Minh Giang
New member
- Xu
- 0
Bài dự thi cuộc thi "Mùa hè của tôi"
Tác phẩm: Để...lại chờ một cơn mưa
Thể loại: Truyện ngắn
Tác giả: Minh Giang
Để... lại chờ một cơn mưa
...Đó là một ngày nắng hè oi ả, cây như héo rũ xuống, nắng như nhạt nhoà đi và tiếng ve như bớt râm ran. Tôi - một con bé chỉ biết lao đầu vào học, lấy việc học để giải sầu - lại bút không muốn cầm, sách chẳng buồn mở ra, ngồi mệt mỏi và chán nản dưới những dãy bằng lăng tím biếc mặc cho gió thổi nóng rát hai gò má.
- Ngồi đây tắm nắng à? Sao không vào lớp? - Nó đặt tay lên vai tôi, cười nói.
- Tao ngồi đây ngắm cảnh ấy mà!
- Mày mơ mộng quá rồi!
- Nhưng nắng quá oi ả và gay gắt, tao nhìn hoa hết cả mắt! Sao nắng cứ phải làm người ta mệt nhoài như thế?
- Tao thấy nắng Hạ đẹp đẽ đấy chứ? - Nó cười vẻ bí ẩn - Tin không?
Nói rồi nó ngồi dựa lưng vào chiếc ghế đá đầu ngẩng lên trời:
- Mày cũng làm giống tao mà xem, nắng đẹp lạ kì!
Và đó là lần đầu tiên tôi thấy quả thực nắng thật tuyệt vời. Tôi ngửa mặt lên vòm lá xanh, từng ánh dương lọt qua kẽ lá. Tán cây xanh như một bầu trời tỏa sáng những vì sao là những giọt nắng lung linh của mùa Hạ.
- Nắng của mày đẹp thật đấy! - Tôi thừa nhận.
- Thật kỳ diệu đúng không? Nếu mệt mỏi và chán nản cũng hãy để nó xuyên qua những tán cây đi! - Nó cười và kéo tay tôi dậy - Giờ thì đi nhặt hoa bằng lăng với tao nào!
...Đó lại là một chiều hè nóng nực. Nhưng sau khi tan học, trời bắt đầu đổ mưa...
- Mày có áo mưa chưa? - Nó hỏi.
- Tao không mang mất rồi!
Nó lục lại giỏ xe rồi vui vẻ nói:
- Tao có hai cái áo tơi này nhưng hơi rách! Cho mày cái lành hơn nè! - Nó dúi vào tay tôi cái "lành hơn".
- Thôi, mày mặc cái lành đi!
- Không, tao đang mặc cái rách hơn rồi! - Vừa nói nó vừa mặc cái "rách hơn" vào và buộc nhanh gọn chỗ rách.
Tôi đành mặc áo mưa và cùng ra về với nó.
Chúng tôi đạp xe trên con phố ngập tràn tiếng mưa rơi. Gió thổi mạnh đẩy mưa tạt vào áo và vào mặt chúng tôi.
- Nhìn tao nè - Nó giơ cái vạt áo mưa rách lên cười và tôi cũng cười vui vẻ - Bọn mình có giống hai con gẩm không?
Đó có lẽ là giây phút đẹp đẽ nhất trong đời tôi mà mỗi khi nhớ lại lòng tôi run lên một cái đau nhè nhẹ...
Nhưng hôm đó trời mưa như trút nước, chúng tôi không thể về nhà ngay vì sợ ... sấm sét, nên đã trú mưa ven đường. Đứa nào cũng ướt gần hết. Ngoài đường mưa vẫn tuôn rơi xối xả, mưa hát vang trên con đường nhỏ, mưa nhảy nhót trên những hàng phượng vĩ... Mưa rơi từ mái hiên và nó lãng mạn đưa tay ra hứng!
- Mưa mát mày nhỉ? - Lần này là tôi lên tiếng và cùng ra hứng mưa với nó.
- Mày thấy chưa? Sau những ngày nắng oi bức sẽ có ngày mưa mát lành mà! Nếu mày buồn đau thì hãy khóc dưới mưa ấy! Mưa sẽ khóc cùng mày! - Nói rồi nó té nước mưa vào mặt tôi.
- Này, mày làm gì thế hả? Cho mày nước nữa này!
View attachment 15836
Chúng tôi cười đùa vui vẻ chẳng còn quan tâm đến thời gian nữa mà say sưa luôn cùng cơn mưa rào mùa Hạ.
- À, mày có tin không? Sau cơn mưa này thể nào cũng có cầu vồng! - Nó nói đầy hào hứng.
- Chắc gì chứ! - Tôi đáp
- Thế này đi! Bọn mình cá cược nhé! Nếu không có cầu vồng, mày muốn tao làm gì cũng được. Còn nếu có, mày phải hứa với tao một chuyện!
- Được!
Rồi chẳng mấy chốc, cơn mưa rào đã đi qua.
- Nào, nhanh lên! - Nó kéo tôi lên xe đạp - Đi lên đê ngắm cầu vồng nào!
- Bọn mình đạp thi nhé! - Tôi đề nghị.
Và chúng tôi say sưa niềm vui con trẻ cùng đạp xe mà đích đến là con đê đầu làng.
Chúng tôi cùng đến đích, chẳng ai thua ai thắng, và cũng vừa lúc ấy, cầu vồng hiện ra vắt ngang bầu trời! Đẹp đẽ và thơ mộng! Và tôi phát hiện ra cũng đã lâu lắm rồi, tôi chưa thấy cầu vồng.
- Thấy chưa? Mày thua rồi! Cầu vồng rực rỡ đẹp không? Mày có biết ý nghĩa của các màu sắc cầu vồng không? Màu Đỏ là Tình yêu, màu Cam là Niềm vui, màu Vàng là sự Ấm áp, màu Xanh là sức sống, màu Lam là Ước mơ, màu Tràm là Nỗi buồn còn màu Tím là sự Bình yên! Cầu Vồng ấy có tên là Tình Bạn - Nó cười và đan tay vào tôi. Nó lấp đầy khoảng trống trong tim tôi...
Thực sự, tôi đã thấy cầu vồng lung linh của mình từ ngày ấy, tôi thấy cuộc sống ngập tràn sắc màu, đáng yêu và thân thương biết bao nhiêu!
View attachment 15835
...Và.. giờ đây, tôi lại đang ngồi dưới những dãy bằng lăng tím biếc, trên tay là lá thư của con bạn
"Mày có biết tại sao khi mày hỏi về lời hứa hôm cầu vồng, tao lại không trả lời không? Tao đã định nói "Hãy hứa mãi là bạn của nhau nhé!" Nhưng cả mấy năm học và đến giờ, tao vẫn tin chắc rằng mày luôn coi tao là người bạn tri kỷ! Hãy luôn sống vui vẻ nhé!!! Tao chúc mày đủ bảy sắc cầu vồng trong cuộc sống!"
Đâu đó ngân lên một điệu nhạc thân quen:
"Cùng bao cành hoa phượng rơi ngập đầy nắng vàng
Và những chiều mưa ta cùng bước trên đường xưa
Ngày xưa ấy mãi mãi bay xa..."
Lòng tôi bình yên và tràn đầy hạnh phúc...
Tôi vẫn sẽ ngồi đây dưới những dãy bằng lăng tím biếc...bởi...sẽ có người chạm nhẹ vào vai tôi hỏi:
- Ngồi đây tắm nắng hả?
Và tôi sẽ trả lời khác!
- "Để...lại..chờ một cơn mưa..."
View attachment 15837
Tác phẩm: Để...lại chờ một cơn mưa
Thể loại: Truyện ngắn
Tác giả: Minh Giang
Để... lại chờ một cơn mưa
...Đó là một ngày nắng hè oi ả, cây như héo rũ xuống, nắng như nhạt nhoà đi và tiếng ve như bớt râm ran. Tôi - một con bé chỉ biết lao đầu vào học, lấy việc học để giải sầu - lại bút không muốn cầm, sách chẳng buồn mở ra, ngồi mệt mỏi và chán nản dưới những dãy bằng lăng tím biếc mặc cho gió thổi nóng rát hai gò má.
- Ngồi đây tắm nắng à? Sao không vào lớp? - Nó đặt tay lên vai tôi, cười nói.
- Tao ngồi đây ngắm cảnh ấy mà!
- Mày mơ mộng quá rồi!
- Nhưng nắng quá oi ả và gay gắt, tao nhìn hoa hết cả mắt! Sao nắng cứ phải làm người ta mệt nhoài như thế?
- Tao thấy nắng Hạ đẹp đẽ đấy chứ? - Nó cười vẻ bí ẩn - Tin không?
Nói rồi nó ngồi dựa lưng vào chiếc ghế đá đầu ngẩng lên trời:
- Mày cũng làm giống tao mà xem, nắng đẹp lạ kì!
Và đó là lần đầu tiên tôi thấy quả thực nắng thật tuyệt vời. Tôi ngửa mặt lên vòm lá xanh, từng ánh dương lọt qua kẽ lá. Tán cây xanh như một bầu trời tỏa sáng những vì sao là những giọt nắng lung linh của mùa Hạ.
- Nắng của mày đẹp thật đấy! - Tôi thừa nhận.
- Thật kỳ diệu đúng không? Nếu mệt mỏi và chán nản cũng hãy để nó xuyên qua những tán cây đi! - Nó cười và kéo tay tôi dậy - Giờ thì đi nhặt hoa bằng lăng với tao nào!
...Đó lại là một chiều hè nóng nực. Nhưng sau khi tan học, trời bắt đầu đổ mưa...
- Mày có áo mưa chưa? - Nó hỏi.
- Tao không mang mất rồi!
Nó lục lại giỏ xe rồi vui vẻ nói:
- Tao có hai cái áo tơi này nhưng hơi rách! Cho mày cái lành hơn nè! - Nó dúi vào tay tôi cái "lành hơn".
- Thôi, mày mặc cái lành đi!
- Không, tao đang mặc cái rách hơn rồi! - Vừa nói nó vừa mặc cái "rách hơn" vào và buộc nhanh gọn chỗ rách.
Tôi đành mặc áo mưa và cùng ra về với nó.
Chúng tôi đạp xe trên con phố ngập tràn tiếng mưa rơi. Gió thổi mạnh đẩy mưa tạt vào áo và vào mặt chúng tôi.
- Nhìn tao nè - Nó giơ cái vạt áo mưa rách lên cười và tôi cũng cười vui vẻ - Bọn mình có giống hai con gẩm không?
Đó có lẽ là giây phút đẹp đẽ nhất trong đời tôi mà mỗi khi nhớ lại lòng tôi run lên một cái đau nhè nhẹ...
Nhưng hôm đó trời mưa như trút nước, chúng tôi không thể về nhà ngay vì sợ ... sấm sét, nên đã trú mưa ven đường. Đứa nào cũng ướt gần hết. Ngoài đường mưa vẫn tuôn rơi xối xả, mưa hát vang trên con đường nhỏ, mưa nhảy nhót trên những hàng phượng vĩ... Mưa rơi từ mái hiên và nó lãng mạn đưa tay ra hứng!
- Mưa mát mày nhỉ? - Lần này là tôi lên tiếng và cùng ra hứng mưa với nó.
- Mày thấy chưa? Sau những ngày nắng oi bức sẽ có ngày mưa mát lành mà! Nếu mày buồn đau thì hãy khóc dưới mưa ấy! Mưa sẽ khóc cùng mày! - Nói rồi nó té nước mưa vào mặt tôi.
- Này, mày làm gì thế hả? Cho mày nước nữa này!
View attachment 15836
Chúng tôi cười đùa vui vẻ chẳng còn quan tâm đến thời gian nữa mà say sưa luôn cùng cơn mưa rào mùa Hạ.
- À, mày có tin không? Sau cơn mưa này thể nào cũng có cầu vồng! - Nó nói đầy hào hứng.
- Chắc gì chứ! - Tôi đáp
- Thế này đi! Bọn mình cá cược nhé! Nếu không có cầu vồng, mày muốn tao làm gì cũng được. Còn nếu có, mày phải hứa với tao một chuyện!
- Được!
Rồi chẳng mấy chốc, cơn mưa rào đã đi qua.
- Nào, nhanh lên! - Nó kéo tôi lên xe đạp - Đi lên đê ngắm cầu vồng nào!
- Bọn mình đạp thi nhé! - Tôi đề nghị.
Và chúng tôi say sưa niềm vui con trẻ cùng đạp xe mà đích đến là con đê đầu làng.
Chúng tôi cùng đến đích, chẳng ai thua ai thắng, và cũng vừa lúc ấy, cầu vồng hiện ra vắt ngang bầu trời! Đẹp đẽ và thơ mộng! Và tôi phát hiện ra cũng đã lâu lắm rồi, tôi chưa thấy cầu vồng.
- Thấy chưa? Mày thua rồi! Cầu vồng rực rỡ đẹp không? Mày có biết ý nghĩa của các màu sắc cầu vồng không? Màu Đỏ là Tình yêu, màu Cam là Niềm vui, màu Vàng là sự Ấm áp, màu Xanh là sức sống, màu Lam là Ước mơ, màu Tràm là Nỗi buồn còn màu Tím là sự Bình yên! Cầu Vồng ấy có tên là Tình Bạn - Nó cười và đan tay vào tôi. Nó lấp đầy khoảng trống trong tim tôi...
Thực sự, tôi đã thấy cầu vồng lung linh của mình từ ngày ấy, tôi thấy cuộc sống ngập tràn sắc màu, đáng yêu và thân thương biết bao nhiêu!
View attachment 15835
...Và.. giờ đây, tôi lại đang ngồi dưới những dãy bằng lăng tím biếc, trên tay là lá thư của con bạn
"Mày có biết tại sao khi mày hỏi về lời hứa hôm cầu vồng, tao lại không trả lời không? Tao đã định nói "Hãy hứa mãi là bạn của nhau nhé!" Nhưng cả mấy năm học và đến giờ, tao vẫn tin chắc rằng mày luôn coi tao là người bạn tri kỷ! Hãy luôn sống vui vẻ nhé!!! Tao chúc mày đủ bảy sắc cầu vồng trong cuộc sống!"
Đâu đó ngân lên một điệu nhạc thân quen:
"Cùng bao cành hoa phượng rơi ngập đầy nắng vàng
Và những chiều mưa ta cùng bước trên đường xưa
Ngày xưa ấy mãi mãi bay xa..."
Lòng tôi bình yên và tràn đầy hạnh phúc...
Tôi vẫn sẽ ngồi đây dưới những dãy bằng lăng tím biếc...bởi...sẽ có người chạm nhẹ vào vai tôi hỏi:
- Ngồi đây tắm nắng hả?
Và tôi sẽ trả lời khác!
- "Để...lại..chờ một cơn mưa..."
View attachment 15837
Sửa lần cuối bởi điều hành viên: