[Dự thi] Bữa ăn đầm ấm cận Tết nhà anh Hai

thanhcong1969

New member
Xu
0
BỮA ĂN ĐẦM ẤM CẬN TẾT NHÀ ANH HAI

Anh Hai Bảo, một con chiên ngoan đạo ở Kế Sách – Sóc Trăng thời trai trẻ đi nhiều, mà trung niên hay khi đã có tuổi cũng không ngơi chân, do cuộc mưu sinh. Miền Tây vô cùng gần gụi với anh, nghe anh kể và cùng đi mới thấy “quê hương” của anh rộng đến chừng nào, nơi nao cũng thân thuộc như chòm xóm: Vĩnh Long, Trà Vinh, Cần Thơ, Hậu Giang, Cà Mau, Bạc Liêu… Anh sành ăn, tất nhiên, nếm đủ đặc sắc trong ẩm thực của các địa phương, “tháp tùng” và được anh đãi, mới thấy sự ăn uống cũng thiên hình vạn trạng: Giò heo Bách thảo của người Hoa giàu năng lượng và khoái khẩu, món cá chẻm chưng bún tàu ăn quên thôi, Diêu hồng chưng tương hay hấp chanh muối dễ làm, nhanh gọn – nhậu kiểu dã chiến khỏi chê.. Gà thì đủ thứ: hấp rượu, hấp bia, xé phay… Ốc lát (khi ấy hãy còn) luộc xã chấm cơm mẻ bình dân mà độc đáo, còn “sáng tạo” hấp bia càng ngon, lại sang. Cùng ngao du với anh sang Trà Vinh được nếm bánh tét gói to ơi là to, chắc hơn ký lô! Cắt bánh ra vỡ òa vì bất ngờ: trong ấy có dưa hành củ kiệu, tôm khô, trứng vịt muối! Ghé Vĩnh Long ăn bánh canh ven đường lại ngạc nhiên vì lạ: bánh canh quê mình là thường, quen lắm, vậy mà nơi đây làm bánh canh theo cách riêng: tô lớn bốc khói lơ thơ vài sợi bánh trắng trong veo, bên dưới đầy đầu lòng heo loại ngon, lại ăn kèm giò chéo quẩy! Ăn xong tô bánh, dư năng lượng để “hành quân” đường dài bằng xe máy.
Kể sơ qua một chút xíu để thấy anh em chúng tôi “ăn dầm nằm dề” trên đường kiểu giang hồ hiệp khách không thiếu thứ chi. Vậy mà anh nhắc đi nhắc lại: thích nhất là được về nhà, “hưởng” mâm cơm đầm ấm do chị hai nấu, bữa ăn đạm bạc ít tiền mà tôi nhiều lần được cùng anh thưởng thức. Nhà anh trong xứ Đạo, ven quốc lộ 1 ì ầm xe cộ suốt ngày đêm. Bà con gốc Bắc di cư nhiều thế hệ cùng chia sẻ đức tin và gánh vác cuộc sống. Những ngôi nhà gạch không tô vữa tạo được nét riêng, toát lên sự cũ kỹ và cả hơi hướng ấm áp của cái gì đấy mênh mang. Ngôi nhà anh chị Hai có sân rộng, cạnh bên là nhà ông ngoại đã tám mươi. Bữa cơm gia đình mà anh Hai mong mỏi về nhanh để được tắm mình trong đấy, thực ra rất giản dị: rau đay cua đồng nấu canh, tép rang măn mặn vàng óng, chút thịt nạc kho lạc dành cho ông ngoại, vậy thôi. Bữa nào có rau muống nấu canh kiểu luộc vội, nem bột ngọt, vắt chanh vào làm canh thì thay cho món canh rau đay, hết. Mỗi người làm dấu Thánh. Các con anh Hai lớn bé theo thứ tự đứng lên trân trọng cất tiếng mời cơm ông ngoại, bố, mẹ, anh chị, lần lượt từng người cầm đũa. Có lẽ đấy mới chính là hơi ấm mà anh Hai mong đợi, một sự sum họp ấm cúng đầy tình thân của mái ấm gia đình, mà trong đấy bữa ăn dường như chỉ là cái cớ. So với những bữa ăn sang cả và phong phú trên đường làm ăn hay thết đãi khách, bữa ăn gia đình ấy quê cũ, tằn tiện hết mức, vậy mà anh Hai mong ngóng về nhanh để tắm mình trong đấy.
Anh Hai đã mất mấy năm do K – trọng bệnh. Do ở xa, chúng tôi chỉ tâm tình qua điện thoại, ngày anh ra đi tôi không có mặt. Rồi một lần vội vã bỏ hết vượt mấy trăm cây số về thắp hương lên ban thờ có di ảnh của anh, tôi được chị hai cùng mấy cháu giữ lại để ăn một bữa cơm quê như ngày nào. Cháu trai con anh Hai câu được mấy con cá ở ruộng sau nhà, chị Hai chiên giòn, thêm chút rau và nước chấm. Chị làm dấu Thánh và mời cơm tôi, như thay mặt anh nơi xa. Một chén cơm thật chậm chạp, tôi nhớ thật nhiều về anh, về bữa cơm như thế này mà anh coi trọng hơn tất cả cao lương mỹ vị trên đường, một cái gì nghèn nghẹn trong lòng. Đức tin, Tình phụ mẫu, tào khang, anh chị em hội tụ nơi bữa ăn gia đình…
Mùa xuân năm ấy thật vui, để lại trong tôi nhiều dư vị ngọt ngào ấm áp khó quên. Xong việc thu hồi nợ ở Trà Vinh, một công việc mệt nhọc vô cùng, anh em tôi xuôi về Sóc Trăng trên chiếc dame thân thiết như chú lừa trứ danh trong tác phẩm Đông Ki Sốt của văn hào Xéc Văn Tét. Lẽ ra sẽ trực chỉ về nhà như lệ thường, anh em chúng tôi dừng chân ở thành phố Trà Vinh tự thưởng một chầu cà phê ra trò, nằm võng thư thả chờ người ta rửa xe – một việc hiếm hoi. Rồi hành trình về cũng chầm chậm hơn, thong thả chuyện trò... Anh Hai ghé nhiều nơi mua quà tết cho cả nhà. Tết, xứ đạo chìm trong sinh khí ấm cúng. Bữa cơm đậm đà hơn ngày thường với nhiều thịt và có cả trái cây, một chút rượu mạnh. Tất cả nâng cốc chúc nhau những lời đẹp đẽ nhất, thân ái rắp thức ăn cho nhau, cùng trìu mến chăm sóc ông ngoại... Những ngày cận tết gia đình đều có những bữa ăn như thế, công việc nhẹ nhàng hơn, không khí thanh thoát nhẹ nhõm vô cùng...
Đấy, bữa ăn gia đình ấm cúng như thế, vậy mà bây giờ có lẽ không còn nhiều trước sự vội vã của cuộc sống, tiếc… Gió hanh se se lạnh đang về, nhớ quặn trong lòng những bữa ăn ngày cận tết ở xứ Đạo ngày nào, mới đấy mà đã hơn chục năm rồi...
 

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top