Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
NGÔI NHÀ CHUNG
CAFE VnKienThuc
CLB Văn học
Diễn đàn Kiến Thức Liệt Truyện
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="NguoiDien" data-source="post: 4364" data-attributes="member: 75"><p>Nửa ngày sau, Butchi tỉnh dậy, mặt xanh như đít nhái, miệng khô rát, bụng đói cồn cào. Sực nhớ đến bữa tiệc cùng Butbi, Butchi lồm cồm bò dậy đi kiếm miếng nước cho đã họng thì thấy Butbi đang nằm khểnh trên đi văng. Butchi tức lắm bèn, dồn hết công lực múa bài quyền "Mèo vuốt râu hùm" định bụng đả thương Butbi. Ngờ đâu Butbi là tay công lực thâm hậu, nghe tiếng gió đã biết Butchi sử chiêu nào, Butbi vẫn nằm đó, vòng chân lại theo thế "Cua bò ngang" tung ra một cước, Butchi thấy thế né người sang một bên, tung chiêu thứ hai là "Nhái cõng ễnh ương". Butbi tuy cũng từng trải, nhưng chiêu này là do Butchi nghiên cứu và sáng chế trong hơn chục năm bôn ba nên Butbi bó tay. Butbi ngã nhào về trước, bụng bảo dạ: "Phen này chắc chết" không ngờ Butchi chỉ khống chế mà không có ý định sát hại. Butchi hầm hè nói:</p><p></p><p>-Các hạ thật quá đáng lắm. Tại hạ đây lấy tấm lòng chân thực mà chiêu hiền đãi sĩ, không ngờ các hạ chơi bẩn, dọn rượu thịt ra rồi một mình ăn hết. Tại hạ đến đây với mục đích cầu hiền tài. Bây giờ các hạ nói cho một câu, Các hạ có theo Diễn đàn kiến thức hay không ?</p><p></p><p>Butbi núng thế, đang trong vòng tay của Butchi nên không đồng ý cũng không được đành gật đầu mà trong lòng không thoải mái lắm. Bấy giờ, Butchi tiếp:</p><p></p><p>-Vậy các hạ mau thu xếp hành lý, ta lên đường.</p><p></p><p>Butbi giật mình thầm nghĩ: "Cái tay này sao vội vàng thế ? Chắc có nguyên do gì đây, vậy ta phải đi ngay, kẻo uổng mạng, lại phí công cha mẹ sinh thành" bèn đứng dậy cầm vội cái bút bi vẫn mang theo người, dặn gia nhân trông coi nhà cửa rồi lên đường về Diễn đàn kiến thức.</p><p></p><p>Lại nói về lão Nguoidien, sau khi tìm ra hang ổ của Diễn đàn kiến thức, Lão lượn con xe tàu ghẻ quanh diễn đàn một hồi để thám thính, thấy trong sơn trại có chừng mấy chục mạng, kẻ thức kẻ ngủ lấy làm ngán ngẩm. Lão định rồ ga lượn về căn lều của lão thì lão chợt nghĩ: "Hay là ta thử vào trong xem sao, coi lại tướng mạo kẻ đã mời ta coi có đúng như giấc mơ hay không". Lão bèn dựng xe ngoài cổng, đi thằng vào trong sơn trại. Đang bước thấp bước cao như thế, bỗng đâu một thằng lính canh nhảy xổ ra quát:</p><p></p><p>-Lão già kia. Đi đâu mà vào đây? đưa lệnh bài ra xem nào.</p><p></p><p>Lão giật mình, cái Diễn đàn bé con con này mà cũng cần lệnh bài sao ?. Lão định cứ thế xông vào, mấy thằng nhãi ranh đó lão chỉ quay người một cái là chúng bay như chong chóng, nhưng bản chất tôn trọng gia chủ làm lão nghĩ lại, Lão lịch sự hỏi:</p><p></p><p>-Làm thế nào để có lệnh bài hả chú em ?</p><p></p><p>Tên lính canh chỉ cho lão đường đi nước bước để xin lệnh bài, lão cám ơn rồi quay ra. Tối hôm ấy, sau khi uống hết be rượu và đánh một bụng đẫy toàn cơm và rau muống luộc lão lên đường xin lệnh bài, không quên xách theo một chai quốc lủi dự phòng thời gian chờ đợi.</p><p></p><p>Lão thực hiện đầy đủ các bước theo hướng dẫn rồi ngồi bệt xuống một mô đất ngử cổ ngắm trăng, chờ mãi chẳng thấy gì, lão làm lại thủ tục một lần nữa. Lão lại đợi cả nửa tiếng đồng hồ không thấy hồi âm. Bực mình, lão mang rượu ra tu ừng ực từng ngụm lớn rồi bắt đầu chửi, lão chửi y như Chí phèo của ông Nam Cao, ấy vậy mà cũng chả ai thèm quan tâm đến lão. Lão tức. Thế là lão quyết định về lều, lão đặt lưng xuống ổ rơm mà trong lòng vẫn còn ấm ức. Lão lại giơ hai bàn tay gầy guộc ra bấm độn xem ngày mai lão có được giải quyết không, nhưng lão chưa kịp tính xong thì mắt lão đã ríu lại. Lão ngủ lúc nào lão cũng không hề biết. </p><p></p><p>Nửa đêm, lại nửa đêm, Lão giật mình thức dậy vì có ánh sáng lờ mờ ngoài cửa lếu, Lão dụi mắt, tưởng trời đã sáng, nhưng ngoài trời vẫn tối đen , ánh sáng phát ra từ một người bận đồ tráng đang tiến gần về phía lão, ban đầu lão tưởng ma, nhưng định thần nhìn kĩ hóa ra người này chính là kẻ hôm trước đã đến quấy rối lão trong giấc ngủ, lão bực lắm, định bụng sẽ chửi cho người này một trận vì đến làm mất giấc ngủ vàng ngọc của lão, nhưng người đó vừa đến cửa đã quỳ xuống dâng hai tay lên ngang đầu:</p><p></p><p>-Thưa lão tiền bối, hôm trước do sơ xuất mà tại hạ không mang theo lệnh bài mời lão tiền bối, nay tại hạ thỉnh lão tiền bối sáng sớm mai đến thăm sơn trại, nếu lão tiền bối thấy ưng thì mời lão tiền bối giúp tại hạ một tay xây dựng cơ đồ. </p><p></p><p>Nói rồi, người đó phẩy tay một cái, ánh sáng hình lưỡi liềm cùn bay vút từ ngoài cửa vào dưới gối của lão. Lão chưa kịp hiểu mô tê gì thì lão lại thiếp đi cùng những cơn mộng mị chẳng đâu vào đâu.</p><p>Tỉnh dậy, Lão Nguoidien nhớ lại chuyện hồi đêm, lão mò xuống dưới gối thì quả có lệnh bài thật. Lão mở cờ trong bụng, vội vàng tắm rửa sơ qua rồi hướng Diễn đàn kiến thức thẳng tiến.</p><p></p><p>Lão vừa lò dò bước vào sơn trại thì gặp ngay hai người cũng đi vào với dáng vẻ vội vàng. Lão nhận ra ngay đó là kẻ đã đến thỉnh lão và một người lạ mặt, lão đằng hắng:</p><p></p><p>-Xin chào! Xin chào.</p><p></p><p>Người kia thấy lão cũng chắp tay thi lễ:</p><p></p><p>-Chào lão tiền bối.</p><p></p><p>Lão nghe có vẻ khách sáo quá, nhưng kệ hắn, lão buông ngay một câu:</p><p></p><p>-Sơn trại bé tẹo teo thế này, cần gì đến lão già điên này cơ chứ.</p><p></p><p>Người kia vội vàng:</p><p></p><p>-Ấy chết, thỉnh lão tiền bối ghé vào trong, xơi bữa cơm nhạt cùng anh em sơn trại, rồi lão tiền bối đi cũng chưa muộn.</p><p></p><p>-Được, lão đáp, Ta cũng muốn xem bên trong có gì.</p><p></p><p>Nói rồi, lão xăm xăm đi vào như lão là chủ nhân của Diễn đàn kiến thức vậy.</p><p></p><p>Bên trong, tiệc rượu đã bày sẵn từ lúc nào, ba người vừa vào đến nơi đã thấy một vài kẻ lăng xăng chạy qua chạy lại mời mọc, dìu lão và hai người kia lên mâm. Chẳng cần khách khí, lão Nguoidien ngồi xuống là tay rượu tay bát, khua loạn cả lên làm không khí thêm náo động. Sau vài tuần rượu mời chào, Người áo trắng mới nói:</p><p></p><p>-Tại hạ xin gới thiệu hai vị,. Đây là Butbi, Họ Nguyễn, tên Tấn Kiệt, một tay kiệt xuất về trà đá, còn đây, là Nguoidien, một lão già hâm nhất trên đời. Hai vị làm quen nhau đi.</p><p></p><p>Nếu là người khác thì người áo trắng đã ăn vài chưởng, nhưng lão Nguoidien thì khác, lão cười ha hả nói:</p><p></p><p>-Không ngờ các hạ lại biết rõ lão thế. Nào, Butbi, lão phu cũng đã nghe nhiều về các hạ ở Violet, nay gặp nhau đây, chi bằng ta cứ nâng chén tiêu sầu, rồi chuyện gì bàn tính tiếp.</p><p></p><p>Butbi vốn là người lịch sự, thấy lão Nguoidien vậy có vẻ cũng không ưa lắm bèn nói:</p><p></p><p>-Các hạ là Nguoidien ? tại hạ cũng đã may mắn được biết quý tánh đại danh, nay có chén rượu làm chứng, tại hạ xin kính lão một chén.</p></blockquote><p></p>
[QUOTE="NguoiDien, post: 4364, member: 75"] Nửa ngày sau, Butchi tỉnh dậy, mặt xanh như đít nhái, miệng khô rát, bụng đói cồn cào. Sực nhớ đến bữa tiệc cùng Butbi, Butchi lồm cồm bò dậy đi kiếm miếng nước cho đã họng thì thấy Butbi đang nằm khểnh trên đi văng. Butchi tức lắm bèn, dồn hết công lực múa bài quyền "Mèo vuốt râu hùm" định bụng đả thương Butbi. Ngờ đâu Butbi là tay công lực thâm hậu, nghe tiếng gió đã biết Butchi sử chiêu nào, Butbi vẫn nằm đó, vòng chân lại theo thế "Cua bò ngang" tung ra một cước, Butchi thấy thế né người sang một bên, tung chiêu thứ hai là "Nhái cõng ễnh ương". Butbi tuy cũng từng trải, nhưng chiêu này là do Butchi nghiên cứu và sáng chế trong hơn chục năm bôn ba nên Butbi bó tay. Butbi ngã nhào về trước, bụng bảo dạ: "Phen này chắc chết" không ngờ Butchi chỉ khống chế mà không có ý định sát hại. Butchi hầm hè nói: -Các hạ thật quá đáng lắm. Tại hạ đây lấy tấm lòng chân thực mà chiêu hiền đãi sĩ, không ngờ các hạ chơi bẩn, dọn rượu thịt ra rồi một mình ăn hết. Tại hạ đến đây với mục đích cầu hiền tài. Bây giờ các hạ nói cho một câu, Các hạ có theo Diễn đàn kiến thức hay không ? Butbi núng thế, đang trong vòng tay của Butchi nên không đồng ý cũng không được đành gật đầu mà trong lòng không thoải mái lắm. Bấy giờ, Butchi tiếp: -Vậy các hạ mau thu xếp hành lý, ta lên đường. Butbi giật mình thầm nghĩ: "Cái tay này sao vội vàng thế ? Chắc có nguyên do gì đây, vậy ta phải đi ngay, kẻo uổng mạng, lại phí công cha mẹ sinh thành" bèn đứng dậy cầm vội cái bút bi vẫn mang theo người, dặn gia nhân trông coi nhà cửa rồi lên đường về Diễn đàn kiến thức. Lại nói về lão Nguoidien, sau khi tìm ra hang ổ của Diễn đàn kiến thức, Lão lượn con xe tàu ghẻ quanh diễn đàn một hồi để thám thính, thấy trong sơn trại có chừng mấy chục mạng, kẻ thức kẻ ngủ lấy làm ngán ngẩm. Lão định rồ ga lượn về căn lều của lão thì lão chợt nghĩ: "Hay là ta thử vào trong xem sao, coi lại tướng mạo kẻ đã mời ta coi có đúng như giấc mơ hay không". Lão bèn dựng xe ngoài cổng, đi thằng vào trong sơn trại. Đang bước thấp bước cao như thế, bỗng đâu một thằng lính canh nhảy xổ ra quát: -Lão già kia. Đi đâu mà vào đây? đưa lệnh bài ra xem nào. Lão giật mình, cái Diễn đàn bé con con này mà cũng cần lệnh bài sao ?. Lão định cứ thế xông vào, mấy thằng nhãi ranh đó lão chỉ quay người một cái là chúng bay như chong chóng, nhưng bản chất tôn trọng gia chủ làm lão nghĩ lại, Lão lịch sự hỏi: -Làm thế nào để có lệnh bài hả chú em ? Tên lính canh chỉ cho lão đường đi nước bước để xin lệnh bài, lão cám ơn rồi quay ra. Tối hôm ấy, sau khi uống hết be rượu và đánh một bụng đẫy toàn cơm và rau muống luộc lão lên đường xin lệnh bài, không quên xách theo một chai quốc lủi dự phòng thời gian chờ đợi. Lão thực hiện đầy đủ các bước theo hướng dẫn rồi ngồi bệt xuống một mô đất ngử cổ ngắm trăng, chờ mãi chẳng thấy gì, lão làm lại thủ tục một lần nữa. Lão lại đợi cả nửa tiếng đồng hồ không thấy hồi âm. Bực mình, lão mang rượu ra tu ừng ực từng ngụm lớn rồi bắt đầu chửi, lão chửi y như Chí phèo của ông Nam Cao, ấy vậy mà cũng chả ai thèm quan tâm đến lão. Lão tức. Thế là lão quyết định về lều, lão đặt lưng xuống ổ rơm mà trong lòng vẫn còn ấm ức. Lão lại giơ hai bàn tay gầy guộc ra bấm độn xem ngày mai lão có được giải quyết không, nhưng lão chưa kịp tính xong thì mắt lão đã ríu lại. Lão ngủ lúc nào lão cũng không hề biết. Nửa đêm, lại nửa đêm, Lão giật mình thức dậy vì có ánh sáng lờ mờ ngoài cửa lếu, Lão dụi mắt, tưởng trời đã sáng, nhưng ngoài trời vẫn tối đen , ánh sáng phát ra từ một người bận đồ tráng đang tiến gần về phía lão, ban đầu lão tưởng ma, nhưng định thần nhìn kĩ hóa ra người này chính là kẻ hôm trước đã đến quấy rối lão trong giấc ngủ, lão bực lắm, định bụng sẽ chửi cho người này một trận vì đến làm mất giấc ngủ vàng ngọc của lão, nhưng người đó vừa đến cửa đã quỳ xuống dâng hai tay lên ngang đầu: -Thưa lão tiền bối, hôm trước do sơ xuất mà tại hạ không mang theo lệnh bài mời lão tiền bối, nay tại hạ thỉnh lão tiền bối sáng sớm mai đến thăm sơn trại, nếu lão tiền bối thấy ưng thì mời lão tiền bối giúp tại hạ một tay xây dựng cơ đồ. Nói rồi, người đó phẩy tay một cái, ánh sáng hình lưỡi liềm cùn bay vút từ ngoài cửa vào dưới gối của lão. Lão chưa kịp hiểu mô tê gì thì lão lại thiếp đi cùng những cơn mộng mị chẳng đâu vào đâu. Tỉnh dậy, Lão Nguoidien nhớ lại chuyện hồi đêm, lão mò xuống dưới gối thì quả có lệnh bài thật. Lão mở cờ trong bụng, vội vàng tắm rửa sơ qua rồi hướng Diễn đàn kiến thức thẳng tiến. Lão vừa lò dò bước vào sơn trại thì gặp ngay hai người cũng đi vào với dáng vẻ vội vàng. Lão nhận ra ngay đó là kẻ đã đến thỉnh lão và một người lạ mặt, lão đằng hắng: -Xin chào! Xin chào. Người kia thấy lão cũng chắp tay thi lễ: -Chào lão tiền bối. Lão nghe có vẻ khách sáo quá, nhưng kệ hắn, lão buông ngay một câu: -Sơn trại bé tẹo teo thế này, cần gì đến lão già điên này cơ chứ. Người kia vội vàng: -Ấy chết, thỉnh lão tiền bối ghé vào trong, xơi bữa cơm nhạt cùng anh em sơn trại, rồi lão tiền bối đi cũng chưa muộn. -Được, lão đáp, Ta cũng muốn xem bên trong có gì. Nói rồi, lão xăm xăm đi vào như lão là chủ nhân của Diễn đàn kiến thức vậy. Bên trong, tiệc rượu đã bày sẵn từ lúc nào, ba người vừa vào đến nơi đã thấy một vài kẻ lăng xăng chạy qua chạy lại mời mọc, dìu lão và hai người kia lên mâm. Chẳng cần khách khí, lão Nguoidien ngồi xuống là tay rượu tay bát, khua loạn cả lên làm không khí thêm náo động. Sau vài tuần rượu mời chào, Người áo trắng mới nói: -Tại hạ xin gới thiệu hai vị,. Đây là Butbi, Họ Nguyễn, tên Tấn Kiệt, một tay kiệt xuất về trà đá, còn đây, là Nguoidien, một lão già hâm nhất trên đời. Hai vị làm quen nhau đi. Nếu là người khác thì người áo trắng đã ăn vài chưởng, nhưng lão Nguoidien thì khác, lão cười ha hả nói: -Không ngờ các hạ lại biết rõ lão thế. Nào, Butbi, lão phu cũng đã nghe nhiều về các hạ ở Violet, nay gặp nhau đây, chi bằng ta cứ nâng chén tiêu sầu, rồi chuyện gì bàn tính tiếp. Butbi vốn là người lịch sự, thấy lão Nguoidien vậy có vẻ cũng không ưa lắm bèn nói: -Các hạ là Nguoidien ? tại hạ cũng đã may mắn được biết quý tánh đại danh, nay có chén rượu làm chứng, tại hạ xin kính lão một chén. [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
NGÔI NHÀ CHUNG
CAFE VnKienThuc
CLB Văn học
Diễn đàn Kiến Thức Liệt Truyện
Top