Trang chủ
Bài viết mới
Diễn đàn
Bài mới trên hồ sơ
Hoạt động mới nhất
VIDEO
Mùa Tết
Văn Học Trẻ
Văn Học News
Media
New media
New comments
Search media
Đại Học
Đại cương
Chuyên ngành
Triết học
Kinh tế
KHXH & NV
Công nghệ thông tin
Khoa học kĩ thuật
Luận văn, tiểu luận
Phổ Thông
Lớp 12
Ngữ văn 12
Lớp 11
Ngữ văn 11
Lớp 10
Ngữ văn 10
LỚP 9
Ngữ văn 9
Lớp 8
Ngữ văn 8
Lớp 7
Ngữ văn 7
Lớp 6
Ngữ văn 6
Tiểu học
Thành viên
Thành viên trực tuyến
Bài mới trên hồ sơ
Tìm trong hồ sơ cá nhân
Credits
Transactions
Xu: 0
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
Bởi:
Hoạt động mới nhất
Đăng ký
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Install the app
Cài đặt
Chào mừng Bạn tham gia Diễn Đàn VNKienThuc.com -
Định hướng Forum
Kiến Thức
- HÃY TẠO CHỦ ĐỀ KIẾN THỨC HỮU ÍCH VÀ CÙNG NHAU THẢO LUẬN Kết nối:
VNK X
-
VNK groups
| Nhà Tài Trợ:
BhnongFood X
-
Bhnong groups
-
Đặt mua Bánh Bhnong
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
GIỚI TRẺ
CẢM XÚC
Cuộc Thi Viết Về Cảm Xúc Của Bạn Trong Năm 2010
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser
.
Trả lời chủ đề
Nội dung
<blockquote data-quote="Bút Thép" data-source="post: 56529" data-attributes="member: 47628"><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: DarkGreen">Hôm nay mình đã có một ngày tuyệt vời!</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: DarkGreen">Công nhân các thầy cô trong ban chấp hành Đoàn trường mình cũng tuyệt thật, mời cả đoàn lân về múa cho cả trường xem sau khi chào cờ xong.</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: DarkGreen">Bất ngờ lắm đấy, mãi đến lúc tiếng trống lân cất lên thì tất cả vẫn còn yên lặng, bọn mình thì đang chán chường với bài phát biểu "thi đua", "về sinh trường lớp" của mấy thầy. Ấy mà khi tiếng trống cất lên thì không khí bỗng vui tươi và náo nhiệt hơn bao giờ hết. Đội lân múa, cả trường cùng xem, cùng nhau tán thưởng và cỗ vũ ầm ĩ. </span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: DarkGreen">Ôi chao, cái không khí ấy đến mấy năm này mình mới tìm lại được. Nó đưa mình về lại với những ngày thơ bé nhiệt tình chạy theo đội lân để xem "ké" khi họ múa ở một nhà nào đó... vui!</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: DarkGreen">Cái háo hức trỗi dậy, mạnh mẽ... </span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: DarkGreen">Nếu chỉ trước đó một đêm, mình thấy tiếng trống ồn ào và khó chịu giống như cái xã hội khắc nghiệt này thì ngày lúc ấy, trong mình chỉ còn cái cảm giác hân hoan chào đón mùa lễ hội, như được thỏa mãn một điều mà mình đã mong ngóng từ lâu lắm... Cười, nói, la hét một cách thoải mái mà lâu lắm rồi mới có thể làm được...</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: DarkGreen">Nhỏ ban thân ngồi cạnh mình bỗng hỏi: "Liệu cái không khí lễ hội truyền thống này có thể duy trì được bao nhiêu năm nữa đây?"</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: DarkGreen">Ừ, có lẽ nó sẽ bị mai một dần, nhưng sau 15 giây suy nghĩ, mình nói, một cách chắc chắn: "Không đâu, nó sẽ không bao giờ mai một, một khi mà cái cảm giác háo hức vẫn còn ở trong mỗi bọn mình như ngày nào và như chính lúc này, khi vẫn con những đội múa lân tự phát trong hàng xóm láng giềng, khi mà trống lân vẫn còn thúc giục bọn mình như những ngày nhỏ xíu ấy mà! ^_^"</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: DarkGreen">Ừ, hi vọng là thế, Ngân nhỉ?</span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: DarkGreen">Lúc kết thúc, trên bầu trời xuất hiện cầu vồng, đẹp, và kéo dài đến tận chân trời, dường như chỉ cần mình đến chỗ đó là có thể bước lên cầu vồng vậy! Cầu vồng vồng qua cả chị Hằng mới ló dạng, vẫn còn mờ ảo... Trong khung cảnh ấy, cái điều mình mong muốn lại trỗi dậy mãnh liệt - có một chiếc máy ảnh riêng. Ừ, nếu có thì chụp lại đem lên khoe như chị Lan rồi đấy <img src="https://cdn.jsdelivr.net/gh/twitter/twemoji@14.0.2/assets/72x72/1f600.png" class="smilie smilie--emoji" loading="lazy" width="72" height="72" alt=":D" title="Big grin :D" data-smilie="8"data-shortname=":D" /></span></span></span></p><p><span style="font-family: 'Times New Roman'"><span style="font-size: 15px"><span style="color: DarkGreen">Cầu vồng rồi cũng hết, lễ hội rồi cũng tàn, nhưng cái âm hưởng của lễ hội Trăng rằm, của Tết thiếu nhi vẫn còn đọng lại, sâu xa trong tâm hồn và chờ đợi sống lại, mạnh mẽ, sau tiếng trống lân,... mãi mãi, dù cho mình đã qua cái tuổi thiếu nhi. Nhưng ai có thể cấm được mình? ^_^</span></span></span></p></blockquote><p></p>
[QUOTE="Bút Thép, post: 56529, member: 47628"] [FONT=Times New Roman][SIZE=4][COLOR=DarkGreen]Hôm nay mình đã có một ngày tuyệt vời! Công nhân các thầy cô trong ban chấp hành Đoàn trường mình cũng tuyệt thật, mời cả đoàn lân về múa cho cả trường xem sau khi chào cờ xong. Bất ngờ lắm đấy, mãi đến lúc tiếng trống lân cất lên thì tất cả vẫn còn yên lặng, bọn mình thì đang chán chường với bài phát biểu "thi đua", "về sinh trường lớp" của mấy thầy. Ấy mà khi tiếng trống cất lên thì không khí bỗng vui tươi và náo nhiệt hơn bao giờ hết. Đội lân múa, cả trường cùng xem, cùng nhau tán thưởng và cỗ vũ ầm ĩ. Ôi chao, cái không khí ấy đến mấy năm này mình mới tìm lại được. Nó đưa mình về lại với những ngày thơ bé nhiệt tình chạy theo đội lân để xem "ké" khi họ múa ở một nhà nào đó... vui! Cái háo hức trỗi dậy, mạnh mẽ... Nếu chỉ trước đó một đêm, mình thấy tiếng trống ồn ào và khó chịu giống như cái xã hội khắc nghiệt này thì ngày lúc ấy, trong mình chỉ còn cái cảm giác hân hoan chào đón mùa lễ hội, như được thỏa mãn một điều mà mình đã mong ngóng từ lâu lắm... Cười, nói, la hét một cách thoải mái mà lâu lắm rồi mới có thể làm được... Nhỏ ban thân ngồi cạnh mình bỗng hỏi: "Liệu cái không khí lễ hội truyền thống này có thể duy trì được bao nhiêu năm nữa đây?" Ừ, có lẽ nó sẽ bị mai một dần, nhưng sau 15 giây suy nghĩ, mình nói, một cách chắc chắn: "Không đâu, nó sẽ không bao giờ mai một, một khi mà cái cảm giác háo hức vẫn còn ở trong mỗi bọn mình như ngày nào và như chính lúc này, khi vẫn con những đội múa lân tự phát trong hàng xóm láng giềng, khi mà trống lân vẫn còn thúc giục bọn mình như những ngày nhỏ xíu ấy mà! ^_^" Ừ, hi vọng là thế, Ngân nhỉ? Lúc kết thúc, trên bầu trời xuất hiện cầu vồng, đẹp, và kéo dài đến tận chân trời, dường như chỉ cần mình đến chỗ đó là có thể bước lên cầu vồng vậy! Cầu vồng vồng qua cả chị Hằng mới ló dạng, vẫn còn mờ ảo... Trong khung cảnh ấy, cái điều mình mong muốn lại trỗi dậy mãnh liệt - có một chiếc máy ảnh riêng. Ừ, nếu có thì chụp lại đem lên khoe như chị Lan rồi đấy :D Cầu vồng rồi cũng hết, lễ hội rồi cũng tàn, nhưng cái âm hưởng của lễ hội Trăng rằm, của Tết thiếu nhi vẫn còn đọng lại, sâu xa trong tâm hồn và chờ đợi sống lại, mạnh mẽ, sau tiếng trống lân,... mãi mãi, dù cho mình đã qua cái tuổi thiếu nhi. Nhưng ai có thể cấm được mình? ^_^[/COLOR][/SIZE][/FONT] [/QUOTE]
Tên
Mã xác nhận
Gửi trả lời
VĂN HÓA - ĐỜI SỐNG
GIỚI TRẺ
CẢM XÚC
Cuộc Thi Viết Về Cảm Xúc Của Bạn Trong Năm 2010
Top