Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
GIỚI TRẺ
Dấu chân người làm thiện nguyện
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="HuyNam" data-source="post: 165046"><p><span style="font-size: 15px"><span style="color: #000000">Người xưa thường nói </span><em>“Còn cha, còn mẹ thì hơn. Không cha không mẹ như đờn đứt dây...”. Thế nhưng có những đứa trẻ đường phố bơ vơ, từ nhỏ thiếu vắng tình mẫu tử thiêng liêng đã được xóa mù chữ, được ăn no mặc ấm nhờ một gia đình tốt bụng hiện ở trọ tại số 1B khu phố 5, đường Liên khu 5-11-12, P.Bình Trị Đông, Q.Bình Tân, TPHCM</em></span></p><p><span style="font-size: 15px"><em></em></span></p><p><span style="font-size: 15px"><em></em><span style="color: #000000">Hỏi về cơ duyên của lớp học nghèo, ông Đoàn Minh Hùng - người đứng lớp - nhớ lại, cách đây ba năm bà Chi, vợ ông, vừa tan buổi chợ trở về căn phòng thuê trong con hẻm nhỏ, ông cũng vừa dựng chiếc xe đạp cọc cạch nơi góc nhà sau buổi rong ruổi qua các chợ sửa cân dạo, bất chợt một cậu bé chừng năm tuổi, nhỏ thó, lem luốc, tay cầm tập vé số còn hơn phân nửa lếch thếch bước đến chào. Hỏi chuyện và biết cháu mù chữ, thế là ý tưởng lớp học xóa mù ra đời từ đó</span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="color: #000000"></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="color: #000000"></span><span style="color: #000000">Việc học ban đầu gian nan lắm, các cháu thường xuyên vắng mặt vì còn phải đi kiếm tiền, cả lớp chỉ có 2 - 3 cháu. Vậy là hai vợ chồng ông Hùng thay nhau đến từng nhà vận động để phụ huynh quan tâm hơn. Được vài hôm nhiều cháu vẫn bỏ lớp vì “đói và mệt lắm, đi bán vé số còn có tiền mua cơm”. Một lần nữa, cả gia đình lại bàn nhau bán ngôi nhà nhỏ ở Vũng Tàu, được ít tiền, ông dồn hết mở quán cơm chay, giá chỉ 8 ngàn đồng/suất, vừa giúp những người nghèo vừa lo cho các cháu ấm bụng sau mỗi buổi học. Lớp vì thế ngày một đông thêm, có thời điểm đến 80 cháu. Tập, viết, sách giáo khoa... tất tần tật, gia đình đều chu toàn. Tùng, con trai lớn của ông, khi rảnh thường lân la xin sách giáo khoa cũ về dạy cho tụi nhỏ.</span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="color: #000000"></span></span></p><p><span style="font-size: 15px"><span style="color: #000000"></span><p style="text-align: center"><span style="color: #000000">Quê ở Bà Rịa-Vũng Tàu, khó khăn quá, gia đình ông đùm túm đưa nhau lên Sài Gòn làm mướn. Vợ chồng lăn lộn đủ thứ nghề, vất vả mấy vẫn quyết lo cho các con học hành đầy đủ: ngoài Tùng vừa tốt nghiệp đại học, còn cậu út đang học lớp 6, năm nào cũng đạt loại giỏi. “Ngày trước tôi từng ước rằng giá mình đừng nghèo thế này để lo cho bữa cơm của các cháu đầy đủ hơn. Nhưng giờ chỉ mong sao mình khỏe mạnh để có sức gánh gồng, chứ bệnh rồi các cháu sẽ ra sao...”, nói đến đây, người đàn ông 54 tuổi nghẹn giọng.</span></p></span></p><p style="text-align: center"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #000000"></span></p></span></p><p style="text-align: center"><span style="font-size: 15px"><span style="color: #000000">Hiện giờ lớp đã có 189 em, tớ cũng không mong gì hơn, không dám mơ tất cả 189 em này sẽ trở thành kỹ sư doanh nhân hay bác sĩ mà chỉ mơ chúng nên người.</span></p><p></span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="HuyNam, post: 165046"] [SIZE=4][COLOR=#000000]Người xưa thường nói [/COLOR][I]“Còn cha, còn mẹ thì hơn. Không cha không mẹ như đờn đứt dây...”. Thế nhưng có những đứa trẻ đường phố bơ vơ, từ nhỏ thiếu vắng tình mẫu tử thiêng liêng đã được xóa mù chữ, được ăn no mặc ấm nhờ một gia đình tốt bụng hiện ở trọ tại số 1B khu phố 5, đường Liên khu 5-11-12, P.Bình Trị Đông, Q.Bình Tân, TPHCM [/I][COLOR=#000000]Hỏi về cơ duyên của lớp học nghèo, ông Đoàn Minh Hùng - người đứng lớp - nhớ lại, cách đây ba năm bà Chi, vợ ông, vừa tan buổi chợ trở về căn phòng thuê trong con hẻm nhỏ, ông cũng vừa dựng chiếc xe đạp cọc cạch nơi góc nhà sau buổi rong ruổi qua các chợ sửa cân dạo, bất chợt một cậu bé chừng năm tuổi, nhỏ thó, lem luốc, tay cầm tập vé số còn hơn phân nửa lếch thếch bước đến chào. Hỏi chuyện và biết cháu mù chữ, thế là ý tưởng lớp học xóa mù ra đời từ đó [/COLOR][COLOR=#000000]Việc học ban đầu gian nan lắm, các cháu thường xuyên vắng mặt vì còn phải đi kiếm tiền, cả lớp chỉ có 2 - 3 cháu. Vậy là hai vợ chồng ông Hùng thay nhau đến từng nhà vận động để phụ huynh quan tâm hơn. Được vài hôm nhiều cháu vẫn bỏ lớp vì “đói và mệt lắm, đi bán vé số còn có tiền mua cơm”. Một lần nữa, cả gia đình lại bàn nhau bán ngôi nhà nhỏ ở Vũng Tàu, được ít tiền, ông dồn hết mở quán cơm chay, giá chỉ 8 ngàn đồng/suất, vừa giúp những người nghèo vừa lo cho các cháu ấm bụng sau mỗi buổi học. Lớp vì thế ngày một đông thêm, có thời điểm đến 80 cháu. Tập, viết, sách giáo khoa... tất tần tật, gia đình đều chu toàn. Tùng, con trai lớn của ông, khi rảnh thường lân la xin sách giáo khoa cũ về dạy cho tụi nhỏ. [/COLOR][CENTER][COLOR=#000000]Quê ở Bà Rịa-Vũng Tàu, khó khăn quá, gia đình ông đùm túm đưa nhau lên Sài Gòn làm mướn. Vợ chồng lăn lộn đủ thứ nghề, vất vả mấy vẫn quyết lo cho các con học hành đầy đủ: ngoài Tùng vừa tốt nghiệp đại học, còn cậu út đang học lớp 6, năm nào cũng đạt loại giỏi. “Ngày trước tôi từng ước rằng giá mình đừng nghèo thế này để lo cho bữa cơm của các cháu đầy đủ hơn. Nhưng giờ chỉ mong sao mình khỏe mạnh để có sức gánh gồng, chứ bệnh rồi các cháu sẽ ra sao...”, nói đến đây, người đàn ông 54 tuổi nghẹn giọng. Hiện giờ lớp đã có 189 em, tớ cũng không mong gì hơn, không dám mơ tất cả 189 em này sẽ trở thành kỹ sư doanh nhân hay bác sĩ mà chỉ mơ chúng nên người.[/COLOR][/CENTER][/SIZE] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
GIỚI TRẺ
Dấu chân người làm thiện nguyện
Top