Bút Nghiên
ButNghien.com
- Xu
- 552
Tại sao Tapchoi đào ngũ
Tapchoi trúng tuyển nghĩa vụ quân sự và đi lính.
Ngày đầu tiên cấp trên phát cho anh ta một cây lược, nhưng qua hôm sau họ cắt gần như trọc đầu anh .
Sau đó họ phát cho anh một cây bàn chải đánh răng. Sau khi khám sức khoẻ họ thấy anh ta có răng sâu nên đã nhổ đi mấy cái răng.
Đến ngày thứ ba, họ phát cho anh ta 2 cái quần đùi. Ngay đêm đó, anh ta đào ngũ.
-----------------------------
Nguoidien mời Tapchoi đến nhà hàn huyên .
Buổi tối, Tapchoi mới đến ngồi chơi có vài phút, Nguoidien đã vội vàng thổi phụt đèn đi:
- Anh em ngồi nói chuyện với nhau, hà tất cần đèn với đóm, tốn dầu vô ích.
Chuyện trò xong, Nguoidien đứng dậy châm đèn. Tapchoi vội kêu lên:
- Ấy khoan, đợi đệ mặc quần vào đã. Ngồi trong bóng tối hà tất phải mặc quần, mòn đũng vô ích.
-----------------------------------------
Bố ai nhanh hơn?
Nguoidien , Backysinh , Tapchoi là những học sinh trung học , đang cùng vui đùa ở trong sân trường . Ba cậu khoe khoang với nhau về ông bố của mỗi người . Nguoidien nói:
Bố tớ chạy nhanh nhất. Ông bắn một mũi tên và chạy về đích trước nó.
Backysinh :
- Bố tớ là thợ săn, ông bắn nhầm một phát súng vào bạn săn, sau đó còn kịp chạy đến kéo ông kia tránh viên đạn.
Tapchoi nghe xong, bĩu môi nói:
- Bố tớ là một nhân viên nhà nước. Ông hết giờ làm việc lúc 5h chiều và về đến nhà lúc 4h15'.
------------------------------------
Biết vẽ thế nào?
Để hiểu học trò hơn, thầy giáo Nguoidien bảo học sinh vẽ vào một tờ giấy mơ ước mai sau của mình.
Khi thầy xem, có em vẽ hình máy bay tỏ ý muốn làm phi công, em thì vẽ ống nghe muốn làm bác sĩ... Riêng một mình Small Star để tờ giấy trắng nguyên, thầy hỏi:
- Chẳng lẽ lớn lên em không muốn làm gì cả sao?
Small Star băn khoăn đáp:
- Lớn lên em sẽ lấy chồng, nhưng chẳng biết nó hình gì?
-----------------------------------
Nguoidien đến nhà Backysinh chơi, thấy con trai của Backysinh lên 4 tuổi đang nghịch đất trong sân, có khách mà nó chỉ giương mắt nhìn không chào hỏi gì. Nguoidien nổi giận quát:
- Mày không chào tao à?
Cậu bé sợ hãi:
- Tao… chào… mày ạ!
-------------------------------
Tapchoi trúng tuyển nghĩa vụ quân sự và đi lính.
Ngày đầu tiên cấp trên phát cho anh ta một cây lược, nhưng qua hôm sau họ cắt gần như trọc đầu anh .
Sau đó họ phát cho anh một cây bàn chải đánh răng. Sau khi khám sức khoẻ họ thấy anh ta có răng sâu nên đã nhổ đi mấy cái răng.
Đến ngày thứ ba, họ phát cho anh ta 2 cái quần đùi. Ngay đêm đó, anh ta đào ngũ.
-----------------------------
Nguoidien mời Tapchoi đến nhà hàn huyên .
Buổi tối, Tapchoi mới đến ngồi chơi có vài phút, Nguoidien đã vội vàng thổi phụt đèn đi:
- Anh em ngồi nói chuyện với nhau, hà tất cần đèn với đóm, tốn dầu vô ích.
Chuyện trò xong, Nguoidien đứng dậy châm đèn. Tapchoi vội kêu lên:
- Ấy khoan, đợi đệ mặc quần vào đã. Ngồi trong bóng tối hà tất phải mặc quần, mòn đũng vô ích.
-----------------------------------------
Bố ai nhanh hơn?
Nguoidien , Backysinh , Tapchoi là những học sinh trung học , đang cùng vui đùa ở trong sân trường . Ba cậu khoe khoang với nhau về ông bố của mỗi người . Nguoidien nói:
Bố tớ chạy nhanh nhất. Ông bắn một mũi tên và chạy về đích trước nó.
Backysinh :
- Bố tớ là thợ săn, ông bắn nhầm một phát súng vào bạn săn, sau đó còn kịp chạy đến kéo ông kia tránh viên đạn.
Tapchoi nghe xong, bĩu môi nói:
- Bố tớ là một nhân viên nhà nước. Ông hết giờ làm việc lúc 5h chiều và về đến nhà lúc 4h15'.
------------------------------------
Biết vẽ thế nào?
Để hiểu học trò hơn, thầy giáo Nguoidien bảo học sinh vẽ vào một tờ giấy mơ ước mai sau của mình.
Khi thầy xem, có em vẽ hình máy bay tỏ ý muốn làm phi công, em thì vẽ ống nghe muốn làm bác sĩ... Riêng một mình Small Star để tờ giấy trắng nguyên, thầy hỏi:
- Chẳng lẽ lớn lên em không muốn làm gì cả sao?
Small Star băn khoăn đáp:
- Lớn lên em sẽ lấy chồng, nhưng chẳng biết nó hình gì?
-----------------------------------
Nguoidien đến nhà Backysinh chơi, thấy con trai của Backysinh lên 4 tuổi đang nghịch đất trong sân, có khách mà nó chỉ giương mắt nhìn không chào hỏi gì. Nguoidien nổi giận quát:
- Mày không chào tao à?
Cậu bé sợ hãi:
- Tao… chào… mày ạ!
-------------------------------