Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Truyện ngắn chọn lọc
Đồ tồi! Tôi yêu anh!
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="Kuin Sukoagoa" data-source="post: 83258" data-attributes="member: 50865"><p><span style="font-family: 'Arial'">Vừa về đến nhà, thấy Vĩnh Quân đang lau chùi cửa kính, nó vội vàng:</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Âý, sao anh lại phải làm mấy việc này chứ? (hỏi điêu chưa kìa!) Cứ để đấy tôi làm. Anh đi nghỉ đi! - Nó đẩy Vĩnh Quân ra rồi lấy khăn lau chùi rất chăm chỉ khiến cho Vĩnh Quân rất đỗi ngạc nhiên. Cậu chả hiểu nó đang làm gì nữa.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Cô có bị sao ko đấy?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Ko, ko sao mà. Chả qua tôi thấy mình thật sai khi bắt anh phải làm việc này! - Tỏ vẻ ân hận mới sợ chứ!</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Thái độ và hành động của cô thay đổi như chong chóng! Nói thật chắc để hiểu đc cô cả đời ko hết! - Vĩnh Quân chép miệng, vươn vai - Đi tắm cái đã, mệt chết đi đc!</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">***</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Vĩnh Quân nè, anh đã xem bộ phim "mặt nạ quỷ" chưa?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Chưa, nhưng thấy bảo hay lắm.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Đúng đúng đó. Hay lắm! Tôi đang có một vé đi xem ở rạp đây nè. Nhưng tối nay tôi bận ko đi đc. Bỏ đi thì thật phí!</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Ý cô là bảo tôi đi xem chứ gì?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Uhm, anh đi đi!</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Sao hôm nay tốt đột xuất vậy?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Đâu có, chẳng qua tôi có tính tiết kiệm. Bỏ cái vé này thì thật phí. Mà anh lại chưa xem thì cho thôi. Ko đi thì thôi lại còn nghi ngờ lòng tốt người ta.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">***</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Anh đi thong thả nhé! - Nó cười tươi rói tiễn Vĩnh Quân ra cửa. Vừa nghe thấy tiếng con SH chạy khỏi cổng, nó đã cuống cuồng đóng cái "sầm" cửa lại. Rồi cứ như một đoạn phim tua nhanh, nó lao vào dọn dẹp tất cả tàn tích có liên quan đến sự tồn tại của Vĩnh Quân, àh quên có cả sự giúp đỡ của bé Tũn! Đừng ngạc nhiên vì bé Tũn luôn là đồng minh tốt bụng của nó mà. "Phù! Cuối cùng cũng xong". Chuông cửa chợt kêu!</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Waaaaaaaaaaaaaaaaaa, nhà anh Vĩnh Quân to thật! - Nhỏ bạn nó vừa bước vào nhà đã la lên sung sướng. Nhỏ vừa nhìn thấy bé Tũn đã véo cái vào má con bé.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Á!... - bé Tũn kêu khẽ bởi cái véo của nhỏ.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Èo, em anh Vĩnh Quân đây hả. Trông yêu thế.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Sao ai cũng thích véo má em thế? Yêu sao cứ làm đau em thế? - Bé Tũn nhăn mũi nói.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Hiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii, yêu cho roi cho vọt mà! - Nó và con nhỏ bạn cùng đồng thanh. Cùng lúc đó, chuông cửa lại reo. Cả ba cùng nhìn nhau lo lắng. (liệu có phải là Vĩnh Quân về đó ko ý mà!) Cả ba rón rén bước ra cửa và......... Nó mở cửa thế thôi.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- AAAAAAAAAAAAAAAA, là mẹ! - Nó reo lên sướng!</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Cái con nhỏ này, đừng nói gặp đc mẹ mà sung sướng như thế.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Chúng cháu chào bác ạ! - Con nhỏ bạn nó và bé Tũn cùng đồng thanh.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Uhm, bác chào hai cháu. Mà cháu bé này là ai vậy? (thôi chết bữa nọ nc với mẹ nó quên mất là còn có bé Tũn)</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Dạ, em gái cháu ạ.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">"Trời ơi, cái con này!" - Nó nhăn mặt nhìn con bạn.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Bác tưởng chỉ có hai đứa ở với nhau thôi. - Quay sang phía con - Con bé Ly này thật là, chả nói trước gì cho mẹ là ở nhà còn có em nhỏ thế này, để bố mày làm thêm nhiều thức ăn mang tới. (Phù, hết cả hồn!)</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Bác vào nhà đi ngồi đi ạ! - Con bạn nhanh nhẩu đỡ lấy đống thức ăn.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Nhà cháu to và rộng thật!</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Dạ vâng, cháu cũng thấy rộng và đẹp thật, nhà này chắc mang phong cáck châu Âu bác nhỉ? - Nó vừa nói, cả ba người còn lại quay ra nhìn nó. - À, dạ dạ... cháu......... - Con nhỏ liếc mắt cầu cứu nó.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Mẹ à, cái Trang (tên con bạn nó đấy) nó có bao giờ để ý đến nhà nó đâu. Mẹ xem đấy, hỏi một câu rõ ngớ ngẩn. Hiiiiiiiiiiiiiiiiiiii, chắc vậy mới hợp đc với con.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Cha bố nhà các cô, chỉ chơi thôi có quan tâm gì đến nhà cửa đâu. Thế mà kòn ko lo học thì đúng chịu các cô!</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Dạ vâng, chúng cháu biết vậy mới phải chăm chỉ học thế này đấy ạ.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Uh, tôi đợi xem bài kiểm tra tới là biết ngay mà!</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- À,.... dạ... dạ vâng! - Nó và nhỏ Trang cùng đồng thanh.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- À, nhà vệ sinh ở đâu nhỉ, mẹ hơi buồn một chút! (trời ah!)</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Dạ, ở kia mẹ ạ!</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Uh.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">"Phù". - Hết cả hồn, may mà mẹ bà dễ tin người, "y như bà đó".</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Này, ý gì đó hả. Bà đó, cẩn thận cái mồm dùm tôi!</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Biết rồi!</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Nhưng mẹ chị vui tính giống chị nhỉ? - Bé Tũn cười tươi nhìn nó.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Uhm, yêu bé Tũn nhất, chả nói cần nói gì cả, lúc nói lại toàn lời hay, ko như cái người này ăn nói linh tinh!</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Á á, tôi lại oánh bà bi giờ, cái tội giám nói xấu tôi này. - Chúng nó cười đùa nhau vui như hội. Chợt mẹ nó bước ra vẻ mặt ko bình thường.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Sao lại có cái lọ OX "tuốt lại vẻ đẹp trai" thế này? (oái mẹ nó mà cũng biết cái này hay sao? Chắc chắn là một fan ruột của quảng cáo rồi đây! keeeeeeeee).</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Dạ...... - Lần này thì nó lắp bắp ko biết nói sao cả.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Dạ, àh bác ơi đó là của bố cháu đấy!</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Cái gì? - Lần này ko phải chỉ có mẹ nó mà đến cả nó cũng phải trố mắt trc câu vừa nói</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">của nhỏ bạn.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Cháu nói gì vậy? Sao bố cháu lại dùng cái này chứ?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Dạ bác xem đó! - Quay sang phía bé Tũn - Chả biết con em cháu nó nghĩ gì mà ngày mùng 9 - 9 vừa rồi nó tặng bố cháu cái này đấy ạ! Lại còn bắt bố cháu phải dùng. Mà bố cháu thì yêu nó nhất mà. Chiều con gái út lắm nên mới có chuyện để trong phòng tắm đó bác.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">"Cái gì, sao lại đổ cho mình chứ"</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Trời, trẻ con đó mà. Chắc cháu yêu bố lắm?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Dạ..........? Bố ạ? Dạ....... vâng. - Giọng nó thoảng một nét buồn mà chẳng ai nhận ra!</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Bác uống cafe nhé.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Ấy, bác thì cafe gì chứ! Có nước cam thì cho bác một cốc.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Dạ có đấy bác, ở trong bếp nhà cháu đầy. - Bé Tũn hởn hở.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Đúng đấy bác ạ, bác cứ ngồi đây nc với nhỏ Ly để cháu đi pha ạ! - Nói rồi nó bước đi hùng hổ.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Ấy, bác tưởng chỗ đấy là nhà vệ sinh chứ!</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Ôi chết, cháu nhầm!</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- À, mẹ xem đấy, cái con này nó chỉ ăn quen thôi mà, nhà rộng quá, mà đầu óc nó thì kém quá, toàn nhầm lẫn lung tung.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Dạ chắc tại mấy hôm nay cháu học bài nhiều quá, đầu óc nó cứ loạn hết cả lên. - Quay ra đánh mắt như để hỏi: "Phòng bếp ở đâu mày?"</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">"Ở kia con nhỏ ngốc à!" - Nó cũng đánh mắt trả lời.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Đúng là chịu hết nổi các cô! - mẹ nó cười hiền từ.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">***</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Bác uống nước cam đi ạ!</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">Mẹ nó vừa uống một hụp nước cam đã phải nhăn mặt, cố nuốt ực cái hụm nước cam "mặn chát" trong miệng.</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Sao...... nước cam mặn thế cháu!</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Dạ mặn ạ? Rõ ràng là cháu bỏ đường mà! - Nhỏ Trang đưa cốc nước cam lên miệng thử. - Mặn thật!</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Trời, cái cô bé này đến cả muối với đường cũng ko phân biệt đc sao?</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Cháu........</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Bác ơi, tại từ trc đến giờ bọn cháu toàn đc cô Ba giúp việc làm cả. Mọi thứ gia vị toàn theo sự sắp xếp của cô Ba, chỉ cô ấy mới biết rõ mọi thứ thôi. Dễ nhầm lắm bác ạ. - Bé Tũn đỡ lời cho bà chị hờ!</span></p><p><span style="font-family: 'Arial'">- Uhm, nhà các cháu lớn thế này, có giúp việc cũng phải. Cái con nhỏ Ly này cũng kém gì, ở nhà cũng chỉ chơi thôi àh, cũng có biết làm gì đâu. - Mẹ nó lại cười hiền từ. Bà tuy nhiều lúc hơi nghiêm khắc nhưng cũng vui tính và tâm lý lắm! Chứ ko như mấy bà mẹ khác chắc giờ ba đứa chúng nó đã đc nghe một bài "cải lương miễn phí" rồi! </span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="Kuin Sukoagoa, post: 83258, member: 50865"] [FONT=Arial]Vừa về đến nhà, thấy Vĩnh Quân đang lau chùi cửa kính, nó vội vàng: - Âý, sao anh lại phải làm mấy việc này chứ? (hỏi điêu chưa kìa!) Cứ để đấy tôi làm. Anh đi nghỉ đi! - Nó đẩy Vĩnh Quân ra rồi lấy khăn lau chùi rất chăm chỉ khiến cho Vĩnh Quân rất đỗi ngạc nhiên. Cậu chả hiểu nó đang làm gì nữa. - Cô có bị sao ko đấy? - Ko, ko sao mà. Chả qua tôi thấy mình thật sai khi bắt anh phải làm việc này! - Tỏ vẻ ân hận mới sợ chứ! - Thái độ và hành động của cô thay đổi như chong chóng! Nói thật chắc để hiểu đc cô cả đời ko hết! - Vĩnh Quân chép miệng, vươn vai - Đi tắm cái đã, mệt chết đi đc! *** - Vĩnh Quân nè, anh đã xem bộ phim "mặt nạ quỷ" chưa? - Chưa, nhưng thấy bảo hay lắm. - Đúng đúng đó. Hay lắm! Tôi đang có một vé đi xem ở rạp đây nè. Nhưng tối nay tôi bận ko đi đc. Bỏ đi thì thật phí! - Ý cô là bảo tôi đi xem chứ gì? - Uhm, anh đi đi! - Sao hôm nay tốt đột xuất vậy? - Đâu có, chẳng qua tôi có tính tiết kiệm. Bỏ cái vé này thì thật phí. Mà anh lại chưa xem thì cho thôi. Ko đi thì thôi lại còn nghi ngờ lòng tốt người ta. *** - Anh đi thong thả nhé! - Nó cười tươi rói tiễn Vĩnh Quân ra cửa. Vừa nghe thấy tiếng con SH chạy khỏi cổng, nó đã cuống cuồng đóng cái "sầm" cửa lại. Rồi cứ như một đoạn phim tua nhanh, nó lao vào dọn dẹp tất cả tàn tích có liên quan đến sự tồn tại của Vĩnh Quân, àh quên có cả sự giúp đỡ của bé Tũn! Đừng ngạc nhiên vì bé Tũn luôn là đồng minh tốt bụng của nó mà. "Phù! Cuối cùng cũng xong". Chuông cửa chợt kêu! - Waaaaaaaaaaaaaaaaaa, nhà anh Vĩnh Quân to thật! - Nhỏ bạn nó vừa bước vào nhà đã la lên sung sướng. Nhỏ vừa nhìn thấy bé Tũn đã véo cái vào má con bé. - Á!... - bé Tũn kêu khẽ bởi cái véo của nhỏ. - Èo, em anh Vĩnh Quân đây hả. Trông yêu thế. - Sao ai cũng thích véo má em thế? Yêu sao cứ làm đau em thế? - Bé Tũn nhăn mũi nói. - Hiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii, yêu cho roi cho vọt mà! - Nó và con nhỏ bạn cùng đồng thanh. Cùng lúc đó, chuông cửa lại reo. Cả ba cùng nhìn nhau lo lắng. (liệu có phải là Vĩnh Quân về đó ko ý mà!) Cả ba rón rén bước ra cửa và......... Nó mở cửa thế thôi. - AAAAAAAAAAAAAAAA, là mẹ! - Nó reo lên sướng! - Cái con nhỏ này, đừng nói gặp đc mẹ mà sung sướng như thế. - Chúng cháu chào bác ạ! - Con nhỏ bạn nó và bé Tũn cùng đồng thanh. - Uhm, bác chào hai cháu. Mà cháu bé này là ai vậy? (thôi chết bữa nọ nc với mẹ nó quên mất là còn có bé Tũn) - Dạ, em gái cháu ạ. "Trời ơi, cái con này!" - Nó nhăn mặt nhìn con bạn. - Bác tưởng chỉ có hai đứa ở với nhau thôi. - Quay sang phía con - Con bé Ly này thật là, chả nói trước gì cho mẹ là ở nhà còn có em nhỏ thế này, để bố mày làm thêm nhiều thức ăn mang tới. (Phù, hết cả hồn!) - Bác vào nhà đi ngồi đi ạ! - Con bạn nhanh nhẩu đỡ lấy đống thức ăn. - Nhà cháu to và rộng thật! - Dạ vâng, cháu cũng thấy rộng và đẹp thật, nhà này chắc mang phong cáck châu Âu bác nhỉ? - Nó vừa nói, cả ba người còn lại quay ra nhìn nó. - À, dạ dạ... cháu......... - Con nhỏ liếc mắt cầu cứu nó. - Mẹ à, cái Trang (tên con bạn nó đấy) nó có bao giờ để ý đến nhà nó đâu. Mẹ xem đấy, hỏi một câu rõ ngớ ngẩn. Hiiiiiiiiiiiiiiiiiiii, chắc vậy mới hợp đc với con. - Cha bố nhà các cô, chỉ chơi thôi có quan tâm gì đến nhà cửa đâu. Thế mà kòn ko lo học thì đúng chịu các cô! - Dạ vâng, chúng cháu biết vậy mới phải chăm chỉ học thế này đấy ạ. - Uh, tôi đợi xem bài kiểm tra tới là biết ngay mà! - À,.... dạ... dạ vâng! - Nó và nhỏ Trang cùng đồng thanh. - À, nhà vệ sinh ở đâu nhỉ, mẹ hơi buồn một chút! (trời ah!) - Dạ, ở kia mẹ ạ! - Uh. "Phù". - Hết cả hồn, may mà mẹ bà dễ tin người, "y như bà đó". - Này, ý gì đó hả. Bà đó, cẩn thận cái mồm dùm tôi! - Biết rồi! - Nhưng mẹ chị vui tính giống chị nhỉ? - Bé Tũn cười tươi nhìn nó. - Uhm, yêu bé Tũn nhất, chả nói cần nói gì cả, lúc nói lại toàn lời hay, ko như cái người này ăn nói linh tinh! - Á á, tôi lại oánh bà bi giờ, cái tội giám nói xấu tôi này. - Chúng nó cười đùa nhau vui như hội. Chợt mẹ nó bước ra vẻ mặt ko bình thường. - Sao lại có cái lọ OX "tuốt lại vẻ đẹp trai" thế này? (oái mẹ nó mà cũng biết cái này hay sao? Chắc chắn là một fan ruột của quảng cáo rồi đây! keeeeeeeee). - Dạ...... - Lần này thì nó lắp bắp ko biết nói sao cả. - Dạ, àh bác ơi đó là của bố cháu đấy! - Cái gì? - Lần này ko phải chỉ có mẹ nó mà đến cả nó cũng phải trố mắt trc câu vừa nói của nhỏ bạn. - Cháu nói gì vậy? Sao bố cháu lại dùng cái này chứ? - Dạ bác xem đó! - Quay sang phía bé Tũn - Chả biết con em cháu nó nghĩ gì mà ngày mùng 9 - 9 vừa rồi nó tặng bố cháu cái này đấy ạ! Lại còn bắt bố cháu phải dùng. Mà bố cháu thì yêu nó nhất mà. Chiều con gái út lắm nên mới có chuyện để trong phòng tắm đó bác. "Cái gì, sao lại đổ cho mình chứ" - Trời, trẻ con đó mà. Chắc cháu yêu bố lắm? - Dạ..........? Bố ạ? Dạ....... vâng. - Giọng nó thoảng một nét buồn mà chẳng ai nhận ra! - Bác uống cafe nhé. - Ấy, bác thì cafe gì chứ! Có nước cam thì cho bác một cốc. - Dạ có đấy bác, ở trong bếp nhà cháu đầy. - Bé Tũn hởn hở. - Đúng đấy bác ạ, bác cứ ngồi đây nc với nhỏ Ly để cháu đi pha ạ! - Nói rồi nó bước đi hùng hổ. - Ấy, bác tưởng chỗ đấy là nhà vệ sinh chứ! - Ôi chết, cháu nhầm! - À, mẹ xem đấy, cái con này nó chỉ ăn quen thôi mà, nhà rộng quá, mà đầu óc nó thì kém quá, toàn nhầm lẫn lung tung. - Dạ chắc tại mấy hôm nay cháu học bài nhiều quá, đầu óc nó cứ loạn hết cả lên. - Quay ra đánh mắt như để hỏi: "Phòng bếp ở đâu mày?" "Ở kia con nhỏ ngốc à!" - Nó cũng đánh mắt trả lời. - Đúng là chịu hết nổi các cô! - mẹ nó cười hiền từ. *** - Bác uống nước cam đi ạ! Mẹ nó vừa uống một hụp nước cam đã phải nhăn mặt, cố nuốt ực cái hụm nước cam "mặn chát" trong miệng. - Sao...... nước cam mặn thế cháu! - Dạ mặn ạ? Rõ ràng là cháu bỏ đường mà! - Nhỏ Trang đưa cốc nước cam lên miệng thử. - Mặn thật! - Trời, cái cô bé này đến cả muối với đường cũng ko phân biệt đc sao? - Cháu........ - Bác ơi, tại từ trc đến giờ bọn cháu toàn đc cô Ba giúp việc làm cả. Mọi thứ gia vị toàn theo sự sắp xếp của cô Ba, chỉ cô ấy mới biết rõ mọi thứ thôi. Dễ nhầm lắm bác ạ. - Bé Tũn đỡ lời cho bà chị hờ! - Uhm, nhà các cháu lớn thế này, có giúp việc cũng phải. Cái con nhỏ Ly này cũng kém gì, ở nhà cũng chỉ chơi thôi àh, cũng có biết làm gì đâu. - Mẹ nó lại cười hiền từ. Bà tuy nhiều lúc hơi nghiêm khắc nhưng cũng vui tính và tâm lý lắm! Chứ ko như mấy bà mẹ khác chắc giờ ba đứa chúng nó đã đc nghe một bài "cải lương miễn phí" rồi! [/FONT] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KHOA HỌC XÃ HỘI
VĂN HỌC
Truyện ngắn chọn lọc
Đồ tồi! Tôi yêu anh!
Top