Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KHOA HỌC XÃ HỘI
LỊCH SỬ
Nhân Vật Lịch Sử
Đinh Bộ Lĩnh
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="Thach Thao" data-source="post: 101341" data-attributes="member: 66468"><p>Câu chuyện Cờ lau dựng nước (Tiếp)</p><p>Đinh Bộ Lĩnh nâng thiếu phụ dậy. ạng sững sờ về vẻ đẹp của bŕ. Tuy tóc rối, mặt nhòa lệ, nhưng gương mặt trái xoan, làn môi, gương mặt đầy vẻ thanh tú, xinh tươi. Bộ Lĩnh nhớ đến lời kệ của Ngô Chân Lưu đọc khi chia tay dưới bến sông Hoŕng Long, cảm thấy sư thầy đă tiên tri mình được gặp giai nhân, liền ân cần nói:</p><p>- Phu nhân đă van xin cho giọt máu cuối</p><p>của họ Ngô, ta nào nỡ giết. Có điều, phu nhân phải theo ta về Hoa Lư, ta sẽ phong phu nhân làm hoàng hậu, coi Nhật Khánh như con của ta, ta sẽ gây dựng cho Khánh nên người hữu </p><p>í</p><p>ch...</p><p>Phu nhân còn đang lưỡng lự, Vạn Thắng</p><p>Vương nghiêm mặt mà nói: </p><p>- Một là mẹ con mãi mãi được bên nhau, hưởng phú quý dài lâu, hai là xẩy đàn tan nghé, phu nhân chọn đằng nào thì chọn! </p><p>Phu nhân nước mắt chan hòa, quỳ lạy một lần nữa mà nói: </p><p>- Cái thân thiếp cũng là thứ bỏ đi rồi, đại vương cňn dùng làm gì nữa! Nhưng, đại vương phải hứa với thiếp, đừng bao giờ mưu hại Nhật Khánh! </p><p>Vạn Thắng Vương nói: </p><p>- Ta hứa với nàng... </p><p>Các người hầu, con ở, họ hàng ở lại Đường Lâm. Đinh Bộ Lĩnh chọn lấy những người đẹp </p><p>đ</p><p>em về Hoa Lư. Vạn Thắng Vương để Đinh</p><p>Đ</p><p>iền ở lại giữ Đường Lâm, bięn chế quân của</p><p>Ngô Nhật Khánh ghép vào các đội thủy, bộ, kỵ của mình. Đinh Liễn thấy em gái của Ngô Nhật Khánh xinh đẹp, cũng xięu lòng, xin cha lấy cho mình. Đinh Bộ Lĩnh nói với phu nhân. Thân cô, thế yếu, phu nhân cũng đŕnh chịu lời. </p><p>Để cho phu nhân yęn lòng, tin vào lời hứa của mình. Vạn Thắng Vương gả con gái cho Nhật Khánh rồi kéo quân về Hoa Lư. </p><p>Vạn Thắng Vương mừng thắng trận, khao quân rồi sai Nguyễn Bặc lo lễ thành hôn cho mình, Đinh Liễn và Ngô Nhật Khánh... </p><p>Hôm ấy, quân sĩ Hoa Lư vui say nghiêng ngả. Vua dự hết các cuộc thi đá cầu, đánh phết, bắn cung, rồi dẫn hoŕng hậu về cung. </p><p>Đinh Liễn cũng dẫn vợ về dinh, cho quân sĩ ăn uống thả cửa. </p><p>Chỉ riêng Nhật Khánh dẫn vợ đến chào bố vợ, chào mẹ, rồi sóng vai chồng vợ về dinh phủ mới của mình. Lòng Nhật Khánh buồn rười rượi, song vẫn cố làm ra vẻ vui vẻ..., chiều chuộng vợ. Thấy Nhật Khánh đẹp trai, ăn nói dịu dàng nên công chúa họ Đinh rất mãn nguyện. Nàng e lệ để chồng dắt tay vào phòng riêng, nơi treo đèn, kết hoa lộng lẫy nhất trong ba đám cưới! </p><p>Ngô Chân Lưu ở phía chùa, xuống mừng cha con Bộ Lĩnh. Vạn Thắng Vương rất vui, ra đón Ngô Chân Lưu tận ngoài trướng, vái lạy mà thưa rằng: </p><p>- Lời sư thầy quả đă đoán hết được việc quá khứ, tương lai. </p><p>Ngô Chân Lưu chỉ cười, mắt nheo nheo với Nguyễn Bặc rồi theo Bộ Lĩnh vào trong trướng. </p><p>Khi Bộ Lĩnh say, dắt vợ mới vào trong nhà, Ngô Chân Lưu thừ mặt buồn, không nói gì cả. </p><p>Nguyễn Bặc hỏi: </p><p>- Sư thầy có điều gě bận tâm vậy? </p><p>Ngô Chân Lưu chỉ khẽ ngâm bài kệ: </p><p>Thông rừng, gió núi chiếu bên hiên Lọ cảnh binh đao, lọ cảnh thiền? Người động, người thě ưa cảnh tĩnh Ngày tàn trời đất ghé sang đęm... </p><p>Nguyễn Bặc cố nghiền ngẫm ý tứ thâm thúy, nâng cốc rượu không uống, buột thở dài... </p><p>ở Hoa Lư chừng ba tuần, Ngô Nhật Khánh dẫn vợ vào ra mắt Vạn Thắng Vương nói: </p><p>- Tâu phụ vương, con nghe Hoa Lư có nhiều thắng cảnh, con xin được ngao du, đi thăm thú để thưởng lăm. </p><p>Đinh Bộ Lĩnh rất vui, bảo: </p><p>- Con đem con gái ta theo. Nó rất thuộc những hang động ở đây... Nó sẽ cho con thấy Hoa Lư không chỉ có ngàn lau, rừng lim mà còn có cả những hang động, suối núi đẹp như cảnh tięn vậy. </p><p>Liền cho một đạo quân thủy gồm mười thuyền nhỏ, đem lương thực, vũ khí theo đề phňng thú dữ, dẫn phò mã đi chơi sông, nước. </p><p>Ngô Nhật Khánh đi qua những dăy núi rất đẹp, luồn qua những hang ngầm tręn nước ở Bích Động rồi lại leo lęn núi Dục Thúy ở nách sông Hoàng Giang... </p><p>Bỗng một đęm, Ngô Nhật Khánh cầm đao, gí vŕo cổ viên đội trưởng theo hầu, bảo chở thuyền thật nhanh ra cửa biển, rồi giương buồm cứ thế nương gió đi măi, đi măi vào đàng trong. Đi ba ngày ba đêm, theo đường biển đă đến đất châu ạ, châu Lý của Chięm Thành, Ngô Nhật Khánh gọi vợ đến trước mặt, mắng rằng: </p><p>- Cha mày cậy mạnh, ức hiếp mẹ con ta, đâu phải chỗ ta nương tựa. Ta làm sao quên được nỗi uất ức này! Nàng hãy trở về Hoa Lư đi! Ta đi těm nơi khác để nương tựa vậy... </p><p>Nhật Khánh lấy gươm xẻo má vợ, rồi gọi viên đội trưởng đến, bắt chở nŕng về Hoa Lư... </p><p>Công chúa họ Đinh về đến nhŕ ra mắt cha, khóc ầm lên, đòi cha giết mẹ Nhật Khánh để trả thù. Đinh Bộ Lĩnh nhìn mặt con, tức bầm ruột, nhưng làm sao bỏ nổi người đẹp, liền an ủi con gái rồi sai đưa về phủ rięng của công chúa! </p><p>Nguyễn Bặc có lệnh được đňi vào trướng phủ. Bặc đi ngay. Cứ tưởng Vạn Thắng Vương thế nào cũng say sưa bên người vợ mới, chí ít là hàng tuần trăng. Không dè Đinh Bộ Lĩnh kéo Nguyễn Bặc ngồi ngang hàng như thuở còn kết bạn bè, hỏi ngay: - Thắng Ngô Nhật Khánh rồi, bây giờ đánh đâu, dừng đâu đây? </p><p>Nguyễn Bặc nói: </p><p>- Mười hai sứ quân, hòa một diệt một, chỉ còn non mười. Ta nay vào hàng mạnh nhất, có thể đè lấn các hùng trưởng khác. Bây giờ là lúc đánh vào kẻ mạnh, chứ không phải đánh kẻ yếu như trước! </p><p>Nguyễn Bặc nói tiếp: </p><p>- Mười sứ quân còn lại, tôi thấy mạnh nhất, có lẽ là Đỗ Cảnh Thạc ở Đỗ Động, kế đến lŕ Nguyễn Siêu ở Tây Phù Liệt nên đánh hai người này. Nếu đại thắng, thì chắc chắn các nơi khác đều có thể chinh phục được. </p><p>Đinh Bộ Lĩnh cau trán hỏi: </p><p>- Ngô Xương Xí ở Bình Kiều (nay là Triệu Sơn, Thanh Hóa) thế nào? </p><p>Nguyễn Bặc nói: </p><p>- Con thỏ non chạy tít tận miền rừng núi </p><p>â</p><p>m u ấy, đáng kể gě!</p><p>Vạn Thắng Vương gật đầu.</p><p>- ạng nói đúng. Đánh Tây Phů Liệt và Đỗ</p><p>Động lŕ theo lối tằm ăn dâu. Từ nơi đứng chân, ta ngoạm sang trái, ngoạm sang phải. Đường Lâm lấy rồi, thě chẳng có cách nào là đánh Đỗ Cảnh Thạc vŕ Nguyễn Siêu thôi! Nhưng đánh thế nào để chắc thắng! Đỗ Cảnh Thạc lŕ một viên tướng lão luyện, không phải đùa đâu! </p><p>Rồi ghé vào tai Nguyễn Bặc nói nhỏ mấy câu, cười ầm lên nói rằng: cứ như thế như thế... </p><p>Ngay hôm sau, Đinh Bộ Lĩnh giao cho quốc sư Ngô Chân Lưu giữ Hoa Lư, Trần Thăng (em ruột Trần Minh Công) giữ Giao Thủy cňn mình cùng Đinh Liễn, Nguyễn Bặc kéo quân thủy bộ, tiến đánh Đỗ Cảnh Thạc vŕ Nguyễn Siêu. </p><p>Nguyễn Bặc đem quân vây thŕnh sứ quân của họ Nguyễn, hò reo dữ dội, quyết chí đánh bằng được. Nguyễn Sięu đốc quân ra bốn mặt Tây Phů Liệt để chống đỡ. </p><p>Đinh Bộ Lĩnh vŕ Đinh Điền dốc quân vây Đỗ Động. Đỗ Cảnh Thạc đem quân ra nghęnh chiến... </p><p>Hai bên đánh nhau dữ dội đến vŕi ba ngày liền. Vạn Thắng Vương cho thuyền đậu kín bãi Bắc sông Nhuệ, sai quân bộ quân kỵ ép ở hai phía đông và nam... </p><p>Đinh Bộ Lĩnh cưỡi voi đánh thẳng vào mặt giữa thành... </p><p>Đỗ Cảnh Thạc thấy quân Hoa Lư muốn đánh nhanh, thắng nhanh, nęn cho quân đóng chặt cửa thŕnh chính, rồi dàn quân ở bốn mặt thành cố thủ... </p><p>Đinh Bộ Lĩnh thúc quân đem thang móc câu, đánh đến ngŕy thứ bảy, cứ rập rình mãi không nổi! </p><p>Phía Tây Phù Liệt, thấy Nguyễn Bặc đang vây đánh quyết liệt, bỗng để lại một nửa số quân, không thúc ép dữ dằn như trước. Nguyễn Sięu cho là Bặc, phải đem quân về cứu ứng cho Đinh Bộ Lĩnh đánh Đỗ Cảnh Thạc, liền nửa đęm cho quân đánh thẳng vào dinh quân của Nguyễn Bặc. </p><p>Nào ngờ, khi kéo quân đến, lấy giáo đâm vŕo người thì mới biết đó chỉ là hình nhân. Đuốc đčn đặt vŕo tay hình nhân đều là đuốc dầu lạc, nhựa thông Hoa Lư, cháy rất đượm. </p><p>Biết là mắc mưu, Nguyễn Siêu vội rút quân ra, thì bốn phía đồng, quân của Nguyễn Bặc reo hò dậy đất, xông vào giết, chém... Nguyễn Siêu bị Nguyễn Bặc chém chết, rồi dẫn quân xông thẳng vào chiếm lấy Tây Phù Liệt... </p><p>Đến mờ sáng thě quân của Nguyễn Siêu chết rất nhiều. Số còn lại đầu hàng hoặc từng tốp, từng tốp lẩn tránh sang đất khác... </p><p>Quân của Tây Phù Liệt thua chạy về Đỗ Động, Vạn Thắng Vương không bắt, cứ mặc kệ cho chúng ůa đến chân thŕnh, xin được nhờ </p><p>cậy Đỗ Cảnh Thạc. Chỉ những đám nŕo chống cự với quân Hoa Lư, thì họ mới vây đánh và bắt giữ... Bọn tàn quân này, kêu khóc ầm ĩ, đòi Đỗ mở cửa thành... Lúc này, Đinh Bộ Lĩnh án binh bất động... Đỗ Cảnh Thạc cũng đang cần thęm quân, nên thả dây xuống kéo từng tên quân lên, khám xét kỹ lưỡng, thu vũ khí rồi, sai các tướng tra hỏi kỹ càng, nếu đúng là quân Nguyễn Siêu thì ghép vào hàng ngũ đưa lên mặt thành để chống trả với quân sĩ từ Hoa Lư đến. </p><p>Nguyễn Bặc đă đem quân đến trợ chiến... Quân vây Đỗ Động kín vňng trong, vòng ngoài Vạn Thắng Vương khoác áo vàng thúc roi đánh vào mặt chính giữa, thế rất nguy cấp... </p><p>Đỗ Cảnh Thạc cho bắn tęn độc, důng gậy ngắn vót nhọn cũng tẩm độc, chọn những tęn lính khỏe mạnh, thay nhau lên mặt thành, bắn và ném vào lũ người đang leo bám ở chân thành Vạn Thắng Vương vây thêm ba ngày nữa vẫn không đánh được. Đỗ Cảnh Thạc lęn lầu vọng địch, sắc mặt vẫn běnh tĩnh ung dung. Đinh Bộ Lĩnh cho tướng đến khięu khích, thét gọi: - Đỗ Cảnh Thạc, tưởng ngươi lŕ một tướng kiêu hùng của Ngô Tiên Chúa, hóa ra, chỉ là một con dế thò thụt ở trong hang... </p><p>Lại cho người mặc quần áo đŕn bà, đóng giả làm Đỗ Cảnh Thạc, nhút nhát, hãi sợ trước đám lính của Hoa Lư. Mặc cho Đinh Bộ Lĩnh lŕm nhục, Đỗ Cảnh Thạc vẫn cố thủ không </p><p>đ</p><p>em quân ra đánh.</p><p>Đ</p><p>inh Bộ Lĩnh càng thúc quân đánh giữ ở</p><p>mặt chính... </p><p>Bỗng Đỗ Cảnh Thạc thấy quân phía sau rối loạn, rồi tiếng reo ầm ở ngay trong lňng thành Đỗ Động, đŕn bà con trẻ nhốn nháo, quân sĩ bị dồn đến mặt thành chính. Cảnh Thạc cứ tưởng tướng của mình theo giặc làm loạn, hóa ra, cái đám quân của Nguyễn Siêu xin trú chân bữa nọ, quá nửa là do các đội tiềm nhập của Đinh Bộ Lĩnh trŕ trộn vào. Nhân lúc Cảnh Thạc lo giữ mặt chính, họ đã chém tướng mở cửa phía nam thành cho quân Nguyễn Bặc kéo vào! </p><p>Biết là Nguyễn Bặc đã thành công, Đinh Liễn cũng đă vào được ở mặt đông thŕnh, Đinh Bộ Lĩnh thúc voi cůng quân sĩ ào lên, đánh ập lại. Đỗ Cảnh Thạc cňn đang nhảy ra mặt thŕnh </p><p>để đốc chiến, không cho lính bỏ chạy, thě đă bị Đinh Bộ Lĩnh phóng một mũi lao, trúng cổ, nhŕo xuống chết, máu phun xối xả... </p><p>Quân Hoa Lư vào Đỗ Động, kính giŕ trọng trẻ, đem gạo, muối phát cho những người thiếu, đói... </p><p>Dân chúng vô cùng cảm kích... </p><p>Vạn Thắng Vương mở tiệc khao quân. Ngay đęm ấy, đă đem một nửa số quân cůng Đinh Liễn lęn Đường Lâm phối hợp với quân </p><p>của Đinh Điền, cất binh đánh Nguyễn Thái Běnh ở Tam Đái... </p><p>Nguyễn Bặc ở lại giữ Đỗ Động vŕ Tây Phù Liệt. </p><p>Đinh Điền đă được mật báo từ trước, khi Đinh Bộ Lĩnh vŕ Đinh Liễn kéo quân đến, liền hợp binh tiến đánh Nguyễn Thái Běnh ở Tam Đái. </p><p>Nguyễn Thái Bình tên chính là Nguyễn Khoan, lập trang trại ở Vĩnh Mỗ, Tam Đái, gọi là Nguyễn Gia Loan. Khi Dương Tam Kha cướp ngôi của Ngô Tiên Chúa, Nguyễn cất quân từ trang ấp của mình, thu phục các đầu lĩnh ở suốt một miền Tam Đái rồi xưng lŕ sứ quân. Nguyễn Khoan liên kết với Kiều Công Hãn ở Phong Châu, đắp thành chấn giữ cả một vùng lớn ở ngã ba sông Lô và sông Bạch Hạc, có ảnh hưởng đến cả miền sông Tích vŕ sông Đáy... </p><p>Hội quân với Đinh Điền xong, Đinh Bộ Lĩnh vŕ Đinh Liễn để Đinh Điền cất quân đi trước, vây đánh Nguyễn Thái Běnh còn mình và con trai tiến đánh Kiều Công Hãn ở Phong Châu. </p><p>Thành Phong Châu ở ngay cạnh mặt đę sông Bạch Hạc. Kiều Công Hãn lấy đê là một khúc thành ngoại, cho đắp thêm ba mặt khác, ở giữa là những chân ruộng lúa tốt, phì nhiêu. Thành nội cũng đắp bằng đất, có đŕo hào bốn xung quanh thả chông tre và chông sắt có ngạnh, khá cẩn mật... </p><p>Thành chỉ có cửa tiền, cửa hậu để ra vào... Thành của Nguyễn Thái Bình ở cách thành Phong Châu khoảng bảy dặm. Hai sứ quân này cũng theo kế liên hoành, bẻ tên, uống rượu máu, thề giúp đỡ nhau để hůng cứ một vùng Phong Châu - Tam Đái. </p><p>Đinh Bộ Lĩnh kéo quân đến vây thŕnh Phong Châu. Quân Hoa Lư với những thuyền chiến lớn, đóng chặt ở ngă Ba Hạc, thuyền nào đội ấy, đội ngũ rất quy củ. </p><p>Kiều Công Hãn thấy Vạn Thắng Vương kéo quân đến, trong lòng rất lo sợ, liền thông báo cho Nguyễn Thái Bình mau cử quân đến trợ giúp. Nhưng, quân tướng đến Nguyễn Gia Loan lại đem thư trở về, vě ở thành Tam Đái, Nguyễn Thái Bình cũng đang bị Đinh Điền vây đánh rất dữ, không thể nŕo vào mà xin quân cứu viện được! </p><p>Kiều Công Hãn lên mặt thành xem thế trận của Vạn Thắng Vương. </p><p>Chỉ thấy, đổm gň bên đông và bên tây có mấy đạo quân ngựa và quân bộ đóng binh bất động như để chờ lệnh. </p><p>Chủ lực của Vạn Thắng Vương có đến hŕng ngàn thuyền chiến vẫn chưa động binh. Quân do thám đưa tin về, cho biết, Vạn Thắng Vương cho cắm trại, lập trướng phủ ở mặt đę, đang đón các đám hát xoan ở quanh vůng, mời các ca nữ hát cho quân lính mua vui. Chưa thấy họ động binh. Có lẽ họ chờ Đinh Điền hạ </p><p>xong thành Tam Đái, sẽ vây đánh thŕnh Phong Châu. </p><p>Nhưng cữ ấy, mưa to gió lớn suốt mấy ngày đêm. Trong thành Phong Châu, nhà cửa tốc mái hết, mưa như xối xả vào mặt vào người quân sĩ không thể nào đứng trên mặt thành mà canh giữ được Kiều Công Hãn chắc hẳn Đinh Bộ Lĩnh hẳn còn lo cho đội binh thuyền chống bão, thì trong sấm sét đã thấy bốn mặt thành, quân Hoa Lư xuất quỉ nhập thần, tràn vào bốn mặt, xông thẳng vào trướng phủ. Đuốc thông thắp sáng rực khắp chỗ, quân lính của Kiều Công Hãn không kịp trở tay, Hãn bị Đinh Bộ Lĩnh dùng kiếm chém xả vai, chết ngay ở cửa dinh Khi bão tạnh thì cờ của Vạn Thắng Vương đã bay phấp phới khắp bốn mặt thành. </p><p>Đinh Bộ Lĩnh giao thŕnh Tam Đái cho Đinh Liễn. Liễn ở lại, thu thập quân lương, vũ khí, giải giáp quân lính của Kiều Công Hãn. Vạn Thắng Vương đem quân xuống đánh dốc thŕnh Tam Đái. Nguyễn Thái Běnh đang bị Đinh Điền vây dữ, lại thấy Vạn Thắng Vương kéo quân đến thě hồn bay, phách lạc. Một nha tướng của Nguyễn muốn làm phản từ lâu, liền chém chết Nguyễn Thái Bình, mở cửa thành, đem đầu chủ tướng nộp cho Đinh Bộ Lĩnh. Đinh Bộ Lĩnh để Đinh Điền cůng mấy tướng trẻ, ở lại giữ Tam Đái vŕ Phong Châu, còn mình gọi con là Đinh Liễn, đem binh thuyền xuôi sông Nhị Hà thẳng xuống đánh Nguyễn Thủ Tiệp ở Tiên Du và Lý Khuê ở Siêu Loại. </p><p>Đinh Bộ Lĩnh kéo quân vŕo Cổ Loa. Đinh Liễn thě từ sông Nhị Hà, theo sông Nguyệt Đức, vòng theo phía sau lưng, chặn đường không cho quân của Lý Khuê ở Siêu Loại đến tiếp ứng! Nguyễn Bặc từ Đỗ Động cũng đến. Vạn Thắng Vương cůng Nguyễn Bặc sắm lễ vật đến đền Thục Vương lŕm lễ. Tưởng nhớ đến Ngô Vương, Vương nói với Nguyễn Bặc, giọng bůi ngùi: </p><p>- Chí lự của một bậc anh hùng như Ngô Tiên Chúa, thật nghìn năm mới có một người. Nhưng trời không ban cho chữ Thọ, chữ Lộc tiếp theo chữ Phúc... Vương triều ngắn ngủi, con lại không nối được nghiệp cha. Rồi cůng tướng sĩ bầy đồ tế ở chính điện thân vŕo tế Ngô Vương, sai Nguyễn Bặc viết lời văn ca ngợi công đức của ngŕi ở trong buổi tế. </p><p>Đinh Bộ Lĩnh cảm khái, khóc to lęn rồi quay ra nói với các tướng rằng: </p><p>- Trước Ngô Vương, người giỏi nước Đại Việt chỉ mong lŕm tiết độ sứ. Vô těnh, coi nước mình chịu làm một quận, huyện của ngoại bang. Chỉ có Ngô Vương, đánh bại quân Nam Hán, vạch riêng bờ cõi, lập triều đình, xưng </p><p>Vương, đường đường lập quốc. Công nghiệp lớn ấy, chúng ta phải gắng tiếp chí lự của người trước, có đâu lại để nước thŕnh mười mấy mảnh, mười mấy sứ quân được. Các tướng sĩ hăy cùng ta dẹp nốt loạn các Lệnh Công, để đưa lại sự mạnh giầu cho xứ sở, mở mặt với thięn hạ. </p><p>Quân lính dạ ran. Vạn Thắng Vương biên chế lại đội ngũ, tập trận ở Loa Thành rồi kéo quân thẳng vào thành Tiên Du, vây một ngày một đêm. Thành vỡ, Nguyễn Thủ Tiệp giả làm thầy lang, đeo bọc thuốc chạy trốn, bị bắt ở bến đň No. Đinh Bộ Lĩnh sai chém đầu rồi cůng Đinh Liễn, Nguyễn Bặc tiến đánh Lý Khuę ở Siêu Loại. </p><p>Lý Khuê đóng quân trong thành rất sợ, biết là không chống cự nổi, liền treo cờ hàng mở toang thành cho quân Vạn Thắng Vương kéo vào. Đến nơi, thì phó tướng của Khuê tự trói mình, nộp sổ đinh, sổ điền. Vạn Thắng Vương truy hỏi Lý sứ quân, phó tướng nói, chủ tướng của hắn sợ vỡ mật, đă đem vợ con trốn lęn miền thượng du, có lẽ bây giờ đi cũng rất xa rồi... Đinh Bộ Lĩnh cho Đinh Liễn đuổi theo, đến bęn sông Phả Lại thì bắt được, chém chết, vứt xác xuống sông... </p><p>Vạn Thắng Vương ở lại Siêu Loại ba ngày, rồi tiến đánh Lữ Đường xưng lŕ Lữ Tá Công ở Tế Giang. Vương đóng quân chủ lực ở Sięu Loại, cho Đinh Điền vŕ Nguyễn Bặc đem ba ngŕn quân vây thành. Vạn Thắng Vương dặn con trai: </p><p>- Đất Tế Giang sěnh lầy rất nhiều, quanh co dễ bị đánh úp, bị lừa nhử. Quân ta dầu thắng lớn, nhưng không vě thế coi thường, sơ hở. </p><p>Con hãy liệu kế mà đánh giặc, đừng để quân sĩ mệt nhọc hoặc tổn thất không cần đến. </p><p>Đinh Liễn nghe lời cha, đến nơi, quả nhięn thấy Lữ Đường, quân không tập trung, dinh phủ, thŕnh trì rất sơ sài. Lữ chia quân đóng tản mát ở chỗ hiểm yếu. Hễ quân của Hoa Lư </p><p>đi đông thě tránh mà đi lẻ là chặn đánh, diệt một vài tên lính, rồi lại bỏ chạy. </p><p>Đinh Liễn tức lắm, hỏi kế Nguyễn Bặc. Bặc bŕn: - Chúng chia mà tụ, thì ta không dại gì mà đánh theo kế chúng. Cứ đóng quân yęn một chỗ, chọn những quân bộ, luồn giỏi, bơi giỏi, nấp kín ở những nơi quân thuyền của từng tốp lại qua, tương kế tựu kế mà diệt. Chúng đã xé lẻ, chắc lương thực đem theo chỉ đủ ăn từng ngŕy. Vây phục ba ngày là tự chúng phải mò </p><p>đ</p><p>i lấy lương, ta sẽ diệt được.</p><p>Đ</p><p>inh Liễn phục Nguyễn Bặc thật cao kiến,</p><p>dùng theo kế ấy. Chỉ trong bảy ngày, vành đai ngoài của quân Lữ Đường bị diệt hết, Đinh Liễn, Nguyễn Bặc đánh sâu vŕo tung thâm, bắt được Lữ Đường, chém chết, thu phục hoŕn toàn đất Tế Giang... </p><p>Từ Tế Giang sang Đằng Châu không xa mấy. Đinh Liễn cả đęm không ngủ nổi, từ mờ đất đă sang xin gặp Vạn Thắng Vương. </p><p>Đinh Bộ Lĩnh hỏi: </p><p>- Con có việc gì mà phải gặp cha gấp vậy... - Con nghe cha định kéo quân về Hoa Lư, có nên thế chăng? </p><p>Đinh Liễn băn khoăn nói: </p><p>- Quân Hoa Lư từ buổi cất quân đánh các sứ quân, thế như chẻ tre. Bây giờ lŕ lúc quân uy đang mạnh, sĩ khí đang hăng, sao cha không lấy nốt Đằng Châu, lại kéo quân về? </p><p>Vạn Thắng Vương vỗ vai Đinh Liễn, thân mật nói: Lŕm tướng không nên quá mê mải vào chuyện đánh dẹp. Đánh lúc nŕo, dừng lúc nào, phải quyết đoán cho đúng těnh thế. Đó chính lŕ điều cốt yếu của binh pháp! Vả lại Phạm Lệnh Công lŕ bậc lão luyện, trải đời, nếu ông ấy muốn xưng hùng, xưng bá tranh vương nghiệp với họ Đinh thì cũng khó lòng mà làm gì nổi ông ấy đâu! ạng ấy phải bỏ ngôi đại tướng quân ở Loa Thŕnh mà về cũng là chán ngấy danh lợi, chỉ muốn quay về lo cho thực </p><p>ấ</p><p>p và bản quán của mình thôi.</p><p>Vạn Thắng Vương nhắp một ngụm trà, rồi</p><p>nói tiếp: </p><p>- Trước khi đánh Đường Lâm, Hoa Lư vŕ Đằng Châu đă kết nghĩa hòa hiếu. Ta đã nhờ </p><p>cao tăng Ngô Chân Lưu sang thuyết phục Phạm Phňng át, nay lại đem quân đi đánh người ta, như thế có phải lŕ tráo trở không! </p><p>Đinh Liễn vẫn cňn băn khoăn nói: </p><p>- Hòa và chiến thắng chẳng qua chỉ là giao ước giữa hai thế lực. Xưa nay, mạnh lấn yếu vẫn là lẽ thường tình. Quân sĩ từ Tế Giang sang Đằng Châu, chỉ mất non nửa ngày đường. Đánh luôn không hơn sau nŕy lại phải cất quân từ Hoa Lư ư? </p><p>Vạn Thắng Vương lại vỗ mạnh vào vai con trai mà bảo: - Hãy cứ đem quân về Hoa Lư đă. Nếu con muốn cầm quân đánh dẹp, thě cũng còn mấy sứ quân nữa đấy, cha sẽ giao binh quyền cho con đi lấy nốt các sứ ấy! </p><p>Nói rồi để lại tướng giữ Tế Giang, đem đại quân về Hoa Lư. </p><p>Ngô Chân Lưu đem các nha tướng, các chỉ huy sứ ra tận bờ sông Hoŕng Giang đón. </p><p>Ngô Chân Lưu theo Vạn Thắng Vương về trướng phủ vừa đi vừa cười tủm tỉm. Đinh Bộ Lĩnh hỏi: </p><p>- Sư thầy có gì mà vui cười vậy? </p><p>Ngô Chân Lưu nói: </p><p>- Có khách quý đang ngồi chờ đại vương! </p><p>Đinh Bộ Lĩnh không biết lŕ ai. Khi ra nơi phòng khách đợi mới biết là Phạm Lệnh Công. </p><p>Phạm Phòng át vỗ tay ba cái. Đám tùy tùng ăn mặc chỉnh tề đem các lễ vật vŕo. Đinh Bộ Lĩnh nhěn xem thì đều là của quý của châu Đằng: Ngọc trai, đồi mồi, gạo nếp thơm, trâu béo, lại có ngọc trạm trổ rất khéo từ đời nhŕ Hán. </p><p>Phạm Phòng át vái Đinh Bộ Lĩnh mà nói: </p><p>- Đại Vương xưng hiệu Vạn Thắng Vương quả lŕ tin ở sức xoay trời chuyển đất của měnh. Cất quân một vòng mà các sứ quân ở Đường Lâm, Phong Châu, Tam Đái, Tięn Du, Siêu Loại, Tế Giang đều tan tác. Kiệt hiệt như Đỗ Lệnh Công ở Đỗ Động, bướng bỉnh như Nguyễn Hữu Công ở Tây Phů Liệt cũng thành tan đất mất. Phòng át này xưng sứ quân một phương chỉ là thời thế buộc phải thế. Trước sau vẫn muốn giang sơn muôn dặm thu về một mối. Trước đây át thờ Ngô Vương rồi, nęn không thể theo về Hoa Lư được lŕ vì thế, do đó khi cao tăng Ngô Chân Lưu mang thư đến, Phňng át đă đón tiếp vŕ sẵn lòng hòa hiếu. Nay, thân sang mừng chiến thắng của Vạn Thắng Vương. Và, Đằng Châu của viên tướng già này, xin thần phục Hoa Lư. Đại Vương hãy đánh dẹp nốt các sứ quân khác, đừng lo gě đến Đằng Châu cả. </p><p>Đinh Bộ Lĩnh vô cůng cảm kích liền nói: - Bộ Lĩnh tôi đâu phải lŕ kẻ hám quyền lực. </p><p>Thực ra là không thể giương mắt nhìn đất nước như gấm như hoa bỗng chốc thành mảnh tấm, </p><p>mảnh vụn, vá víu; cái đám rồng đất ao cạn tranh nhau mấy lũ cá ranh ấy, lŕm hỏng thời cơ non sông Đại Việt sánh ngang với các nước khác trong thięn hạ. Do đó mŕ phải biến vải vụn, mảnh xoàng thành một dải sông núi liền nhau, có vương quyền tự chủ, thì mới mong giầu mạnh được. Phạm Lệnh Công tài trí hơn người mà hết lòng vun đắp cho Lĩnh này, thì, giang sơn này, phú quý cùng hưởng, hoạn nạn cùng chia. Bộ Lĩnh này không bao giờ đụng đến Đằng Châu, chỉ mong khi nước ta có chủ thě hiệu lệnh phát ra từ kinh đô, Phạm Lệnh Công hết lňng giúp dập và thi hành. </p><p>Phạm Phòng át vội nói: </p><p>- Tất nhiên! Tất nhiên! châu Đằng phải biết phận mình trong Vương quốc chứ! Đinh Bộ Lĩnh mở tiệc khoản đăi Phạm Phòng át, gọi người vào múa hát suốt đêm. Đêm ấy ba người bàn bạc về Phật Giáo, Lão Giáo, về Sĩ Vương và việc chấn hưng mở trường dậy chữ nho, rất tâm huyết. </p><p>Nhân lúc vui, Đinh Bộ Lĩnh hỏi Ngô Chân Lưu: </p><p>- Ta hỏi thầy, Hoa Lư có trở thành đế đô được không? Nếu Hoa Lư trở thŕnh kinh đô thě kế sách nên như thế nào? </p><p>Ngô Chân Lưu nói: </p><p>- Thiền phái đang thịnh hŕnh ở nước ta do bậc sư tổ là Tì-ni da-liu chi phổ truyền. Thuyết pháp của vị tổ này thường sử dụng thuật sấm </p><p>vĩ và địa vực trong việc giúp thi hành chính sự. Tôi cũng là học trò của sư tổ. Thiền phái này, được thầy truyền, không những phải học rộng cả tam giáo, Phật, Lão, Nho mà phải biết sấm vĩ và phong thủy nữa! Phong thủy là môn học xem xét địa thế để xây chùa tháp, nhà cửa, mộ phần và thành quách. </p><p>Phạm Phòng át lắng nghe, gật gật đầu, chịu sư thầy kiến thức thực uyên thâm. Đinh Bộ Lĩnh thấy Ngô Chân Lưu dừng lại đúng chỗ měnh muốn nghe liền tự tay dâng nước trà ngon cho sư thầy và giục: </p><p>- Xin ngài cho nghe tiếp! </p><p>Ngô Chân Lưu nói: </p><p>- Môn học phong thủy dựa trên sự tin tưởng rằng mặt đất chịu ảnh hưởng của tinh tú trên trời. Và, các gò đống sông ngòi, mô phỏng theo cách sắp đặt của tinh hệ và tinh vân. Địa thế và long mạch đóng một vai trò quan trọng trong sự an nguy và thịnh suy của một nhà, một họ, một vùng hay một nước... Đinh Bộ Lĩnh khen: - Phải lắm! Phải lắm! Vậy Hoa Lư thế nào? </p><p>- Hoa lư là nơi núi non trùng điệp. Núi trong sông, sông trong núi. Căn cứ thủy, bộ rất thuận tiện. Sau lưng là rừng, trước mặt là đồng bằng, xa nữa là biển... Họ Đinh là dòng họ lẫy lừng </p><p>ở đây, dựng nghiệp nhiều đời, chí lự hơn đời. </p><p>Người ta nói: người giỏi thì ở núi, cũng thu phục </p><p>được các người cůng chí hướng, dù ở góc biển cũng có thể làm nên nghiệp lớn. Hiểu đất mình, dân chúng xung quanh đều hết lòng trung, theo mình dựng nghiệp. Non sông thì tráng lệ, phong thủy hài hòa cũng là đất có thể chọn đô được!</p><p>Đinh Điền ở phía dưới đứng dậy nói:</p><p>- Người Hoa Lư thì lấy Hoa Lư làm kinh đô,để các nơi phải nhớ đến mŕ sợ. Ngô Vươngxưa không tự mình dựng đô, dùng đô cũ của vua Thục, do đó mŕ đă bị Dương Tam Kha lấn quyền, thay người mình vào người của vua đấy! </p><p>Đinh Bộ Lĩnh nhắc khéo Đinh Điền: </p><p>- Ta hãy nghe sư thầy nói tiếp. </p><p>- Nước ta đến nay mới có mấy nơi đô thŕnh. Đó lŕ kinh đô Văn Lang của vua Hůng. Mê Linh của vua Trưng và sau này Loa Thành là kinh đô của Vua Thục. Ngô Vương vì chưa yên tâm về ý đồ lấy lại đất Giao Chỉ của nhŕ Nam Hán, do đó mới lấy Loa Thŕnh làm kinh </p><p>đô để phňng ngoại xâm có thể đến một lần nữa. Có biết đâu, đô thŕnh phải phù hợp với vương nghiệp. Loa Thành quá bé không đủ làm kinh đô. Lại không có núi sông hiểm trở... Nếu Vạn Thắng Vương lên ngôi hoàng đế thì nên lấy Hoa Lư làm kinh đô. Còn đâu hơn đây nữa...! </p><p>Vạn Thắng Vương vui lắm, cầm rượu mời Ngô Chân Lưu và các tướng, hôm ấy, Hoa Lư </p><p>uống hết sạch mấy thuyền rượu quý của Phạm Phòng át mang sang biếu tặng. </p><p>Dẹp nốt các sứ quân còn lại, Vạn Thắng Vương lên ngôi hoàng đế. Vua phong cho con trai đầu là Đinh Liễn làm thái tử, nam Việt Vương. Tôn hiệu xưng là Tiên hoàng, tức là vị hoàng đế đầu tięn. Vua nói với Ngô Chân Lưu và Nguyễn Bặc: </p><p>- Kinh Dương Vương, Hùng Vương, Thục Vương, Trưng Vương, Ngô Vương chỉ xưng vương thôi, vì cho quốc gia mình vương hiệu là đủ. Như thế là tự khiêm hay tự ty? Nước Trung Hoa, vua của họ là hoàng đế, thì vua Đại Việt ta cũng phải xưng là hoàng đế chứ, xưng vương hóa ra kém họ một bậc ư? </p><p>Do đó, tôn hiệu lấy lŕ Tiên Hoàng. Vua lập Thái Miếu, thờ tổ tiên, tôn phong cho cha mẹ. Vua cho làm các cung điện ở Hoa Lư, dựng các chùa, quán, rồi xét công ban thưởng, xét tài trao chức, định thứ bậc cho các quan văn vő và tăng đạo. Quán xuyến các việc trong triều, đứng đầu trăm quan lŕ Nguyễn Bặc, lĩnh chức Định Quốc Công. Việc bên ngoài kinh thành giao cho Đinh Điền, lĩnh chức ngoại giáp. Việc hěnh án trong nước vua giao vào tay Lưu </p><p>cơ, lĩnh chức Đô hộ sĩ sư. Vua vẫn nhớ ơn Trần Minh Công, đem bŕi vị vào thờ cạnh bố mẹ đẻ của mình ở Thái miếu, lại đem công chúa Minh Châu gả cho Trần Thăng, phong Thăng lŕm phò mã đô úy. </p><p>Vua chọn tăng thống Ngô Chân Lưu lŕm quốc sư. Những buổi đại triều, các quan đều đứng, rięng quốc sư được ngồi ở ghế dưới thềm vua. Chân Lưu được phong lŕ Khuông Việt đại sư. Trương Ma-Ni lŕ pháp chủ của các đạo quán được phong lŕm Tăng lục đạo sĩ, lại cho Đặng Huyền Quang, giúp dập Ma-Ni, lŕm Sùng Chân uy nghi. </p><p>Bấy giờ Lê Hoàn là một tướng trẻ lập được nhiều công, đánh dẹp ở phương xa, Đinh Tięn Hoàng rất yêu quí, có ý muốn cất nhắc. </p><p>Vua vẫn coi việc quân làm hàng đầu. Từ những trải nghiệm trong việc đánh dẹp các sứ quân, liền định việc quân gồm mười đạo. Một đạo lại chia ra lŕm mười lữ. Một lữ gồm mười tốt. Một tốt là mười ngũ. Mỗi ngũ là mười chiến binh. Vua phong Lê Hoàn làm thập đạo tướng quân. </p><p>Chọn năm người vợ lŕm hoàng hậu với các tước hiệu: Đan gia, Trinh Minh, Kiều quốc, Cồ quốc và Ca ông... </p><p>ĐIện nơi vua coi chầu rộng chín gian, chuông đồng khánh đá được treo hai bęn để lŕm hiệu lệnh. Lại chọn một ban nhạc để dùng trong việc tiết lễ. </p><p>Vua đặt đŕn tế trời đất vŕ thần Hậu Tắc. Vua đem vŕng ban cho Khuông Việt đại sư Ngô Chân Lưu, xây chůa lớn ở Hoa Lư. Vua bảo sư thầy rằng: </p><p>- Một nước không có văn hiến không thể dŕi lâu. Chùa là nơi đào tạo người tài. Con các đại thần các công chúa, hoŕng tử đến tuổi đều phải vŕo chùa để học chữ và nhuần thấm kinh kệ, sau khi đã đạt đến bậc trí giả thě triều đěnh sẽ tùy tài mà trao chức. </p><p>Ngô Chân Lưu nhân đó mới cho xây những chůa lớn ở Hoa Lư, cột đều bằng đá. Chân cột cho khắc những câu kinh của các vị Phật đă thành chính quả rất tôn nghiêm. Chùa khánh thành, Tiên hoàng thân mặc áo, nghe giảng kinh một giờ. Năm vị hoàng hậu thì trai giới, hầu lễ cho hết cả một đŕn chay. </p><p>Vua xưng quốc hiệu là Đại Cồ Việt. Cho xây thành nội và hoàng thành. Đào hào quanh bốn mặt thành, cho thả sen. Phía ngoài hoàng thành và bến sông Hoàng Giang cho mở các chợ lớn. Lái buôn các nơi đều đổ vŕo buôn bán. </p><p>Chẳng mấy chốc Hoa Lư đă sầm uất hẳn lên. Nhà cửa dựng lên san sát, hàng quán, ca lâu đua nhau mọc lên. Sản phẩm từ núi đổ xuống, từ biển đem lęn vô cùng phong phú.Các lái buôn tận Chà Và, Châu ạ, Châu Lý, Châu Khâm, Châu Liêm, đều đem thuyền lớn tận bến Hoàng Giang buôn bán. </p><p>Hoa Lư đă thành một đô thành, có người gọi luôn là Tràng An, coi như thể kinh đô của nhà Đường bên Trung Hoa vậy. </p><p>Một buổi chầu, Khuông Việt đại sư Ngô Chân Lưu đứng đầu hŕng văn vő, tâu rằng: </p><p>- Triệu Khuông Dẫn ở Trung Hoa đă thu lại được giang san về một mối, lập nęn nhà Tống xưng là Thái Tổ, nhân dịp này, để giữ hòa hiếu dài lâu, nên cử người sang Trung Hoa xin thụ phong. Nhà Tống mới lên, hẳn là phải công nhận triều đình của Đại Cồ Việt. </p><p>Đinh Tiên Hoàng cho là phải liền sai thái tử nam Việt Vương, sắm sanh cống vật sang xin thụ phong ở triều Tống... </p><p>Vua đi săn hổ tận vůng Cổ Tế. Dọc đường thấy một trang trại khang trang, liền cho dừng quân sĩ, vŕo thăm, khi lęn nhà nhìn vào bài vị, bỗng giật mình, cho đi mời trang chủ vào để hỏi. </p><p>Trang chủ là một bà già lưng còng, tóc bạc trắng. Nhìn vào gương mặt thì biết trước đây cũng là nhà quyền quý. </p><p>Tiên Hoàng hỏi: </p><p>- Nhà bà cũng họ Đinh ư? Họ Đinh lŕ họ nhà vua đấy, bà biết không? </p><p>Bà già gật đầu. Người lúc tỉnh lúc lẫn. Những người chung quanh nói: </p><p>- Đứng trước mặt bŕ là hoàng đế đấy, cúi lạy đi. </p><p>Bà già chống tay xuống, định lạy. Đinh Tięn Hoàng ân cần nâng dậy, nói: </p><p>- Bà còng thế, lạy thì khổ quá! Ta miễn </p><p>lễ... </p><p>Rồi lại hỏi: </p><p>- Bài vị trong nhà thờ ai vậy? </p><p>- Thờ chồng tôi đấy. </p><p>- Thế con cái của bà đâu? </p><p>- Binh lính của Vạn Thắng Vương giết mất rồi. Xưa kia chồng tôi bức bách Vạn Thắng Vương Đinh Bộ Lĩnh. Khi Lĩnh dựa vŕo Trần Lãm có thế lực đem quân về đánh chồng tôi. Chồng tôi phải bỏ Hoa Lư mŕ bán xới đến tận đây. Ngờ đâu, sau nŕy có người báo, tướng của Đinh Bộ Lĩnh đem quân đến vây bắt rồi giết mất! </p><p>Đinh Bộ Lĩnh thở dŕi. Vua bãi việc đi săn hổ, bảo bŕ già đưa mình ra mộ thăm mả chú. </p><p>Tiên Hoàng sai sắm lễ vật thân đến tế chú. Rồi quay về nói với bà thím già rằng: </p><p>- Cháu chính là Đinh Bộ Lĩnh đây! Việc cũ hăy quên đi. Cháu xin rước thím về Hoa Lư để phụng dưỡng. Thím không nhớ quę ư? </p><p>Bà già khóc, khăn đẫm nước mắt nói: </p><p>- Nhớ họ hàng, anh em ruột thịt lắm chứ, nhưng nay già rồi, sắp chết rồi, già này xin ở đây trông nom phần mộ của chồng thôi! </p><p>Biết thím vẫn giận mình, Tiên Hoàng ban cho bà một trăm lạng vàng để tu sửa phần mộ, </p><p>và khởi trang nhà cửa cho xứng với người hoàng tộc. </p><p>Khi về, vua cho lập bài vị của chú ruột đem vào thờ phụng ở Thái miếu. Lại thân làm một bài văn tế đọc khi lŕm lễ an vị, hết sức chu đáo. </p><p>Đęm ấy, Tiên hoàng thương chú, liền gọi một đứa cháu họ xa, đến lŕm con nuôi bà thím và được hưởng tước phong như các ông chú, bà cô khác. </p><p>Đầu thu Kỷ Măo </p><p>8.19 </p><p>N.V.P</p></blockquote><p></p>
[QUOTE="Thach Thao, post: 101341, member: 66468"] Câu chuyện Cờ lau dựng nước (Tiếp) Đinh Bộ Lĩnh nâng thiếu phụ dậy. ạng sững sờ về vẻ đẹp của bŕ. Tuy tóc rối, mặt nhòa lệ, nhưng gương mặt trái xoan, làn môi, gương mặt đầy vẻ thanh tú, xinh tươi. Bộ Lĩnh nhớ đến lời kệ của Ngô Chân Lưu đọc khi chia tay dưới bến sông Hoŕng Long, cảm thấy sư thầy đă tiên tri mình được gặp giai nhân, liền ân cần nói: - Phu nhân đă van xin cho giọt máu cuối của họ Ngô, ta nào nỡ giết. Có điều, phu nhân phải theo ta về Hoa Lư, ta sẽ phong phu nhân làm hoàng hậu, coi Nhật Khánh như con của ta, ta sẽ gây dựng cho Khánh nên người hữu í ch... Phu nhân còn đang lưỡng lự, Vạn Thắng Vương nghiêm mặt mà nói: - Một là mẹ con mãi mãi được bên nhau, hưởng phú quý dài lâu, hai là xẩy đàn tan nghé, phu nhân chọn đằng nào thì chọn! Phu nhân nước mắt chan hòa, quỳ lạy một lần nữa mà nói: - Cái thân thiếp cũng là thứ bỏ đi rồi, đại vương cňn dùng làm gì nữa! Nhưng, đại vương phải hứa với thiếp, đừng bao giờ mưu hại Nhật Khánh! Vạn Thắng Vương nói: - Ta hứa với nàng... Các người hầu, con ở, họ hàng ở lại Đường Lâm. Đinh Bộ Lĩnh chọn lấy những người đẹp đ em về Hoa Lư. Vạn Thắng Vương để Đinh Đ iền ở lại giữ Đường Lâm, bięn chế quân của Ngô Nhật Khánh ghép vào các đội thủy, bộ, kỵ của mình. Đinh Liễn thấy em gái của Ngô Nhật Khánh xinh đẹp, cũng xięu lòng, xin cha lấy cho mình. Đinh Bộ Lĩnh nói với phu nhân. Thân cô, thế yếu, phu nhân cũng đŕnh chịu lời. Để cho phu nhân yęn lòng, tin vào lời hứa của mình. Vạn Thắng Vương gả con gái cho Nhật Khánh rồi kéo quân về Hoa Lư. Vạn Thắng Vương mừng thắng trận, khao quân rồi sai Nguyễn Bặc lo lễ thành hôn cho mình, Đinh Liễn và Ngô Nhật Khánh... Hôm ấy, quân sĩ Hoa Lư vui say nghiêng ngả. Vua dự hết các cuộc thi đá cầu, đánh phết, bắn cung, rồi dẫn hoŕng hậu về cung. Đinh Liễn cũng dẫn vợ về dinh, cho quân sĩ ăn uống thả cửa. Chỉ riêng Nhật Khánh dẫn vợ đến chào bố vợ, chào mẹ, rồi sóng vai chồng vợ về dinh phủ mới của mình. Lòng Nhật Khánh buồn rười rượi, song vẫn cố làm ra vẻ vui vẻ..., chiều chuộng vợ. Thấy Nhật Khánh đẹp trai, ăn nói dịu dàng nên công chúa họ Đinh rất mãn nguyện. Nàng e lệ để chồng dắt tay vào phòng riêng, nơi treo đèn, kết hoa lộng lẫy nhất trong ba đám cưới! Ngô Chân Lưu ở phía chùa, xuống mừng cha con Bộ Lĩnh. Vạn Thắng Vương rất vui, ra đón Ngô Chân Lưu tận ngoài trướng, vái lạy mà thưa rằng: - Lời sư thầy quả đă đoán hết được việc quá khứ, tương lai. Ngô Chân Lưu chỉ cười, mắt nheo nheo với Nguyễn Bặc rồi theo Bộ Lĩnh vào trong trướng. Khi Bộ Lĩnh say, dắt vợ mới vào trong nhà, Ngô Chân Lưu thừ mặt buồn, không nói gì cả. Nguyễn Bặc hỏi: - Sư thầy có điều gě bận tâm vậy? Ngô Chân Lưu chỉ khẽ ngâm bài kệ: Thông rừng, gió núi chiếu bên hiên Lọ cảnh binh đao, lọ cảnh thiền? Người động, người thě ưa cảnh tĩnh Ngày tàn trời đất ghé sang đęm... Nguyễn Bặc cố nghiền ngẫm ý tứ thâm thúy, nâng cốc rượu không uống, buột thở dài... ở Hoa Lư chừng ba tuần, Ngô Nhật Khánh dẫn vợ vào ra mắt Vạn Thắng Vương nói: - Tâu phụ vương, con nghe Hoa Lư có nhiều thắng cảnh, con xin được ngao du, đi thăm thú để thưởng lăm. Đinh Bộ Lĩnh rất vui, bảo: - Con đem con gái ta theo. Nó rất thuộc những hang động ở đây... Nó sẽ cho con thấy Hoa Lư không chỉ có ngàn lau, rừng lim mà còn có cả những hang động, suối núi đẹp như cảnh tięn vậy. Liền cho một đạo quân thủy gồm mười thuyền nhỏ, đem lương thực, vũ khí theo đề phňng thú dữ, dẫn phò mã đi chơi sông, nước. Ngô Nhật Khánh đi qua những dăy núi rất đẹp, luồn qua những hang ngầm tręn nước ở Bích Động rồi lại leo lęn núi Dục Thúy ở nách sông Hoàng Giang... Bỗng một đęm, Ngô Nhật Khánh cầm đao, gí vŕo cổ viên đội trưởng theo hầu, bảo chở thuyền thật nhanh ra cửa biển, rồi giương buồm cứ thế nương gió đi măi, đi măi vào đàng trong. Đi ba ngày ba đêm, theo đường biển đă đến đất châu ạ, châu Lý của Chięm Thành, Ngô Nhật Khánh gọi vợ đến trước mặt, mắng rằng: - Cha mày cậy mạnh, ức hiếp mẹ con ta, đâu phải chỗ ta nương tựa. Ta làm sao quên được nỗi uất ức này! Nàng hãy trở về Hoa Lư đi! Ta đi těm nơi khác để nương tựa vậy... Nhật Khánh lấy gươm xẻo má vợ, rồi gọi viên đội trưởng đến, bắt chở nŕng về Hoa Lư... Công chúa họ Đinh về đến nhŕ ra mắt cha, khóc ầm lên, đòi cha giết mẹ Nhật Khánh để trả thù. Đinh Bộ Lĩnh nhìn mặt con, tức bầm ruột, nhưng làm sao bỏ nổi người đẹp, liền an ủi con gái rồi sai đưa về phủ rięng của công chúa! Nguyễn Bặc có lệnh được đňi vào trướng phủ. Bặc đi ngay. Cứ tưởng Vạn Thắng Vương thế nào cũng say sưa bên người vợ mới, chí ít là hàng tuần trăng. Không dè Đinh Bộ Lĩnh kéo Nguyễn Bặc ngồi ngang hàng như thuở còn kết bạn bè, hỏi ngay: - Thắng Ngô Nhật Khánh rồi, bây giờ đánh đâu, dừng đâu đây? Nguyễn Bặc nói: - Mười hai sứ quân, hòa một diệt một, chỉ còn non mười. Ta nay vào hàng mạnh nhất, có thể đè lấn các hùng trưởng khác. Bây giờ là lúc đánh vào kẻ mạnh, chứ không phải đánh kẻ yếu như trước! Nguyễn Bặc nói tiếp: - Mười sứ quân còn lại, tôi thấy mạnh nhất, có lẽ là Đỗ Cảnh Thạc ở Đỗ Động, kế đến lŕ Nguyễn Siêu ở Tây Phù Liệt nên đánh hai người này. Nếu đại thắng, thì chắc chắn các nơi khác đều có thể chinh phục được. Đinh Bộ Lĩnh cau trán hỏi: - Ngô Xương Xí ở Bình Kiều (nay là Triệu Sơn, Thanh Hóa) thế nào? Nguyễn Bặc nói: - Con thỏ non chạy tít tận miền rừng núi â m u ấy, đáng kể gě! Vạn Thắng Vương gật đầu. - ạng nói đúng. Đánh Tây Phů Liệt và Đỗ Động lŕ theo lối tằm ăn dâu. Từ nơi đứng chân, ta ngoạm sang trái, ngoạm sang phải. Đường Lâm lấy rồi, thě chẳng có cách nào là đánh Đỗ Cảnh Thạc vŕ Nguyễn Siêu thôi! Nhưng đánh thế nào để chắc thắng! Đỗ Cảnh Thạc lŕ một viên tướng lão luyện, không phải đùa đâu! Rồi ghé vào tai Nguyễn Bặc nói nhỏ mấy câu, cười ầm lên nói rằng: cứ như thế như thế... Ngay hôm sau, Đinh Bộ Lĩnh giao cho quốc sư Ngô Chân Lưu giữ Hoa Lư, Trần Thăng (em ruột Trần Minh Công) giữ Giao Thủy cňn mình cùng Đinh Liễn, Nguyễn Bặc kéo quân thủy bộ, tiến đánh Đỗ Cảnh Thạc vŕ Nguyễn Siêu. Nguyễn Bặc đem quân vây thŕnh sứ quân của họ Nguyễn, hò reo dữ dội, quyết chí đánh bằng được. Nguyễn Sięu đốc quân ra bốn mặt Tây Phů Liệt để chống đỡ. Đinh Bộ Lĩnh vŕ Đinh Điền dốc quân vây Đỗ Động. Đỗ Cảnh Thạc đem quân ra nghęnh chiến... Hai bên đánh nhau dữ dội đến vŕi ba ngày liền. Vạn Thắng Vương cho thuyền đậu kín bãi Bắc sông Nhuệ, sai quân bộ quân kỵ ép ở hai phía đông và nam... Đinh Bộ Lĩnh cưỡi voi đánh thẳng vào mặt giữa thành... Đỗ Cảnh Thạc thấy quân Hoa Lư muốn đánh nhanh, thắng nhanh, nęn cho quân đóng chặt cửa thŕnh chính, rồi dàn quân ở bốn mặt thành cố thủ... Đinh Bộ Lĩnh thúc quân đem thang móc câu, đánh đến ngŕy thứ bảy, cứ rập rình mãi không nổi! Phía Tây Phù Liệt, thấy Nguyễn Bặc đang vây đánh quyết liệt, bỗng để lại một nửa số quân, không thúc ép dữ dằn như trước. Nguyễn Sięu cho là Bặc, phải đem quân về cứu ứng cho Đinh Bộ Lĩnh đánh Đỗ Cảnh Thạc, liền nửa đęm cho quân đánh thẳng vào dinh quân của Nguyễn Bặc. Nào ngờ, khi kéo quân đến, lấy giáo đâm vŕo người thì mới biết đó chỉ là hình nhân. Đuốc đčn đặt vŕo tay hình nhân đều là đuốc dầu lạc, nhựa thông Hoa Lư, cháy rất đượm. Biết là mắc mưu, Nguyễn Siêu vội rút quân ra, thì bốn phía đồng, quân của Nguyễn Bặc reo hò dậy đất, xông vào giết, chém... Nguyễn Siêu bị Nguyễn Bặc chém chết, rồi dẫn quân xông thẳng vào chiếm lấy Tây Phù Liệt... Đến mờ sáng thě quân của Nguyễn Siêu chết rất nhiều. Số còn lại đầu hàng hoặc từng tốp, từng tốp lẩn tránh sang đất khác... Quân của Tây Phù Liệt thua chạy về Đỗ Động, Vạn Thắng Vương không bắt, cứ mặc kệ cho chúng ůa đến chân thŕnh, xin được nhờ cậy Đỗ Cảnh Thạc. Chỉ những đám nŕo chống cự với quân Hoa Lư, thì họ mới vây đánh và bắt giữ... Bọn tàn quân này, kêu khóc ầm ĩ, đòi Đỗ mở cửa thành... Lúc này, Đinh Bộ Lĩnh án binh bất động... Đỗ Cảnh Thạc cũng đang cần thęm quân, nên thả dây xuống kéo từng tên quân lên, khám xét kỹ lưỡng, thu vũ khí rồi, sai các tướng tra hỏi kỹ càng, nếu đúng là quân Nguyễn Siêu thì ghép vào hàng ngũ đưa lên mặt thành để chống trả với quân sĩ từ Hoa Lư đến. Nguyễn Bặc đă đem quân đến trợ chiến... Quân vây Đỗ Động kín vňng trong, vòng ngoài Vạn Thắng Vương khoác áo vàng thúc roi đánh vào mặt chính giữa, thế rất nguy cấp... Đỗ Cảnh Thạc cho bắn tęn độc, důng gậy ngắn vót nhọn cũng tẩm độc, chọn những tęn lính khỏe mạnh, thay nhau lên mặt thành, bắn và ném vào lũ người đang leo bám ở chân thành Vạn Thắng Vương vây thêm ba ngày nữa vẫn không đánh được. Đỗ Cảnh Thạc lęn lầu vọng địch, sắc mặt vẫn běnh tĩnh ung dung. Đinh Bộ Lĩnh cho tướng đến khięu khích, thét gọi: - Đỗ Cảnh Thạc, tưởng ngươi lŕ một tướng kiêu hùng của Ngô Tiên Chúa, hóa ra, chỉ là một con dế thò thụt ở trong hang... Lại cho người mặc quần áo đŕn bà, đóng giả làm Đỗ Cảnh Thạc, nhút nhát, hãi sợ trước đám lính của Hoa Lư. Mặc cho Đinh Bộ Lĩnh lŕm nhục, Đỗ Cảnh Thạc vẫn cố thủ không đ em quân ra đánh. Đ inh Bộ Lĩnh càng thúc quân đánh giữ ở mặt chính... Bỗng Đỗ Cảnh Thạc thấy quân phía sau rối loạn, rồi tiếng reo ầm ở ngay trong lňng thành Đỗ Động, đŕn bà con trẻ nhốn nháo, quân sĩ bị dồn đến mặt thành chính. Cảnh Thạc cứ tưởng tướng của mình theo giặc làm loạn, hóa ra, cái đám quân của Nguyễn Siêu xin trú chân bữa nọ, quá nửa là do các đội tiềm nhập của Đinh Bộ Lĩnh trŕ trộn vào. Nhân lúc Cảnh Thạc lo giữ mặt chính, họ đã chém tướng mở cửa phía nam thành cho quân Nguyễn Bặc kéo vào! Biết là Nguyễn Bặc đã thành công, Đinh Liễn cũng đă vào được ở mặt đông thŕnh, Đinh Bộ Lĩnh thúc voi cůng quân sĩ ào lên, đánh ập lại. Đỗ Cảnh Thạc cňn đang nhảy ra mặt thŕnh để đốc chiến, không cho lính bỏ chạy, thě đă bị Đinh Bộ Lĩnh phóng một mũi lao, trúng cổ, nhŕo xuống chết, máu phun xối xả... Quân Hoa Lư vào Đỗ Động, kính giŕ trọng trẻ, đem gạo, muối phát cho những người thiếu, đói... Dân chúng vô cùng cảm kích... Vạn Thắng Vương mở tiệc khao quân. Ngay đęm ấy, đă đem một nửa số quân cůng Đinh Liễn lęn Đường Lâm phối hợp với quân của Đinh Điền, cất binh đánh Nguyễn Thái Běnh ở Tam Đái... Nguyễn Bặc ở lại giữ Đỗ Động vŕ Tây Phù Liệt. Đinh Điền đă được mật báo từ trước, khi Đinh Bộ Lĩnh vŕ Đinh Liễn kéo quân đến, liền hợp binh tiến đánh Nguyễn Thái Běnh ở Tam Đái. Nguyễn Thái Bình tên chính là Nguyễn Khoan, lập trang trại ở Vĩnh Mỗ, Tam Đái, gọi là Nguyễn Gia Loan. Khi Dương Tam Kha cướp ngôi của Ngô Tiên Chúa, Nguyễn cất quân từ trang ấp của mình, thu phục các đầu lĩnh ở suốt một miền Tam Đái rồi xưng lŕ sứ quân. Nguyễn Khoan liên kết với Kiều Công Hãn ở Phong Châu, đắp thành chấn giữ cả một vùng lớn ở ngã ba sông Lô và sông Bạch Hạc, có ảnh hưởng đến cả miền sông Tích vŕ sông Đáy... Hội quân với Đinh Điền xong, Đinh Bộ Lĩnh vŕ Đinh Liễn để Đinh Điền cất quân đi trước, vây đánh Nguyễn Thái Běnh còn mình và con trai tiến đánh Kiều Công Hãn ở Phong Châu. Thành Phong Châu ở ngay cạnh mặt đę sông Bạch Hạc. Kiều Công Hãn lấy đê là một khúc thành ngoại, cho đắp thêm ba mặt khác, ở giữa là những chân ruộng lúa tốt, phì nhiêu. Thành nội cũng đắp bằng đất, có đŕo hào bốn xung quanh thả chông tre và chông sắt có ngạnh, khá cẩn mật... Thành chỉ có cửa tiền, cửa hậu để ra vào... Thành của Nguyễn Thái Bình ở cách thành Phong Châu khoảng bảy dặm. Hai sứ quân này cũng theo kế liên hoành, bẻ tên, uống rượu máu, thề giúp đỡ nhau để hůng cứ một vùng Phong Châu - Tam Đái. Đinh Bộ Lĩnh kéo quân đến vây thŕnh Phong Châu. Quân Hoa Lư với những thuyền chiến lớn, đóng chặt ở ngă Ba Hạc, thuyền nào đội ấy, đội ngũ rất quy củ. Kiều Công Hãn thấy Vạn Thắng Vương kéo quân đến, trong lòng rất lo sợ, liền thông báo cho Nguyễn Thái Bình mau cử quân đến trợ giúp. Nhưng, quân tướng đến Nguyễn Gia Loan lại đem thư trở về, vě ở thành Tam Đái, Nguyễn Thái Bình cũng đang bị Đinh Điền vây đánh rất dữ, không thể nŕo vào mà xin quân cứu viện được! Kiều Công Hãn lên mặt thành xem thế trận của Vạn Thắng Vương. Chỉ thấy, đổm gň bên đông và bên tây có mấy đạo quân ngựa và quân bộ đóng binh bất động như để chờ lệnh. Chủ lực của Vạn Thắng Vương có đến hŕng ngàn thuyền chiến vẫn chưa động binh. Quân do thám đưa tin về, cho biết, Vạn Thắng Vương cho cắm trại, lập trướng phủ ở mặt đę, đang đón các đám hát xoan ở quanh vůng, mời các ca nữ hát cho quân lính mua vui. Chưa thấy họ động binh. Có lẽ họ chờ Đinh Điền hạ xong thành Tam Đái, sẽ vây đánh thŕnh Phong Châu. Nhưng cữ ấy, mưa to gió lớn suốt mấy ngày đêm. Trong thành Phong Châu, nhà cửa tốc mái hết, mưa như xối xả vào mặt vào người quân sĩ không thể nào đứng trên mặt thành mà canh giữ được Kiều Công Hãn chắc hẳn Đinh Bộ Lĩnh hẳn còn lo cho đội binh thuyền chống bão, thì trong sấm sét đã thấy bốn mặt thành, quân Hoa Lư xuất quỉ nhập thần, tràn vào bốn mặt, xông thẳng vào trướng phủ. Đuốc thông thắp sáng rực khắp chỗ, quân lính của Kiều Công Hãn không kịp trở tay, Hãn bị Đinh Bộ Lĩnh dùng kiếm chém xả vai, chết ngay ở cửa dinh Khi bão tạnh thì cờ của Vạn Thắng Vương đã bay phấp phới khắp bốn mặt thành. Đinh Bộ Lĩnh giao thŕnh Tam Đái cho Đinh Liễn. Liễn ở lại, thu thập quân lương, vũ khí, giải giáp quân lính của Kiều Công Hãn. Vạn Thắng Vương đem quân xuống đánh dốc thŕnh Tam Đái. Nguyễn Thái Běnh đang bị Đinh Điền vây dữ, lại thấy Vạn Thắng Vương kéo quân đến thě hồn bay, phách lạc. Một nha tướng của Nguyễn muốn làm phản từ lâu, liền chém chết Nguyễn Thái Bình, mở cửa thành, đem đầu chủ tướng nộp cho Đinh Bộ Lĩnh. Đinh Bộ Lĩnh để Đinh Điền cůng mấy tướng trẻ, ở lại giữ Tam Đái vŕ Phong Châu, còn mình gọi con là Đinh Liễn, đem binh thuyền xuôi sông Nhị Hà thẳng xuống đánh Nguyễn Thủ Tiệp ở Tiên Du và Lý Khuê ở Siêu Loại. Đinh Bộ Lĩnh kéo quân vŕo Cổ Loa. Đinh Liễn thě từ sông Nhị Hà, theo sông Nguyệt Đức, vòng theo phía sau lưng, chặn đường không cho quân của Lý Khuê ở Siêu Loại đến tiếp ứng! Nguyễn Bặc từ Đỗ Động cũng đến. Vạn Thắng Vương cůng Nguyễn Bặc sắm lễ vật đến đền Thục Vương lŕm lễ. Tưởng nhớ đến Ngô Vương, Vương nói với Nguyễn Bặc, giọng bůi ngùi: - Chí lự của một bậc anh hùng như Ngô Tiên Chúa, thật nghìn năm mới có một người. Nhưng trời không ban cho chữ Thọ, chữ Lộc tiếp theo chữ Phúc... Vương triều ngắn ngủi, con lại không nối được nghiệp cha. Rồi cůng tướng sĩ bầy đồ tế ở chính điện thân vŕo tế Ngô Vương, sai Nguyễn Bặc viết lời văn ca ngợi công đức của ngŕi ở trong buổi tế. Đinh Bộ Lĩnh cảm khái, khóc to lęn rồi quay ra nói với các tướng rằng: - Trước Ngô Vương, người giỏi nước Đại Việt chỉ mong lŕm tiết độ sứ. Vô těnh, coi nước mình chịu làm một quận, huyện của ngoại bang. Chỉ có Ngô Vương, đánh bại quân Nam Hán, vạch riêng bờ cõi, lập triều đình, xưng Vương, đường đường lập quốc. Công nghiệp lớn ấy, chúng ta phải gắng tiếp chí lự của người trước, có đâu lại để nước thŕnh mười mấy mảnh, mười mấy sứ quân được. Các tướng sĩ hăy cùng ta dẹp nốt loạn các Lệnh Công, để đưa lại sự mạnh giầu cho xứ sở, mở mặt với thięn hạ. Quân lính dạ ran. Vạn Thắng Vương biên chế lại đội ngũ, tập trận ở Loa Thành rồi kéo quân thẳng vào thành Tiên Du, vây một ngày một đêm. Thành vỡ, Nguyễn Thủ Tiệp giả làm thầy lang, đeo bọc thuốc chạy trốn, bị bắt ở bến đň No. Đinh Bộ Lĩnh sai chém đầu rồi cůng Đinh Liễn, Nguyễn Bặc tiến đánh Lý Khuę ở Siêu Loại. Lý Khuê đóng quân trong thành rất sợ, biết là không chống cự nổi, liền treo cờ hàng mở toang thành cho quân Vạn Thắng Vương kéo vào. Đến nơi, thì phó tướng của Khuê tự trói mình, nộp sổ đinh, sổ điền. Vạn Thắng Vương truy hỏi Lý sứ quân, phó tướng nói, chủ tướng của hắn sợ vỡ mật, đă đem vợ con trốn lęn miền thượng du, có lẽ bây giờ đi cũng rất xa rồi... Đinh Bộ Lĩnh cho Đinh Liễn đuổi theo, đến bęn sông Phả Lại thì bắt được, chém chết, vứt xác xuống sông... Vạn Thắng Vương ở lại Siêu Loại ba ngày, rồi tiến đánh Lữ Đường xưng lŕ Lữ Tá Công ở Tế Giang. Vương đóng quân chủ lực ở Sięu Loại, cho Đinh Điền vŕ Nguyễn Bặc đem ba ngŕn quân vây thành. Vạn Thắng Vương dặn con trai: - Đất Tế Giang sěnh lầy rất nhiều, quanh co dễ bị đánh úp, bị lừa nhử. Quân ta dầu thắng lớn, nhưng không vě thế coi thường, sơ hở. Con hãy liệu kế mà đánh giặc, đừng để quân sĩ mệt nhọc hoặc tổn thất không cần đến. Đinh Liễn nghe lời cha, đến nơi, quả nhięn thấy Lữ Đường, quân không tập trung, dinh phủ, thŕnh trì rất sơ sài. Lữ chia quân đóng tản mát ở chỗ hiểm yếu. Hễ quân của Hoa Lư đi đông thě tránh mà đi lẻ là chặn đánh, diệt một vài tên lính, rồi lại bỏ chạy. Đinh Liễn tức lắm, hỏi kế Nguyễn Bặc. Bặc bŕn: - Chúng chia mà tụ, thì ta không dại gì mà đánh theo kế chúng. Cứ đóng quân yęn một chỗ, chọn những quân bộ, luồn giỏi, bơi giỏi, nấp kín ở những nơi quân thuyền của từng tốp lại qua, tương kế tựu kế mà diệt. Chúng đã xé lẻ, chắc lương thực đem theo chỉ đủ ăn từng ngŕy. Vây phục ba ngày là tự chúng phải mò đ i lấy lương, ta sẽ diệt được. Đ inh Liễn phục Nguyễn Bặc thật cao kiến, dùng theo kế ấy. Chỉ trong bảy ngày, vành đai ngoài của quân Lữ Đường bị diệt hết, Đinh Liễn, Nguyễn Bặc đánh sâu vŕo tung thâm, bắt được Lữ Đường, chém chết, thu phục hoŕn toàn đất Tế Giang... Từ Tế Giang sang Đằng Châu không xa mấy. Đinh Liễn cả đęm không ngủ nổi, từ mờ đất đă sang xin gặp Vạn Thắng Vương. Đinh Bộ Lĩnh hỏi: - Con có việc gì mà phải gặp cha gấp vậy... - Con nghe cha định kéo quân về Hoa Lư, có nên thế chăng? Đinh Liễn băn khoăn nói: - Quân Hoa Lư từ buổi cất quân đánh các sứ quân, thế như chẻ tre. Bây giờ lŕ lúc quân uy đang mạnh, sĩ khí đang hăng, sao cha không lấy nốt Đằng Châu, lại kéo quân về? Vạn Thắng Vương vỗ vai Đinh Liễn, thân mật nói: Lŕm tướng không nên quá mê mải vào chuyện đánh dẹp. Đánh lúc nŕo, dừng lúc nào, phải quyết đoán cho đúng těnh thế. Đó chính lŕ điều cốt yếu của binh pháp! Vả lại Phạm Lệnh Công lŕ bậc lão luyện, trải đời, nếu ông ấy muốn xưng hùng, xưng bá tranh vương nghiệp với họ Đinh thì cũng khó lòng mà làm gì nổi ông ấy đâu! ạng ấy phải bỏ ngôi đại tướng quân ở Loa Thŕnh mà về cũng là chán ngấy danh lợi, chỉ muốn quay về lo cho thực ấ p và bản quán của mình thôi. Vạn Thắng Vương nhắp một ngụm trà, rồi nói tiếp: - Trước khi đánh Đường Lâm, Hoa Lư vŕ Đằng Châu đă kết nghĩa hòa hiếu. Ta đã nhờ cao tăng Ngô Chân Lưu sang thuyết phục Phạm Phňng át, nay lại đem quân đi đánh người ta, như thế có phải lŕ tráo trở không! Đinh Liễn vẫn cňn băn khoăn nói: - Hòa và chiến thắng chẳng qua chỉ là giao ước giữa hai thế lực. Xưa nay, mạnh lấn yếu vẫn là lẽ thường tình. Quân sĩ từ Tế Giang sang Đằng Châu, chỉ mất non nửa ngày đường. Đánh luôn không hơn sau nŕy lại phải cất quân từ Hoa Lư ư? Vạn Thắng Vương lại vỗ mạnh vào vai con trai mà bảo: - Hãy cứ đem quân về Hoa Lư đă. Nếu con muốn cầm quân đánh dẹp, thě cũng còn mấy sứ quân nữa đấy, cha sẽ giao binh quyền cho con đi lấy nốt các sứ ấy! Nói rồi để lại tướng giữ Tế Giang, đem đại quân về Hoa Lư. Ngô Chân Lưu đem các nha tướng, các chỉ huy sứ ra tận bờ sông Hoŕng Giang đón. Ngô Chân Lưu theo Vạn Thắng Vương về trướng phủ vừa đi vừa cười tủm tỉm. Đinh Bộ Lĩnh hỏi: - Sư thầy có gì mà vui cười vậy? Ngô Chân Lưu nói: - Có khách quý đang ngồi chờ đại vương! Đinh Bộ Lĩnh không biết lŕ ai. Khi ra nơi phòng khách đợi mới biết là Phạm Lệnh Công. Phạm Phòng át vỗ tay ba cái. Đám tùy tùng ăn mặc chỉnh tề đem các lễ vật vŕo. Đinh Bộ Lĩnh nhěn xem thì đều là của quý của châu Đằng: Ngọc trai, đồi mồi, gạo nếp thơm, trâu béo, lại có ngọc trạm trổ rất khéo từ đời nhŕ Hán. Phạm Phòng át vái Đinh Bộ Lĩnh mà nói: - Đại Vương xưng hiệu Vạn Thắng Vương quả lŕ tin ở sức xoay trời chuyển đất của měnh. Cất quân một vòng mà các sứ quân ở Đường Lâm, Phong Châu, Tam Đái, Tięn Du, Siêu Loại, Tế Giang đều tan tác. Kiệt hiệt như Đỗ Lệnh Công ở Đỗ Động, bướng bỉnh như Nguyễn Hữu Công ở Tây Phů Liệt cũng thành tan đất mất. Phòng át này xưng sứ quân một phương chỉ là thời thế buộc phải thế. Trước sau vẫn muốn giang sơn muôn dặm thu về một mối. Trước đây át thờ Ngô Vương rồi, nęn không thể theo về Hoa Lư được lŕ vì thế, do đó khi cao tăng Ngô Chân Lưu mang thư đến, Phňng át đă đón tiếp vŕ sẵn lòng hòa hiếu. Nay, thân sang mừng chiến thắng của Vạn Thắng Vương. Và, Đằng Châu của viên tướng già này, xin thần phục Hoa Lư. Đại Vương hãy đánh dẹp nốt các sứ quân khác, đừng lo gě đến Đằng Châu cả. Đinh Bộ Lĩnh vô cůng cảm kích liền nói: - Bộ Lĩnh tôi đâu phải lŕ kẻ hám quyền lực. Thực ra là không thể giương mắt nhìn đất nước như gấm như hoa bỗng chốc thành mảnh tấm, mảnh vụn, vá víu; cái đám rồng đất ao cạn tranh nhau mấy lũ cá ranh ấy, lŕm hỏng thời cơ non sông Đại Việt sánh ngang với các nước khác trong thięn hạ. Do đó mŕ phải biến vải vụn, mảnh xoàng thành một dải sông núi liền nhau, có vương quyền tự chủ, thì mới mong giầu mạnh được. Phạm Lệnh Công tài trí hơn người mà hết lòng vun đắp cho Lĩnh này, thì, giang sơn này, phú quý cùng hưởng, hoạn nạn cùng chia. Bộ Lĩnh này không bao giờ đụng đến Đằng Châu, chỉ mong khi nước ta có chủ thě hiệu lệnh phát ra từ kinh đô, Phạm Lệnh Công hết lňng giúp dập và thi hành. Phạm Phòng át vội nói: - Tất nhiên! Tất nhiên! châu Đằng phải biết phận mình trong Vương quốc chứ! Đinh Bộ Lĩnh mở tiệc khoản đăi Phạm Phòng át, gọi người vào múa hát suốt đêm. Đêm ấy ba người bàn bạc về Phật Giáo, Lão Giáo, về Sĩ Vương và việc chấn hưng mở trường dậy chữ nho, rất tâm huyết. Nhân lúc vui, Đinh Bộ Lĩnh hỏi Ngô Chân Lưu: - Ta hỏi thầy, Hoa Lư có trở thành đế đô được không? Nếu Hoa Lư trở thŕnh kinh đô thě kế sách nên như thế nào? Ngô Chân Lưu nói: - Thiền phái đang thịnh hŕnh ở nước ta do bậc sư tổ là Tì-ni da-liu chi phổ truyền. Thuyết pháp của vị tổ này thường sử dụng thuật sấm vĩ và địa vực trong việc giúp thi hành chính sự. Tôi cũng là học trò của sư tổ. Thiền phái này, được thầy truyền, không những phải học rộng cả tam giáo, Phật, Lão, Nho mà phải biết sấm vĩ và phong thủy nữa! Phong thủy là môn học xem xét địa thế để xây chùa tháp, nhà cửa, mộ phần và thành quách. Phạm Phòng át lắng nghe, gật gật đầu, chịu sư thầy kiến thức thực uyên thâm. Đinh Bộ Lĩnh thấy Ngô Chân Lưu dừng lại đúng chỗ měnh muốn nghe liền tự tay dâng nước trà ngon cho sư thầy và giục: - Xin ngài cho nghe tiếp! Ngô Chân Lưu nói: - Môn học phong thủy dựa trên sự tin tưởng rằng mặt đất chịu ảnh hưởng của tinh tú trên trời. Và, các gò đống sông ngòi, mô phỏng theo cách sắp đặt của tinh hệ và tinh vân. Địa thế và long mạch đóng một vai trò quan trọng trong sự an nguy và thịnh suy của một nhà, một họ, một vùng hay một nước... Đinh Bộ Lĩnh khen: - Phải lắm! Phải lắm! Vậy Hoa Lư thế nào? - Hoa lư là nơi núi non trùng điệp. Núi trong sông, sông trong núi. Căn cứ thủy, bộ rất thuận tiện. Sau lưng là rừng, trước mặt là đồng bằng, xa nữa là biển... Họ Đinh là dòng họ lẫy lừng ở đây, dựng nghiệp nhiều đời, chí lự hơn đời. Người ta nói: người giỏi thì ở núi, cũng thu phục được các người cůng chí hướng, dù ở góc biển cũng có thể làm nên nghiệp lớn. Hiểu đất mình, dân chúng xung quanh đều hết lòng trung, theo mình dựng nghiệp. Non sông thì tráng lệ, phong thủy hài hòa cũng là đất có thể chọn đô được! Đinh Điền ở phía dưới đứng dậy nói: - Người Hoa Lư thì lấy Hoa Lư làm kinh đô,để các nơi phải nhớ đến mŕ sợ. Ngô Vươngxưa không tự mình dựng đô, dùng đô cũ của vua Thục, do đó mŕ đă bị Dương Tam Kha lấn quyền, thay người mình vào người của vua đấy! Đinh Bộ Lĩnh nhắc khéo Đinh Điền: - Ta hãy nghe sư thầy nói tiếp. - Nước ta đến nay mới có mấy nơi đô thŕnh. Đó lŕ kinh đô Văn Lang của vua Hůng. Mê Linh của vua Trưng và sau này Loa Thành là kinh đô của Vua Thục. Ngô Vương vì chưa yên tâm về ý đồ lấy lại đất Giao Chỉ của nhŕ Nam Hán, do đó mới lấy Loa Thŕnh làm kinh đô để phňng ngoại xâm có thể đến một lần nữa. Có biết đâu, đô thŕnh phải phù hợp với vương nghiệp. Loa Thành quá bé không đủ làm kinh đô. Lại không có núi sông hiểm trở... Nếu Vạn Thắng Vương lên ngôi hoàng đế thì nên lấy Hoa Lư làm kinh đô. Còn đâu hơn đây nữa...! Vạn Thắng Vương vui lắm, cầm rượu mời Ngô Chân Lưu và các tướng, hôm ấy, Hoa Lư uống hết sạch mấy thuyền rượu quý của Phạm Phòng át mang sang biếu tặng. Dẹp nốt các sứ quân còn lại, Vạn Thắng Vương lên ngôi hoàng đế. Vua phong cho con trai đầu là Đinh Liễn làm thái tử, nam Việt Vương. Tôn hiệu xưng là Tiên hoàng, tức là vị hoàng đế đầu tięn. Vua nói với Ngô Chân Lưu và Nguyễn Bặc: - Kinh Dương Vương, Hùng Vương, Thục Vương, Trưng Vương, Ngô Vương chỉ xưng vương thôi, vì cho quốc gia mình vương hiệu là đủ. Như thế là tự khiêm hay tự ty? Nước Trung Hoa, vua của họ là hoàng đế, thì vua Đại Việt ta cũng phải xưng là hoàng đế chứ, xưng vương hóa ra kém họ một bậc ư? Do đó, tôn hiệu lấy lŕ Tiên Hoàng. Vua lập Thái Miếu, thờ tổ tiên, tôn phong cho cha mẹ. Vua cho làm các cung điện ở Hoa Lư, dựng các chùa, quán, rồi xét công ban thưởng, xét tài trao chức, định thứ bậc cho các quan văn vő và tăng đạo. Quán xuyến các việc trong triều, đứng đầu trăm quan lŕ Nguyễn Bặc, lĩnh chức Định Quốc Công. Việc bên ngoài kinh thành giao cho Đinh Điền, lĩnh chức ngoại giáp. Việc hěnh án trong nước vua giao vào tay Lưu cơ, lĩnh chức Đô hộ sĩ sư. Vua vẫn nhớ ơn Trần Minh Công, đem bŕi vị vào thờ cạnh bố mẹ đẻ của mình ở Thái miếu, lại đem công chúa Minh Châu gả cho Trần Thăng, phong Thăng lŕm phò mã đô úy. Vua chọn tăng thống Ngô Chân Lưu lŕm quốc sư. Những buổi đại triều, các quan đều đứng, rięng quốc sư được ngồi ở ghế dưới thềm vua. Chân Lưu được phong lŕ Khuông Việt đại sư. Trương Ma-Ni lŕ pháp chủ của các đạo quán được phong lŕm Tăng lục đạo sĩ, lại cho Đặng Huyền Quang, giúp dập Ma-Ni, lŕm Sùng Chân uy nghi. Bấy giờ Lê Hoàn là một tướng trẻ lập được nhiều công, đánh dẹp ở phương xa, Đinh Tięn Hoàng rất yêu quí, có ý muốn cất nhắc. Vua vẫn coi việc quân làm hàng đầu. Từ những trải nghiệm trong việc đánh dẹp các sứ quân, liền định việc quân gồm mười đạo. Một đạo lại chia ra lŕm mười lữ. Một lữ gồm mười tốt. Một tốt là mười ngũ. Mỗi ngũ là mười chiến binh. Vua phong Lê Hoàn làm thập đạo tướng quân. Chọn năm người vợ lŕm hoàng hậu với các tước hiệu: Đan gia, Trinh Minh, Kiều quốc, Cồ quốc và Ca ông... ĐIện nơi vua coi chầu rộng chín gian, chuông đồng khánh đá được treo hai bęn để lŕm hiệu lệnh. Lại chọn một ban nhạc để dùng trong việc tiết lễ. Vua đặt đŕn tế trời đất vŕ thần Hậu Tắc. Vua đem vŕng ban cho Khuông Việt đại sư Ngô Chân Lưu, xây chůa lớn ở Hoa Lư. Vua bảo sư thầy rằng: - Một nước không có văn hiến không thể dŕi lâu. Chùa là nơi đào tạo người tài. Con các đại thần các công chúa, hoŕng tử đến tuổi đều phải vŕo chùa để học chữ và nhuần thấm kinh kệ, sau khi đã đạt đến bậc trí giả thě triều đěnh sẽ tùy tài mà trao chức. Ngô Chân Lưu nhân đó mới cho xây những chůa lớn ở Hoa Lư, cột đều bằng đá. Chân cột cho khắc những câu kinh của các vị Phật đă thành chính quả rất tôn nghiêm. Chùa khánh thành, Tiên hoàng thân mặc áo, nghe giảng kinh một giờ. Năm vị hoàng hậu thì trai giới, hầu lễ cho hết cả một đŕn chay. Vua xưng quốc hiệu là Đại Cồ Việt. Cho xây thành nội và hoàng thành. Đào hào quanh bốn mặt thành, cho thả sen. Phía ngoài hoàng thành và bến sông Hoàng Giang cho mở các chợ lớn. Lái buôn các nơi đều đổ vŕo buôn bán. Chẳng mấy chốc Hoa Lư đă sầm uất hẳn lên. Nhà cửa dựng lên san sát, hàng quán, ca lâu đua nhau mọc lên. Sản phẩm từ núi đổ xuống, từ biển đem lęn vô cùng phong phú.Các lái buôn tận Chà Và, Châu ạ, Châu Lý, Châu Khâm, Châu Liêm, đều đem thuyền lớn tận bến Hoàng Giang buôn bán. Hoa Lư đă thành một đô thành, có người gọi luôn là Tràng An, coi như thể kinh đô của nhà Đường bên Trung Hoa vậy. Một buổi chầu, Khuông Việt đại sư Ngô Chân Lưu đứng đầu hŕng văn vő, tâu rằng: - Triệu Khuông Dẫn ở Trung Hoa đă thu lại được giang san về một mối, lập nęn nhà Tống xưng là Thái Tổ, nhân dịp này, để giữ hòa hiếu dài lâu, nên cử người sang Trung Hoa xin thụ phong. Nhà Tống mới lên, hẳn là phải công nhận triều đình của Đại Cồ Việt. Đinh Tiên Hoàng cho là phải liền sai thái tử nam Việt Vương, sắm sanh cống vật sang xin thụ phong ở triều Tống... Vua đi săn hổ tận vůng Cổ Tế. Dọc đường thấy một trang trại khang trang, liền cho dừng quân sĩ, vŕo thăm, khi lęn nhà nhìn vào bài vị, bỗng giật mình, cho đi mời trang chủ vào để hỏi. Trang chủ là một bà già lưng còng, tóc bạc trắng. Nhìn vào gương mặt thì biết trước đây cũng là nhà quyền quý. Tiên Hoàng hỏi: - Nhà bà cũng họ Đinh ư? Họ Đinh lŕ họ nhà vua đấy, bà biết không? Bà già gật đầu. Người lúc tỉnh lúc lẫn. Những người chung quanh nói: - Đứng trước mặt bŕ là hoàng đế đấy, cúi lạy đi. Bà già chống tay xuống, định lạy. Đinh Tięn Hoàng ân cần nâng dậy, nói: - Bà còng thế, lạy thì khổ quá! Ta miễn lễ... Rồi lại hỏi: - Bài vị trong nhà thờ ai vậy? - Thờ chồng tôi đấy. - Thế con cái của bà đâu? - Binh lính của Vạn Thắng Vương giết mất rồi. Xưa kia chồng tôi bức bách Vạn Thắng Vương Đinh Bộ Lĩnh. Khi Lĩnh dựa vŕo Trần Lãm có thế lực đem quân về đánh chồng tôi. Chồng tôi phải bỏ Hoa Lư mŕ bán xới đến tận đây. Ngờ đâu, sau nŕy có người báo, tướng của Đinh Bộ Lĩnh đem quân đến vây bắt rồi giết mất! Đinh Bộ Lĩnh thở dŕi. Vua bãi việc đi săn hổ, bảo bŕ già đưa mình ra mộ thăm mả chú. Tiên Hoàng sai sắm lễ vật thân đến tế chú. Rồi quay về nói với bà thím già rằng: - Cháu chính là Đinh Bộ Lĩnh đây! Việc cũ hăy quên đi. Cháu xin rước thím về Hoa Lư để phụng dưỡng. Thím không nhớ quę ư? Bà già khóc, khăn đẫm nước mắt nói: - Nhớ họ hàng, anh em ruột thịt lắm chứ, nhưng nay già rồi, sắp chết rồi, già này xin ở đây trông nom phần mộ của chồng thôi! Biết thím vẫn giận mình, Tiên Hoàng ban cho bà một trăm lạng vàng để tu sửa phần mộ, và khởi trang nhà cửa cho xứng với người hoàng tộc. Khi về, vua cho lập bài vị của chú ruột đem vào thờ phụng ở Thái miếu. Lại thân làm một bài văn tế đọc khi lŕm lễ an vị, hết sức chu đáo. Đęm ấy, Tiên hoàng thương chú, liền gọi một đứa cháu họ xa, đến lŕm con nuôi bà thím và được hưởng tước phong như các ông chú, bà cô khác. Đầu thu Kỷ Măo 8.19 N.V.P [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KHOA HỌC XÃ HỘI
LỊCH SỬ
Nhân Vật Lịch Sử
Đinh Bộ Lĩnh
Top