Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
NGÔI NHÀ CHUNG
CAFE VnKienThuc
CLB Văn học
MÙA HÈ CỦA TÔI
[Dự thi] Mùa hè năm ấy
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="tran_thao_11" data-source="post: 174549" data-attributes="member: 314013"><p>Bài tham dự cuộc thi "Mùa hè của tôi"</p><p>Tác phẩm: Mùa hè năm ấy</p><p>Tác giả: Thảo Trần</p><p>Thể Loại: Truyện ngắn</p><p></p><p style="text-align: center"><strong><span style="font-size: 22px">Mùa hè năm ấy</span></strong></p><p></p><p>Sài Gòn những ngày hè hanh hách cái nắng chói chang, cùng những tiếng còi xe in ỏi đua chen nhau trên những đoạn đường đông đúc. Bất chợt đâu đó tôi nhìn thấy hình ảnh ấy hình ảnh chiếc áo "Chiến dịch tình nguyện mùa hè xanh", trong tôi tự dưng lại dấy lên những cảm xúc mênh mang, thổn thức lạ thường. Và rồi tôi lại nhớ, nhớ về một miền kí ức xa xôi, nhưng vẫn nguyên vẹn như mới hôm qua....</p><p></p><p>Tôi nhớ lại những ngày tháng sống trọn vẹn cho tuổi trẻ. Khoác lên mình chiếc áo xanh xanh, được xem như những người chiến sĩ để đi đến những vùng sâu xa dùng sức trẻ và sự yêu thương của mình vào những công việc có ích cho xã hội. Tôi nhớ lắm ngày đầu tiên ở Bình Phước mảnh đất mà chúng tôi gắn bó với nhau trong những ngày diễn ra chiến dịch. Lần đầu tôi cảm thấy bình yên và cảm thấy mình may mắn khi còn được sự chăm lo của ba mẹ, tôi thấy thương mấy đứa nhỏ ở đây khi chúng đang tuổi ăn chơi học hành thì lại phải bươn chải mưu sinh theo ba mẹ mình. Tôi thấy sự vất vả của những người dân nơi đây. Họ lam lũ, họ chân chất, họ giản dị và thắm đượm một tình cảm yêu thương nhau một cách chân thành. Hai tuần diễn ra chiến dịch là những chuỗi ngày chúng tôi cùng nhau ăn ngủ, cùng nhau đào kênh, xây dựng lại nhà cửa. Chúng tôi còn đóng vai những người thầy cô giáo dạy những đứa nhỏ những con chữ và chơi trò chơi như được trở về lại tuổi thơ của chính bản thân mình.</p><p></p><p></p><p style="text-align: center"><strong> [ATTACH=full]1252[/ATTACH] </strong></p> <p style="text-align: center"><strong>Mùa hè năm ấy. </strong><em>Ảnh sưu tầm</em></p><p></p><p>Những tháng ngày ấy trong tôi thật tuyệt, tuy là thiếu thốn về vật chất nhưng luôn tràn ngập niềm vui. Sẽ không có cơ hội trải nghiệm và học hỏi những điều mới lạ tưởng chừng như quen thuộc. Mùa hè xanh còn là sự tiếc nuối, khi nhìn những tờ lịch cho tôi biết những ngày chúng tôi xa nhau là gần lắm. Tuổi thanh xuân là quãng thời gian đẹp nhất nhưng đẹp hơn tất cả là khi bạn thấy mình đã trưởng thành qua từng giai đoạn, và sống có ích với cuộc đời này. Mỗi người có một cách trải nghiệm khác nhau nhưng đối với tôi được mang hoài bão ngọn lửa của con tim mình sưởi ấm cho mọi người thì đó là cách ý nghĩa nhất.</p><p></p><p>Những con người ấy đã để lại trong quá nhiều kí ức làm tôi như được sống lại với hoài niệm và muốn kéo tất cả trở lại lần nữa. Tôi nhớ ngày cuối cùng tụi nhỏ cứ nếu lấy bàn tay chúng tôi đôi mắt thơ ngây đỏ hoe nhìn chúng tôi rưng rưng đến nghẹn ngào. Tôi cũng chính vì thế mà khóc, tôi nắm tay em một cô bé mà tôi vô tình quen được khi vừa đặt chân đến mảnh đất này, em nói với tôi:</p><p>- Chị ơi, kì hè sau các anh chị về chơi với tụi em nữa nhé. Em thương anh chị nhiều lắm. Em hứa sẽ ngoan ngoãn và học thật giỏi mà.</p><p></p><p>- Chị hứa sẽ về một ngày nào đó, lúc ấy chắc các em sẽ lớn rồi. Các em phải cố gắng phụ ba mẹ rồi học tập cho giỏi nhé. Chị cũng thương các em nhiều lắm.</p><p></p><p>Nói xong tôi vội vã chạy theo đồng đội lên xe về thành phố, tuy đã cố gắng không khóc nhưng nước mắt tự dưng tuôn trào ra, cả nhóm phải động viên tôi, nói năm sau chúng ta sẽ trở lại. Về lại Sài Gòn tôi bắt đầu trở về quê, rồi đi học lại, rồi lịch học ngày càng nặng, tôi cũng bận với guồng quay cuộc sống. Tôi quên mất cả thời gian, ấy vậy mà vì một chiếc áo màu xanh tình cờ bắt gặp tôi lại thẫn thờ chua xót khi đã qua rồi 2 năm trước. Ngày ấy tôi cũng là chiến sĩ mùa hè xanh. Qua rồi bao nhiêu kỉ niệm đẹp đẽ của những ngày hè. Mùa hè của tôi bây giờ là phải học và đi làm thêm, rồi về nhà thăm gia đình mấy ngày. Tôi nhớ hoài niệm màu áo xanh, màu áo ấy từng là một mùa hè của tôi trong những ngày tháng dấu yêu một thời.</p></blockquote><p></p>
[QUOTE="tran_thao_11, post: 174549, member: 314013"] Bài tham dự cuộc thi "Mùa hè của tôi" Tác phẩm: Mùa hè năm ấy Tác giả: Thảo Trần Thể Loại: Truyện ngắn [CENTER][B][SIZE=6]Mùa hè năm ấy[/SIZE][/B][/CENTER] Sài Gòn những ngày hè hanh hách cái nắng chói chang, cùng những tiếng còi xe in ỏi đua chen nhau trên những đoạn đường đông đúc. Bất chợt đâu đó tôi nhìn thấy hình ảnh ấy hình ảnh chiếc áo "Chiến dịch tình nguyện mùa hè xanh", trong tôi tự dưng lại dấy lên những cảm xúc mênh mang, thổn thức lạ thường. Và rồi tôi lại nhớ, nhớ về một miền kí ức xa xôi, nhưng vẫn nguyên vẹn như mới hôm qua.... Tôi nhớ lại những ngày tháng sống trọn vẹn cho tuổi trẻ. Khoác lên mình chiếc áo xanh xanh, được xem như những người chiến sĩ để đi đến những vùng sâu xa dùng sức trẻ và sự yêu thương của mình vào những công việc có ích cho xã hội. Tôi nhớ lắm ngày đầu tiên ở Bình Phước mảnh đất mà chúng tôi gắn bó với nhau trong những ngày diễn ra chiến dịch. Lần đầu tôi cảm thấy bình yên và cảm thấy mình may mắn khi còn được sự chăm lo của ba mẹ, tôi thấy thương mấy đứa nhỏ ở đây khi chúng đang tuổi ăn chơi học hành thì lại phải bươn chải mưu sinh theo ba mẹ mình. Tôi thấy sự vất vả của những người dân nơi đây. Họ lam lũ, họ chân chất, họ giản dị và thắm đượm một tình cảm yêu thương nhau một cách chân thành. Hai tuần diễn ra chiến dịch là những chuỗi ngày chúng tôi cùng nhau ăn ngủ, cùng nhau đào kênh, xây dựng lại nhà cửa. Chúng tôi còn đóng vai những người thầy cô giáo dạy những đứa nhỏ những con chữ và chơi trò chơi như được trở về lại tuổi thơ của chính bản thân mình. [CENTER][B] [ATTACH=full]1252._xfImport[/ATTACH] Mùa hè năm ấy. [/B][I]Ảnh sưu tầm[/I][/CENTER] Những tháng ngày ấy trong tôi thật tuyệt, tuy là thiếu thốn về vật chất nhưng luôn tràn ngập niềm vui. Sẽ không có cơ hội trải nghiệm và học hỏi những điều mới lạ tưởng chừng như quen thuộc. Mùa hè xanh còn là sự tiếc nuối, khi nhìn những tờ lịch cho tôi biết những ngày chúng tôi xa nhau là gần lắm. Tuổi thanh xuân là quãng thời gian đẹp nhất nhưng đẹp hơn tất cả là khi bạn thấy mình đã trưởng thành qua từng giai đoạn, và sống có ích với cuộc đời này. Mỗi người có một cách trải nghiệm khác nhau nhưng đối với tôi được mang hoài bão ngọn lửa của con tim mình sưởi ấm cho mọi người thì đó là cách ý nghĩa nhất. Những con người ấy đã để lại trong quá nhiều kí ức làm tôi như được sống lại với hoài niệm và muốn kéo tất cả trở lại lần nữa. Tôi nhớ ngày cuối cùng tụi nhỏ cứ nếu lấy bàn tay chúng tôi đôi mắt thơ ngây đỏ hoe nhìn chúng tôi rưng rưng đến nghẹn ngào. Tôi cũng chính vì thế mà khóc, tôi nắm tay em một cô bé mà tôi vô tình quen được khi vừa đặt chân đến mảnh đất này, em nói với tôi: - Chị ơi, kì hè sau các anh chị về chơi với tụi em nữa nhé. Em thương anh chị nhiều lắm. Em hứa sẽ ngoan ngoãn và học thật giỏi mà. - Chị hứa sẽ về một ngày nào đó, lúc ấy chắc các em sẽ lớn rồi. Các em phải cố gắng phụ ba mẹ rồi học tập cho giỏi nhé. Chị cũng thương các em nhiều lắm. Nói xong tôi vội vã chạy theo đồng đội lên xe về thành phố, tuy đã cố gắng không khóc nhưng nước mắt tự dưng tuôn trào ra, cả nhóm phải động viên tôi, nói năm sau chúng ta sẽ trở lại. Về lại Sài Gòn tôi bắt đầu trở về quê, rồi đi học lại, rồi lịch học ngày càng nặng, tôi cũng bận với guồng quay cuộc sống. Tôi quên mất cả thời gian, ấy vậy mà vì một chiếc áo màu xanh tình cờ bắt gặp tôi lại thẫn thờ chua xót khi đã qua rồi 2 năm trước. Ngày ấy tôi cũng là chiến sĩ mùa hè xanh. Qua rồi bao nhiêu kỉ niệm đẹp đẽ của những ngày hè. Mùa hè của tôi bây giờ là phải học và đi làm thêm, rồi về nhà thăm gia đình mấy ngày. Tôi nhớ hoài niệm màu áo xanh, màu áo ấy từng là một mùa hè của tôi trong những ngày tháng dấu yêu một thời. [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
NGÔI NHÀ CHUNG
CAFE VnKienThuc
CLB Văn học
MÙA HÈ CỦA TÔI
[Dự thi] Mùa hè năm ấy
Top