Dám sống 1 mình

rubi_mos2002

New member
Xu
0

Tham khảo
Daring To Be Alone
Being alone matters as much as having relationships
Published on May 4, 2013 by Nick Luxmoore in Young People Up Close

Ở Anh, hàng ngàn bạn trẻ sắp rời trường học – nhiều người sẽ đi làm hoặc học đại học; những người khác không biết điều gì đang chờ đợi ở tương lai – tất cả đang đối mặt với 1 giai đoạn chuyển tiếp mà mọi việc sẽ không còn như cũ.

Họ đang sợ hãi. Hiện tại, những cảm xúc của họ đang lộn xộn, bối rối, đang đối mặt với 1 tương lai mà không có sự hỗ trợ hàng ngày của những người bạn thân quen, những tòa nhà quen thuộc, những lề thói hằng ngày và những khó chịu nhỏ. Trong vài tháng tới, sống trong sự chuyển tiếp này, những bạn trẻ đó phải sống 1 mình trong thế giới cho đến khi họ có thể tái tạo lại 1 sự quen thuộc ở 1 nơi nào khác.

Sự 1 mình đe dọa họ. Hầu hết các bạn trẻ không giỏi sống 1 mình, từng né tránh việc ở 1 mình trong phần lớn thời gian của cuộc đời họ. Họ ôm điện thoại để giữ kết nối; họ la hét khi họ bị phớt lờ; họ chộp lấy bất kì kinh nghiệm nào cho phép họ vẫn hòa nhập với người khác và họ dành thời gian để lo lắng về việc làm thế nào để có nhiều mối quan hệ hạnh phúc hơn, làm thỏa mãn hơn với càng nhiều người càng tốt.

Vấn đề là chúng ta không nói về việc sống 1 mình. Chúng ta tránh cuộc nói chuyện như thể sống 1 mình là đánh xấu hổ và hy vọng đó là 1 trạng thái tạm thời của sự việc trước khi chúng ta có thể ở trong những mối quan hệ lại lần nữa. Thay vì vỗ tay khen ngợi người khác vì khả năng sống 1 mình của họ, chúng ta cảm thấy buồn cho họ. Chúng ta làm họ yên tâm rằng – sớm hay muộn – những mối quan hệ sẽ đến.

Lí thuyết tương đối đơn giản, 1 em bé với 1 người bố/mẹ hòa hợp, chú ý, quan tâm dần dần nội tâm hóa sự hiện diện của bố/mẹ, không còn cần ông/bà ấy hiện diện để đứa bé biết rằng nó không bị bỏ quên, theo ý nghĩa đó, không cô độc (Winnicott 1958). Có đủ kinh nghiệm đầu đời này, 1 đứa bé có thể lớn lên trở nên thoải mái khi ở 1 mình.

Chúng ta làm hỏng người trẻ nếu chúng ta không giúp họ học cách sống 1 mình vì có nhiều tình huống – như làm bài tập về nhà, đi ngủ, làm bài kiểm tra, đối mặt cái chết – chúng ta phải 1 mình. Chúng ta phải biết rằng điều này là bình thường, và dù họ không ở cạnh chúng ta thì họ vẫn nhớ chúng ta (nếu chúng ta may mắn), họ sẽ nghĩ về chúng ta ngay cả khi họ không ở với chúng ta.

Sẽ có ích cho người trẻ khi họ thừa nhận rằng ở 1 mình là 1 kinh nghiệm không thể tránh khỏi và không phải là 1 trải nghiệm đáng xấu hổ, mọi người đều trải nghiệm việc sống 1 mình và đó là 1 kinh nghiệm thú vị, không bao giờ là sự lãng phí thời gian, không bao giờ là dấu hiệu của sự thất bại.

Tham khảo:
Winnicott, D.W. (1958) The Capacity to be Alone. London: The Hogarth Press.


Nguồn: PsychologyToday

 
Sống một mình sẽ cho ta kinh nghiệm về khả năng vượt qua khó khăn cả về vật chất lẫn tinh thần. Tuy nhiên, phải sống một mình là một vấn đề bất đắc dĩ. Tốt nhất nên tìm bạn đồng hành. Người ta nói buôn có bạn, bán có phường. Tích tụ sức mạnh bao giờ cũng tốt hơn là đơn độc.
 
Sống một mình cho ta nghị lực hơn, học cách vươn lên nhưng vẫn cần có bạn, không ai sống một mình mãi được,
 

VnKienthuc lúc này

Không có thành viên trực tuyến.

Định hướng

Diễn đàn VnKienthuc.com là nơi thảo luận và chia sẻ về mọi kiến thức hữu ích trong học tập và cuộc sống, khởi nghiệp, kinh doanh,...
Top