Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
THỂ THAO & GIẢI TRÍ
MUSIC
Đi về phía mưa
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="Thandieu2" data-source="post: 6678" data-attributes="member: 1323"><p><strong>Tình .... trò ...</strong></p><p></p><p>Đêm đến, đôi bàn tay lướt nhanh trên bàn phím như một nhạc sỹ tài ba đang đàn những bàn tình ca. Tôi ngồi bên máy vi tính và đánh những dòng thư gửi tới nhỏ, cô bé cùng xóm, cô bé mà tôi đã và đang yêu, yêu rất nhiều....</p><p> </p><p>Nhỏ tên Hoa, Nguyễn Thị Hoa, một cô bé chịu khó, chăm chỉ và có nhan sắc, cũng là một cô bé thông minh và dí dỏm, một cô bé mà không hiểu tại sao tôi lại đem trọn cả tình yêu thương của mình dành tới nhỏ nữa.</p><p>Có thể nhiều người cho tôi là cổ lỗ sĩ khi thời đại công nghệ thông tin này lại còn viết những dòng thư làm bạn, làm quen làm gì nữa. Tôi cũng không biết mình có phải là người lãng mạn? Nhưng ngoài cách cổ lỗ đó, chẳng còn cách nào để tiếp cận được nhỏ cả.</p><p> </p><p>Tôi trao thư tới nhỏ từ tháng Tư năm 2009, đến bây giờ thời gian thấm thoát cũng đã được gần 5 tháng rồi, vậy mà tôi cảm thấy tình cảm của mình dành cho nhỏ được nhiều, nhiều lắm.</p><p>Tháng 5, khi con ve bắt đầu kêu lên những bài ca gọi hè thì nhỏ được nghỉ hè, tôi không biết phải làm gì để được gần gũi với nhỏ nữa, mặc dù nhà nhỏ và nhà tôi cách nhau chẳng xa đáng là bao nhiêu, chạy bộ chắc chỉ mất 5phút là tới nơi, vậy mà tôi chẳng có đủ bản lĩnh để mà vào thăm và gặp nhỏ nữa.</p><p> </p><p>Suy nghĩ ...........</p><p> </p><p>Buồn chán ............</p><p> </p><p> </p><p>và lao vào vụ gặt hái .........</p><p> </p><p>..........................................................</p><p> </p><p>Thế rồi tôi quyết định mở ra cái trung tâm học nho nhỏ cho tụi trẻ trong thôn mà hoàn toàn không lấy 1 xu nào cả. Đơn giản chỉ mong được gặp nhỏ, được giúp đỡ nhỏ và bên nhỏ, thế là cảm thấy vui vẻ và hạnh phúc lắm rồi.</p><p> </p><p>Tháng 9, khi mà những chồi hoa sữa bắt đầu nhú nở thì Hoa và tôi bước vào một năm học mới. Những giờ học về muộn, sẽ chẳng còn sức đâu mà học nhiều nữa. Cô bé của tôi những chiều đạp xe lên Phủ Lý để học sẽ chẳng còn sức đâu mà học chỗ tôi nữa. Sẽ chẳng còn có thời gian để tôi được bên em và giúp đỡ em nữa.</p><p> </p><p>Tôi vào nhà nhỏ được 1 lần và cũng là lần duy nhất tới bây giờ mà tôi chưa có cơ hội vào thăm nhỏ. Tôi cũng không còn gọi điện và giao cho em những bài tập hoặc cùng em thảo luận về một bài Toán hay bài Hóa nào nữa.</p><p> </p><p> </p><p> </p><p>Mấy ngày không gặp em và cũng là thời gian mà chuẩn bị cho Khai giảng năm học mới nên tôi khá bận bịu trong việc tập nghi thức Đội cho tụi trẻ. Tôi đã quên em ư? không, làm sao mà tôi quên được em khi mà mỗi tối tôi luôn nhớ về em, nghĩ về em và mong những điều tốt đẹp nhất đến với em.</p><p> </p><p>Những hôm em đi học xa nhà là những hôm trong lòng tôi mênh mang, lo cho con đường em đi,...</p><p> </p><p>...</p><p>..</p><p>Ngày trước một hôm em nói với tôi rằng em sẽ nghỉ học trên Phủ Lý, tôi vừa lo, vừa vui, tôi lo vì sợ rằng lượng kiến thức của mình quá ít ỏi không đủ để đáp ứng được việc học của em, sợ rằng với sự hướng dẫn của mình thì em sẽ khó có thể đạt kết quả cao trong kì thi ĐH. Vậy là quyết định dạy nhiều hơn, thế nhưng em lại không đến học nữa.</p><p> </p><p>Đến nay, em đã xa thật rồi sao?</p><p>Cũng chưa biết nói thế nào nữa, thời gian còn có nhiều lắm. 1 năm không quá ngắn ngủi để quên đi một ai đó, ừ thì em không học chỗ tôi dạy em nữa, nhưng không đồng nghĩa với việc là tôi không còn quan tâm em nữa đâu.</p><p> </p><p>Hẹn em vào khoảng tháng Tư năm sau, khi mà chuẩn bị cho kỳ thi TN và thi ĐH, tôi sẽ quyết tâm đến nhà em và bắt em làm học sinh của tôi thêm một thời gian nữa, sẽ lấy các đề thi cho em làm cho quen với các dạng.</p><p> </p><p> </p><p>Giá như Hoa biết được rằng, nếu Hoa còn đến học chỗ tôi, thì tôi sẽ tận tình học hành thêm, trao dồi kiến thức thêm thật nhiều, Tuy tôi không hoàn toàn giỏi dang, nhưng tôi tin vào những thứ tôi có thể làm được cho em, khi có gì không rõ, không hiểu,, tôi còn có những người bạn tốt và thật tài trên diễn đàn cơ mà.</p><p> </p><p>Tình cảm này của tôi, cũng chẳng biết sẽ tồn tại đến bao giờ nữa. Bây giờ thì tôi thường hay lao đầu vào diễn đàn, như để cố quên em. Nhưng càng cố quên em, thì tôi lại càng nhớ em....</p><p> </p><p> </p><p><strong>Đêm - Lan man </strong></p><p> </p><p>Một năm học lại bắt đầu, thấy mình thật kém cỏi khi không có đủ khả năng mà giữ chân những học sinh thân yêu ngày nào nữa. Mùa hè, và mùa thu khác nhau hoàn toàn rồi. Mùa hè thì Nhỏ được nghỉ hè, có nhiều thời gian để học hơn, còn mùa Thu, năm học mới đã đến, Nhỏ còn phải học ở trường tới 12h lận, chiều còn đi học xa 10km nữa. Sao mà còn sức mà học chứ. Vậy là Nhỏ không đến nữa. Cũng đúng thôi, ta yêu nhỏ và ta nghĩ Nhỏ làm thế là đúng, ta thương Nhỏ mệt lắm chứ. Hiểu chỉ để hiểu và để cố xoa dịu nỗi buồn, sự trống vắng khi thiếu Nhỏ mỗi ngày lên lớp...</p><p> </p><p>Đã làm việc gì đó là không bỏ giữa chừng, cho dù việc mình làm có thành công hay thất bại đi chăng nữa. Vậy mình vẫn quyết định giữ nguyên cái lớp học của mình. Một lớp học xuất phát từ tình yêu và tình thương. Một lớp học mà tất cả được xây lên từ tấm lòng một người muốn dành đến một người; và sẽ không bị sụp đổ vì việc bỏ học của người đó đâu. Cho dù người đó là người quan trọng nhất của một người. Một năm không quá dài, và cũng không quá ngắn để có nhiều chuyện có thể sảy đến. Một tuần không gặp lại người đó đủ hiểu chuyện gì xẽ xảy ra. Đủ để có những thoáng buồn buồn, Nhỏ nghỉ học đâu có nghĩa là không còn được gặp lại nhỏ nữa chứ. Nhỏ nghỉ học là đúng thôi mà. Nếu là mình, mình cũng làm như thế. Vậy kêu ca gì chứ? Hâm thật.... chợt nhớ ánh mắt của nhỏ nhìn mình .............</p><p> </p><p>Và mình lại nhớ Nhỏ !</p><p> </p><p style="text-align: center"><img src="https://photo.tim1s.vn/ghirey1124/photos/ghirey1124_4a178e58c3ca7.jpg" alt="" class="fr-fic fr-dii fr-draggable " data-size="" style="" /></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="Thandieu2, post: 6678, member: 1323"] [b]Tình .... trò ...[/b] Đêm đến, đôi bàn tay lướt nhanh trên bàn phím như một nhạc sỹ tài ba đang đàn những bàn tình ca. Tôi ngồi bên máy vi tính và đánh những dòng thư gửi tới nhỏ, cô bé cùng xóm, cô bé mà tôi đã và đang yêu, yêu rất nhiều.... Nhỏ tên Hoa, Nguyễn Thị Hoa, một cô bé chịu khó, chăm chỉ và có nhan sắc, cũng là một cô bé thông minh và dí dỏm, một cô bé mà không hiểu tại sao tôi lại đem trọn cả tình yêu thương của mình dành tới nhỏ nữa. Có thể nhiều người cho tôi là cổ lỗ sĩ khi thời đại công nghệ thông tin này lại còn viết những dòng thư làm bạn, làm quen làm gì nữa. Tôi cũng không biết mình có phải là người lãng mạn? Nhưng ngoài cách cổ lỗ đó, chẳng còn cách nào để tiếp cận được nhỏ cả. Tôi trao thư tới nhỏ từ tháng Tư năm 2009, đến bây giờ thời gian thấm thoát cũng đã được gần 5 tháng rồi, vậy mà tôi cảm thấy tình cảm của mình dành cho nhỏ được nhiều, nhiều lắm. Tháng 5, khi con ve bắt đầu kêu lên những bài ca gọi hè thì nhỏ được nghỉ hè, tôi không biết phải làm gì để được gần gũi với nhỏ nữa, mặc dù nhà nhỏ và nhà tôi cách nhau chẳng xa đáng là bao nhiêu, chạy bộ chắc chỉ mất 5phút là tới nơi, vậy mà tôi chẳng có đủ bản lĩnh để mà vào thăm và gặp nhỏ nữa. Suy nghĩ ........... Buồn chán ............ và lao vào vụ gặt hái ......... .......................................................... Thế rồi tôi quyết định mở ra cái trung tâm học nho nhỏ cho tụi trẻ trong thôn mà hoàn toàn không lấy 1 xu nào cả. Đơn giản chỉ mong được gặp nhỏ, được giúp đỡ nhỏ và bên nhỏ, thế là cảm thấy vui vẻ và hạnh phúc lắm rồi. Tháng 9, khi mà những chồi hoa sữa bắt đầu nhú nở thì Hoa và tôi bước vào một năm học mới. Những giờ học về muộn, sẽ chẳng còn sức đâu mà học nhiều nữa. Cô bé của tôi những chiều đạp xe lên Phủ Lý để học sẽ chẳng còn sức đâu mà học chỗ tôi nữa. Sẽ chẳng còn có thời gian để tôi được bên em và giúp đỡ em nữa. Tôi vào nhà nhỏ được 1 lần và cũng là lần duy nhất tới bây giờ mà tôi chưa có cơ hội vào thăm nhỏ. Tôi cũng không còn gọi điện và giao cho em những bài tập hoặc cùng em thảo luận về một bài Toán hay bài Hóa nào nữa. Mấy ngày không gặp em và cũng là thời gian mà chuẩn bị cho Khai giảng năm học mới nên tôi khá bận bịu trong việc tập nghi thức Đội cho tụi trẻ. Tôi đã quên em ư? không, làm sao mà tôi quên được em khi mà mỗi tối tôi luôn nhớ về em, nghĩ về em và mong những điều tốt đẹp nhất đến với em. Những hôm em đi học xa nhà là những hôm trong lòng tôi mênh mang, lo cho con đường em đi,... ... .. Ngày trước một hôm em nói với tôi rằng em sẽ nghỉ học trên Phủ Lý, tôi vừa lo, vừa vui, tôi lo vì sợ rằng lượng kiến thức của mình quá ít ỏi không đủ để đáp ứng được việc học của em, sợ rằng với sự hướng dẫn của mình thì em sẽ khó có thể đạt kết quả cao trong kì thi ĐH. Vậy là quyết định dạy nhiều hơn, thế nhưng em lại không đến học nữa. Đến nay, em đã xa thật rồi sao? Cũng chưa biết nói thế nào nữa, thời gian còn có nhiều lắm. 1 năm không quá ngắn ngủi để quên đi một ai đó, ừ thì em không học chỗ tôi dạy em nữa, nhưng không đồng nghĩa với việc là tôi không còn quan tâm em nữa đâu. Hẹn em vào khoảng tháng Tư năm sau, khi mà chuẩn bị cho kỳ thi TN và thi ĐH, tôi sẽ quyết tâm đến nhà em và bắt em làm học sinh của tôi thêm một thời gian nữa, sẽ lấy các đề thi cho em làm cho quen với các dạng. Giá như Hoa biết được rằng, nếu Hoa còn đến học chỗ tôi, thì tôi sẽ tận tình học hành thêm, trao dồi kiến thức thêm thật nhiều, Tuy tôi không hoàn toàn giỏi dang, nhưng tôi tin vào những thứ tôi có thể làm được cho em, khi có gì không rõ, không hiểu,, tôi còn có những người bạn tốt và thật tài trên diễn đàn cơ mà. Tình cảm này của tôi, cũng chẳng biết sẽ tồn tại đến bao giờ nữa. Bây giờ thì tôi thường hay lao đầu vào diễn đàn, như để cố quên em. Nhưng càng cố quên em, thì tôi lại càng nhớ em.... [B]Đêm - Lan man [/B] Một năm học lại bắt đầu, thấy mình thật kém cỏi khi không có đủ khả năng mà giữ chân những học sinh thân yêu ngày nào nữa. Mùa hè, và mùa thu khác nhau hoàn toàn rồi. Mùa hè thì Nhỏ được nghỉ hè, có nhiều thời gian để học hơn, còn mùa Thu, năm học mới đã đến, Nhỏ còn phải học ở trường tới 12h lận, chiều còn đi học xa 10km nữa. Sao mà còn sức mà học chứ. Vậy là Nhỏ không đến nữa. Cũng đúng thôi, ta yêu nhỏ và ta nghĩ Nhỏ làm thế là đúng, ta thương Nhỏ mệt lắm chứ. Hiểu chỉ để hiểu và để cố xoa dịu nỗi buồn, sự trống vắng khi thiếu Nhỏ mỗi ngày lên lớp... Đã làm việc gì đó là không bỏ giữa chừng, cho dù việc mình làm có thành công hay thất bại đi chăng nữa. Vậy mình vẫn quyết định giữ nguyên cái lớp học của mình. Một lớp học xuất phát từ tình yêu và tình thương. Một lớp học mà tất cả được xây lên từ tấm lòng một người muốn dành đến một người; và sẽ không bị sụp đổ vì việc bỏ học của người đó đâu. Cho dù người đó là người quan trọng nhất của một người. Một năm không quá dài, và cũng không quá ngắn để có nhiều chuyện có thể sảy đến. Một tuần không gặp lại người đó đủ hiểu chuyện gì xẽ xảy ra. Đủ để có những thoáng buồn buồn, Nhỏ nghỉ học đâu có nghĩa là không còn được gặp lại nhỏ nữa chứ. Nhỏ nghỉ học là đúng thôi mà. Nếu là mình, mình cũng làm như thế. Vậy kêu ca gì chứ? Hâm thật.... chợt nhớ ánh mắt của nhỏ nhìn mình ............. Và mình lại nhớ Nhỏ ! [CENTER][IMG]https://photo.tim1s.vn/ghirey1124/photos/ghirey1124_4a178e58c3ca7.jpg[/IMG][/CENTER] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
THỂ THAO & GIẢI TRÍ
MUSIC
Đi về phía mưa
Top