Đề bài: Cuộc trò chuyện giữa hồn Trương Ba với Đế Thích về ý nghĩa sự sống và quyết định của Trương Ba kiên quyết đòi trả xác cho anh hàng thịt, từ chối nhập vào xác cu Tị gợi cho anh (chị) suy nghĩ gì?
Sống để được tôn kính, ngưỡng mộ, sống với chính bản thân mình quả là của là chuyện không dễ dàng, đơn giản. Khi phải sống nhờ, sống gửi, sống chắp vá thì cuộc sống ấy thật vô nghĩa.
Những lời thoại giữa Đế Thích và hồn Trương Ba chứng tỏ hồn Trương Ba đã ý thức được về tình cảm trớ trêu, đầy tính bi hài của mình. Đã đến lúc hồn Trương Ba đau đớn nhận ra rằng cần phải sống là mình toàn vẹn. Đúng vậy, chỉ vì phải sống trong xác anh hàng thịt mà những người thân của ông, từ đứa cháu nội rất yêu quý, đến vợ ông, cô con dâu… tất cả mọi người đang xa lánh ông. Lời của đứa cháu: ông nội tôi đời nào thô lỗ phũ phàng như vậy; lời của cô con dâu: cái bên ngoài không đáng kể, chỉ là cái bên trong, nhưng thầy ơi con sợ lắm, đau đớn thấy… mỗi ngày thầy một đổi khác dần, mất mát dần, tất cả như lịch lạc, nhoà mờ dần đi, đến nỗi có lúc chính con không nhận ra thầy nữa… Những lời nói từ đáy lòng, từ trái tim của những người thân yêu đã khiến ông Trương Ba vô cùng đau đớn, day dứt, thất vọng, khi Đế Thích gợi ý ông có thể nhập vào xác cu Tị, Trương Ba đã từ chối vì: Sợ chỉ càng oái oăm rắc rối hơn. Trẻ con phải là trẻ con, người lớn phải là người lớn. Thằng cu Tị bỗng thành ông nội, con bé đời nào chịu. Tôi đã lường trước thấy bao sự không ổn, ông Đế Thích. Quyết định xin được trở lại chính mình của Trương Ba là một quyết định sáng suốt, hợp lý, phù hợp với diễn biến tâm lý nhân vật, phù hợp với những gì đã xảy ra đối với hồn Trương Ba khi phải sống trong xác anh hàng thịt.
Chỉ qua một số lời thoại ngắn trong đoạn trích Hồn Trương Ba, da hàng thịt, Lưu Quang Vũ đã gửi tới chúng ta thông điệp: được sống làm người thật quý giá, nhưng được sống đúng là mình, sống trọn vẹn những giá trị mình vốn có và đeo đuổi còn đáng quý hơn. Sự sống chỉ có ý nghĩa khi con người được sống tự nhiên với sự hài hoà giữa tâm hồn và thể xác. Con người cần phải biết đấu tranh với nghịch cảnh, với chính bản thân, chống lại sự dung tục để hoàn thiện nhân cách và vươn tới những giá trị tinh thần cao quý.
Bài làm
Đoạn hồn Trương Ba trò chuyện với Đế Thích về ý nghĩa sự sống và chuyện Trương Ba kiên quyết trả lại xác cho anh hàng thịt, Trương Ba không chịu nhập vào xác cu Tị là lớp kịch hay nhất, chứa đựng nhiều ý nghĩa nhất. Đây có lẽ cũng là đoạn trích mà tác giả gửi gắm những quan niệm về hạnh phúc, về lẽ sống và cái chết. Hai lời thoại sau của Trương Ba: Không thể bên trong một đằng, bên ngoài một nẻo. Tôi muốn được là tôi toàn vẹn và Sống nhờ vào đồ đạc, của cải của người khác, đã là chuyện không nên, đằng này đến cái thân tôi cũng phải sống nhờ vào anh hàng thịt. Ông chỉ nghĩ đơn giản cho tôi sống như thế nào thì ông chẳng cần biết. Như một chân lý giúp ta hiểu rằng con người là một thể thống nhất, hồn và xác phải hài hoà. Không thể có một tâm hồn thanh cao trú ngụ trong một thân xác phàm tục, tội lỗi. Khi con người bị chi phối bởi những nhu cầu bản năng của thân xác thì không nên đổ lỗi cho thân xác, không nên tự an ủi, vỗ về mình bằng vẻ đẹp siêu hình của tâm hồn.Sống để được tôn kính, ngưỡng mộ, sống với chính bản thân mình quả là của là chuyện không dễ dàng, đơn giản. Khi phải sống nhờ, sống gửi, sống chắp vá thì cuộc sống ấy thật vô nghĩa.
Những lời thoại giữa Đế Thích và hồn Trương Ba chứng tỏ hồn Trương Ba đã ý thức được về tình cảm trớ trêu, đầy tính bi hài của mình. Đã đến lúc hồn Trương Ba đau đớn nhận ra rằng cần phải sống là mình toàn vẹn. Đúng vậy, chỉ vì phải sống trong xác anh hàng thịt mà những người thân của ông, từ đứa cháu nội rất yêu quý, đến vợ ông, cô con dâu… tất cả mọi người đang xa lánh ông. Lời của đứa cháu: ông nội tôi đời nào thô lỗ phũ phàng như vậy; lời của cô con dâu: cái bên ngoài không đáng kể, chỉ là cái bên trong, nhưng thầy ơi con sợ lắm, đau đớn thấy… mỗi ngày thầy một đổi khác dần, mất mát dần, tất cả như lịch lạc, nhoà mờ dần đi, đến nỗi có lúc chính con không nhận ra thầy nữa… Những lời nói từ đáy lòng, từ trái tim của những người thân yêu đã khiến ông Trương Ba vô cùng đau đớn, day dứt, thất vọng, khi Đế Thích gợi ý ông có thể nhập vào xác cu Tị, Trương Ba đã từ chối vì: Sợ chỉ càng oái oăm rắc rối hơn. Trẻ con phải là trẻ con, người lớn phải là người lớn. Thằng cu Tị bỗng thành ông nội, con bé đời nào chịu. Tôi đã lường trước thấy bao sự không ổn, ông Đế Thích. Quyết định xin được trở lại chính mình của Trương Ba là một quyết định sáng suốt, hợp lý, phù hợp với diễn biến tâm lý nhân vật, phù hợp với những gì đã xảy ra đối với hồn Trương Ba khi phải sống trong xác anh hàng thịt.
Chỉ qua một số lời thoại ngắn trong đoạn trích Hồn Trương Ba, da hàng thịt, Lưu Quang Vũ đã gửi tới chúng ta thông điệp: được sống làm người thật quý giá, nhưng được sống đúng là mình, sống trọn vẹn những giá trị mình vốn có và đeo đuổi còn đáng quý hơn. Sự sống chỉ có ý nghĩa khi con người được sống tự nhiên với sự hài hoà giữa tâm hồn và thể xác. Con người cần phải biết đấu tranh với nghịch cảnh, với chính bản thân, chống lại sự dung tục để hoàn thiện nhân cách và vươn tới những giá trị tinh thần cao quý.