Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
KIẾN THỨC PHỔ THÔNG
Trung Học Phổ Thông
Ngữ văn THPT
Văn 10
Hỏi đáp Văn học 10
Đề văn số 3: Sáng tác truyện ngắn
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="T_out" data-source="post: 59105" data-attributes="member: 57185"><p><strong><p style="text-align: center"><p style="text-align: left"><span style="color: Navy">Dưới đây là một bài văn tôi tìm được và thấy đó khá hay, bạn có thể tham khảo và tìm cách làm bài văn của bạn. Đề văn của bạn là sáng tác truyện có<strong> tác dụng giáo dục thiết thực đối với tuổi trẻ hiện nay</strong> nên bạn có thể chọn các chủ để như game online của học sinh, hút thuốc, đi xe máy không đội mũ bảo hiểm, yêu sớm, ..... </span></p></strong></p><p style="text-align: left"><strong><span style="color: Navy"></span></p></strong></p><p style="text-align: left"><strong><span style="color: Navy"><em>Chúc bạn sớm tìm được một đề tài và thành công với truyện ngắn của bạn.</em></span></p></strong></p><p style="text-align: left"><strong></p></strong></p><p style="text-align: left"><strong><u><em><span style="color: Magenta">Và truyện ngắn bắt đầu:</span></em></u></p></strong></p><p style="text-align: left"><strong></p></strong></p><p style="text-align: left"><strong></p></p> <p style="text-align: center"><span style="color: Red">Vở của các con đâu?</span></p><p></strong></p><p><span style="color: Navy">Năm tôi 13 tuổi, bố gọi tôi và hai cậu em trai vào phòng đọc sách. Tôi rất lấy làm hứng chí. Gọi là phòng đọc sách nhưng chúng tôi biết thừa nó là phòng trò chơi, nơi những “người đàn ông” thường cùng đua xe, câu cá nhựa hoặc xem phim.</span></p><p><span style="color: Navy"></span></p><p><span style="color: Navy">- Mỗi đứa mang một cuốn vở và một cái bút tới đây! – Bố ra lệnh ngay khi chúng tôi vừa bước tới cửa phòng.</span></p><p><span style="color: Navy"></span></p><p><span style="color: Navy">Chúng tôi đứng sững nhìn nhau lo lắng! Yêu cầu của bố nghe rất bất thường và đáng e ngại – cứ như là sắp làm bài tập ấy.</span></p><p><span style="color: Navy"></span></p><p><span style="color: Navy">Khi đã tìm được vở và bút cho mình, quay lại “phòng chơi”, chúng tôi thấy bố đã bày sẵn bàn với ba cái ghế nhựa, kèm theo một tấm bảng lớn treo trên tường. Bố chỉ chúng tôi ngồi vào ghế nhựa, chứ không phải là cái ghế đệm bông êm ái, dù nó chỉ cách chúng tôi có một gang tay.</span></p><p><span style="color: Navy"></span></p><p><span style="color: Navy">- Bố muốn các con phải tập trung hết sức, bố nói như một buổi kinh doanh - đó là lý do các con cần ngồi ghế nhựa, chứ không phải là ghế đệm bông!</span></p><p><span style="color: Navy"></span></p><p><span style="color: Navy">Ngay lập tức chúng tôi rên lên:</span></p><p><span style="color: Navy"></span></p><p><span style="color: Navy">- Mẹ đâu rồi ạ? Hay là chúng ta đợi mẹ! – cậu em út tính kế hoãn binh.</span></p><p><span style="color: Navy"></span></p><p><span style="color: Navy">- Có lâu không ạ? – Cậu em kế tôi thở dài. </span></p><p><span style="color: Navy"></span></p><p><span style="color: Navy">Tôi thì chỉ ngồi im lặng trên ghế nhựa cứng đơ.</span></p><p><span style="color: Navy"></span></p><p><span style="color: Navy">- Mẹ đi chợ phải vài tiếng nữa mới về, và việc này không liên quan đến mẹ, bố nói. - Và việc này kéo dài bao lâu là tuỳ thuộc ở các con. Các con càng hợp tác thì chúng ta càng hoàn thành nhanh chóng. Hiểu không?</span></p><p><span style="color: Navy"></span></p><p><span style="color: Navy">- Rồi ạ! Chúng tôi đáp lại uể oải.</span></p><p><span style="color: Navy"></span></p><p><span style="color: Navy">- Từ bây giờ chúng ta sẽ có buổi học vào các sáng thứ bảy. Chỉ “những người đàn ông” chúng ta mà thôi. Bố sẽ dạy các con những gì bố đã học về cuộc sống. Đó là trách nhiệm của bố để chuẩn bị cho các con thành những người đàn ông - những người sẽ đóng góp cho cộng đồng và cho cả thế giới. Trách nhiệm này, bố thấy rất quan trọng và nghiêm túc.</span></p><p><span style="color: Navy"></span></p><p><span style="color: Navy">Tôi ngắt lời:</span></p><p><span style="color: Navy"></span></p><p><span style="color: Navy">- Bố sẽ dạy bọn con mọi điều về cuộc sống ạ?</span></p><p><span style="color: Navy"></span></p><p><span style="color: Navy">- Tất cả những gì có thể.</span></p><p><span style="color: Navy"></span></p><p><span style="color: Navy">- Nhưng như thế thì mãi mãi cũng không học hết!</span></p><p><span style="color: Navy"></span></p><p><span style="color: Navy">- Có thể…- Bố nói nhỏ, vẻ suy nghĩ, rồi bắt đầu viết lên bảng - có thể lắm…</span></p><p><span style="color: Navy"></span></p><p><span style="color: Navy">Trong suốt ba năm, dù khoẻ hay ốm, bố vẫn giữ đúng lịch dạy chúng tôi về kĩ năng và những ứng xử đời sống vào thứ bảy hàng tuần. Bố dạy rất nhiều: Vệ sinh cá nhân, tuổi dậy thì, các nghi thức xã giao, cách đối xử bình đẳng, sự kính trọng người già, tôn trọng những ngư¬ời phụ nữ, đạo đức nghề nghiệp, quản lý tiền nong, trách nhiệm với cộng đồng… Chúng tôi viết kín hết cuốn vở này đến cuốn vở khác.</span></p><p><span style="color: Navy"></span></p><p><span style="color: Navy">Năm nay, tôi đã 16 tuổi và đã trở thành một học sinh Trung học phổ thông, những bài học đã bớt dần đi. Tôi và các em cũng đã lớn lên dần. Chúng tôi bắt đầu bận rộn và cũng bắt đầu vấp váp với những khó khăn. Những lúc ấy, chúng tôi thường ngồi lại, nghĩ tới những điều bố cho ghi trong vở ngày xa, vì những điều ấy trước đây bố đã từng nhắc tới.</span></p><p><span style="color: Navy"></span></p><p><span style="color: Navy">Mới đây, bố gọi riêng tôi ra và nói:</span></p><p> <span style="color: Navy">- Bố sẽ dạy con đến khi con 18 tuổi, phần còn lại của “bài học” con bắt đầu phải tự gom nhặt trong cuộc sống mà thôi!</span></p><p><span style="color: Navy"></span></p><p><span style="color: Navy">Tôi khoanh tay lễ phép:</span></p><p><span style="color: Navy">- Thưa bố! Giờ đây con đã hiểu những việc làm của bố từ trước đến nay. Con chỉ mong sau này mỗi khi đi xa trở về, bố lại chữa những bài tập về cuộc sống hết sức phong phú này cho con.</span></p><p><span style="color: Navy"><u><em></em></u></span></p><p><span style="color: Navy"><u><em>Nguồn: Sưu tầm</em></u></span></p><p><span style="color: Navy"></span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="T_out, post: 59105, member: 57185"] [B][CENTER][LEFT][COLOR=Navy]Dưới đây là một bài văn tôi tìm được và thấy đó khá hay, bạn có thể tham khảo và tìm cách làm bài văn của bạn. Đề văn của bạn là sáng tác truyện có[B] tác dụng giáo dục thiết thực đối với tuổi trẻ hiện nay[/B] nên bạn có thể chọn các chủ để như game online của học sinh, hút thuốc, đi xe máy không đội mũ bảo hiểm, yêu sớm, ..... [I]Chúc bạn sớm tìm được một đề tài và thành công với truyện ngắn của bạn.[/I][/COLOR] [U][I][COLOR=Magenta]Và truyện ngắn bắt đầu:[/COLOR][/I][/U] [/LEFT] [COLOR=Red]Vở của các con đâu?[/COLOR][/CENTER] [/B] [COLOR=Navy]Năm tôi 13 tuổi, bố gọi tôi và hai cậu em trai vào phòng đọc sách. Tôi rất lấy làm hứng chí. Gọi là phòng đọc sách nhưng chúng tôi biết thừa nó là phòng trò chơi, nơi những “người đàn ông” thường cùng đua xe, câu cá nhựa hoặc xem phim. - Mỗi đứa mang một cuốn vở và một cái bút tới đây! – Bố ra lệnh ngay khi chúng tôi vừa bước tới cửa phòng. Chúng tôi đứng sững nhìn nhau lo lắng! Yêu cầu của bố nghe rất bất thường và đáng e ngại – cứ như là sắp làm bài tập ấy. Khi đã tìm được vở và bút cho mình, quay lại “phòng chơi”, chúng tôi thấy bố đã bày sẵn bàn với ba cái ghế nhựa, kèm theo một tấm bảng lớn treo trên tường. Bố chỉ chúng tôi ngồi vào ghế nhựa, chứ không phải là cái ghế đệm bông êm ái, dù nó chỉ cách chúng tôi có một gang tay. - Bố muốn các con phải tập trung hết sức, bố nói như một buổi kinh doanh - đó là lý do các con cần ngồi ghế nhựa, chứ không phải là ghế đệm bông! Ngay lập tức chúng tôi rên lên: - Mẹ đâu rồi ạ? Hay là chúng ta đợi mẹ! – cậu em út tính kế hoãn binh. - Có lâu không ạ? – Cậu em kế tôi thở dài. Tôi thì chỉ ngồi im lặng trên ghế nhựa cứng đơ. - Mẹ đi chợ phải vài tiếng nữa mới về, và việc này không liên quan đến mẹ, bố nói. - Và việc này kéo dài bao lâu là tuỳ thuộc ở các con. Các con càng hợp tác thì chúng ta càng hoàn thành nhanh chóng. Hiểu không? - Rồi ạ! Chúng tôi đáp lại uể oải. - Từ bây giờ chúng ta sẽ có buổi học vào các sáng thứ bảy. Chỉ “những người đàn ông” chúng ta mà thôi. Bố sẽ dạy các con những gì bố đã học về cuộc sống. Đó là trách nhiệm của bố để chuẩn bị cho các con thành những người đàn ông - những người sẽ đóng góp cho cộng đồng và cho cả thế giới. Trách nhiệm này, bố thấy rất quan trọng và nghiêm túc. Tôi ngắt lời: - Bố sẽ dạy bọn con mọi điều về cuộc sống ạ? - Tất cả những gì có thể. - Nhưng như thế thì mãi mãi cũng không học hết! - Có thể…- Bố nói nhỏ, vẻ suy nghĩ, rồi bắt đầu viết lên bảng - có thể lắm… Trong suốt ba năm, dù khoẻ hay ốm, bố vẫn giữ đúng lịch dạy chúng tôi về kĩ năng và những ứng xử đời sống vào thứ bảy hàng tuần. Bố dạy rất nhiều: Vệ sinh cá nhân, tuổi dậy thì, các nghi thức xã giao, cách đối xử bình đẳng, sự kính trọng người già, tôn trọng những ngư¬ời phụ nữ, đạo đức nghề nghiệp, quản lý tiền nong, trách nhiệm với cộng đồng… Chúng tôi viết kín hết cuốn vở này đến cuốn vở khác. Năm nay, tôi đã 16 tuổi và đã trở thành một học sinh Trung học phổ thông, những bài học đã bớt dần đi. Tôi và các em cũng đã lớn lên dần. Chúng tôi bắt đầu bận rộn và cũng bắt đầu vấp váp với những khó khăn. Những lúc ấy, chúng tôi thường ngồi lại, nghĩ tới những điều bố cho ghi trong vở ngày xa, vì những điều ấy trước đây bố đã từng nhắc tới. Mới đây, bố gọi riêng tôi ra và nói: - Bố sẽ dạy con đến khi con 18 tuổi, phần còn lại của “bài học” con bắt đầu phải tự gom nhặt trong cuộc sống mà thôi! Tôi khoanh tay lễ phép: - Thưa bố! Giờ đây con đã hiểu những việc làm của bố từ trước đến nay. Con chỉ mong sau này mỗi khi đi xa trở về, bố lại chữa những bài tập về cuộc sống hết sức phong phú này cho con. [U][I] Nguồn: Sưu tầm[/I][/U] [/COLOR] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
KIẾN THỨC PHỔ THÔNG
Trung Học Phổ Thông
Ngữ văn THPT
Văn 10
Hỏi đáp Văn học 10
Đề văn số 3: Sáng tác truyện ngắn
Top