Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Truyện ngắn chọn lọc
Đồ tồi! Tôi yêu anh!
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="Kuin Sukoagoa" data-source="post: 83263" data-attributes="member: 50865"><p><span style="font-family: 'Arial'">- Vĩnh Quân em nói sao? - Ông thầy giáo kinh ngạc hỏi.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Thầy muốn biết Ly có quay cóp hay ko thì chỉ việc kiểm tra là biết thôi mà.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Kiểm tra?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Vâng, thầy cứ ra một đề kiểm tra tương tự, em ấy làm đc hay ko là rõ thôi mà!</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Ờ cũng phải! - Quay sang phía nó - Em thấy thế nào?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Ko! Tại sao em phải kiểm tra lại chứ? Như vậy có bất công ko? Bài do em làm, em ko quay cóp!</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Đó, em xem thái độ đấy có chấp nhận đc ko? - Quay sang phía Vĩnh Quân. - Em ko làm đc đúng ko? Tôi biết mà, làm sao em có thể chứ!</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Em đã bảo là em làm rồi mà! Thầy nghĩ thế nào thì tùy!</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Em...........! Thế rốt cuộc em có muốn thầy kiểm tra lại ko?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Tại sao em phải kiểm tra lại trong khi em đã tự mình làm chúng?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Ly, hãy tin anh! - Mọi thứ như ngừng lại, ko gian ấy chỉ còn có nó và Vĩnh Quân. Giọng nói ấy vang lên, nhẹ mà sao vang thế, từng từ từng chữ như đi thẳng vào lòng nó. Ánh mắt ấy, sâu mà ẩn chứa cái gì đó rất chân thành. Nó ko biết, đó như là một ngọn gió nhẹ nhưng đủ để thổi bay cái cục tức và cái đầu đang nóng lên của nó. Nó thấy tim mình rung lên khe khẽ, một cảm giác lạ thường xâm chiếm ý nghĩ nó, sự tin tưởng hay một cái gì đó đại loại thế! </span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">****</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Ê, cười lên đi, lúc nãy nhìn cái mặt đầy nước, xí lắm! Cười trông Ly đẹp hơn đó!</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Cảm ơn anh!</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Hả?......... À, chỉ cảm ơn xuông thế thôi sao?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Sao cơ?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Thì phải cảm ơn bằng hành động chứ!</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">*** Hai chiếc xe chợt dừng lại, Vĩnh Quân quay sang nhìn nó, bốn con mặt gặp nhau, lặng yên trong một không gian hình như chỉ còn hai đứa. Vĩnh Quân kéo đầu nó lại gần, gần và rất gần....... Hai đôi mắt đã nhắm lại, đủ để cảm nhận một cái vị gì đó ngọt ngào sắp diễn ra.........</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Kooooooooooooooooo! Buông tôi ra, buông tôi ra........... Đồ dê xồm! ***</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Ê đang nghĩ cái gì đó?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- À ko... ko......</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Đang nghĩ linh tinh gì phải ko?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Đã bảo ko rồi mà! </span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Hiiiiiiiiiiiii. Thế đã nghĩ phải cảm ơn tôi cái gì chưa?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- À.... rồi rồi..........</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Gì vậy? Nói mau đi!</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Một bữa cơm thật ngon nhé! Dẫu sao thì hôm nay cũng là bữa cơm cuối cùng rồi mà!</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Ừ nhỉ? - Hai đứa lại lặng im, chả ai nói gì nữa cả, từng vòng quay xe đạp sao cứ nặng chĩu trên đôi chân nó, còn chiếc SH bên cạnh sao cũng chầm chậm đến lạ thường. Gió cứ thổi, và mọi thứ yên lặng đến dễ sợ!</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Này, Ly phải nấu thật ngon đấy nhé? - Vĩnh Quân chợt phá tan bầu ko khí ấy.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Uhm, anh cũng phải ăn nhiều vào nhé!</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Uhm. - Lại một sự yên lặng bao trùm. Con đường về nhà hôm nay sao lạ thế? Đường hình như dài hơn, rộng hơn và quá tĩnh lặng. Đã quá trưa rồi mà!</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Anh có quên Ly ko?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Hả?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Ý Ly muốn hỏi là......... Mà Ly ngốc thật! Làm sao anh có thể quên Ly đc chứ! Ly là một con nhỏ mà anh ghét mà! Chuyên gia gây rắc rối cho anh! Hiiiiiiiiiiiii, người ta bảo khi ghét ai đó thì thường nhớ rất lâu!</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Ko! Quân ko ghét Ly! - Nó nhìn Vĩnh Quân, nó có nghe nhầm ko đó? Vĩnh Quân mà ko ghét nó sao? Uhm thì đúng là kể từ hôm thứ 7 đến giờ nó cảm nhận ở Quân rất nhiều sự thay đổi, nhưng Quân ko ghét nó thật sao? Nó ko biết là nên vui hay buồn nữa. Mà ko! Nó thực sự rất vui! Nó cười, cười tươi lắm, và cũng đẹp lắm!</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Ly cũng ko còn ghét anh nữa! Ly thấy anh ko xấu như Ly nghĩ!</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Thế từ trc đến giờ Ly thấy anh xấu lắm à?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Uhm, ko chỉ xấu mà còn rất tệ!</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Trời, mà hình như trong mắt anh ngày trc Ly cũng vậy đó!</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Hiiiiiiiiii. Vậy giờ sao anh ko thấy ghét Ly nữa?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Thì......... - Vĩnh Quân chợt trông thấy bên đường, một người con gái với mái tóc dài uốn xoăn, lướt qua trên chiếc xe LX vàng. Cậu như khựng lại, ko tin nổi vào mắt mình. " Cô ấy, đúng là cô ấy rồi!"</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Ly, em về trc đi nhé! Anh........ anh phải đi có việc! - Nói rồi Vĩnh Quân vội quay đầu xe lại, đuổi theo chiếc LX vàng phía trc.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p><p><span style="font-family: 'Arial'"></span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="Kuin Sukoagoa, post: 83263, member: 50865"] [FONT=Arial]- Vĩnh Quân em nói sao? - Ông thầy giáo kinh ngạc hỏi. - Thầy muốn biết Ly có quay cóp hay ko thì chỉ việc kiểm tra là biết thôi mà. - Kiểm tra? - Vâng, thầy cứ ra một đề kiểm tra tương tự, em ấy làm đc hay ko là rõ thôi mà! - Ờ cũng phải! - Quay sang phía nó - Em thấy thế nào? - Ko! Tại sao em phải kiểm tra lại chứ? Như vậy có bất công ko? Bài do em làm, em ko quay cóp! - Đó, em xem thái độ đấy có chấp nhận đc ko? - Quay sang phía Vĩnh Quân. - Em ko làm đc đúng ko? Tôi biết mà, làm sao em có thể chứ! - Em đã bảo là em làm rồi mà! Thầy nghĩ thế nào thì tùy! - Em...........! Thế rốt cuộc em có muốn thầy kiểm tra lại ko? - Tại sao em phải kiểm tra lại trong khi em đã tự mình làm chúng? - Ly, hãy tin anh! - Mọi thứ như ngừng lại, ko gian ấy chỉ còn có nó và Vĩnh Quân. Giọng nói ấy vang lên, nhẹ mà sao vang thế, từng từ từng chữ như đi thẳng vào lòng nó. Ánh mắt ấy, sâu mà ẩn chứa cái gì đó rất chân thành. Nó ko biết, đó như là một ngọn gió nhẹ nhưng đủ để thổi bay cái cục tức và cái đầu đang nóng lên của nó. Nó thấy tim mình rung lên khe khẽ, một cảm giác lạ thường xâm chiếm ý nghĩ nó, sự tin tưởng hay một cái gì đó đại loại thế! **** - Ê, cười lên đi, lúc nãy nhìn cái mặt đầy nước, xí lắm! Cười trông Ly đẹp hơn đó! - Cảm ơn anh! - Hả?......... À, chỉ cảm ơn xuông thế thôi sao? - Sao cơ? - Thì phải cảm ơn bằng hành động chứ! *** Hai chiếc xe chợt dừng lại, Vĩnh Quân quay sang nhìn nó, bốn con mặt gặp nhau, lặng yên trong một không gian hình như chỉ còn hai đứa. Vĩnh Quân kéo đầu nó lại gần, gần và rất gần....... Hai đôi mắt đã nhắm lại, đủ để cảm nhận một cái vị gì đó ngọt ngào sắp diễn ra......... - Kooooooooooooooooo! Buông tôi ra, buông tôi ra........... Đồ dê xồm! *** - Ê đang nghĩ cái gì đó? - À ko... ko...... - Đang nghĩ linh tinh gì phải ko? - Đã bảo ko rồi mà! - Hiiiiiiiiiiiii. Thế đã nghĩ phải cảm ơn tôi cái gì chưa? - À.... rồi rồi.......... - Gì vậy? Nói mau đi! - Một bữa cơm thật ngon nhé! Dẫu sao thì hôm nay cũng là bữa cơm cuối cùng rồi mà! - Ừ nhỉ? - Hai đứa lại lặng im, chả ai nói gì nữa cả, từng vòng quay xe đạp sao cứ nặng chĩu trên đôi chân nó, còn chiếc SH bên cạnh sao cũng chầm chậm đến lạ thường. Gió cứ thổi, và mọi thứ yên lặng đến dễ sợ! - Này, Ly phải nấu thật ngon đấy nhé? - Vĩnh Quân chợt phá tan bầu ko khí ấy. - Uhm, anh cũng phải ăn nhiều vào nhé! - Uhm. - Lại một sự yên lặng bao trùm. Con đường về nhà hôm nay sao lạ thế? Đường hình như dài hơn, rộng hơn và quá tĩnh lặng. Đã quá trưa rồi mà! - Anh có quên Ly ko? - Hả? - Ý Ly muốn hỏi là......... Mà Ly ngốc thật! Làm sao anh có thể quên Ly đc chứ! Ly là một con nhỏ mà anh ghét mà! Chuyên gia gây rắc rối cho anh! Hiiiiiiiiiiiii, người ta bảo khi ghét ai đó thì thường nhớ rất lâu! - Ko! Quân ko ghét Ly! - Nó nhìn Vĩnh Quân, nó có nghe nhầm ko đó? Vĩnh Quân mà ko ghét nó sao? Uhm thì đúng là kể từ hôm thứ 7 đến giờ nó cảm nhận ở Quân rất nhiều sự thay đổi, nhưng Quân ko ghét nó thật sao? Nó ko biết là nên vui hay buồn nữa. Mà ko! Nó thực sự rất vui! Nó cười, cười tươi lắm, và cũng đẹp lắm! - Ly cũng ko còn ghét anh nữa! Ly thấy anh ko xấu như Ly nghĩ! - Thế từ trc đến giờ Ly thấy anh xấu lắm à? - Uhm, ko chỉ xấu mà còn rất tệ! - Trời, mà hình như trong mắt anh ngày trc Ly cũng vậy đó! - Hiiiiiiiiii. Vậy giờ sao anh ko thấy ghét Ly nữa? - Thì......... - Vĩnh Quân chợt trông thấy bên đường, một người con gái với mái tóc dài uốn xoăn, lướt qua trên chiếc xe LX vàng. Cậu như khựng lại, ko tin nổi vào mắt mình. " Cô ấy, đúng là cô ấy rồi!" - Ly, em về trc đi nhé! Anh........ anh phải đi có việc! - Nói rồi Vĩnh Quân vội quay đầu xe lại, đuổi theo chiếc LX vàng phía trc. [/FONT] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Truyện ngắn chọn lọc
Đồ tồi! Tôi yêu anh!
Top