Vì rằng triết học chính là nỗ lực đi đến tận cùng, là tra hỏi về cái căn bản, là đi sâu vào mãi cho đến chỗ không thể nào tiến thêm được nữa. Hỏi triết học là gì đưa đến hỏi người tra hỏi là gì và sau cùng có câu hỏi, vậy tại sao có chứ không phải là có. Đó là câu hỏi triệt để: tra hỏi về chính sự tra hỏi, về những điều kiện làm cho có thể tra hỏi. Và biết tra hỏi như thế nà, theo một diễn tiến hướng về cái tận cùng, nền tảng tức là đã triết lý rồi. Khi hỏi triết học là gì, câu hỏi hướng về triết học nhưng triết học chính là trước hết phải biết thế nào là vấn đề triết học. Nói cách khác, triết học là một ý thức trước khi trở thành một tri thức. Hỏi triết học là gì, là cố ý tìm hiểu triết học và tìm hiểu triết học là hiểu được thế nào là vấn đề triết học, vì khi đã hiểu được thế nào là vấn đề triết học (triết học như một ý thức) thì sẽ tìm thấy triết học là gì (triết học như quan niệm, một tri thức) Đã phân biệt triết học như ý thức, như tri thức theo hai giai đoạn: ý thức rồi tri thức thi không thể dạy triết học như dạy một khoa học, nhằm cung cấp một tri thức. Nếu coi triết học chỉ như một tri thức và dạy triết học như những hệ thống, thì có thể làm cho hiểu biết hệ thống triết học này là như thế này, hệ thống triết học kia là thế kia, nhưng có thể là một vấn đề trong những vẻ đặc biệt của nó. Do đó, nhiệm vụ của giáo sư không phải chỉ là dạy mà trước hết là khêu gợi, nêu vấn đề, dẫn đưa vào một khởi điểm để rồi tự người được hướng dẫn sẽ đi một mình con đường của họ từ khởi điểm đó, đến một quan niệm nào đó, một tri thức triết học nào đó mà người đó cho rằng hợp với họ là con đường của họ. [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KHOA HỌC XÃ HỘI
TRIẾT HỌC
Đưa vào triết học
Top